Nhưng không thể ngờ rằng dự án lại thành công đến mức này. Năm video được tải lên đã bùng nổ thành công. Nhờ vào tính năng phụ đề tự động của YouTube, lượng người xem đến từ khắp nơi trên thế giới, đặc biệt là từ Âu Mỹ, đã khiến CPM (chi phí trên mỗi nghìn lượt xem) tăng vọt.
Hệ thống ước tính doanh thu từ 80 triệu lượt xem vào khoảng 252.000 USD, tương đương hơn 6,3 tỷ đồng. Doanh thu này sẽ còn tăng thời gian. Điều này đã tạo ra một khoản lợi nhuận lớn cho Công ty.
Bảo vò đầu bứt tai, lo lắng đến mức không biết phải làm gì. “Làm sao bây giờ? Sao lại có kết quả tốt đến thế này?”
“Ôi, công pháp tu tiên của ta, sao lại thành công vượt xa tưởng tượng như vậy? Không phải trước đây bị mọi người cảnh báo và tẩy chay sao? Ai đã hại mình vậy?”
Bảo cảm thấy choáng váng, không hiểu sao dự án lại bùng nổ đến mức này, với lượt xem và doanh thu khổng lồ mà không thể ngờ tới.
Bảo mở giao diện hệ thống và hỏi: " Hệ thống, nếu nhiệm vụ này thất bại thì sẽ ra sao?"
Hệ thống đột nhiên phát ra tiếng "bíp bíp" liên tục, rồi trả lời:
"Chưa từng gặp trường hợp ký chủ không thực hiện thành công nhiệm vụ tân thủ bao giờ. Cần thời gian để hệ thống dự tính phương án. Xin ký chủ chờ đợi."
Bíp, bíp, bíp….. 30 giây sau
“ Ngã ở đâu gấp đôi ở đó, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì cứ gấp đôi lên là được”
Bảo nghe xong đầy dấu chấm hỏi, gấp đôi? Hẳn là gấp đôi 5 tỷ lên 10 tỷ đi, cũng còn tốt, chỉ sợ hệ thống hủy hết nhiệm vụ, bye bye ký chủ mà chạy thì giấc mơ tu tiên của mình cũng đi tong.
Bảo cố gắng bình tĩnh lại, bắt đầu phân tích cẩn thận tình hình để tìm ra nguyên nhân của sự cố. Ban đầu, khi mới tải lên những tập đầu của dự án "Rơi cho đã, đập cho xả," phản ứng từ công chúng rất tiêu cực. Hàng loạt ý kiến phê bình, tẩy chay khiến anh tưởng rằng dự án sẽ sớm chìm vào quên lãng.
Mọi thứ có vẻ đang đi đúng hướng, đúng như kế hoạch ban đầu của Bảo. Nhưng rồi... mọi chuyện lại bất ngờ thay đổi.
Báo cáo có chỉ ra ngay sau đó, hàng loạt phương tiện truyền thông, KOL, và các nhân vật có ảnh hưởng trong ngành bắt đầu lên tiếng ủng hộ và lan truyền dự án.
Điều này thật sự kỳ lạ. Trong báo cáo có ghi Công ty có tiêu tốn một khoản tiền để mời các đơn vị viết bài, nhưng với những người mà Bảo không có bất kỳ mối quan hệ nào, tại sao họ lại giúp đỡ nhiệt tình đến vậy?
Những người này, nếu không có quan hệ hay lợi ích riêng, nhiều khi còn khó tiếp cận ngay cả khi có tiền.
Bảo suy nghĩ mãi mà vẫn không thể lý giải được vì sao những người này lại ra tay giúp đỡ công ty mình. Chắc chắn phải có điều gì đó hắn chưa nhìn ra, hoặc có một thế lực ngầm nào đó đang đứng sau hỗ trợ mà anh chưa phát hiện.
Điều này khiến Bảo cảm thấy bất an, tự hỏi liệu mình có đang bị cuốn vào một vòng xoáy hay âm mưu nào đó mà không hề hay biết hay không.
Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Thành hí hửng bước vào, mặt mày rạng rỡ như vừa trúng số. Hắn đinh ninh rằng Bảo sẽ rất vui mừng khi biết dự án mà hắn giám sát đã thành công rực rỡ. Tuy nhiên, trước khi hắn kịp mở miệng, Bảo đã nhanh chóng đặt câu hỏi:
"Thành, những đơn vị truyền thông với KOL giúp chúng ta chống đỡ tin tức tiêu cực là sao? Làm sao công ty có thể liên hệ với họ lại còn giá hữu nghị vậy?"
Thành "A" một tiếng rồi nghĩ thầm: "Đã nhận ra rồi sao?" Sau đó, hắn hí hửng không chút giấu giếm nói:
"Được rồi sếp, đây là vụ đầu tiên chúng ta làm nên tôi đã nhờ bà chị gái hỗ trợ chút, thế nào ổn áp cả chứ? Tất cả vì lợi ích công ty mà thôi. Yên tâm, bên ngoài nhân viên không một ai biết cả. Tất cả đều là giám đốc một tay giải quyết."
Thành nói rồi nháy mắt với Bảo, như muốn ám chỉ rằng: "Tao đã rải đường cho mày rồi, khen tao một câu đi." Hắn tự tin rằng Bảo sẽ cảm kích và thán phục sự nhanh nhạy của mình.
Bảo nháy mắt trở thành đau thương. Trong lòng nghĩ: "Hóa ra là mày... Ôi trời ơi, thằng bạn thân duy nhất hiện tại lại phá đám mình như thế. Mày có biết vừa làm tao bỏ lỡ cơ hội trở thành tiên nhân trong truyền thuyết không?"
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Bảo nhận ra rằng Thành cũng chỉ muốn tốt cho mình, không thể trách hắn được. Mà đó cũng chỉ là một phần nhỏ thôi. Ai mà biết những video đó lại được mọi người đón nhận như vậy.
Nhìn Thành đang ngạc nhiên trước biểu hiện của mình, Bảo nghĩ lại rằng bên ngoài cũng khó có thể kiếm được thằng bạn tốt luôn giúp đỡ bạn bè vô điều kiện như này? Tâm trạng Bảo dần trở nên phức tạp, cảm xúc lẫn lộn giữa đau thương và thở dài, không biết phải nói gì tiếp theo.
Bảo nhận ra biểu hiện của mình hơi quá, hắn liền suy nghĩ nhanh chóng rồi bắt đầu nói hươu nói vượn để lừa gạt:
"Thành à, là một người bạn thân tôi thật sự rất biết ơn cậu và chị gái đã giúp đỡ. Nhưng khi đã ra ngoài gây dựng sự nghiệp, tôi muốn tự mình nỗ lực và sử dụng chính công sức của mình để đạt được thành công.
Không thể cứ trông chờ vào người khác giúp mãi được, đúng không? Dù sao, lần này cậu giúp tôi một phen, tôi rất cảm kích . Nhưng tôi muốn từ đây về sau, mọi thứ đều do công ty chúng ta tự giải quyết, để đảm bảo rằng thành công đó thực sự là của mình."
Bảo cố gắng nói với giọng điệu chân thành, vừa thể hiện sự biết ơn vừa khéo léo đề nghị để tự lực cánh sinh, hy vọng Thành sẽ hiểu và ủng hộ cũng như thầm nghĩ:” Đại ca, đừng phá tao làm nhiệm vụ thêm lần nào nữa”.
Thành không ngờ rằng bạn mình lại có cá tính tự lập đến như vậy. Thành chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu nói:
"Được rồi sếp, sẽ không có lần sau đâu. Giả sử bất khả kháng mà có thật thì tôi chắc chắn sẽ tôn trọng và xin ý kiến sếp trước."
Thành cảm nhận được sự quyết tâm của Bảo và tự nhủ sẽ tôn trọng mong muốn của bạn, dù trong lòng vẫn còn đôi chút lo lắng.
Tâm tình vài câu, Thành bỗng nhớ ra mục đích chính khi vào phòng Bảo và liền nói:
"Sếp à, tôi vào đây để báo cáo một chuyện quan trọng về tình hình các lời mời hợp tác. Hiện tại, có vô số nhãn hàng muốn hợp tác truyền thông, cũng như mong muốn sản phẩm của họ xuất hiện trong chương trình 'Rơi cho đã, đập cho xả.'
"Nhưng theo chỉ đạo của sếp, chúng tôi đều trì hoãn. Bây giờ, nhiều bên đã bắt đầu sốt ruột và thậm chí còn gửi báo giá cao hơn rồi."
Đặc biệt là bên SamSung, đích thân Giám đốc Marketing khu vực Đông Nam Á Son Yun Kim đã tới Hà Đô để bàn chuyện hợp tác với chúng ta.
Họ đã đến và xin lịch hẹn để bàn bạc vào chiều nay. Tôi thấy thời cơ đã đến nên vào xin ý kiến sếp."
Cái gì? Hợp tác? Là đến đưa tiền cho công ty sao? Tôi còn chưa kịp tiêu hết tiền công ty để thua lỗ đây mà! Cái gì mà Soi Giun Kim, Soi Giun Đũa... biến hết đi!"
“ Cái này không được…”
Đang định từ chối một cách dứt khoát thì bất ngờ, hệ thống trong đầu Bảo báo hiệu vang lên.
"Kiểm trắc Ký chủ sắp có cuộc thương thảo đầu tiên với đối tác lớn. Đánh dấu thành tựu: 'Khởi Đầu Đế Chế'. Yêu cầu thương thảo và bàn chuyện làm ăn với đối tác tại văn phòng công ty.
Đánh dấu Phần thưởng: Một chiếc BMW 530i M Sport cho Công ty và 20 triệu đồng chuyển vào tài sản cá nhân ký chủ."
Bảo ngạc nhiên trước thông báo từ hệ thống, và phần thưởng này quả thực không nhỏ.
"A còn có cả đánh dấu thành tựu," Bảo nghĩ thầm. "Hệ thống này cũng không tệ lắm.
Nhưng không thể để những phần thưởng ngoài lề làm mình phân tâm. Là một kẻ có chí hướng tu tiên, không thể để ngoại vật ảnh hưởng đến con đường của mình”