Chương 8: Trong nhà ngươi không có mua cân thể trọng sao?

Tất cả mọi người chần chờ, Cố Khiếu tách đám người đi ra, thản nhiên nói: "Ta muốn khiêu chiến Cao Đằng."

"Ngươi xác định?"

Tiết Đông nheo mắt lại hỏi, Cố Khiếu không phải là đối thủ mà trong chốc lát liền có thể giải quyết, hắn ở trong mắt mọi người biểu hiện cũng tương đối xuất sắc, thực lực không thể khinh thường.

"Ta xác định."

Cố khiếu không chút do dự nói ra.

"Cao Đằng mạnh cỡ nào, chắc hẳn ngươi cũng biết một hai.

ta cảm thấy ngươi tốt nhất nên lựa chọn người khác, lấy thực lực của ngươi chắc chắn sẽ giữ được danh ngạch, nếu như ngươi bị Cao Đằng đánh bại có thể sẽ không còn cơ hội nữa đâu."

Tiết đông mặt ngoài là khuyên bảo, trên thực tế trong lòng vẫn là lo lắng thay cho Cao Đằng.

Cố Khiếu lắc đầu, cười nói: "Ta đối với thực lực lực của mình rất có lòng tin, sẽ không dễ dàng bại bởi hắn.''

Tiết Đông cảm thấy có lẽ bản thân nói còn chưa đủ rõ ràng, Cố Khiếu chưa hiểu được ý tứ của hắn, hắn đang muốn giảng giải tiếp, ai biết được Cố Khiếu lại đoạt trước nói ra: "Thầy Tiết, ta hiểu ý của ngươi, ta cũng biết quan hệ của ngươi với Cao Đằng rất tốt.

Ngươi đây là cảm thấy Cao Đằng còn thiếu một cái đối thủ nữa thôi là có thể giữ được danh ngạch, không muốn ta đây động vào.

Đúng a, dù sao thì với thực lực của ta thì đoạt được danh ngạch đã là vấn đóng thuyền, vì cái gì mà không cấp cho ngươi một chút mặt mũi, để Cao Đằng thuận lợi vượt qua đây?

Thế nhưng mà, ngươi không nhận ra rằng loại này rất không công bằng hay sao?

Đã lập ra cái quy định này, thì chúng ta mỗi người đều phải tuân thủ, mà không phải làm thao tác ngầm!

Mọi người nói ta nói vậy có đúng hay không?"

"Đúng nha, như thế là quá không công bằng, chúng ta phản đối!"

Đám người nhao nhao phụ họa, bị Cố Khiếu kích động đi lên.

Tiết Đông khóe miệng kéo lên một tia cười lạnh, càng ngày càng đậm.

Hắn giờ cũng đã nhìn ra, cái tên tiểu tử họ Cố này căn bản cũng không thiện lương như vẻ bề ngoài của hắn.

Tinh thần trọng nghĩa day dứt?

Tiết Đông xem thường, tên này là cảm thấy ghen ghét thì có.

Nụ cười đắc chí cùng ánh mắt hả hê trên mặt Cố Khiếu cũng nói lên ý tưởng chân thật trong nội tâm hắn

Tiểu tự này...tâm cơ quá nặng!

"Ngươi thật muốn khiêu chiến ta?"

Cao Đằng nhịn không được mà mở miệng.

Trải qua xa luân chiến, Linh lực trong cơ thể hắn căn bản cũng chẳng hao tổn bao nhiêu, y nguyên nằm ở trạng thái đỉnh phong nhất.

Cố Khiếu thực lực kém xa hắn, chỉ là cấp D xếp hạng thứ 27381.

Rõ ràng là có cơ hội có thể đoạt được danh ngạch, hết lần này đến lần khác đi một con đường không có lối về, ít nhiều gì cũng có chút đáng tiếc.

"Ngươi sợ?"

Cố Khiếu cười cười nhìn lấy Cao Đằng.

Hai người đối mặt, Cao Đằng ánh mắt dần thay đổi, hắn lúc đầu không ghét người này, nhưng mà hiện tại, Cố Khiếu thần thái là cho hắn rất khó chịu.

"Ngươi cảm thấy ta có sợ hay không?"

Cao Đằng hỏi ngược lại.

"Ngươi có sợ hay không thì ta không biết, nhưng ta biết ngươi nhất định sẽ cảm thấy rất đáng tiếc, rõ ràng là đã đi được đến bước cuối cùng, thế mà vẫn gặp phải ta là đối thủ của ngươi."

Cao Đằng gãi gãi đầu, nghi ngờ nói: "Trong nhà ngươi không có mua cân thể trọng sao? làm sao mà mình đến bao nhiêu cân lượng mà cũng không biết vậy?"

Cố Khiếu sắc mặt trong nháy mắt chìm xuống, sát khí lộ ra ngoài.

"Nếu ngươi đã muốn khiêu chiến ta, vậy thì tốt, nhanh bắt đầu đi, không muốn tốn thời gian của mọi người, không ai rảnh đâu."

"Rốt.'

Cố Khiếu trên mặt lại lần nữa lộ ra vẻ châm chọc, thế nhưng lại không có mỉm cười, càng khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy âm trầm.

Cao Đằng nhìn về phía đại ca tốt của mình, Tiết Đông không lập tức để cho hai người chiến đấu, mà hắn đi về phía Cao Đàng, nhỏ giọng thì thầm: "Ngươi thật muốn đánh với hắn à?"

Cao Đằng nhún vai, "Vậy ngươi nhìn ta còn sự lựa chọn nào khác hay sao?"

"Ngươi có mấy phần nắm chắc?"

"Xem thường ta vậy kia à, đối phó một đầu tạp ngư thôi mà, cái này không phải dễ như trở bàn tay thôi sao?"

Tiết Đông trừng to mắt, "Phách lối vãi lìn thế?"

"Lúc trước ta đã nói với ngươi rồi, ta đây là đang nói sự thật a, ngươi làm sao mà cứ coi thường ta vậy hả?"

Tiết Đông trầm tư một lát, vỗ vỗ bả vai Cao Đằng nói: "Năng lực của hắn là laser, ngươi cẩn thận một chút, hắn đặc biệt khắc chế năng lực của ngươi a."

Cao Đằng cười, khắc chế năng lực của ta?

Nói đùa!

"Thầy Tiết,

ngươi làm thế này chẳng phải là không hợp quy củ hay sao?

Với thân phận của ngươi bây giờ hẳn là nên bảo trì trung lập, mà không phải là thiên vị bên nào mới đúng nha.

Ta loáng thoáng nghe thấy được, ngươi sao lại lộ tình báo của ta cho Cao Đằng đây?"

"Lão tử thích thiên vị ai thì thiên vị, com mẹ ngươi liền quản được ta hay sao?

Lão tử liền không công bằng, ngươi có giỏi thì đến cục An Ninh mà báo cáo ta!

Hằng năm tố cáo lão tử không có một ngàn thì cũng có tám trăm, con mẹ nó ngươi muốn tố thì cũng phải đến xếp hàng đó biết không?"

Tiết Đông trực tiếp mở miệng phun mưa, mắng Cố Khiếu ngập mặt.

Cố Khiếu sác mặt trở nên âm trầm, Tiết Đông đây là để hắn mất hết mặt mũi.

"Cũng may ta đây tính tình tốt, nếu mà đổi lại hai năm về trước, có lẽ sớm đã đánh chết mẹ nhà ngươi rồi."

Tiết Đông lại nói câu tiếp theo, khiến cho Cố khiếu mặt nghẹn đến đỏ bừng, ngay cả cái rắm cũng không dám thả.

Hắn đem cái khuất nhục này ghi tạc sâu trong lòng, tương lai sẽ có một ngày, hắn nhất định sẽ hoàn trả gấp bội!