Chương 2: Kẻ xấu thì không cần lý do
Tiết Đông há mồm phun ra một đám khói thuốc, Lười biếng nói ra: "Nếu ngươi đã thức tỉnh siêu năng lực, thì phải đến cục An Ninh làm một chút thủ tục phiền phức, nếu thành công thông qua, ngươi sẽ trở thành nhân viên thực tập của cục An Ninh."
Lúc này Cao Đằng nghĩ có chút kỳ quái, hắn nghi hoặc hỏi: "Ngươi không nghi ngờ lời ta nói thật hay không à?"
Tiết Đông gãi gãi đầu, lười biếng nói ra: " Có cái gì đáng để hoài nghi?
Ta luôn luôn thờ phụng một đạo lý, đã là kẻ xấu thì không cần lý do."
Cao Đằng,". . ."
"Cô ta tên gì vậy?"
Tiết Đông chỉ vào cái thi thể như con nhím hỏi.
"Phùng Mẫn, học sinh lớp 10, trường THPT Xuân Giang."
Cao Đằng đem toàn bộ thông tin mà mình biết được nói ra.
Tiết Đông Lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động để soạn tin nhắn, đồng thời nói: " Lúc nãy ta nói đùa vậy thôi, tính cách ta bình thường rất nghiêm túc."
Tin nhắn được gửi đi, nhằm để người khác đi điều tra lục soát nhà của Phùng Mẫn, xem thử có tìm được bằng chứng gì hay không, ví dụ như những cái đầu người đã biến mất.
Làm xong công việc, ánh mắt Tiết Đông lại di chuyển tới trên người Cao Đằng, hỏi: " Ngươi cùng đi với ta đến cục An Ninh một chút, đúng rồi, ngươi còn sức để đi không?"
Cao Đằng lắc đầu, thân thể hắn khôi phục rất chậm, cho tới bây giờ, mắt hắn còn nổi đom đóm.
" Tuổi còn trẻ, sao thân thể nát quá vậy?" Tiết Đông ngao ngán lắc lắc đầu, " Nhìn ngươi bộ dạng như này, e rằng không vượt qua nổi bài kiểm tra thể lực mất"
" Không vượt qua thì thế nào?
Dù không gia nhập vào cục An Ninh, có lẽ ta cũng không có vấn đề gì, đúng không?"
Tiết Đông nhún nhún vai, lười biếng nói: " Ngươi đem chuyện này nghĩ đơn giản quá rồi, đã thức tỉnh siêu năng lực thì ngươi đã không còn là người bình thường, cuộc sống yên bình trước kia không còn quan hệ gì với ngươi nữa đâu.
Nói thẳng ra, đây là sự ràng buộc của cục An Ninh đối với chúng ta, dù sao những người thức tỉnh siêu năng lực đều có thể gây nguy hại rất lớn đối với cộng đồng.
Không đủ tư cách gia nhập cục An Ninh, vậy thì ngươi chính là nhân viên ngoài biên chế, việc khổ việc cực gì cũng sẽ rơi trên đầu của ngươi, còn không được nhận sự tôn trọng, trong mắt những người khác ngươi hoàn toàn không có địa vị gì cả.
Cho dù ngươi nghĩ đến việc tạo phản cục An Ninh, những tổ chức phản xã hội kia cũng không nguyện ý thu nhận ngươi, dù sao tổ chức bọn hắn cũng chẳng phải là thùng rác.
Ý chết, xin lỗi nha, ta cũng không có xúc phạm đến ngươi đâu, phải không?"
Cao Đằng nhướng đôi lông mày, " nếu có chỗ nào động chạm tới ngươi, thật xin lỗi, chắc ngươi cũng không quan tâm, phải không?"
"Ý?" Ánh mắt Tiết Đông tỏa sáng, kinh ngạc nói ra, "phương diện ngôn ngữ của ngươi cũng có đạo hạnh rất sâu à nha."
Cao Đằng khoát khoát tay, tỏ vẻ khiêm tốn nói: " Cũng bình thường thôi, trình độ chỉ nằm ở mức chưa gặp được đối thủ thôi mà."
"Giao lưu một chút?"
Ánh mắt Tiết Đông trở nên kích động, muốn làm một trận solo miệng lưỡi.
Cao Đằng hiểu ý hắn ta, quăng cho Tiết Đông một cái ánh mắt, có gì mà không được?
Tiết Đông giơ lên ngón cái , "không tầm thường, quả nhiên là không phải vật trong ao.''
Cao Đằng nhếch miệng, " Trình độ phế vật, tự nhiên sẽ cảm thấy không tầm thường.''
Tiết Đông tay vỗ đùi cười lớn, "Cười chết ta rồi, ta chỉ tùy ý khách sáo với ngươi chút thôi, thế mà ngươi lại tưởng thật?"
Cao Đằng liếc mắt nhìn hắn một cái, " Buồn cười thật, ngươi sẽ không cảm thấy bản thân mình trình độ cao thật chứ?
Làm người, năng lực cơ bản nhất là phải biết mình, ngươi ngay cả bản thân mình cũng không biết vậy sao mà làm người?"
Tiết Đông lắc lắc đầu, "Hành vi ngu xuẩn nhất của con người là tự cao tự đại, hôm nay nhìn thấy ngươi, ta rốt cuộc cũng biết, người ngu xuẩn nhất trên thế giới có hình dáng như thế nào."
Cao Đằng kinh ngạc, "A? Vậy ngươi bình thường không soi gương hay sao?"
Hai người cứ ngươi một lời, ta một câu, đánh đến tia lửa bắn tứ tung.
Bởi trận đấu này xảy ra ở nơi chẳng chút nào thích hợp, bên cạnh còn có một cỗ thi thể nằm đó nhìn xem hai người, Tiết Đông không thể không kìm nén tài năng của mình mà kết thúc trận đấu này.
Nét mặt hắn trở nên trịnh trọng hẳn lên, đưa bàn tay ra hướng Cao Đằng, nghiêm trang nói: “Anh hùng gặp anh hùng."
Cao Đằng cũng đưa tay ra nắm lấy, đồng dạng trịnh trọng nói ra: "Hảo hán gặp hảo hán."
Tay hai người nắm thật chặt vào cùng một chỗ, trong ánh mắt tỏa thần quang, đó là ánh hào quang của những kẻ cùng chung chí hướng.
Có đôi khi, tình bạn tri kỷ cứ thế mà sinh ra.
Tình cảm huynh đệ hai người càng trở nên sâu đậm, gương mặt Tiết Đông lại trở nên có chút buồn bực, hắn ta thở dài nói:" Người anh em, dù là ta rất muốn, nhưng cũng không có quyền lợi để đưa ngươi lên làm thành viên chính thức của cục An Ninh.
Trừ phi siêu năng lực của ngươi có độ hòa hợp rất cao, nếu không ngươi rất có thể sẽ trở thành nhân viên ngoài biên chế.
Trong mắt của ta, bài kiểm tra thể lực của ngươi chắc chắn chẳng mấy được tốt đẹp."
"Độ hòa hợp năng lực là gì vậy?"
Cao Đằng nghi hoặc hỏi.
Chủ nhân thân thể này lúc ban đầu vốn là một người bình thường, chuyện của các năng lực giả cũng biết đến cũng không nhiều.
Nghe Tiết Đông giải thích, Cao Đằng cuối cùng cũng hiểu.
Độ hòa hợp siêu năng lực quyết định tiềm năng tương lai của người nắm giữ siêu năng lực, người nắm giữ siêu năng lực có độ hòa hợp càng thấp, khi sử dụng siêu năng lực sẽ cần tiêu hao linh lực càng nhiều, đồng thời sức mạnh cực kém.
Cao Đằng còn hiểu ra rằng, linh lực là sản phẩm của năng lượng tinh thần cùng năng lượng thân thể tạo ra, đây cũng chính là lý do mà hắn cùng Phùng Mẫn đại chiến xong, toàn thân lại bủn rủn không còn chút sức lực nào.
"Thật không biết độ hòa hợp năng lực của ta là bao nhiêu đây?'
Cao Đằng rất tò mò, lúc mà hắn sử dụng năng lực, thân thể cực kỳ suy yếu khẳng định là do linh lực không đủ, thế mà lại có thể giết chết được một người có linh lực dồi dào như Phùng Mẫn, có lẽ chính là do độ hòa hợp của năng lực cao nên mới được như vậy.
Nhờ hảo đại ca Tiết Đông chăm sóc tận tình, Cao Đằng được ngồi trên xe lăn đi đến cục An Ninh, tiến vào gian phòng kiểm tra độ hòa hợp năng lực.
"Năng lực: khống hỏa, độ hòa hợp năng lực: 10%!"
Vừa vào đến cửa, mắt liền thấy có người đang kiểm tra năng lực, giọng ỉu xìu của Tiết Đông lại vang bên tai Cao Đằng, "Độ hòa hợp năng lực chỉ có 10%, cố gắng kiểu gì đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể đạt đến trình độ làm đồ nướng mà không cần than mà thôi.
Tên này thức tỉnh năng lực như vậy thì thà không thức tỉnh còn hơn, so sánh với nhân viên ngoài biên chế thì làm một người bình thường còn tốt hơn nhiều, chí ít còn ko cần phải chịu nguy hiểm."
" Năng lực: Phân giải, độ hòa hợp năng lực: 20%!"
Tiết Đông gật gù, "Năng lực này không tồi, sau này phòng hồ sơ của cục An Ninh không cần máy hủy tài liệu nữa."
"Năng lực: Khống hỏa, độ hòa hợp năng lực: 40%!"
Tiết Đông lại nghĩ linh tinh nói: "Quên không nói cho ngươi biết, năng lực không có tính duy nhất, cùng một loại siêu năng lực cũng có thể xuất hiện ở rất nhiều người.
Mà những người thức tỉnh siêu năng lực như chúng ta, ngoại trừ yếu tố bộ Gen ra, đa phần cũng dựa vào sự may mắn, cũng chính là được nữ thần may mắn phù hộ.
Nói ví dụ như ngươi chẳng hạn, ta đã cho người đi kiểm tra thông tin của ngươi, tổ tông mười tám đời nhà ngươi đều không có lấy một người thức tỉnh siêu năng lực, đến thế hệ của ngươi, chậc..., có lẽ là được nữ thần phù hộ."
Cao Đằng liếc mắt nhìn hắn ta, "Ta sao lại cảm thấy ngươi đang mắng ta vậy nhỉ?"
Tiết Đông kinh ngạc nói: "Bản tâm của ngươi phải vững vàng một chút, tại sao lại phải hoài nghi làm gì?"
Cao Đằng giễu cợt nói: " Nhìn cái miệng nhỏ này của ngươi xem, cứ giống như là vừa bôi thuốc xổ, vừa mở miệng ra là rơi shit.”
Tiết Đông cũng không buồn bực, đôi mắt vô thần ngược lại còn sáng lên.
Hắn ta muốn phản kích Cao Đằng, liền đem Cao Đằng đi trắc nghiệm độ hòa hợp năng lực."
"Năng lực: Niệm lực, độ hòa hợp năng lực. . ."
"Trăm. . . Trăm. . . Trăm phần trăm! !"
Mọi người xung quanh đều bị chấn kinh đến náo động.
Độ hòa hợp năng lực 100%, tiềm năng tương lai tuyệt đối sẽ là cấp S, thậm chí còn có khả năng đạt tới viễn siêu cấp S.
Tất cả ánh mắt mọi người nhìn về Cao Đằng cũng thay đổi, tựa như đang nhìn một món báu vật vậy.
Tiết Đông thì càng vui vẻ, hắn ta còn quên cả việc đấu khẩu của cả hai, dùng sức vỗ bả vai Cao Đằng nói: "Khá lắm, quả nhiên là ta xem thường ngươi, lần này cho dù bài thi thể lực của ngươi không vượt qua cũng chẳng sao, bây giờ ngươi chính là bảo bối của cục An Ninh rồi. . . Không đúng, phải là bảo bối của toàn nhân loại mới phải!"