Hai tháng nữa trôi qua, cái lạnh của mùa đông cũng đã lấn tới mảnh đất nơi hắn đang sinh sống. Gain thì trong thời gian một tháng này lần nữa làm quen được với cuộc sống mới với thêm một nhân tố mới toanh, chính là Sregin.
Sau cái lần quỳ bái nhận chủ đó, Gain buộc phải nhận cô ta trở thành hộ vệ cho mình. Rất may, Sregin nói rằng cô không cần hắn phải trả phí bằng tiền hay đồ ăn, chỗ ở, việc ở lại bảo vệ cho hắn chỉ là nguyện vọng cá nhân. Thậm chí vào mỗi bữa ăn, Gain thường thấy cô biến mất trong một khoảng thời gian ngắn rồi trở lại mà không bao giờ phàn nàn kêu đói như thể cô ta đã ăn đẫy vậy.
Gain lúc đó nghĩ rằng kẻ này thật ngốc, ai đời lại làm một công việc có thể nguy nan đến tính mạng mà chẳng đòi một xu cơ chứ? Về sau hắn mới biết rằng Sregin đúng là ngốc thật, cô ta dường như không có giỏi những chuyện đầu óc cho lắm, thậm chí suy nghĩ còn có chút đơn giản và ngây thơ. Gain thực sự tò mò một người như vậy sao có thể có ý nghĩ phản chủ, chẳng lẽ là bị lừa? Tất nhiên không nên bỏ qua chuyện cô ta rất có khả năng đang giả vờ, nhưng mà có thể chịu được chuyện đóng vai đồ ngu cả tháng thì không thể phủ nhận được cái nỗ lực tuyệt vời này.
Bù cho thông minh thiếu hụt, Sregin có một sức mạnh cơ bắp khủng khiếp. Gain đã làm mấy cuộc thực nghiệm và cảm thấy người này dường như không biết mệt trong khi phải chạy tới mấy cây số liên tục. Mà cái sức mạnh đó thế nhưng lại toát ra từ một người con gái nhìn có vẻ thon gọn và yếu ớt giống như một cô gái bình thường. Chỉ khi ấy, hắn mới tin tưởng cái thế giới này có rất nhiều chuyện vượt qua thường thức của hắn, cũng công nhận về năng lực thì đây quả nhiên là một hợp tác viên xuất sắc.
Mà nếu nói về cơ bắp, không thể không kể tới bản lĩnh của Sregin trong chiến đấu bởi cô vốn dĩ là một hộ vệ chuyên nghiệp. Kiếm thuật của cô dĩ nhiên là xuất sắc, đúng như cấp độ nghề kiếm sư của cô đã thể hiện. Ngoài ra, cô còn có khả năng cách đấu bằng thể thuật chuyên nghiệp và một kĩ năng làm chủ cơ thể tuyệt vời dù không được liệt kê bởi hệ thống.
Nhờ cái kĩ năng điêu luyện này, Sregin có thể di chuyển cẩn thận mà không phát ra tiếng động, có thể lẩn trốn và ẩn nấp mà không sợ bị người dân trong làng phát hiện. Do đó, có thể khẳng định rằng sự tồn tại của cô trong làng này là không hề được ai biết đến ngoại trừ Gain. Nghe thì hay ho vậy thôi, nhưng đây là cái khiến hắn lo lắng nhất. Nếu có ngày Sregin nổi cơn điên và phản bội, cái chết của hắn sẽ không bao giờ được tìm ta chân tướng, rốt cục cũng chẳng có manh mối nào. Do đó, hắn vẫn mong cái điểm hào cảm 80/100 kia phản ánh đúng phần nào tâm trạng của cô hộ vệ không bình thường nọ.
...
Gain lúc này đứng ở trên nhà, nhìn xuống dưới nơi những cánh đồng lúa là hi vọng tương lai của mình nay đã bắt đầu thành hình, thậm chí có vẻ như sắp thu hoạch được rồi.
Lúa mỳ ở đây cũng không khác trái đất là mấy, để có thể thu hoạch sẽ mất tầm 3 tháng sinh trưởng đầy đủ nên cơ bản là chỉ cần tháng nữa thôi là Gain sẽ được nhìn thấy thành quả. Trước nay lúa mạch ở Ville có giống rất kém, không có khoa học hay phép thuật nào tác đông cải tiến nên thường thu được không nhiều nhưng sản lượng lại lớn do đất đai màu mỡ. Lần này có phân của hệ thống, tốc độ sinh trưởng vả chất lượng của cây trồng đương nhiên tăng lên chẳng ít, thế nên hắn mới có cảm giác háo hức mong chờ, muốn được thấy tận mắt thành công đầu tiên của mình tại thế giới này.
Mẹ hắn mấy ngày gần đây, mỗi lúc cả gia đình đang ăn thì đều hỏi những câu y hệt.
- Không biết là em có tưởng tượng ra không, nhưng lúa vụ này đột nhiên phát triển rất nhanh so với những vụ trước, lẽ ra cây lúa phải trường thành sau khi mua đông qua đi mới phải.
Cha hắn cũng không khác gì, cũng ngạc nhiên đáp lại mỗi lần đối thoại.
- Không sai, chúng ta hẳn được thần tiên phù hộ rồi. Anh cảm thấy lần này tuy làng ta phải chịu khó gặt lúa giữa trời đông giá rét, thế nhưng lợi ích bỏ ra chắc chắn đáng. Chất lượng của cây lúa hình như cũng đã được nâng cao một cách kỳ diệu, giá bán tự nhiên sẽ đắt hơn bình thường rất nhiều, lại đúng vào thời buổi giá rét lương thực khan hiếm, ít nơi có đủ khả năng cung cấp lương thực cho các thành phố, đương nhiên càng được giá.
Những cuộc trò chuyện trong bữa ăn như thế, đến cuối cùng đều kết thúc bằng một ảnh nhìn quan tâm và những lời nói đầy hứa hẹn.
- Gain à, năm sau chúng ta có thể lo cho con tốt hơn rồi!
Hắn mỗi lần nghe thế đương nhiên đều cười trừ cho qua nhưng trong lòng thấy thật ấm áp ngay giữa cái lạnh cắt da cắt thịt. Điều đó làm hắn thật sự muốn tiến lên, muốn danh chính ngôn thuận trước mặt bàn dân thiên hạ trả ơn cho họ như đứa con hiếu thảo. Lần này nếu như thành công mĩ mãn, hắn nghĩ mình sẽ vì thể mà thay đổi một chút cách nhìn về cái hệ thống quan hệ rộng không đáng tin lắm vẫn đang ở bên mình mỗi ngày.
Chính những lúc có suy nghĩ như vậy, hệ thống cũng thường nói vài câu với hắn, gần như là một loại nói chuyện phiếm không bình thường.
- Cái chí tiến thủ muốn vươn lên này, hệ thống ngoài lúc cùng ký chủ ngẫu nhiên thiết lập quan hệ ra thì có lẽ là lần đầu chứng kiến.
Gain đáp lại nhẹ hều.
- Chơi gacha là đam mê còn đây là vì nghĩa vụ và mong muốn của ta, đương nhiên đó sẽ là hai thứ có tính thúc đẩy nhất với ta rồi.
(Nhắc lại cho ai không nhớ thì như chap đầu Gain đã có nhắc đến gacha rồi. Thực ra đây vốn là một loại máy trò chơi của Nhật, đút tiền và bạn sẽ nhận được một món mô hình đồ chơi ngẫu nhiên, tùy vào may mắn chả bạn mà sẽ có thể rơi ra mô hình hiếm. Về sau thuật ngữ gacha được áp dụng vào cả những loại game mobile cho phép người chơi dùng tiền ảo để triệu tập ra các nhân vật ảo giúp người chơi đánh nhau,v.v. Đây là nền tảng của hệ thống quan hệ rộng nhưng đương nhiên là tôi đã có cải tiến.)
Hệ thống không mất bao lâu liền nói.
- Đúng vậy, thế ký chủ có muốn sử dụng 2800 điểm thiết lập quan hệ để làm vài nháy "gacha" không?
Hắn từ chối thẳng thừng. Hắn trước mắt thật muốn tiết kiệm.
HômHômnay