Chương 395: Tinh Thông Nguyên Tố
Thiên Mộng Tuyết đông cứng mãi mới lững thững rời đi, trước khi đi nàng còn dặn dò hắn:
- Ngày mai xuất phát đi Tứ Huyền Cung, ngươi không được lĩnh ngộ điên cuồng nữa kẻo lại nằm cáng mà đi họp. Nghỉ ngơi đi.
Vũ Lôi Phong đóng cửa trở lại gian phòng của mình, cái lỗ trên tường đã sớm được sửa chữa, hắn thoải mái nằm xuống, cũng không biết rằng tin tức bản thân thành công lĩnh ngộ Quang Hư Hồn đã khiến Thiên Âm Cung cao tầng náo loạn một trận.
- Tiểu Na, lĩnh ngộ thuộc tính có điểm dừng hay không?
- Vậy ngươi có tin vào cực hạn không?
Tiểu Na hỏi lại, Vũ Lôi Phong trầm ngâm, hắn nói:
- Hẳn là không, ta nghĩ Tối Thượng Hoàn Mỹ Cảnh cũng chỉ là một cảnh giới, chắc chắn sẽ còn loại cảnh giới trên cả nó nữa, vậy nên con đường lĩnh ngộ cũng không thể nào có giới hạn được.
- Đúng như thế, nhưng trước hết ta có cái này muốn cho ngươi xem.
Tiểu Na phất tay, một màn hình trong suốt xuất hiện trước mặt Vũ Lôi Phong, là bảng thông tin của hắn được Hệ Thống lưu trữ.
Họ và Tên: Vũ Lôi Phong.
Tuổi: 23.
Tư chất: Sắc màu LP - Thuộc tính Toàn Hệ.
Cấp độ: 11 sao, tương đương Ý Hồn Cảnh đỉnh phong.
Tinh Thông Nguyên Tố:
Quang: 200
Hỏa: 100
Lôi: 96
Thủy: 56
Mộc: 50
Kim: 10
Thổ: 10
Phong: 5
Tử Vong: 0
Sinh Mệnh: 0
Vũ Lôi Phong quan sát thông tin cá nhân của mình, sắc mặt khẽ đổi liền hỏi Tiểu Na:
- Ủa, sao bữa nay lại có thêm cái Tinh Thông Nguyên Tố vậy? chẳng lẽ nó đại diện cho quá trình lĩnh ngộ của ta à?
Tiểu Na gật đầu:
- Đúng thế, Tinh Thông Nguyên Tố là một chỉ số giúp nhận biết được mức độ lĩnh ngộ thuộc tính của ngươi như thế nào, cũng là thước đo để so sánh sự lĩnh ngộ giữa các thuộc tính với nhau.
- Qua thông số này, có thể thấy được lĩnh ngộ của ngươi về Quang đang là mạnh nhất, sau đó là Hỏa với một trăm điểm tinh thông.
- Cũng sẵn tiện bật mí cho ngươi, Tinh Thông Nguyên Tố hai trăm điểm là mức độ yêu cầu để đột phá lên Hư Hồn Cảnh, hôm qua ngươi vừa vặn lĩnh ngộ Quang đến mức này nên đã thành công hóa thân thành Quang.
Vũ Lôi Phong gật gù:
- Ra là thế, nếu như vậy thì trong lúc bất giác, ta đã đi được nửa đường để lĩnh ngộ Hỏa rồi, đợi sau khi đến Tứ Huyền Cung phải nhanh chóng lĩnh ngộ mới được. Thời gian không còn nhiều nữa, đã gần nửa năm trôi qua rồi.
Một đêm yên bình trôi qua, sáng sớm, Vũ Lôi Phong đến Triệt Tà Cung dặn dò Lê Tiểu Nguyệt một chút, sau đó trao cho nàng một vài ngọc giản hắn tự làm, bên trong là nội dung một số thế võ bài quyền cơ bản và cách luyện nội công cho Lê Tiểu Nguyệt luyện tập.
Lê Tiểu Nguyệt thấy hắn muốn đi cũng muốn theo, nhưng nàng biết Sư Phụ đi làm chuyện đại sự, bản thân chỉ có thể nhanh chóng mạnh lên thì mới có thể phụ giúp người, vậy nên cũng ngoan ngoãn ở lại Thiên Âm Cung.
Đoàn người Thiên Âm Cung tụ tập trên lưng năm con yêu thú phi hành khổng lồ, thẳng hướng trung tâm Bình Nguyên Thiên Hương mà tới, đội hình lần này gồm có Thiên Mộng Tuyết và năm vị Trưởng Lão hạch tâm của Thiên Âm Cung, mỗi người phân biệt ngồi trên năm con Nguyên Yêu Thú.
Vũ Lôi Phong không muốn nổi bật nên hắn cũng thay đổi trang phục thành màu trắng cho hợp tông với các nàng, sau đó mặt dày ngồi cùng một con Nguyên Yêu Thú với Thiên Mộng Tuyết, dù sao cũng đã gọi người ta một tiếng tỷ tỷ, chiếm chút tiện nghi cũng có sao?
Ngồi trên cao phóng tầm mắt nhìn Bình Nguyên Thiên Hương rộng lớn bằng phẳng, Vũ Lôi Phong hít một hơi thật sâu đầy khoan khoái, cảm nhận từng luồng gió thổi qua khiến hắn nhớ về Phong Vân Sơn không thôi, nơi đó cũng luôn luôn có gió thổi như vậy.
- Đi tới Tứ Huyền Cung cũng không lâu, trưa mai là tới nơi, mọi người đề cao cảnh giác tránh biến cố xảy ra!
Thiên Mộng Tuyết dặn dò các Trưởng Lão một lúc sau đó khoanh chân ngồi xuống, nàng muốn tiếp tục lĩnh ngộ những thứ Vũ Lôi Phong nói trước kia. Bước Sóng, Vùng Quang Phổ, Tia Tử Ngoại. Đây đều là những kiến thức mới lạ mà nàng chưa hề nghe qua, nhưng qua hai đêm lĩnh ngộ, Thiên Mộng Tuyết mơ hồ cảm thấy mình sắp chạm vào được thứ gì đó.
Vũ Lôi Phong khép hờ đôi mắt, cảm nhận từng luồng gió lưu chuyển trên không trung, trong đầu lại hiện lên một câu hỏi:
- Gió dường như còn rộng lớn hơn cả Quang, ban đêm không có ánh sáng, nhưng chắc chắn có gió, dù nhẹ hay mạnh cũng sẽ có gió.
- Gió vô hình, vậy nó và không khí có liên quan gì nhau? Tại sao ta lại có thể cảm nhận được cơn gió?
- Là các hạt trong không khí di chuyển đập vào thân thể nên chúng ta cảm nhận được sao?
- Khi xưa học lớp bốn thì đã được dạy không khí sẽ chuyển động từ nơi lạnh đến nơi nóng, nghĩa là gió sinh ra từ nhiệt, vậy ra Phong cũng dính líu tới Hỏa, vậy thì Băng cũng sẽ góp phần tạo ra Phong. Nếu như ta có một điểm cực nóng và lạnh, không khí sẽ không ngừng chạy, thế là có gió!
- Dường như còn không đơn giản như vậy! Phong Vũ Lôi Quạt chỉ cần quạt một cái sẽ tạo ra cơn gió cực mạnh, về điểm này không liên quan đến Hỏa và Băng a.
Vũ Lôi Phong lại lẩm bẩm một mình, bàn tay vung vẩy trong gió, một tay thì quạt, một tay thì bóp.
- Khi ta thổi bong bóng, rồi để bóng xì hơi, cũng là Phong, chẳng hề cần quạt, chẳng hề cần nhiệt, ta hiểu rồi! Là Áp Suất, sao ta lại quên nhỉ? Dù là nhiệt độ chênh lệch, quạt thổi, lực đẩy hay là bong bóng xì thì đều là do áp suất mà thôi.
- Nơi lạnh và nơi nóng sẽ có chênh lệch áp suất, khi đó gió sẽ thổi từ nơi áp cao đến áp thấp, Phong Vũ Lôi Quạt thực ra là một lần nén khí mạnh đến mức áp suất của nơi phát động cao đến cực điểm, thế là sinh ra cuồng Phong!
- Thổi bong bóng cũng tương tự, khí sẽ bị nén lại trong bong bóng, áp suất của nó sẽ cao hơn bên ngoài nên sẽ xì mạnh ra, bóng càng xẹp thì khí càng xì nhẹ, vì áp suất của nó cũng đã yếu đi.
- Thiên địa thật kỳ diệu, cũng may mà ta có sẵn kiến thức nền tảng khoa học kiếp trước, lĩnh ngộ dễ dàng hơn rất nhiều a.
Vũ Lôi Phong chìm đắm trong lĩnh ngộ, quanh người xuất hiện từng cơn gió nhẹ, lần này hắn không dùng phân thân mà chỉ tự mình lĩnh ngộ, cũng không lo lắng bản thân sẽ bị quá tải não giống lần trước.
Thiên Mộng Tuyết lĩnh ngộ đi vào ngõ cụt, cảnh giới càng cao càng khó lĩnh ngộ, nàng từ từ mở mắt ra, thấy Vũ Lôi Phong đang được bao phủ trong một đạo cuồng phong thì thở dài:
- Cái tên cuồng tu luyện này, thiên phú cao không nói, còn có ngộ tính cực kỳ nghịch thiên, chỉ sợ không tới hai năm sẽ lĩnh ngộ toàn bộ thuộc tính của hắn đến Hư Hóa. Đặt chân vào Hư Hồn Cảnh.
Chúng Trưởng Lão xung quanh sớm đã nhận thấy Vũ Lôi Phong đang lĩnh ngộ, cũng thi nhau ngồi xuống nhập định, quyết không thể để hắn vượt mặt quá xa.
Cứ như thế lại trôi qua một đêm, năm con Nguyên Yêu Thú không ngừng bay nhanh qua bầu trời, những con Yêu Thú khác thấy bọn chúng đều sợ hãi mà tránh xa hàng dặm, quá trình đến Tứ Huyền Cung vô cùng suôn sẻ.
Buổi trưa, một tòa cung điện nguy nga tráng lệ xuất hiện trước mặt Vũ Lôi Phong, khí tức viễn cổ phát ra từ bên trong khiến Vũ Lôi Phong cảm thấy vô tận uy áp và kính sợ. Đây là lần đầu hắn đến một cổ tộc a.
- Tứ Huyền Cung. Không hổ danh là Nhất Tông – Nhất Môn – Nhất Cung – Nhất Giáo thuộc Tứ Đại Gia Tộc Thiên Cực Gia, chỉ với kiến trúc này thôi đã có thể hù chạy vô số người, năng lượng thiên địa nơi đây nồng đậm phải gấp ba lần bên ngoài, quả thật là danh bất hư truyền!
…
Hết chương 395…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan