Chương 389: Ngươi muốn Hòa Bình, hay Chiến Tranh?

Chương 389: Ngươi muốn Hòa Bình, hay Chiến Tranh?

- Cung Chủ, có đại sự!

Thiên Mộng Tuyết đang sáng tác ca khúc mới, nghe thấy có thanh âm vang lên từ phía xa, ngay sau đó là một thân ảnh lao tới. Nàng liền thu hồi đàn trong tay, nhìn về phía xa hỏi:

- Ngọc Trưởng Lão, muội đi đấu giá về rồi đấy à? Có mua được thứ gì hay ho không?

Ngọc Trưởng Lão đáp xuống liền kéo tay Thiên Mộng Tuyết lôi về phía đại điện, Thiên Mộng Tuyết không hiểu chuyện gì cũng không kháng cự, để mặc Ngọc Trưởng Lão lôi mình bay lên trời.

- Cung Chủ, đấu giá được vài món khá tốt, nhưng chuyện đó không quan trọng, quan trọng là Vũ Lôi Phong đã xuất hiện, hắn đang ở trong đại điện a.

- Cái gì? Tên tiểu tử kia sao lại tới Thiên Âm Cung chứ?

Thiên Mộng Tuyết sửng sốt, Ngọc Trưởng Lão giải thích:

- Là ta bắt gặp hắn ở Lâm Viên Thành, vì lí do đại lục loạn lạc nên ta liền mời hắn tới Thiên Âm Cung, mà nếu không mời thì hắn dường như cũng sẽ tự mò tới a.

Thiên Mộng Tuyết gật đầu, theo sát Ngọc Trưởng Lão đến đại điện. Khi đến nơi, thân ảnh màu đỏ đen quen thuộc đang đứng giữa căn phòng, bên cạnh hắn là một tiểu cô nương xin xắn đáng yêu.

- Vũ Lôi Phong! Ngươi hết chỗ ăn nhờ ở đậu rồi hay sao mà lại đến Thiên Âm Cung của ta nữa thế?

Nghe thanh âm mang theo vô số mị hoặc vang lên, Vũ Lôi Phong lập tức giật mình, thanh âm của Thiên Mộng Tuyết luôn khiến người ta phải trầm mê trong đó, cũng may linh hồn hắn khác thường.

- Bái Kiến Mộng Tuyết Cung Chủ, lâu rồi không gặp.

- Ờ. Lâu rồi không gặp, mà thực ra ta cũng muốn không gặp nhà ngươi luôn ấy. Tiểu tử ngươi đi đâu cũng có tai họa, tha cho Thiên Âm Cung của ta giùm cái.

Vũ Lôi Phong mỉm cười, điệu bộ này của Thiên Mộng Tuyết khiến hắn cảm thấy rất hoài niệm.

- Cung Chủ lại đổ thừa cho ta rồi, rõ ràng là Lam Trưởng Lão và Ngọc Trưởng Lão mời ta tới.

Thiên Mộng Tuyết cũng không trêu chọc hắn nữa, nàng nhìn sang Lê Tiểu Nguyệt, nói:

- Không ngờ đệ tử mà ta nhìn trúng lại bị ngươi cướp đi nhanh thế, mà với tính cách của tiểu tử ngươi, hẳn là muốn con bé ở đây tu luyện một thời gian đúng không?

- Cung Chủ cứ như là đi guốc trong bụng ta vậy, nhưng quả thật môi trường tu luyện trong Thiên Âm Cung rất tốt, ta định sẽ để con bé ở đây một đoạn thời gian.

- Cũng không phải không được, cho con bé đến chỗ Triệt Tà Cung đi, Ngọc Trưởng Lão sẽ sắp xếp lịch trình tu luyện của cô bé sau.

- Đa tạ Cung Chủ.

Vũ Lôi Phong cúi đầu thi lễ, Lê Tiểu Nguyệt cũng vội vàng cảm tạ. Một lát sau, có vài nữ đệ tử tiến đến dẫn Lê Tiểu Nguyệt đi ra ngoài, bên trong đại điện lúc này cũng chỉ còn Thiên Mộng Tuyết và các Trưởng Lão cao tầng Thiên Âm Cung.

- Vũ Lôi Phong, tình hình đại lục gần đây, ngươi biết được bao nhiêu?

Thiên Mộng Tuyết nhìn sang Vũ Lôi Phong, khẽ hỏi. Vũ Lôi Phong biết bao nhiêu nói ra bấy nhiêu, hắn nói:

- Sau khi Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia kết minh, dường như đã lôi kéo thêm đám người Lân Linh Thần, Quy Linh Thần và Thác Bạt Gia cùng kết minh. Dường như gọi là Thiên Địa Minh đúng không?

Thiên Mộng Tuyết ngưng trọng nói:

- Xem ra ngươi biết không ít, đúng là Thiên Địa Minh đã được thành lập, mục đích ban đầu là để truy lùng ngươi.

- Phượng Linh Thần, Long Linh Thần và Thiên Cực Gia không muốn nhúng tay vào chuyện này nên không có gia nhập Thiên Địa Minh, dù gì chúng ta cũng không có thù hằn gì với tiểu tử ngươi.

- Thế nhưng qua thời gian, mục đích của Thiên Địa Minh dường như đã quá phận hơn. Bọn họ lấy lí do chúng ta bao che cho tiểu tử ngươi mà không ngừng gây hấn kiếm chuyện, một số giao tranh nhỏ đã xảy ra, cũng đã kết thành vài mối thù không thể vãn hồi.

Vũ Lôi Phong nghe thế liền nói:

- Chỉ sợ nếu tình huống cứ tiếp tục như vậy, đại lục sẽ dần rơi vào trạng thái loạn lạc, chiến tranh khắp nơi a.

Thiên Mộng Tuyết nói:

- Không sai, hiện tại tuy vẫn sóng yên biển lặng, nhưng mạch nước ngầm đã cuộn trào rất dữ dội rồi, chỉ cần một cơn địa chấn sẽ kích phá toàn bộ chiến cuộc.

Vũ Lôi Phong ngẫm nghĩ một lúc, hắn hỏi:

- Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia thù ghét chúng ta thì không nói làm gì, tại sao Thác Bạt Gia, Lân Linh Thần và Quy Linh Thần lại tham gia Thiên Địa Minh chứ?

Lam Trưởng Lão nói:

- Theo nguồn tin mà ta thu thập được, Lân Linh Thần dường như vì tọa kỵ của ngươi nên mới tham gia cuộc truy lùng này.

- Tà Ma Dực Long của ta ư? Chẳng lẽ có liên quan gì đến Lân Linh Thần sao?

- Đúng thế, Lân Linh Thần và Tà Ma Dực Long từ thời xa xưa đã là thiên địch của nhau, hai bên ngươi chết ta sống, sau cùng nhờ sự kiện Lân Lão Tổ lĩnh ngộ Mộc thuộc tính đại thành, đưa Lân tộc trở thành Lân Linh Thần thì cuộc chiến với Tà Ma Dực Long mới chấm dứt, loài này gần như tuyệt chủng.

- Con Tà Ma Dực Long của người là con duy nhất trong mấy ngàn năm nay còn tồn tại, dĩ nhiên Lân Linh Thần không muốn nó còn sống.

- Thì ra là thế. Còn Thác Bạt Gia thì là do Nghịch Phong Môn ta loại cả hai ra khỏi Thập Đại Cường Giả nên mới làm vậy đúng không?

Vũ Lôi Phong hiểu ra khá nhiều điều trong cuộc nói chuyện hôm nay, lãnh ý dần xuất hiện trên gương mặt của hắn. Ngọc Trưởng Lão cũng tiếp lời Thiên Mộng Tuyết:

- Thác Bạt Gia trước giờ quan hệ với Lam Thiên Gia rất tốt, lại thêm sự kiện đó nên cùng phe với Thiên Địa Minh, dễ hiểu a.

Vũ Lôi Phong vẫn còn trăn trở cuối cùng, hắn hỏi:

- Vậy còn Quy Linh Thần thì sao, từ trước đến giờ Nghịch Phong Môn đều chưa từng đắc tội với họ.

Thiên Mộng Tuyết nhìn Vũ Lôi Phong thật sâu, nàng hỏi:

- Xem chừng tâm trí của ngươi vẫn chưa sánh bằng đám lão già như chúng ta, ngươi suy nghĩ một chút liền sẽ hiểu thôi.

Vũ Lôi Phong nghe thế liền ngẫm nghĩ lại, một lúc lâu sau, hắn mới bừng tỉnh.

- Vị trí của Quy Linh Thần nằm giữa Thác Bạt Gia và Lam Thiên Gia, còn có cả Thiên Địa Minh gây sức ép, chắc hẳn vì hòa bình của Lãnh Kim Hàn Băng Sơn nên bọn họ mới gia nhập Thiên Địa Minh.

- Không sai, bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác.

Thiên Mộng Tuyết gật đầu, tiếp tục nói:

- Đại lục hiện tại hơn nửa thực lực đã nằm trong tay Thiên Địa Minh, chỉ còn Thảo Nguyên Xích Diệm, Bình Nguyên Thiên Hương và Đông Hải vẫn còn duy trì thế cục từ trước đến giờ, nhưng sớm thôi cũng phải có hành động tiếp theo, nếu không chỉ sợ sẽ có ngày bị Thiên Địa Minh tiêu diệt.

Nói xong, Thiên Mộng Tuyết thân ảnh chợt lóe, bất thình lình không báo trước xuất hiện trước mặt Vũ Lôi Phong, nắm đấm mạnh mẽ giáng xuống

Cốp!

- Tất cả là tại ngươi! Đều do ngươi mà đại lục mới trở thành như hôm nay!

Vũ Lôi Phong bị nàng cốc đầu một cái thì dở khóc dở cười ôm đầu suýt xoa, Thiên Mộng Tuyết thở dài:

- Hôm nay ta muốn nghe dự tính của ngươi, thân là người đứng trước đầu sóng ngọn gió, ngươi có ý định gì đối với sự truy sát của Thiên Địa Minh không?

Vũ Lôi Phong nghe câu hỏi của Thiên Mộng Tuyết thì thoáng lặng người, sau một hồi suy xét, hắn nói:

- Không giấu gì Cung Chủ, Nghịch Phong Môn không thể cứ mãi lẩn trốn được, năm năm sau Nghịch Phong Môn sẽ lần nữa xuất thế trên đại lục, tìm một chỗ đặt chân và lấy lại những khuất nhục trước đó.

Thiên Mộng Tuyết nói với Vũ Lôi Phong:

- Nếu Thiên Cực Gia, Phượng Linh Thần và Long Linh Thần đều gia nhập Thiên Địa Minh, đại lục sẽ thống nhất như trước kia, nhưng như thế thì Nghịch Phong Môn của ngươi sẽ phải đối đầu với toàn bộ đại lục.

- Bất quá, việc toàn bộ đại lục kết minh là điều không thể, nếu đại lục kết minh chính là lúc liên minh tan rã.

- Hơn nữa, các mối thù đã kết, không thể quay đầu… hiện tại ta muốn biết câu trả lời của ngươi.

- Ngươi muốn Hòa Bình, hay Chiến Tranh?

Hết chương 389…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan