Chương 385: Thử thuốc

Chương 385: Thử thuốc

- Chứng minh sao? Cũng đơn giản thôi, nhưng sau khi chứng minh, số lượng dược liệu sẽ chỉ còn một bình, vậy thì cơ hội sở hữu của các vị cũng sẽ giảm xuống, có hay không nên suy xét lại?

Du Tiểu Uyển nhìn một vòng phòng đấu giá, nàng tiếp tục nói.

- Nếu quý vị muốn chứng minh thì vô cùng đơn giản, chỉ cần một Đấu Sĩ dưới Tứ Tú nguyện ý để bị hạ Loạn Khí Tán vào người, sau đó Lê Gia chúng ta sẽ cho người đó dùng một bình thuốc này.

- Nếu vị Đấu Sĩ này được loại trừ Loạn Khí Tán mà không có bất kì một di chứng nào, chứng tỏ thuốc của Lê Gia là thật, còn nếu không có tác dụng, Lê Gia xin dùng toàn bộ lợi nhuận của buổi đấu giá hôm nay làm bồi thường, chư vị thấy thế nào?

Mọi người nhìn nhau, sau đó đều nhìn về phía Du Tiểu Uyển, không trả lời, dường như cũng không có ai nguyện ý đưa bản thân hoặc người của mình ra làm thí nghiệm.

Các Trưởng Lão của Tứ Đại Môn Phái cũng nhíu mày suy tư, đúng là chỉ có thử thuốc mới có thể chứng minh dược hiệu của nó, nhưng bất quá lại tổn thất một bình, lại còn có rủi ro khá cao.

Toàn hội trường rơi vào yên tĩnh, bất chợt từ phía Phú Gia có một thiếu niên đứng dậy giơ tay:

- Ta nguyện ý dùng thử Loạn Khí Tán!

Thiếu niên vừa lên tiếng đã trở thành tâm điểm của sự chú ý, mọi người trong nháy mắt liền nhận ra người này, đây là một trong những đệ tử dòng chính của Phú Gia, bất quá thiên phú lại kém cỏi, tư chất chỉ là màu trắng (N) nên địa vị trong gia tộc vô cùng thấp.

Lý gia và Giang gia chủ nhìn nhau, đều hiểu được Phú gia đang nghĩ gì, hẳn là muốn thí tên đệ tử kém cỏi này, nếu chẳng may thuốc không có tác dụng thì bọn họ sẽ được hưởng hết tiền lời từ buổi đấu giá. Dùng cả tương lai của một thiếu niên để đem đi đánh cược.

Thiếu niên vẻ mặt rất không cam lòng, nhưng trước mệnh lệnh của gia chủ, hắn không thể không nghe theo, chỉ có thể từ từ tiến lên sàn đấu giá.

Du Tiểu Uyển nhìn thiếu niên, nàng khẽ cười thầm trong lòng, ánh mắt sắc bén liếc nhìn đám người Phú Gia, nói:

- Phú Gia các vị khách quý, như đã nói từ trước, thuốc có hai phần, nếu dùng một phần để thử thuốc sẽ mất đi cơ hội của những người ở đây, trên hết là mất đi một số tiền lớn của Lê Gia chúng ta, chuyện này đối với ai cũng đều bất lợi a.

Phú Đại Thương nhìn Du Tiểu Uyển, sát khí đã âm thầm lan tràn ra khiến không khí vặn vẹo, hắn cắn răng đáp:

- Vậy Du cô nương muốn thế nào thì mới thỏa đáng?

- Rất đơn giản, đan dược này giá khởi điểm là 50 tỷ, các vị chỉ cần bỏ ra số tiền này để mua thuốc, như thế là có thể để vị thiếu niên này thử thuốc rồi.

Phú Gia Chủ không nói gì, chỉ nghiến răng nhìn chằm chằm về Du Tiểu Uyển và đám người Lê Gia, hắn có thể cảm giác được vô số ánh mắt giễu cợt từ khắp nơi trong đấu giá hội đang nhìn mình, giống như trêu tức vậy. Tất cả làm đầu hắn như muốn nổ tung.

- Thế nào? Phú Gia Chủ có muốn cược không? 50 tỷ hay là toàn bộ tiền lời của Lê Gia?

Phú Đại Thương nghiến răng, sau một hồi cân nhắc, hắn nói:

- Được! Phú Gia cược với ngươi, ta cũng không tin Loạn Khí Tán tự cổ chí kim không ai giải được lại để Lê Gia các ngươi tìm ra phương thuốc!

Bên cạnh, Phó Gia Chủ Phú Gia – Phú Nhị Đại liền lên tiếng:

- Gia Chủ, người bình tĩnh, rõ ràng Trưởng Lão đã nói con bé Lê Tiểu Nguyệt đã thuận lợi đột phá Tam Tú, nói không chừng đã thực sự tìm ra thuốc giải!

Phú Đại Thương nghiến răng ken két, bỗng ánh mắt hắn sáng rực, cười lớn:

- Ha Ha! Ta biết rồi, chẳng qua Lê Gia các ngươi phông bạt mà thôi, Lê Tiểu Nguyệt thuận lợi đột phá chắc chắn là do các ngươi dùng ngoại lực, đột phá được thì sao chứ? Đột phá đến Tứ Tú thì Loạn Khí Tán sẽ tự giải trừ, nhưng dùng ngoại lực đột phá thì sẽ để lại tai họa ngầm, tiền đồ xem như bị hủy hoại!

- Nếu chỉ là thuốc giải Loạn Khí Tán mà để lại ám tật, Phú Gia chúng ta có một rổ!

Nghe Phú Đại Thương nói thế, cả đám người cũng nghi hoặc nhìn về Du Tiểu Uyển, chỉ thấy nàng vẫn vô cùng bình tĩnh, mỉm cười nói với Phú Gia Chủ.

- Nói nhiều cũng không chứng minh được gì, Phú Gia Chủ tóm lại là có muốn cược hay không?

- Ta cược!

- Tốt! Thành giao!

Du Tiểu Uyển gõ búa, tiếng búa vang vọng khắp hội trường.

- Vậy thì bây giờ bắt đầu thử thuốc, à mà quên mất, Lê Gia chúng ta không có sẵn Loạn Khí Tán, chắc là Phú Gia dự trữ nhiều lắm, chi bằng vị thiếu hiệp này về lại Phú Gia để dùng độc đi.

Vô số tiếng cười khúc khích truyền ra, mọi người cũng không ngờ Du Tiểu Uyển lại là người sắc bén đến thế, nói câu nào câu nấy đều khiến đám người Phú Gia tức sôi máu nhưng không làm được gì.

Sau một lúc, thiếu niên kia cũng đã trở lại trung tâm phòng đấu giá với gương mặt đau khổ. Hắn khoanh chân ngồi giữa sàn đấu giá, Nguyên Lực khởi động tản mát ra xung quanh.

Ngay khi hắn vận Nguyên Lực, ánh mắt mọi người đều nhíu lại, khí tức Tam Tú Lục Trọng vô cùng rối loạn, Nguyên Lực không cách nào khống chế cứ chạy lung tung trong cơ thể, chỉ sau vài giây vận công mà thiếu niên kia đã thở hồng hộc, miệng phun máu tươi.

- Quả thật đã trúng Loạn Khí Tán, từ nay về sau xem như tiền đồ bị hủy.

Mọi người đều chăm chú quan sát, bọn họ biết thời khắc phân định đã tới.

Thiếu niên tiếp nhận lọ thuốc từ tay Du Tiểu Uyển, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch.

Chỉ sau ba giây, thiếu niên đang nghi hoặc đột cảm thấy toàn thân khó chịu, từng luồng Nguyên Lực trong cơ thể không theo sự kiểm soát của hắn nữa mà bắt đầu chạy loạn, trong bụng không ngừng sản sinh ra từng tia Nguyên Lực nồng đậm lao về đan điền, còn lao qua khắp kinh mạch toàn thân, giống như một loại công pháp tự động vận chuyển.

Thiếu niên đỏ bừng mặt, vội vã khoanh chân ngồi xuống, ngay khi hắn vừa thiền định, vô số năng lượng trong thiên địa không ngừng từ bốn phương tám hướng lao tới, đích đến là thanh niên kia.

- Đột phá? Vừa uống thuốc vào đã đột phá? Như vậy là dùng ngoại lực rồi!

- Ha ha! Tưởng thuốc của Lê Gia thế nào, hóa ra là dùng ngoại lực cưỡng ép đột phá lên Tứ Tú, biện pháp hạ sách này ai mà chẳng biết?

Mọi người trong hội trường đều thảo luận, bên Phú Gia thì cười lớn khinh thường, chỉ có đám người Lê Gia là một mực tin tưởng, bởi vì chính Lê Tiểu Nguyệt đã thật sự được chữa khỏi.

Giữa bục đấu giá, thiếu niên thoải mái ngồi thiền định, tu vi không ngừng nhảy vọt. Từ Tam Tú Lục Trọng đã nhảy vọt lên Bát Trọng từ lúc nào không hay, lại còn có xu thế liên tục tiến tới như tên lửa.

Tam Tú Cửu Trọng. Tam Tú Đỉnh Phong!

Ầm!

Một tiếng nổ khá lớn vang vọng, thiếu niên rốt cuộc kêu lên một tiếng, bình chướng trong cơ thể nổ mạnh, khí thế kéo lên như điên, đặt chân vào Tứ Tú cảnh giới.

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Thiếu niên vẫn còn liên tiếp đột phá đến Tứ Tú Ngũ Trọng mới chịu dừng lại, sau khi mở mắt, chính hắn cũng không thể tin vào mắt mình.

Phú Đại Thương cười lớn, hắn hô to:

- Khá khen cho Lê Gia! Dùng ngoại lực cưỡng ép đột phá lên Tứ Tú, như vậy thì loạn khí tán đương nhiên tự tiêu trừ, các ngươi đã hủy đi tiền đồ của một thiên tài Phú Gia ta, dù cho toàn bộ lợi nhuận của buổi đấu giá hôm nay cũng không cách nào đền bù nổi!

Mọi người nhìn về phía Phú Đại Thương, sau đó nhìn về phía thanh niên, trong lòng cũng có suy nghĩ tương tự.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo đầy yêu kiều lặng lẽ vang lên.

- Phú Gia Chủ, trước khi nói, ngươi nên cẩn thận nhìn lại đệ tử của mình đi!

Đám người chúng Trưởng Lão của Tứ Đại Môn Phái lập tức nhìn về phía nữ tử áo đỏ khó nhìn thấu, nàng ta từ lúc tranh giành kiếm trận chưa từng lên tiếng, vậy mà giờ lại đứng ra nói chuyện chỉ vì một vụ cãi nhau của các thế lực nhỏ này.

- Có khi nào, đây là vị tiền bối của Lê Gia nói đến hay không?

Đám người Tứ Đại Môn Phái đều đồng loạt nghĩ đến một khả năng này, và cũng tự thấy rất đúng, ánh mắt âm thầm ra hiệu lẫn nhau.

Ngọc Trưởng Lão cũng lên tiếng:

- Thiếu niên này trước khi uống Loạn Khí Tán ta đã nhìn qua, căn cơ bất ổn, chắc cuộc sống của hắn có khá nhiều áp lực nên đã cưỡng ép bản thân mạnh lên quá nhanh.

- Thế nhưng sau khi dùng độc dược và giải dược, dù đột phá như bay nhưng ta lại nhìn thấy một thiếu niên hoàn toàn khác trước kia, căn cơ vững như bàn thạch, khí tức trầm ổn như núi, đây là mức độ tâm cảnh mà không phải Tứ Tú Ngũ Trọng nào cũng đạt được đâu!

Lam Trưởng Lão của Thiên Âm Cung cũng tiếp lời đồng bạn:

- Đúng thế, thuốc này nói là thuốc giải Loạn Khí Tán là thật, nhưng công dụng của nó chẳng phải là giải độc, mà nó là thuốc giúp Đấu Sĩ đột phá cả về tu vi lẫn tâm cảnh, do đó tuy đột phá bằng ngoại lực nhưng không để lại bất kỳ ám tật nào!

Hai người nhìn nhau, cùng đồng thanh hô lớn:

- Thiên Âm Cung chúng ta nguyện ý dùng 200 tỷ mua phần thuốc còn lại!

- Thiên Thánh Cung bỏ ra 210 tỷ!

Từ một bên khác, Lữ Trưởng Lão lập tức hô lớn, Hoa Trưởng Lão và Tống Trưởng Lão cũng không vừa, liên tục hét giá:

- Hai trăm năm mươi tỷ!

- Hai trăm sáu!

Nữ tử áo đỏ thần bí chỉ dựa lưng ra sau, lẩm bẩm:

- Nguyên Yêu Thú chúng ta không tu luyện khi chưa tiến vào luyện hồn cảnh giới mà chỉ phát triển tầng giai bằng cách ăn uống, thứ độc dược này chẳng có chút uy hiếp nào, nhường cho các ngươi a.

Cuối cùng, Thiên Ưng Cung – Lữ Trưởng Lão thành công chốt đơn với giá 350 tỷ. Ba cung khác cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Hết chương 385…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan