Chương 384: Thuốc Giải Loạn Khí Tán

Chương 384: Thuốc Giải Loạn Khí Tán

- Có cường giả động thủ! Khí tức thật mạnh.

Phía đội hình Thiên Âm Cung, Ngọc Trưởng Lão ánh mắt khẽ biến, ngay khi lời nói nàng vừa thốt lên thì một cỗ kình khí thổi quét ngang qua quảng trường khiến khói bụi mịt mù, y phục mọi người bay phấp phới.

- Chuyện gì xảy ra?

- Khí tức này thật mạnh, là cường giả phương nào?

Nhất thời, toàn bộ người trong đấu giá hội nhìn về phương hướng phát ra chấn động, chỉ thấy bầu trời nơi đó được che phủ hoàn toàn bởi ánh sáng vàng kim chói mắt.

- Phương hướng đó là… Lê Gia!

- Không hay rồi!

Đám người Lê Gia lập tức sững sờ, bọn họ rất rõ ràng lực lượng hùng hậu kia phát ra từ đâu.

Lúc này, đôi mắt mọi người mới dần thích ứng với ánh sáng chói mắt phía trước, họ dần nhận ra bên trong hào quang rực rỡ kia ẩn ẩn hình bóng một thanh kiếm vàng óng khổng lồ lơ lửng trên bầu trời.

- Đó là… Bình Minh Chi Kiếm, sát chiêu của Phú Phù Du!

Lê Hùng Hải sắc mặt lập tức trở nên khó coi, hắn quát lớn:

- Phú Đại Thương! Ngươi có ý gì?

Mọi người trong Lâm Viên Thành đều đổ dồn ánh mắt về gia chủ Phú Gia, sát chiêu Bình Minh Chi Kiếm kia chắc chắn chỉ có thể là Phú Phù Du làm.

- Vốn đã đoán được đấu giá hội hôm nay sẽ không yên ổn, không nghĩ tới Phú Gia lại lợi dụng hôm nay để đánh lén Lê Gia.

Mọi người không ngừng bàn tán, Phú Đại Thương nghe Lê Hùng Hải gào thét thì chỉ cười lạnh, nói:

- Lê Gia Chủ có gì mà nóng nảy thế? Ta còn đang rất háo hức xem đấu giá hội lần này còn thứ gì tốt, Lê Gia ngươi gặp chuyện liền muốn đổ thừa ngay cho Phú Gia sao?

- Chiêu thức kia chắc chắn của Phú Phù Du, hắn là Trưởng Lão của Phú Gia các ngươi, sự việc rõ ràng như thế mà còn không nhận sao?

Lê Hùng Hải phẫn nộ chỉ thẳng vào mặt Phú Đại Thương, trong lòng vô cùng lo lắng cho Lê Gia phía bên kia. Nhưng hắn lại không thể bỏ mặc đấu giá hội ở đây được, chỉ cần hắn rời khỏi lập tức sẽ kéo đến vô số phiền phức.

- Có phải Trưởng Lão nhà ta làm hay không còn chưa chắc được, ngươi muốn thì có thể tự đi kiểm chứng, ta vẫn muốn tiếp tục tham gia đấu giá hội, đi thong thả a!

Trận đấu khẩu một chiều diễn ra cũng chẳng mấy ai quan tâm, trong lòng mỗi người đều thừa hiểu đầu đuôi câu chuyện, sự chú ý của họ lúc này đều đổ dồn vào thanh kiếm vàng kim khổng lồ lơ lửng trên bầu trời Lê Gia.

Khí thế hủy diệt tạo thành kình khí thổi quét, lúc này đây, toàn bộ Lâm Viên Thành đều tập trung ánh mắt về phía Lê Gia, trong lòng đều thầm lắc đầu tiếc hận, một Lê Gia được mọi người yêu mến, một khu ẩm thực nổi tiếng như mặt trời ban trưa có lẽ đã đến hồi kết.

Toàn bộ người Lê Gia tại đấu giá hội thất thần nhìn về nhà của mình, nắm tay siết chặt, trong lòng vô cùng đau đớn và phẫn nộ.

Lê Tiểu Nguyệt níu chặt tay áo của Vũ Lôi Phong, khóe mắt ươn ướt, nhưng nàng vẫn cố kìm lại không để bản thân yếu đuối, bất quá hơi thở ngày một dồn dập.

Đang vô cùng căng thẳng, Lê Tiểu Nguyệt chợt cảm thấy một bàn tay ấm áp khẽ xoa đầu mình, nàng ngước nhìn lên, trước mặt là nụ cười đầy tự tin của sư phụ.

- Tiểu Nguyệt yên tâm, những tên tôm tép đó, vi sư sẽ giúp con đánh chúng tơi bời, con nhìn xem!

Theo hướng chỉ tay của Vũ Lôi Phong, trong không trung, Bình Minh Chi Kiếm đã bắt đầu đâm xuống Lê Gia, muốn xóa sổ hoàn toàn gia tộc họ.

- Thanh Quang Kiếm Pháp – Thanh Long Giáng Ma!

Bất chợt, từ dưới mặt đất xuất hiện ánh sáng màu lam chói mắt bắn thẳng lên cao, thanh quang chiếu rọi khiến toàn bộ mọi người phải nhắm tịt mắt lại, chỉ có các cường giả Ý Hồn Cảnh trở lên mới có thể miễn cưỡng quan sát.

Rống!

Tiếng rồng ngâm vang vọng toàn Lâm Viên Thành, sau đó là một thanh âm nổ vang như sấm chớp phát ra, rung chuyển đất trời, nhà cửa xung quanh đều rung lắc dữ dội trước dư chấn khủng khiếp kia.

Thanh Long bay vọt lên không trung, dùng xu thế như sấm chớp cắn lấy Bình Minh Chi Kiếm, uỳnh một tiếng, kiếm vỡ quang tàn. Lại một tiếng sấm nổ nữa, Thanh Long uốn lượn một vòng quanh Lê Gia, xâu xé cả ba Trưởng Lão Phú Gia trong nháy mắt.

Toàn bộ chuyện này chỉ diễn ra trong vài giây, khi mọi người vừa hết lóa mắt thì Bình Minh Chi Kiếm đã không thấy đâu nữa, trên bầu trời Lê Gia đã là một mảnh yên tĩnh với trời xanh mây trắng như chưa hề có gì xảy ra.

Thiên Ảnh Phân Thân của Vũ Lôi Phong đáp xuống mặt đất, Thanh Quang Kiếm nhẹ nhàng tiêu thất, hắn nhìn mọi người trong Lê Gia mỉm cười:

- May quá, không có ai thiệt mạng, chỉ có vị Trưởng Lão này là bị thương khá nặng, để ta băng bó cho! Phù, may mà chỉ bị trật khớp, vài ngày là khỏi a.

Toàn bộ Lê Gia vỡ òa cảm xúc, lao vào vây quanh Vũ Lôi Phong, tung hô hắn như một vị anh hùng.

- Hả? Chuyện gì vừa xảy ra thế?

- Không biết nữa! Tự nhiên lóe lên một cái rồi nổ uỳnh, ta còn chưa hoàn hồn đây!

- Khoan! Bình Minh Chi Kiếm đâu rồi?

Mọi người dần lấy lại tinh thần, sau đó mới nhận ra công kích nhằm vào Lê Gia đã biến mất lúc nào không hay. Chúng Trưởng Lão của Tứ Đại Môn Phái ngưng trọng nhìn nhau, đám người Lê Gia thì không thể tin vào mắt mình.

Mối nguy của Lê Gia cứ thế được xóa bỏ.

Trong một góc, nữ tử áo đỏ khó nhìn thấu khẽ che miệng lại, bàn tay run run nói thầm:

- Là hắn! Công kích đó chắc chắn là hắn!

- Gia Chủ! Ngọc giản sinh mệnh của ba vị Trưởng Lão đã vỡ nát, e là…

- Câm miệng!

Phú Đại Thương rống giận quát thẳng vào mặt thuộc hạ, oán hận nhìn Lê Hùng Hải.

- Khá khen cho ngươi!

Nhìn thấy ánh mắt của Phú Gia Chủ, Lê Hùng Hải không hiểu ra sao vội vàng quay lại nhìn Vũ Lôi Phong ý hỏi, hắn gật nhẹ đầu xác nhận chính mình là người xử lý, lúc này Lê Gia Chủ của chúng ta mới thở ra một hơi, vui vẻ truyền âm cho Du Tiểu Uyển.

Du Tiểu Uyển sau khi nghe truyền âm thì thở phào một tiếng nhẹ nhõm, nàng vui vẻ nói:

- Kính thưa quý vị, rất xin lỗi vì làm gián đoạn buổi đấu giá, chắc là có vài tên ất ơ nào đấy nhân lúc Lê Gia đang bận tổ chức đấu giá hội nên giở trò, cũng may là không có tài cán gì nên đã bị xử lý. Mọi người tiếp tục buổi đấu giá thôi nào!

Đám người Phú Gia tức muốn nổ phổi, những thành viên Lê Gia thì như trút được gánh nặng, đồng loạt tươi tỉnh trở lại, những người khác thì ngưng trọng nhìn nhau không nói gì, tiếp tục quan sát phiên đấu giá.

- Vật đấu giá tiếp theo có chút đặc biệt, thứ này có thể không sánh bằng những đồ vật mang cấp độ 11 sao nhưng tác dụng không phải không có!

Du Tiểu Uyển khẽ phất nhẹ tay áo, hai bình ngọc từ trong trữ vật của nàng bay ra, nằm ngay ngắn giữa bàn đấu giá.

- Để mọi người rõ hơn, tiểu nữ xin phép hỏi một câu, mọi người có biết Loạn Khí Tán không?

Nghe đến tên độc vật này, mọi người đều thay đổi ánh mắt, Loạn Khí Tán đối với ai cũng khá quen thuộc, nhất là tin đồn con gái út của Lê Gia - Lê Tiểu Nguyệt bị dính loạn khí tán đã lan truyền toàn bộ Lâm Viên Thành.

Mọi người đều khẽ gật đầu, Du Tiểu Uyển mỉm cười:

- Nếu vậy thì đỡ mất thời gian tiểu nữ phải giải thích lòng vòng, một năm trước nữ nhi nhà chúng ta bị một số kẻ mưu hèn kế bẩn ghen ghét thiên phú của nó mà âm thầm chích Loạn Khí Tán, kết quả một năm nay con bé không cách nào đột phá từ Nhị Tú lên Tam Tú được!

Mọi người lại gật đầu, ánh mắt xuất hiện chút nghi hoặc, có vài người đã bắt đầu suy đoán.

- Thế nhưng, Lê Gia ăn ở tốt, có quý nhân phù trợ, được người truyền cho một phương thuốc có thể chữa khỏi Loạn Khí Tán, giờ đây Tiểu Nguyệt đã thuận lợi đột phá lên Tam Tú, đây chính là chuyện vui nhất trong mấy năm nay của Lê Gia!

- Và đây chính là phương thuốc đó, nguyên liệu vô cùng trân quý, Lê Gia táng gia bại sản mới có thể thu gom nguyên liệu để cao nhân luyện chế được ba bình, Tiểu Nguyệt đã dùng một bình, còn hai bình cũng không có mấy tác dụng, muốn đem ra bán cho quý vị để phòng ngừa con em trong gia tộc bị mấy tên sống bẩn tính kế!

Du Tiểu Uyển nói xong, toàn trường rơi vào yên tĩnh, sau đó bùng nổ:

- Cái gì?

- Không có khả năng! Loạn Khí Tán từ xưa đến nay không ai có thể giải!

Ngay cả những người đến từ Tứ Đại Môn Phái Bình Nguyên Thiên Hương cũng đứng bật dậy, chỉ có Phú Gia âm trầm không nói gì, tin tức Lê Tiểu Nguyệt đột phá đã được nghe tên Trưởng Lão cụt tay chạy về kể rõ.

Hoa Trưởng Lão của Thiên Thánh Cung không nhịn được hỏi:

- Nếu quả thật thứ thuốc này có công dụng vô hiệu hóa Loạn Khí Tán, đây quả thật là một bước đột phá trong ngành luyện đan, cũng triệt tiêu vấn nạn âm thầm phế thiên tài trên thế gian, nhưng làm sao để chứng minh đây thật sự là thuốc giải Loạn Khí Tán?

Lữ Trưởng Lão của Thiên Ưng Cung cũng nghi hoặc nói:

- Đúng thế, Thiên Ưng Cung cũng đã nghiên cứu rất nhiều về Loạn Khí Tán, thứ này quỷ dị, khó mà tìm ra giải dược, nếu Lê Gia chứng minh được hai bình này là thuốc giải, Thiên Ưng Cung nguyện ý dùng 200 tỷ mua lại một bình để về nghiên cứu!

Nghe cái giá, toàn thể hội trường rơi vào tĩnh lặng…

Hết chương 384…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan