Chương 7: Dì nhỏ mang ngươi đi tán gái

Là một nữ nhân thành thục gần ba mươi tuổi, dù là chưa từng cùng nam nhân nào phát sinh quan hệ, nhưng nàng cũng hiểu rõ chất lỏng màu màu bạch ngọc là cái gì, hiện tại Internet phát triển như thế, chưa từng ăn thịt heo, thì cũng phải nhìn thấy heo chạy rồi a. Cái này chính là tinh hoa trong cơ thể nam nhân, tên gọi là tinh trùng.

Nàng quả thật không nghĩ tới, vậy mà có một ngày, đồ vật làm nàng cảm thấy rất buồn nôn lại bắn lên trên mặt của mình.

Cảm nhận được mùi tanh nồng đậm, nàng lại thần kỳ không cảm thấy buồn nôn, cũng không cảm thấy ghê tởm, chẳng qua là rất buồn bực, bản thân là dì nhỏ của Diệp Phàm, hiện tại thì hay rồi, vậy mà nàng giúp hắn quay tay, mà quay tay còn chưa tính, đến cả chất lỏng của hắn cũng phun lên mặt mình?

Nhìn thấy khuôn mặt Tư Không Yên Nhiên trong nháy mắt trầm xuống, Diệp Phàm vừa được thỏa mãn cũng thấy trong lòng siết chặt, nếu dì nhỏ tức giận thì làm sao bây giờ? Còn nữa, nhanh như vậy mình đã phun trào rồi? Dì nhỏ có thể cười nhạo mình không? Chỉ là cái này thật sự không trách được hắn a, thật sự là lúc trước ở trên xe lửa thiếu chút nữa bị Lâm Mỹ Tâm khiêu khích cướp cò, nhưng một mực nhịn đến bây giờ!

"Dì nhỏ. . . Ta... Ta giúp ngươi lau. . ." Ở trong nội tâm bất ổn, Diệp Phàm rất khẩn trương nói.

"Không cần. . . Ta tự mình làm. . ." Tư Không Yên Nhiên chặn lại bàn tay của Diệp Phàm, sau đó từ trong bồn tắm đứng dậy, đi ra phía ngoài.

Váy ngủ trên thân đã sớm đẫm nước, dính sát trên người nàng, bờ mông vểnh cao cùng cái lưng bóng loáng hiển lộ ra, chỗ kín đáo nhất cũng là như ẩn như hiện, cặp chân thon dài càng là triển lộ không bỏ sót, chỉ là nhìn thấy bóng lưng hơi mất hồn lạc phách của nàng, Diệp Phàm cảm thấy mình giống như đứa trẻ làm sai!

"Dì nhỏ..."

"Ta không sao, ta trở về phòng tắm rửa, ngươi nhanh lên..." Tư Không Yên Nhiên cố nén cảm giác khác thường trong nội tâm, cứ như vậy đi ra khỏi phòng tắm...

Nhìn theo bóng lưng dần xa của Tư Không Yên Nhiên, Diệp Phàm không dám nói thêm cái gì, tranh thủ thời gian bắt đầu tự tẩy rửa thân thể của mình.

Về phần Tư Không Yên Nhiên, trở lại gian phòng của mình, nàng mở nước, bắt đầu xóa đi chất lỏng trên mặt, đây là lần thứ nhất nàng tiếp xúc đồ vật này, ngoại trừ ngượng ngùng, thì dĩ nhiên còn có hiếu kỳ, ngược lại không có chút cảm giác buồn nôn, điều này làm cho nàng rất kinh ngạc, chẳng lẽ bởi vì đây là của Diệp Phàm?

"Tiểu tử ngu ngốc này, thực sự trưởng thành a..." Nghĩ tới cây côn thịt cứng rắn của Diệp Phàm, nhìn lại chất lỏng trên tay, khóe miệng Tư Không Yên Nhiên nở một nụ cười mê người.

Xem ra nhất định phải tìm người bạn gái cho hắn, nếu không lỡ nín hỏng thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó Diệp gia sẽ bị chặt đứt hương hỏa, không thể làm cho sự tình này phát sinh.

Chỉ là đến cùng nên tìm ai mới tốt?

Đường Yên? Cô nàng này là tỷ muội của mình, nếu nàng trở thành bạn gái Diệp Phàm, chẳng phải là rối loạn bối phận?

Ngô Mẫn Nhi? Nha đầu kia năm nay còn chưa tròn mười sáu tuổi, bản thân giới thiệu nàng thì chẳng phải là gây tai họa cho người ta?

Lạc Yên Tuyết, cô nàng này cùng Tiểu Phàm có tuổi tác không sai biệt lắm, chỉ là nha đầu kia tính tình cao ngạo, với tính cách Diệp Phàm, sợ là chưa hẳn có thể tiếp nhận a?

Nghĩ nửa ngày, Tư Không Yên Nhiên không ngờ không tìm được một người phù hợp.

"Được rồi, dù sao đêm nay đám tỷ muội kia đều đến, đến lúc đó mình sẽ tự lựa chọn, thật sự không được cũng chẳng sao, chẳng phải lập tức Diệp Phàm sẽ tới trường à? Cùng lắm thì ta tự mình đi trường học tọa trấn cho hắn, khoa tiếng Trung nhiều mỹ nữ như vậy, ta không tin tìm không ra người nào..." Nghĩ thông suốt hết thảy, Tư Không Yên Nhiên liền tạm thời ném ý nghĩ này ra khỏi đầu, bắt đầu tắm rửa thân thể mình.

Nhìn xem thân thể tuyệt mỹ trong gương, cho dù là chính nàng cũng có chút mê muội, trong miệng lại phát ra một tiếng than nhẹ: "Nếu Tiểu Phàm tìm được bạn gái, bản thân nên làm cái gì bây giờ? Ta năm nay cũng sắp hai mươi bảy rồi, còn chưa từng yêu đương lần nào, chẳng lẽ mình thực sự sống như vậy cả đời?"

Nghĩ tới bản thân tiếp xúc bao nhiêu người khác phái, vậy mà không có một người nào làm cho mình động tâm, khóe miệng Tư Không Yên Nhiên nổi lên một nụ cười tự giễu, chẳng lẽ thực sự là mình yêu cầu quá cao?

Nhẹ nhàng vuốt ve ngọn núi bóng loáng mềm mại của mình, trong đầu Tư Không Yên Nhiên bỗng nhiên hiện ra một màn Diệp Phàm sờ ngực mình lúc nãy.

Nếu như hắn làm bạn trai mình thì thật là tốt biết bao.

"Ta nghĩ gì thế? Cha ta cùng gia gia của hắn là anh em kết nghĩa, sao ta có thể làm như vậy ?" Lắc đầu, vứt bỏ ý niệm không thực tế khỏi đầu, Tư Không Yên Nhiên đẩy nhanh tốc độ tắm rửa.

Một khắc đồng hồ sau, Tư Không Yên Nhiên đổi thành một cái áo ngắn tay màu xanh da trời in hình bông hoa, phía dưới mặc một cái quần short màu tuyết trắng bó sát, cặp chân thon dài đẹp đẽ bại lộ gần hết trong không khí, dưới chân là một đôi giày xăng-̣đan, tóc dài cũng được nàng búi lên, thân thể tràn ngập khí chất động lòng người.

Mới vừa đi ra khỏi gian phòng của mình, nàng liền nhìn thấy Diệp Phàm đã mặc một bộ đồ trắng bình thường đứng ở cửa ra vào.

Hai mắt Tư Không Yên Nhiên bỗng nhiên sáng ngời...

"Thật không ngờ đứa nhỏ này vậy mà đẹp trai như thế, đi, dì nhỏ mang ngươi đi tán gái ..." Vừa nói, Tư Không Yên Nhiên vừa kéo Diệp Phàm xuống dưới lầu, coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra, điều này làm cho Diệp Phàm đã mất công suy nghĩ cách xin lỗi cả buổi phải sững sờ. Chẳng lẽ dì nhỏ không tức giận?

Hắn được Tư Không Yên Nhiên kéo lên Lamborghini, một đường bão táp lao đi, sau nửa giờ, đã tới một hộp đêm cao cấp tên là Tú Sắc Khả Xan, vừa xuống xe, thì hai cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đã chủ động chạy ra đón chào.

"Lão bản, ngài đã tới?"

Lão bản? Dì nhỏ vậy mà là chủ của nơi đây?

"Ừ, khách nhân của ta đã tới chưa?" Tư Không Yên Nhiên nhẹ nhàng gật đầu.

"Ngoại trừ Lâm tiểu thư, những người khác đều đã đến. . ." Hai nữ nhân tiếp khách đồng thời nhẹ nhàng gật đầu.

"Được rồi, nàng ta thường xuyên mắc bệnh giờ cao su, ngươi đi nói với phòng bếp, chuẩn bị mang thức ăn lên!" Tư Không Yên Nhiên trực tiếp mở miệng nói, sau đó lôi kéo Diệp Phàm vào bên trong, đi tới căn phòng xa hoa nhất ở lầu ba, ngoài cửa cũng có một mỹ nữ mặc sườn xám khí chất động lòng người, nhìn thấy Tư Không Yên Nhiên đến, nàng cung kính nhìn về phía Tư Không Yên Nhiên cúi chào, sau đó giúp Tư Không Yên Nhiên đẩy ra cửa phòng.

Tư Không Yên Nhiên tự nhiên sẽ không khách khí, lôi kéo Diệp Phàm tiến vào gian phòng, lập tức ánh mắt Diệp Phàm phát sáng lên, đơn giản là cái bàn duy nhất trong đó đã ngồi đầy người, hơn nữa tất cả đều là nữ nhân, trọng yếu nhất là, những nữ nhân này vậy mà đều là mỹ nữ...

Còn là mỹ cùng cấp bậc với dì nhỏ, chẳng lẽ dì nhỏ thật sự là mang bản thân đến tán gái?

"Yên Nhiên..." Ngay tại thời điểm đó, các nữ nhân ở đây cũng đưa mắt nhìn Diệp Phàm , mà khi Tư Không Yên Nhiên đang giới thiệu với các nàng về Diệp Phàm, sau lưng hai người truyền đến một hồi thanh âm quyến rũ, nghe thấy thanh âm này, thân thể Diệp Phàm run lên, khi hắn quay đầu lại nhìn, cả người đều ngơ ngẩn. . .

Lời editor:Mặt dày cầu donate cho editor nghèo khó này. Momo 0982082923