Chương 2: Thoải mái không?

Nàng ghi rất nhanh, hơn nữa ghi kiểu vắn tắt, nếu không phải ở trong nội tâm sớm biết, thì nàng cũng không rõ bản thân ghi cái gì, nhưng thiếu niên anh tuấn phi phàm này, vậy mà lập tức nói rõ ràng rành mạch, sao nàng không kinh hãi cho được, nếu không phải biết trước kia mình chưa từng gặp thiếu niên này, nàng thậm chí sẽ cho rằng hắn đã sớm biết số điện thoại cùng tên mình, bất quá mặc dù là đã sớm biết tên cùng số điện thoại, thì sao hắn biết bản thân viết gì?

"Hắc hắc, Lâm tỷ tỷ, hiện tại có thể cho ta kiểm tra rồi a?"Trên mặt Diệp Phàm lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, hắn có trí nhớ siêu phàm, đã nhìn là không quên được, mà cái này chỉ là một trong rất nhiều ưu điểm của hắn mà thôi.

"Nơi đây nhiều người như vậy, sao có thể cho ngươi sờ? Nếu không chờ đến thành phố Lâm Hải, tìm chỗ kín đáo trước được không? Dù sao ngươi cũng biết số điện thoại của ta rồi..." Lâm Mỹ Tâm thương lượng, nàng vốn chỉ là rảnh rỗi quá nên muốn trò chuyện, lại thấy thiếu niên này đẹp trai anh tuấn, nên trêu chọc hắn một chút, nào biết trí nhớ tên này biến thái như thế.

"Không được, vạn nhất vừa đến thành phố Lâm Hải ngươi liền không tiếp nhận cuộc gọi của ta thì sao? Làm luôn mới được..." Diệp Phàm sao có thể đáp ứng, thành phố Lâm Hải lớn như vậy, đến lúc đó nàng chạy mất thì mình biết đi đâu tìm?

"Nhưng ở đây nhiều người như vậy..." Lâm Mỹ Tâm còn muốn kiếm cớ.

"Chúng ta có thể đi vào WC a..." Diệp Phàm xấu xa cười nói, không còn ngây thơ ngượng ngùng như ban đầu.

"A..." Lần này đổi thành Lâm Mỹ Tâm ngây dại...

"Lâm tỷ tỷ, ngươi không phải là muốn quỵt nợ chứ?" Diệp Phàm lộ vẻ mặt ủy khuất nói.

"Hừm, tỷ tỷ là loại người thích chơi xấu quỵt nợ sao? Đi thì đi..." Lâm Mỹ Tâm cắn răng, không phải là cho hắn kiểm tra sao? Ngược lại bản thân mình đã cực kỳ lâu không đụng vào nam nhân, tiểu tử này lớn lên thật đẹp trai, ăn nói cũng được, mặc dù cùng hắn phát sinh chút quan hệ thì đã sao? Mình đi tới Ly Sơn không phải là vì tìm kiếm chút kích thích sao? Chỉ là đáng tiếc, chỗ đó núi đẹp, nước đẹp, nhưng nam nhân thì quá... Nói chung là không lọt vào mắt nàng.

"Hắc hắc, vậy đi thôi..." Nghe thấy Lâm Mỹ Tâm vậy mà thực sự đáp ứng, Diệp Phàm mừng rỡ trong lòng, đứng dậy tiến tới toilet, Lâm Mỹ Tâm sửa sang xiêm y bản thân, theo chân hắn đi về phía toilet.

Nhìn thấy Diệp Phàm dễ dàng như vậy đã cấu kết được với thiếu phụ cao quý trang nhã, trong xe lập tức vang lên những âm thanh kêu rên tiếc nuối, phải biết rằng thiếu phụ xinh đẹp này đã sớm hấp dẫn ánh mắt bọn hắn, chỉ là bị khí thế cường đại của thiếu phụ ngăn cản, nên không người nào dám đến gần mà thôi, đặc biệt là một gã nam sinh ăn mặc hàng hiệu tuổi không xê xích bao nhiêu với Diệp Phàm, hắn đã hối hận đến xanh ruột rồi.

Diệp Phàm căn bản không để ý ánh mắt hâm mộ đố kị của những người này, trước tiên chui vào cửa toilet, mà Lâm Mỹ Tâm cũng không thèm cố kỵ những người này, rất hào phóng đi vào toilet, trở tay khóa cửa toilet lại, nàng vốn chính là người luôn làm theo ý mình, chưa bao giờ quan tâm ánh mắt người khác.

Toilet vốn nhỏ, sau khi đồng thời dung nạp hai người lập tức lộ vẻ chen chúc, hai thân thể gần như là dán lại với nhau, hai ngọn núi lớn càng là ép cho Diệp Phàm cảm thấy hít thở không thông.

Hắn thậm chí cảm giác trái tim sắp nhảy ra ngoài!

"Tỷ..." Diệp Phàm cảm thấy thanh âm nói chuyện của mình cũng đang run rẩy, thật sự là hạnh phúc tới quá đột nhiên, hắn thậm chí cảm giác mình đang nằm mơ.

"Làm sao vậy?" Không gian quá hẹp hòi, hai người lại thân cận quá mức, Lâm Mỹ Tâm thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở nam tính của Diệp Phàm, mặc dù tính cách nàng hào phóng không ngại ngùng, lúc này cũng không khỏi tim đập rộn ràng, nhiệt độ cơ thể lên cao.

Có thể nói, từ khi chồng của nàng sang nước Mỹ, nàng ở một mình năm năm, từ đó chưa từng tiếp xúc gần với nam nhân khác như vậy, mỗi lần muốn đi ra ngoài tìm kiếm kích thích, thì lại ngại người cùng địa phương thành phố Lâm Hải, thật vất vả quyết định tiến về Ly Sơn triệt để thư giãn một tí, ai biết vậy mà không tìm thấy một nam nhân nào ra hồn, hôm nay quay về Lâm Hải lại gặp được một thiếu niên anh tuấn bất phàm, làm cho mình sinh lòng hảo cảm, nên dục hỏa đè ép nhiều năm gần như muốn bạo tạc nổ tung...

"Ta... Ta... Ta hơi khẩn trương..." Đừng nhìn Diệp Phàm vừa rồi cười xấu xa, thực ra hắn rất khẩn trương, dù sao tuy rằng thường xuyên nhìn lén nữ nhân tắm rửa, nhưng đến bây giờ hắn vẫn còn trinh, nhiều năm như vậy, đến cả tay nữ nhân cũng chưa được chạm vào, càng đừng nói đến sờ ngực.

"Phốc xuy..." Nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Diệp Phàm, Lâm Mỹ Tâm ngược lại triệt để buông lỏng, quyến rũ nhìn về phía Diệp Phàm một cái, nhỏ giọng mở miệng nói: "Ngươi sẽ không phải là vẫn còn trinh đấy chứ?"

"A, làm sao ngươi biết?" Diệp Phàm sững sờ!

"Thật đúng là như vậy?" Lâm Mỹ Tâm lại một lần nữa mở to hai mắt, đây là lần thứ hai nàng cảm thấy kinh ngạc trong hôm nay!

"Đương nhiên, hàng thật giá thật, nguyên tem nguyên vỏ!" Diệp Phàm ưỡn ngực!

"Ta sờ thử xem nào..." Lâm Mỹ Tâm mỉm cười, thò tay xuống đũng quần của Diệp Phàm, khi tiếp xúc đến bảo bối của Diệp Phàm, toàn thân lại một lần nữa kinh sợ đến ngây ngẩn cả người, đây đã là lần thứ ba kinh ngạc của hôm nay, bởi vì chỗ đó của Diệp Phàm quá lớn, một tay nàng vậy mà rất khó hoàn toàn cầm chắc, cúi đầu nhìn thoáng qua lều vải dựng đứng của Diệp Phàm, miệng Lâm Mỹ Tâm có thể nhét đầy hai quả trứng vịt.

Quá lớn, quá lớn, so với nam nhân trong phim sex phương Tây còn lớn hơn, nếu để cái này vào trong cơ thể mình?

Chỉ mới tưởng tượng, Lâm Mỹ Tâm đã có một loại xúc động...

"Tỷ, ngươi cũng đã sờ soạng ta rồi, ta có thể sờ ngươi chưa?" Lần thứ nhất bị nữ nhân cầm chặt của quý, Diệp Phàm lập tức cảm thấy toàn thân đang run rẩy, cảm giác như giật điện gần như khiến hồn hắn bay lên trời.

Lâm Mỹ Tâm căn bản không trả lời Diệp Phàm, bỗng nhiên một tay đè Diệp Phàm vào vách WC, cứ như vậy hôn tới.

Giờ khắc này, dục hỏa nàng đè ép nhiều năm triệt để bạo phát, toàn bộ thân thể cũng lâm vào trạng thái khát tình, đôi môi đỏ thắm hôn lên miệng Diệp Phàm, đầu lưỡi mềm mại chủ động tiến vào, hai bầu ngực cực lớn càng là hung hăng ép lên ngực Diệp Phàm, hai tay đã bắt đầu cởi bỏ dây lưng của hắn, sau đó nhanh chóng đưa một tay tiến vào bên trong quần hắn, cầm lấy đại gia hỏa vừa lớn vừa nóng hổi kia.

Bỗng nhiên bị Lâm Mỹ Tâm chặn miệng, cảm nhận được chiếc lưỡi thơm tho mềm mại, Diệp Phàm trong khoảng thời gian ngắn vậy mà quên mất bản thân tên gì, hương vị ngọt ngào tuyệt vời làm cho hắn triệt để rơi vào tay giặc, chưa từng hôn ai nên hắn chỉ có thể vụng về đáp trả cái lưỡi của Lâm Mỹ Tâm, nội tâm thì mê muội muốn choáng váng.

"Sờ ta, nhanh sờ ta..." Thừa dịp tách ra để thở lấy hơi, trong miệng Lâm Mỹ Tâm phát ra tiếng rên trầm thấp, thanh âm gấp gáp không thể chờ đợi, thậm chí nàng còn dùng một tay nắm lên tay phải của Diệp Phàm, đặt lên ngực mình...

Chạm đến bầu ngực lớn mềm mại, mặc dù là cách lớp áo, nhưng mà Diệp Phàm vẫn như cũ có một loại cảm giác muốn phun máu, mềm mại, đầy đặn co giãn, làm cho người ta mất hồn mất vía, toàn thân càng là giống như bị điện giật, căn bản không cần dạy, hắn cứ như vậy theo bản năng dùng sức xoa nắn, sau đó tay vươn vào trong cổ áo của Lâm Mỹ Tâm, thám hiểm hai bên khe rãnh, đặc biệt khi hai ngón tay hắn kẹp lấy hột đào của Lâm Mỹ Tâm, Diệp Phàm đã triệt để mê say!

Bị Diệp Phàm xoa nắn như vậy, trái tim Lâm Mỹ Tâm càng đập nhanh hơn, toàn thân cũng càng thêm nóng hổi, tốc độ vuốt ve cây côn thịt của Diệp Phàm cũng nhanh hơn, hô hấp càng ngày càng dồn dập, rên càng lúc càng lớn, đầu lưỡi cũng như muốn nuốt lấy lưỡi của Diệp Phàm, hỏa diễm trong cơ thể không ngừng phun trào.

Được nàng chỉ dẫn, tay còn lại của Diệp Phàm trượt xuống hông Lâm Mỹ Tâm, sau đó đi tuần tra vòng quanh, phía dưới của Lâm Mỹ Tâm là một cái quần jean cực ngắn, ngón tay thuận theo quần bò, rơi vào trên đùi đẹp, cảm giác bóng loáng đánh tới, không cần người khác dạy bảo, hắn cứ như vậy di chuyển trên cái đùi trắng nõn nà, khi ngón tay mở cúc quần nàng ra, luồn vào bộ phận thần bí nhất của Lâm Mỹ Tâm, hắn liền phát hiện chỗ đó đã sớm nước nôi lênh láng, hắn còn có thể cảm nhận được rõ ràng sự ấm áp mềm mại của nó.

Hô hấp của Lâm Mỹ Tâm càng thêm dồn dập, thân thể nàng thậm chí bắt đầu liên tục run rẩy, càng là theo bản năng kẹp chặt đôi chân, một luồng nhiệt lưu phun ra, chưa gì mà đã trèo lên đỉnh núi cao một lần...

"Diệp Phàm..." Lâm Mỹ Tâm dồn dập kêu gọi!

"Ừm!" Diệp Phàm đã sớm ý loạn tình mê cũng theo bản năng đáp.

"Thoải mái hay không..."

"Thoải mái!"

"Sướng hay không??"

"Sướng..."

"Có muốn thoải mái hơn một chút?"

"Muốn..."

"Tỷ tỷ sẽ làm ngươi sướng hơn..." Lâm Mỹ Tâm nói xong liền rời miệng khỏi môi Diệp Phàm, ánh mắt khi nhìn hắn cũng đã ngập nước.

Tùy ý cho Diệp Phàm thỏa thích xoa nắn ngực mình, Lâm Mỹ Tâm chậm rãi ngồi xổm xuống, đồng thời dùng hai tay kéo quần Diệp Phàm xuống dưới, gia hỏa to lớn kia cứ như vậy ngạo nghễ vươn mình trong tầm mắt Lâm Mỹ Tâm, nhìn gia hỏa lớn đến quá phận này, trong mắt Lâm Mỹ Tâm tản ra hào quang chói mắt, ngẩng đầu nhìn lên Diệp Phàm một cái, phát hiện hắn đang cúi đầu nhìn mình bằng ánh mắt tràn đầy chờ mong, lập tức nàng nhìn Diệp Phàm cười cười, cứ như vậy đưa miệng tới gần...