Chương 18-chương 23:Đấm nhau cực mạnh đấm nhau cực hăng, phải đấm thế này mới là đấm chứ :v
Thuận theo phương hướng âm thanh phát ra, Diệp Phàm nhìn thấy một gã nam tử mặc áo sơmi hoa hoét đủ màu lung la lung lay đi ra từ một căn phòng khác, trong tay hắn còn cầm một chiếc điện thoại, hiển nhiên đang gọi cho ai đó, ở bên cạnh hắn, còn có một gã nam tử bộ dáng hèn mọn bỉ ổi.
"Hắc hắc, Tuấn ca, đây hẳn không phải là tiểu muội đi làm ở đây, chắc là khách nhân tới chơi đùa mà thôi." Tên nam tử hèn mọn bỉ ổi lộ vẻ mặt lấy lòng, cười cười giải thích.
"Khách nhân? Vậy thì càng tốt, so với những nữ nhân kia thì sạch sẽ hơn rất nhiều, đi tới, lưu tất cả các nàng lại, để các nàng uống với ta vài chén." Thanh niên mặc áo sơ mi hoa nói với nam tử bộ dáng hèn mọn bỉ ổi.
Tên kia không dám nói thêm gì, tranh thủ thời gian chạy tới chắn trước mặt đám người Diệp Phàm, lộ vẻ mỉm cười nhìn về phía mấy người Tư Không Yên Nhiên nói: "Mấy vị mỹ nữ, không biết có thể nể mặt chúng ta, vào trong uống vài chén không?"
Thái độ của tên này coi như không tệ, hiển nhiên cũng biết người có thể tới đây chơi đùa đều không đơn giản, cho nên mới khách khí như vậy.
"Không rảnh..." Tư Không Yên Nhiên khoát tay áo, nhấc chân đi tới phía trước.
Sắc mặt tên nam tử kia lập tức biến đổi.
"Các vị mỹ nữ, đừng có không uống rượu mời thích uống rượu phạt a." Nam tử hèn mọn trầm giọng xuống, càng là vươn tay chắn ngang đường đi trước mặt đám người Diệp Phàm.
Mấy người Tư Không Yên Nhiên ngẩn ra, tựa hồ không ngờ người này dám cứng rắn như vậy, nơi đây là hộp đêm Hoàng gia, các nàng tới nơi này chơi không phải lần một lần hai, đúng là chưa bao giờ gặp sự tình tương tự.
"Nếu chúng ta không đồng ý thì sao?" Ngay tại thời điểm đám người Lâm Mỹ Tâm định kêu gọi bảo an hộp đêm, Diệp Phàm đã tiến lên phía trước một bước, khẽ cười nói.
Nam tử hèn mọn sững sờ, thật không ngờ tên tiểu bạch kiểm này lại chủ động đứng ra, lập tức cười lạnh nói: "Không đồng ý? Ngươi cứ thử xem!"
(tiểu bạch kiểm:trai bao mặt trắng)
"Thật sao?" Diệp Phàm cười lạnh một tiếng, không cho người này cơ hội nói thêm, trực tiếp đấm móc một phát, tốc độ ra quyền của hắn có thể nói là cực nhanh, tên nam nhân hèn mọn này thậm chí không kịp phản ứng, Diệp Phàm đã hung hăng đấm trúng má phải của hắn, làm cả người hắn bay sang một bên.
Sau đó còn có một tiếng “uỵch” trầm đục truyền đến.
Sau tiếng động này, Tư Không Yên Nhiên, Lâm Mỹ Tâm, bao gồm cả Lạc Tuyết Yên đều lập tức tỉnh rượu hơn phân nửa, từng người một trợn mắt há hốc mồm nhìn Diệp Phàm, đặc biệt là Lâm Mỹ Tâm cùng Lâm Mỹ Ngọc, các nàng quả thật không nghĩ tới, Diệp Phàm nhìn qua luôn ôn nhu vậy mà bạo lực như thế, một lời không hợp liền trực tiếp đấm người, căn bản không hỏi đối phương có thân phận gì.
Mà trong mắt Lạc Tuyết Yên cũng hiện lên thần sắc kinh ngạc, đằng sau kinh ngạc, lại là vẻ trào phúng, Yên Nhiên tỷ luôn luôn ổn trọng, mà sao đứa cháu này lại xúc động như vậy? Còn chưa nói được 2, 3 câu đã động thủ? Động thủ là có thể giải quyết vấn đề sao?
Nếu không phải nể tình có Tư Không Yên Nhiên ở đây, thì nàng đã không thèm để ý tới gia hỏa này, chỉ Ngô Mẫn Nhi là trong mắt lập lòe hào quang kì lạ, trong cái đầu nhỏ càng là hiện lên một ý niệm "Thật là đàn ông!"
Thời điểm này, thanh âm kêu đau của nam nhân hèn mọn kinh động tới nam tử đang nghe điện thoại, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy tiểu đệ của mình vậy mà bị người ta đánh sấp mặt luôn, té ở dưới đất, lập tức lên cơn giận dữ.
"Con mẹ nó, ngươi dám động thủ đánh người của ta? Muốn chết đúng không?" Vừa nói xong, người nam tử này đã tiện tay nhấc lên một cái bình hoa trang trí bày ở cửa ra vào, sau đó lao tới chỗ Diệp Phàm.
"Tiểu Phàm, cẩn thận..." Nhìn thấy nam tử này cầm theo cái bình hoa thật lớn lao về phía Diệp Phàm, Tư Không Yên Nhiên trong nháy mắt tỉnh táo lại, thân thể theo bản năng ôm chầm lấy Diệp Phàm, muốn dùng thân thể của mình giúp Diệp Phàm ngăn lại một kích này.
"Dì nhỏ, ngươi ôm ta như vậy thì sao ta có thể ra tay đánh người?" Diệp Phàm ở trong nội tâm cảm thấy bất đắc dĩ, cũng chỉ đành duỗi ra hai tay, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tư Không Yên Nhiên, sau đó thân thể xoay một cái, trực tiếp đá bàn chân ra ngoài, chuẩn xác đạp trúng bụng dưới của nam tử mặc áo sơ mi hoa, chỉ bằng một cước đã đạp hắn bay ra ngoài, mà bình hoa trong tay hắn cũng bị rớt xuống, vỡ nát thành từng mảnh...
Động tĩnh lớn cỡ này tự nhiên kinh động đến người bên trong hộp đêm, lập tức mọi người thấy cửa phòng lúc nãy nam tử áo sơ mi hoa đi ra được mở, từng tên thanh niên xăm trổ ăn mặc lố lăng ào ào vọt ra, khi thấy nam tử mặc sơ mi hoa đang té trên mặt đất, bọn họ đều mở miệng hoảng sợ kêu lên: "Tuấn ca..."
"Con mẹ nó, dám đánh ta, còn dám đạp ta, băm vằm hắn thành từng mảnh cho ta, sau đó mang đi nuôi chó..." Nam tử mặc áo sơmi hoa được những người này nâng đỡ đứng lên, đồng thời phát ra tiếng gào thét điên cuồng...
Theo tiếng gầm gừ của nam tử này, cặp mắt những tên côn đồ đều lộ ra hung quang, có người trực tiếp móc ra cây dao, từng bước một đi về phía Diệp Phàm.
"Tiểu tử, dám đánh tổn thương Tuấn ca, ngươi nhất định phải chết..."
(Chương sau bắt đầu thu phí, phí là 20tlt 1 chương, bởi vì giờ truyenyy thu mất 50%, nên đệ cũng không có cách nào hạ xuống, nên xin mọi người thông cảm)