“Thiết Đầu Đại Tướng Quân, lên nào….”
“Không ngờ nhóc này lại đánh tốt thế, thêm trận này nữa là liên tục thắng 19 trận rồi!”
“Ta đây bất chấp tất cả, xuống hết 200 đồng, không tin nó vẫn thắng được!”
“Đồ chết nhát, ông đây xuống 1000 đồng luôn nè.”
“Lên nào, cắn nó cho ta...”
Trong một hẻm nhỏ hẻo lánh nào đó, có một nhóm người đang vây quanh, đỏ mặt tía tai kêu la. Chừa lại một khoảng trống nhỏ ở giữa, bên trong đặt một võ đài nhỏ, hai con dế ở trong đang đấu quyết liệt với nhau.
Nói là con dế nhưng chỉ là bề ngoài giống mà thôi. Từ độ bóng của bề ngoài kim loại và chương trình thiết bị trên cơ thể, không khó để nhận ra đây là hai con robot mini có hình dáng con dế.
Hai con robot dế một lớn một nhỏ, con lớn to hầu như gấp đôi con nhỏ, kích thước chênh lệch rất nhiều nhưng khiến cho người khác không thể ngờ đến là con nhỏ lại chiếm thượng phong. Chỉ thấy được có một vật nhỏ trong lon với động tác thoăn thoắt, con dế lớn bị vật xoay như chong chóng.
Sau dăm ba hiệp đấu, con dế lớn dường như đã bị chọc giận, giương hàm robot của mình tấn công chính diện, có vẻ như quyết tâm sống mái một phen với đối thủ.
Đối mặt với sự tấn công dữ đội, con dế nhỏ bình tĩnh, chỉ với một bước đi linh hoạt như rắn đã né được đòn tấn công. Tiếp đó, con dế nhỏ không hề bước lui mà quyết đoán nhanh chóng tiếp cận đối thủ, ra một đòn mạnh ở chính giữa phần cổ trục nối thiết bị.
Con dế lớn tuy to con khỏe mạnh nhưng cũng không chịu được đòn chí mạng của con dế nhỏ, tia điện xẹt tứ phía, dây mạch rơi vèo xuống. Sau một hồi cựa quậy cuối cùng cũng cạn năng lượng ngã xuống, bị con dế nhỏ lấy đi thủ cấp.
“Ha ha ha ha, giết 19 rồi!! Còn ai nữa?!”
Lý Mục đứng ra, ngửa mặt cười điên cuồng, thái độ như thể ngoài ta đây vô địch không có đối thủ.
Với thân phận là chủ nhân của con robot dế, Lý Mục hoàn toàn có đầy đủ lý do kiêu ngạo. Nhưng nếu là một kẻ xuyên việt thì Lý Mục đáng bị treo lên cột nhục nhã để lại tiếng xấu muôn đời.
Lý Mục năm nay 23 tuổi, xuyên việt đến nay đã được 23 năm. Với độ tuổi này trong nhóm xuyên việt tuyệt đối là lớn tuổi, nếu để so với những người khác không xưng vương xưng bá thì cũng đã sớm danh tiếng muôn nơi. Nhưng đổi lại Lý Mục lại có một cuộc đời hoàn toàn khác biệt.
May mắn vì đầu thai đúng vào gia đình giàu có, ngày ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn. Kiếp trước là một nửa trạch nam (ăn không ngồi rồi), kiếp này lại càng hoàn toàn là trạch nam. Có những hoạt động hơi không trạch nam thì cũng hoàn toàn không liên quan gì tới chí cầu tiến vươn lên. Thân thiện chút là đá gà, đá chó, đá dế, sang chảnh hơn là uống bia, đi bar, chơi gái. Cuộc sống ăn chơi trác táng.
Hành động cử chỉ cần có của một kẻ xuyên việt trên người Lý Mục một chút cũng không có, huống hồ gì là sự cầu tiến và thành tựu thì một tẹo lại càng không. Thành tựu lớn nhất của Lý Mục có được là 19 trận thắng trong cuộc đá dế vừa rồi. Nếu thật sự có tồn tại thần xuyên việt thì chắc chắn sẽ nhảy ra chôn hắn không cho đẻ trứng.
Nhưng nếu quả thật có thần xuyên việt xông ra khiển trách thì Lý Mục cũng có lý do để biện minh.
Rốt cuộc các tiền bối xuyên việt luôn thuận lợi là do đâu? Tích cực hướng lên đương nhiên là không thể thiếu nhưng quan trọng nhất là một điều, đó chính là gian lận.
Về mặt lịch sử thì chép thơ, chơi chứng khoán, dựa vào chỉ số IQ vượt trội nghiền ép lão tổ tông Hoa Hạ; về mặt đô thị thì có nhiều loại số má, xưng huynh đệ với những người quyền cao chức rộng; về mặt huyền ảo mặc dù là một chuyện muôn màu muôn vẻ nhưng trăm sông đổ về một biển cũng là xem kẻ nào mạnh hơn mà thôi. Nếu như không thể một mình chiến đấu với cả vũ trụ thì cũng là một tên ngại giao tiếp với người khác.
Vận may của Lý Mục không khá lắm, sinh tồn ở ngay lĩnh vực huyền ảo áp lực nhất, mà còn là lĩnh vực huyền ảo có yếu tố khoa học kỹ thuật khá cao.
Xem hai con robot dế thì biết, nếu ở trái đất thế kỷ 21, những loại robot tính linh hoạt cao như thế chỉ có thể thấy được trong phim khoa học viễn tưởng mà thôi. Nhưng ở đây chỉ được cho là một loại trò chơi cá cược lề đường.
Bởi vì với tầm phát triển khoa học kỹ thuật cao, ở mấy vạn năm trước loài người ở thế giới này đã bước vào con đường chinh phục sao trời biển khơi. Bây giờ nếu không thể chiếm được một hệ sao cũng không dám tuyên bố bản thân là chủ quyền quốc gia. Chinh phục được một mảnh đại lục thì được lưu danh muôn đời, đó đã là việc xưa rồi.
Nhưng trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này tuy rất cao nhưng chủ yếu mang hiệu quả lại là ở tu luyện.
Đừng thấy đồ vật khoa học kỹ thuật nhiều như vậy nhưng chỉ có sản phẩm chất lượng thấp mới dùng đến điện năng, nhiệt năng. Khoa học kỹ thuật cao thật sự chỉ dùng “nguyên năng”.
Nguyên năng là một loại năng lượng sống tự nhiên có trong con người, không cần phải thông qua các động tác thức tỉnh, ngay cả trẻ sơ sinh cũng có, chỉ có điều đẳng cấp của nguyên năng sẽ có có sự khác nhau.
Cũng như trong những tiểu thuyết tu chân, các vị tiên khi bay lên lượn xuống cũng cần phải có chân nguyên tiên khí. Ở thế giới này cũng vậy, chỉ có điều điều khiển nguyên năng không phải dùng phi kiếm pháp khí, mà là dùng các vật dụng hàng ngày như chiến hạm cơ giáp hay xe hơi. Dựa vào hàm lượng khoa học kỹ thuật khác nhau đẳng cấp nguyên năng cần có cũng sẽ khác nhau.
Sơ cấp, cấp C, cấp B, cấp A, cấp S, cấp SS, cấp SSS,...
Như vật dụng hàng ngày điện thoại, hàng thấp nhất chỉ cần dùng nguyên năng sơ cấp là được. Nếu là chiến hạm sao loại hàng cao cấp này thì ít nhất phải dùng đến nguyên năng cấp S.
Và với bối cảnh thế giới này, máy gian lận của Lý Mục là gì?
Lão nhị!
Ai nghĩ bậy thì tự tát vào mặt mình đi, cái đồ chơi này chẳng liên quan đến bộ phận cơ thể cả.
Cao to một tí thì gọi là “thiên hạ đệ nhị”, bình thường một tí thì gọi là “kết giới thứ hai”, nhưng rốt cuộc thì cũng là “lão nhị” mà thôi.
Sau khi khởi động kết giới có thể lập tức tìm được người mạnh nhất trong phạm vi nhất định, có thể sao chép toàn bộ kỹ năng và kinh nghiệm chiến đấu của đối phương. Khi đối phương rời khỏi phạm vi kết giới thì năng lực được sao chép cũng sẽ cùng biến mất.
Nghe thì có vẻ như là một kỹ năng lợi hại nhưng lại có một sự hạn chế lớn, đó chính là luôn luôn yếu hơn đối tượng sao chép.
Sự yếu kém này là tuyệt đối, không tồn tại bất kỳ khả năng vượt trội hơn. Đồ vật sao chép luôn luôn không thể vượt qua được bản gốc. Hay nói cách khác Lý Mục có thể treo đánh tất cả mọi người trong phạm vi kết giới nhưng duy nhất bị đối tượng sao chép áp chế.
Nếu là vậy Lý Mục cũng không phải không thể chấp nhận. Bản thân cũng có thể tự thân cố gắng, cộng thêm máy gian lận hỗ trợ cũng có thể thắng cả toàn vũ trụ. Nhưng lại có thêm một vấn đề khác, dập tắt hoàn toàn ý chí vươn lên của hắn.
Cùng lúc có được kết giới thứ hai, chắc hẳn thần xuyên việt muốn có sự cân bằng nên đã tước đoạt một vật khác của Lý Mục, một vật mà tất cả mọi người đều cần có, trưởng thành!
Nói một cách đơn giản, Lý Mục không thể nâng cao thực lực bằng sự nỗ lực, một chút cũng không. Bất kể là nuốt tiên đan diệu dược gì đó, hay là hít đất tu luyện quỳ hoa bảo điện, Lý Mục đều không một chút thay đổi. Yếu thì cũng không đến nổi nào nhưng rắn chắc thì lại càng không.
Nếu như ở các nơi khác thì còn tạm ổn nhưng ở huyền ảo thì cực kỳ không ổn. Nếu chẳng may có người đến bên ngoài phạm vi kết giới hoặc ở trên trời rơi chậu hoa xuống đầu thì lập tức về chầu ông bà ngay.
Huống hồ cho dù có vận may của nhân vật chính mà khắc phục toàn bộ khó khăn, luôn giới hạn nguy hiểm trong phạm vi kết giới thì cũng sẽ có một người áp chế được Lý Mục. Cho dù là đến được cấp vũ trụ thì cũng chỉ là lão nhị.
Như vậy chân thành hỏi một câu có nhịn được không?
Không thể được!
Cho nên sau khi Lý Mục suy nghĩ nát óc quyết định sống một cuộc sống khác.
Ước mơ lớn nhất lúc trước là ngủ đến tự biết dậy, đếm tiền đếm đến tay bị chuột rút. Bây giờ tuy cơ thể hơi phế nhưng được cái đầu thai khá tốt, có một người cha rất đáng trông cậy, vừa sinh ra đã trở thành kẻ thắng cuộc, bản thân có phấn đấu hay không đâu còn quan trọng nữa đúng không?
Cách suy nghĩ này tuyệt đối không đúng, tuyệt đối không khuyến khích, tuyệt đối phải bị phê phán. Nhưng bản chất của Lý Mục là một trạch nam bình thường, kỳ vọng quá cao thì cũng không hiện thực.
Nói chung thì Lý Mục bây giờ có một cuộc sống rất thoải mái, một tí cũng không muốn thay đổi. Mục tiêu tiếp theo của hắn là tiếp tục ăn chơi thỏa mãn, cuối cùng tuổi thọ hết và chết sau một giấc ngủ trên giường, cho một dấu chấm kết thúc cuộc sống viên mãn xuyên việt của hắn. Nhưng hiện tại Lý Mục vẫn phải hoàn thành mục tiêu trước mắt!
Thành tựu đá dế toàn thắng 20 trận.
Thành tựu trước mắt này hơi khó vì sau khi có 19 trận đồ sát đã không còn ai dám đấu với Lý Mục nữa. Ngược lại thì nhóc mập vừa mới thua lúc nãy lại muốn mua con robot dế của Lý Mục.
Nhóc mập nhặt con dế của Lý Mục lên, cười nói:
“Huynh đệ, đồ này của huynh thật sự không tệ đó, bán cho tôi đi được không?”
Lý Mục không một chút do dự nói:
“Không bán.”
Nhóc mập vẫn không buông tha, nói:
“Thương lượng chút đi, giá tiền có thể bàn bạc mà.”
“Không ai chơi nữa thì tôi đi, tôi sẽ không bán đâu.”
Lý Mục đưa tay đòi lại:
“Xem xong rồi thì trả hàng đây.”
Nhóc mập rất không cam lòng nhưng cũng không dám gượng lấy. Đây là thành phố Bắc Môn, trung tâm quyền lực cao nhất của Lôi Vân Tinh. Tụ tập cá cược bị bắt được nhiều nhất cũng chỉ là phạt tiền nhưng nếu đánh nhau sẽ bị bắt giam.
Vừa hay muốn trả lại robot dế cho Lý Mục thì nhóc mập đột nhiên chú ý đến ký hiệu ở phần bụng của con dế. Nhóc mập cảm thấy ký hiệu đó rất quen, hình như đã thấy ở đâu đó.
Một con dao sắc, xuyên qua sấm chớp, phía dưới có hai con chữ nhỏ không bắt mắt.
Ngay lúc nhóc mập đang muốn xem kỹ là hai chữ gì thì điện thoại Lý Mục reo lên.
Lấy điện thoại ra xem qua số máy, Lý Mục miễn cưỡng bắt máy.
“Ngư Nhi à, có chuyện gì? Tôi không phải đã nói rồi sao, nếu cô đợi trong xe thấy chán thì có thể ra ngoài đi dạo mà ...”
“Hả? Lão già tìm tôi? Cả ngày đều bận bịu như thần long thấy đầu không thấy đuôi, thế mà hôm nay đột nhiên lại nhớ đến tôi á?”
“Cái gì? Toàn thúc đích thân gọi điện à...”
“À thôi, không cần gọi lại hỏi đâu. Đợi tôi trong xe, tôi giờ qua tìm cô.”
Lý Mục cúp điện thoại.
Toàn Thúc là người thân cận nhất của cha, Toàn thúc có thể đại diện cho lời nói của cha. Là một người làm nghề ăn bám thì người không thể đắc tội nhất đó chính là cha ruột.
“Quân dụng?!!!”
Vừa mới cúp điện thoại, nhóc mập kia đột nhiên la lớn khiến cho Lý Mục giật mình.
“Kêu la gì đó, dọa chết người ta đó biết không.”
Lý Mục lườm hắn, một tay lấy lại con robot dế.
“Ngươi, cái này của ngươi là dùng trong quân sự đó!”
Nhóc mập rốt cuộc cũng xem kỹ hai chữ đó, cũng nhớ ra ý nghĩa của ký hiệu đó.
Thanh kiếm phán quyết, huân chương của liên bang hệ tinh hạm đội! Huân chương đấy cho mười cái mạng cũng không ai dám làm giả. Hay nói cách khác, con dế của Lý Mục không phải là con robot mini bình thường mà là robot gián điệp dùng trong quân sự!
Robot gián điệp tuy không có khả năng chiến đấu nhưng môi trường giả lập khi chế tạo là chiến trường thực sự. Loại robot này mang ra đấu với loại dân dụng mà thua thì mới là chuyện đáng sợ.
“Thật không biết xấu hổ!”
Nhóc mập trừng mắt lên, tay chỉ vào Lý Mục, run run nói:
“Lấy robot quân sự ra đấu, ngươi gian lận!”
“Sao lại là gian lận, lúc trước đâu có ai nói là không được dùng.”
Lý Mục bĩu môi, cất con dế vào và nghênh ngang đi khỏi.
Nhóc mập mắng thêm vài câu đột nhiên như nhớ ra chuyện gì liền đuổi theo sau.
Hàng quân sự không thể bán ở bên ngoài, lúc nãy hắn sử dụng điện thoại cấp thấp nhất, nhìn là biết ngay là dấu tích của giai cấp xã hội bần hàn, con robot nhất định mua từ con đường bất chính.
Nhất định phải bắt được tên vô sỉ đấy, bắt hắn phải bồi thường tổn thất, bắt giam vào tù để hắn chịu sự xử phạt!
Nhóc mập hổn hển đuổi theo đến đường lộ, vừa hay bắt gặp Lý Mục bước lên xe bay. Đang muốn đuổi lên nhưng thấy biển số xe, nhóc mập bỗng chốc ngẩn ra.
Xe của Tổng cục hành tinh, Tổng cục hành tinh của Lôi Vân Tinh.
Biển số xe này khiến cho nhóc mập hiểu ra được chính nghĩa chắc không thực hiện được nữa rồi.
Đối với Chính Phủ liên bang của 3 đại hệ tinh, Tổng cục hành tinh chỉ được xem là khu hành chính cấp 2 thôi. Nhưng trong hành tinh, nó tuyệt đối là tổ chức có quyền lực cao nhất. Chỉ cần người có IQ bình thường cũng không thể vì gian lận cá cược mà đi tìm người của tổng cục trút giận.
Nhóc mập rất sáng suốt nhưng có một điểm hắn đoán sai. Người lấy robot quân sự ra cá cược Lý Mục không phải nhân viên của tổng cục. Lý Mục chỉ có một người cha làm việc trong tổng cục mà thôi, một người cha đảm nhiệm cục trưởng tổng cục.