Chương 4: Vu thuật?

Cơ thể con người có bảy trăm hai mươi cái huyệt vị, đâm trúng huyệt vị khác nhau sẽ có phản ứng khác nhau. Rất nhiều đại phu tại thời điểm chữa bệnh sẽ dùng ngân châm đâm vào huyệt vị trên cơ thể, Lâm đại phu cũng biết thuật châm cứu một chút, nhưng không tính là tinh thông.

Lâm đại phu nghe nói một chút Thánh y trị bệnh cứu người đều không cần dược vật, chỉ cần thi châm là được, một bộ châm cứu hạ xuống, có thể tiêu trừ nhiều chứng bệnh hỗn tạp mà không cần uống thuốc. Nghe nói Bắc Việt vương triều có một vị thần y, một châm liền có thể đem người sắp chết cứu sống, một châm cũng có thể đem một tráng hán khỏe mạnh biến thành một tên điên.

Nhưng đây là lần đầu tiên Lâm đại phu chứng kiến, chỉ cần đâm hai châm liền có thể để một người không thể cử động như tượng gỗ, giống như bị dính Định thân thuật vậy.

Toàn thân Lâm đại phu cảm thấy tê dại vô lực, thân thể hoàn toàn không chịu mình khống chế, hô hấp dần trở nên yếu đi mấy phần, điều này khiến trong lòng hắn kinh hãi không thôi. Càng làm cho hắn nghĩ không ra là, Hứa Tuần thế mà cũng bị định trụ rồi? Vị này chính là nha tướng nha, trong nước chỉ khi đạt tới Thất phẩm chi cảnh mới có tư cách trở thành nha tướng.

Thất phẩm mạnh bao nhiêu?

Lâm đại phu từng thấy qua một nha tướng một đao đem một đầu cự hùng thân cao hai mét chém thành hai nửa, đó là sức mạnh cỡ nào a. Vừa rồi Hứa Tuần ra đao, bị ngưng giữa chừng, lại còn thành thành thật thật tiến tới để Lý Vân Dật thi châm, cái này cũng quá quỷ dị đi…

“Đây là mùi vị gì?”

Lâm đại phu ngửi được một cỗ hương vị thảo dược nhàn nhạt, trước đó hắn cũng không quá để ý, hiện giờ trong phòng an tĩnh lại, hắn mới cảm giác thấy không thích hợp. Hắn cảm nhận một chút, tinh thần liền chấn động ― hắn ngửi thấy mùi của Bách tử nhân, Tử thạch anh, Hợp hoan bì.

Thân là đại phu Phủ tướng quân, y thuật Lâm đại phu không nói là đỉnh cấp, cũng sẽ không kém quá xa. Cả đời chơi với thảo dược, hắn đối với Bách tử nhân, Tử thạch anh, Hợp hoan bì không hề lạ lẫm. Mà buổi trưa, Lý Vân Dật đúng là đã hỏi lấy chỗ hắn mấy vị thảo dược này, nếu nói đây chỉ là trùng hợp, đánh chết hắn cũng không tin.

“Phát hiện?”

Lý Vân Dật nhìn qua Lâm đại phu, trên mặt lộ vẻ mỉm cười: “Không sai, chính là ba vị thảo dược đó. Ba vị thảo dược này đều có tác dụng an thần, nhưng nếu trộn lẫn lại rồi đốt, liền có thể khiến cho chân khí trong lúc võ giả vận dụng bị nhiễu loạn. Lâm đại phu, ta còn phải đa tạ đám thảo dược của ngươi a.”

“…”

Trên mặt Lâm đại phu không thể hiện cảm xúc, nhưng trong lòng lại kinh ngạc vạn phần. Bắt đầu từ giữa trưa, vị Dật vương điện hạ này đã bắt đầu bố cục rồi? Như vậy hắn đã sớm biết trong thuốc có kịch độc?

“Vâng”

Lâm đại phu nở nụ cười khổ ở trong lòng, nếu như Lý Vân Dật không biết trong thuốc có độc, sao hắn có thể sống tới lúc này? Từ mọi chuyện cho thấy, Lý Vân Dật chính là một cao thủ y đạo, hắn liếc mắt liền biết trong thuốc có độc, cho nên mới hỏi thăm ba loại thảo dược, bày ra bố cục hiện tại?

Hiện tại rắc rối rồi.

Trước đó nghe nói vị Dật vương điện hạ này rất bình thường, văn võ không luyện thành, cũng không có nghe nói có thành tựu tại phương diện y thuật. Mà nhìn trình độ y thuật Lý Vân Dật hiện giờ, so với thái y trong cung quả thật còn muốn lợi hại hơn vài phần, chí ít khả năng dùng châm như vậy, Lâm đại phu cảm giác đa số thái y cũng không bằng hắn.

Lý Vân Dật không để ý đến Lâm đại phu, ánh mắt nhìn về Hứa Tuần, ngâm châm trong tay một lần nữa đâu vào đầu hắn, sau khi châm xong ánh mắt Hứa Tuần đột nhiên ngây dại ra, Lý Vân Dật mở miệng hỏi: “Ai sai khiến ngươi tới ám sát ta?”

“Nhị điện hạ mật lệnh, Nhiếp tướng quân chấp hành” Hứa Tuần máy móc trả lời.

Lý Vân Dật tiếp tục hỏi: “Nhiếp Dương đang ở bên ngoài?”

“Không có, hiện tại bên ngoài chỉ có hai thân vệ của ta!”

Nội tâm Lâm đại phu lại kinh hãi một lần nữa, nghe ngữ khí của Hứa Tuần, làm sao cảm giác như bị khống chế hồn phách? Chẳng lẽ châm này đâm xuống, có thể khống chế linh hồn con người? Đây là thủ đoạn gì? Cái này dường như đã vượt ra khỏi phạm trù y thuật a? Chẳng lẽ là vu thuật trong truyền thuyết?

“Có khả năng…”

Lâm đại phu nhớ tới cảnh tượng khi Lý Vân Dật xuất hiện, hắn ở trong Nam Man sơn mạch nửa năm, hai chân tàn phế, đan điền bị hủy, lại có thể cưỡi Cửu phẩm hung thú trở về, Cửu phẩm hung thú còn hướng hắn quỳ xuống, chẳng lẽ hắn ở bên trong Nam Man sơn mạch đạt được Vu thần truyền thừa, nắm giữ vu thuật thần bí?

Lý Vân Dật tiếp tục hỏi thăm: “Các nha tướng đều là người của Nhị vương tử?”

“Không phải!”

Hứa Tuần hỏi gì đấp nấy: “Triệu Sơn Hổ, Phạm Vân là người của Nhị vương tử, Hùng Tuấn không phải, hắn lúc trước là người của Thái tử. Còn có hai nha tướng nữa là người của Tứ vương tử, đã đi theo Quốc vương bệ hạ đi đánh Thái quốc.”

“Hùng Tuấn là người của Thái tử?” Lý Vân Dật nhíu mày, có chút ngoài ý muốn: “Nếu là người của Thái tử, vì sao Nhiếp Dương không đem hắn đuổi đi?”

Hứa Tuần nói: “Lúc đầu muốn đem hắn đuổi đi, nhưng hiện tại nước ta đang đại chiến cùng Thái quốc, Nhiếp tướng quân nghĩ hoãn một chút.”

“Hùng Tuấn hiện đang ở nơi nào?”

“Tại trên tường thành, Tướng quân để hắn thủ thành tối nay.”

Lý Vân Dật trầm mặc một chút, liếc qua Lâm đại phu, tiếp tục hỏi: “Sau việc này, các người chuẩn bị xử trí Lâm đại phu như thế nào?”

Nội tâm Lâm đại phu căng thẳng, cũng hơi nghi hoặc một chút, sao Lý Vân Dật lại đột nhiên hỏi việc này?

Hứa Tuần mở miệng nói: “Giết, giết cả nhà để diệt khẩu.”

“Ừm?”

Con mắt Lâm đại phu đỏ lên, mặc dù hắn đoán được có thể bị giết người diệt khẩu, nhưng trong lòng vẫn ôm lấy một tia may mắn. Hiện tại nửa điểm may mắn cũng không còn, Hứa Tuần không chỉ muốn giết hắn, còn muốn đem cả nhà hắn diệt khẩu.

“Hưu!”

Tay Lý Vân Dật chợt động, đâm ngân châm vào bên trái hông Lâm đại phu một cái, hắn liền đặt mông ngồi xuống mặt đất.

“Lâm đại phu, lời vừa rồi người nghe rõ chứ?” Lý Vân Dật mặt không thay đổi, nhìn qua nói: “Người tân tân khổ khổ bán mạng cho bọn hắn, đổi lại là cả nhà ngươi bị giết, đáng không?”

“Điện hạ tha mạng, Điện hạ tha mạng a!”

Trong lòng Lâm đại phu vừa sợ hãi vừa phẫn nộ, kèm theo một chút tuyệt vọng, không ngừng hướng về Lý Vân Dật dập đầu.

“Sau khi ngươi ra khỏi cánh cửa này, chờ đợi người chính là tử vong, mà cả nhà ngươi đều phải chết. Nơi này là Phủ tướng quân, căn bản người trốn không thoát.” Thanh âm không mang theo một tia cảm tình của Lý Vân Dật tiếp tục vang lên: “Ngươi bây giờ còn một con đường có thể đi, đó chính là giúp ta, lấy công chuộc tội!”

Thân thể Lâm đại phu khẽ run lên, động tác dập đầu ngừng lại. Hắn cẩn thận suy nghĩ lời Lý Vân Dật nói, thật sự là hắn chỉ có một con đường có thể đi, chính là đứng về phía vị Dật vương điện hạ này.

Chỉ là… Dật vương điện hạ chỉ có một người, Nhiếp Dương lại nắm trong tay trọng binh, bản thân hắn cũng là một Bát phẩm cường giả, Dật vương điện hạ còn có phần thắng sao?

“Điện hạ!”

Lâm đại phu nghĩ thông suốt rất nhanh, hắn đã không còn đường thể đi, còn có thể do dự cái gì, hắn đứng thẳng người lên nói: “Điện hạ cần ta làm cái gì? Thảo dân dù phải mất mạng cũng sẽ tới làm. Ta không cầu mạng sống, chỉ mong Điện hạ có thể thả cho người nhà của ta một đường sinh lộ.”

“Bản vương nói được làm được” Lý Vân Dật lạnh như băng nói: “Chỉ cần người giúp ta, ngươi có thể sống, cả nhà ngươi đều có thể sống. Ngươi có thể tin bản vương sao?”

“Tin, tin!”

Lâm đại phu nhìn vào ánh mắt Lý Vân Dật, trong lòng dấy lên một niềm tin khó hiểu, vị điện hạ này toàn thân toát lên vẻ thần bí quỷ dị, có lẽ bản thân còn có một con đường sống.

“Tốt, Nhiếp Dương sẽ không cho chúng ta quá nhiều thời gian!”

Lý Vân Dật khoát tay áo nói: “Người mở cái hòm thuốc ra, ta xem một chút, xem có thảo dược gì có thể dùng?”

Lâm đại phu vội vàng mở hòm thuốc ra, một bên Lý Vân Dật tiện tay đâm một châm, thân thể cao gầy kia của Hứa Tuần trở nên mềm nhũn, ngã xuống đất có quắp bất tỉnh nhân sư. Bình thường hòm thuốc của Lâm đại phu các loại thảo dược thông thường đều được chuẩn bị đầy đủ, ở tại Hổ Nha Quan hay phát sinh chuyện ngoài ý muốn, lại thêm người có thể để Nhiếp Dương tự mình hạ lệnh chữa trị không phải bình thường, tự nhiên Lâm đại phu muốn chuẩn bị đầy đủ.

Lý Vân Dật tùy tiện nhìn lướt qua, gật đầu nói: “Ta đọc ngươi tới viết, sau đó ngươi tự phối dược, trong hai nén nhang nhất định phải phối ra loại thuốc ta cần.”

“Rõ!”

Lâm đại phu không dám nói nhảm, lập tức ngồi xuống bàn bắt đầu viết. Loại thuốc đầu tiên vô cùng đơn giản, chính là ba loại thảo dược an thần lúc trước phối trí ra Loạn nguyên tán, công dụng rất đơn giản, không sử dụng chân khí thì thân thể ngươi còn tốt, một khi sử dụng, hít phải Loạn nguyên tán sẽ khiến chân khí nhiễu loạn, không cách nào động võ.

Ba loại thuốc đằng sau Lâm đại phu xem có chút không hiểu, cũng may phối dược ngược lại là đơn giản, đều là bột phấn, chỉ tốn hai nén nhang, Lâm đại phu liền đem bốn loại dược phấn đều phối tốt.

“Ngươi ra bên ngoài gọi hai thân vệ kia tiến vào, chờ sau khi bọn hắn đi vào, người liền ở phía sau bọn họ vung một chút loại dược phấn này!”

Lý Vân Dật chỉ vào loại dược phấn thứ hai, Lâm đại phu nghi hoặc nói: “Điện hạ, dược phấn này là…”

Lý Vân Dật lạnh lùng nhìn thoáng qua, dọa Lâm đại phu không dám hỏi lại. Ổn định lại tâm thần, đi ra bên ngoài, tới giữa sân, hắn quát khẽ nói: “Hai vị quân gia, Hứa tướng quân gọi các người đi vào.”

Lâm đại phu cùng Hứa Tuần đi vào chung, hai tên thân vệ cũng không hề nghi ngờ, nhanh chóng bước vào trong phòng, Lâm đại phu đi ngay phía sau.

Vừa vào trong phòng, bọn hắn nhìn thấy Hứa Tuần cùng hai thị nữ ngã trên mặt đất, mà Lý Vân Dật ngồi trên giường, mặt không thay đổi nhìn lấy bọn hắn.

“Hô ~”

Lâm đại phu sau lưng hai người đột nhiên vẩy ra dược phấn, hai người nhất thời bị dược phấn màu vàng bao phủ, hai người theo bản năng rút đao, nhưng đao đều chưa kịp rít đã ngã xuống mặt đất.

“Cái này…”

Lâm đại phu sợ co rụt người lại, hai thân vệ này cũng có chiến lực Tam phẩm, thân thể cường tráng, kháng lực rất mạnh, lại trong nháy mắt bị đánh thuốc.

“Không đúng!”

Lâm đại phu kinh nghi bất định nhìn vào dược phấn còn lại trong tay, vừa rồi lúc vung thuốc hắn cũng có hít một ít dược phấn vào, vì sao hắn không có việc gì?

“Còn lo lắng cái gì?”

Lý Vân Dật không giải thích, cũng không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ, lạnh giọng nói: “Không bao lâu Nhiếp Dương sẽ phái người tới đây điều tra, ngươi kéo hai tên quân sĩ kia vào đây, rồi cầm lệnh bài của Hứa Tuần rời Phủ tướng quân.”

“Rời Phủ tướng quân?”

Lâm đại phu có chút không hiểu, hắn rời khỏi đây, Lý Vân Dật một người ở lại nơi này làm sao đối phó đại quân Nhiếp Dương ?

Ân…

Giống như thêm hắn không nhiều, bớt hắn không ít.

Trong lúc này, Lý Vân Dật đã viết xong một phong thư, sau đó xuất ra một khối thiếp thân ngọc bội, đưa cho Lâm đại phu nói: “Rời Phủ tướng quân, đi ra tường thành tìm Hùng Tuấn, hắn đọc thư sẽ phát binh tới giúp ta. Ngươi nhớ kỹ, không đưa được tin đi, bản vương sẽ chết, người cùng người nhà của ngươi hẳn cũng phải chết.”

“Phát binh?”

Lâm đại phu ngẩn người một chút, Nhiếp Dương trấn thủ tại Hổ Nha Quan nhiều năm như vậy, tại đây có thể nói là uy danh hiển hách, nơi này ai dám động thủ với hắn? Lại nói Hùng Tuấn chỉ là một nha tướng, thủ hạ chỉ có năm trăm binh sĩ, binh sĩ đóng tại Phủ tướng quân so với hắn còn nhiều hơn!

“Còn không mau đi?”

Nhìn thấy Lâm đại phu ngây người, Lý Vân Dật quát một tiếng, Lâm đại phu mới vội vàng cầm mấy thứ nhanh chóng rời đi.