“....... Ờ, Trần.. Sư muội?”
Nhìn biểu cảm bất mãn, phồng má lên của Trần Tiêm Tiêm, Trần Khuynh Địch lập tức cảm thấy trong lòng lạnh lẽo. Lúc trước, mình nhiều lần lấy cớ bế quan để không gặp cô nãi nãi này, kết quả mình nói bế quan với người ngoài, bản thân lại chạy đến nơi đây. Chẳng phải mình đang lừa dối nàng sao.
Lần này bị bắt tại chỗ, lại kéo cừu hận.....
“.... Sư huynh, nàng là ai?”
“Ấy?”
Vượt quá dự liệu của Trần Khuynh Địch chính là, Trần Tiêm Tiêm đột nhiên chỉ vào Dương Xung, ngữ khí bình tĩnh nói.
Hỏng bét!
Không hổ là nhân vật chính a! Bây giờ đã bắt đầu lôi kéo nhân vật chính khác làm đồng minh! Thế này không được! Vạn nhất Dương Xung lên làm đồng minh với Trần Tiêm Tiêm, ta phải làm sao? !
“À, ờ.... Nàng......” Trần Khuynh Địch nhìn trái nhìn phải, nhất thời trên trán có chút mồ hôi. Mà đúng lúc này, Dương Xung lại chủ động đi về phía trước, thoáng chốc ôm lấy cánh tay Trần Khuynh Địch, nhìn Trần Tiêm Tiêm bằng ánh mắt mang theo cảm giác ưu việt, ngữ khí vui sướng nói:
“Ta và đại ca ca là quan hệ phi thường, phi thường, phi —— thường —— thân —— mật a!”
“Phi, phi thường? ? !”
Trần Tiêm Tiêm lùi lại hai bước, lộ vẻ tương đối bị đả kích. Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ vì phát hiện nhân vật chính bị ta lôi kéo, cho nên cảm thấy rất thất vọng sao. Hỏng bét, chẳng phải như vậy biến thành ta hoành đao đoạt ái sao, lại sắp kéo cao giá trị cừu hận của Trần Tiêm Tiêm.....
Lúc Trần Khuynh Địch đấm ngực giậm chân trong lòng, cảm thấy lại kéo cao giá trị cừu hận của nhân vật chính, Trần Tiêm Tiêm nhìn chằm chằm Dương Xung, trong mắt có sự không cam lòng nồng đậm.
Mà Dương Xung thì thận trọng cười một tiếng; “Hì hì hì.”
“Ta sẽ không thua!”
Trần Tiêm Tiêm đột nhiên cắn răng, lớn tiếng nói, sau đó trực tiếp lấy một ngọc giản khắc tượng Phật từ trong ngực ra, không nói lời gì kín đáo đưa cho Trần Khuynh Địch: “Đây là cơ duyên ta đạt được trong di tích, lúc trước sư huynh đưa một bảo binh thượng phẩm cho ta, ta vẫn chưa có cơ hội báo đáp, xin sư huynh đừng cự tuyệt!”
Sau khi nói xong, Trần Tiêm Tiêm còn liếc Dương Xung, lộ vẻ đắc ý.
“Nói đến, sư huynh từng đưa bảo binh thượng phẩm cho người khác chưa?”
Trần Khuynh Địch vô ý thức trả lời: “Ờ, chưa....”
“.... A!”
Ánh mắt Trần Tiêm Tiêm nhìn Dương Xung lập tức đắc ý hơn, mà lúc này thần sắc của Dương Xung cứng đờ.
Mà một bên khác, Trần Khuynh Địch vừa lấy lại tinh thần đã sa vào xoắn xuýt, bởi vì trong đầu hắn đã vang lên âm thanh của hệ thống: “Tích, phát hiện Trượng Lục Kim Thân —— một trong hai đại thần công của Đại Lôi Âm tự. Nếu kí chủ nhận lấy, nhiệm vụ tuyên bố hoàn thành, đồng thời thu được một lần rút thưởng cao cấp.”
“A......”
Bây giờ Trần Khuynh Địch cũng coi như hiểu ra, nhân vật chính không hổ là nhân vật chính. Di tích này có hai bản thần công tuyệt thế, nếu mình đoán không sai, một bản trong tay Dương Xung, một bản khác hẳn của Trần Tiêm Tiêm, nhưng bây giờ Trần Tiêm Tiêm lại muốn đưa thứ này cho mình.....
Nhưng nếu mình thu, vậy coi như cướp đoạt cơ duyên của nhân vật chính a. Nhưng nếu không thu, vạn nhất Trần Tiêm Tiêm mạnh lên nhờ đó thì phải làm sao? Hơn nữa không thu, mình sẽ không hoàn thành nhiệm vụ, chung quy không thể đi cướp Dương Xung a. Hơn nữa không ngờ Trần Tiêm Tiêm chủ động đưa cơ duyên của bản thân cho mình, rốt cuộc vì sao.....
Không phải cơ duyên có nguy hiểm gì đó chứ? Chẳng lẽ có âm mưu? !
“Sư huynh? Mau nhận lấy đi! Đây là tâm ý của ta, dù sao quan hệ của chúng ta cũng phi —— thường —— tốt —— mà!”
“A!”
Trần Khuynh Địch chợt lạnh cả người, lập tức cảm thấy ngọc giản tượng Phật trong tay bỏng tay hơn.
“Ta, ta cũng có thể!”
Đột nhiên, không biết vì sao Dương Xung thoáng cái trở nên kích động. Tiếp theo thò tay vào ngực, vậy mà cũng lấy một ngọc giản ra, mạnh bạo nhét vào ngực Trần Khuynh Địch.
“Cơ duyện của ta tốt hơn của nàng nhiều! Hay là dùng của ta đi!”
“Tích! Chúc mừng kí chủ! Phát hiện Đại Uy Thiên Long La Hán Quyền —— một thần công khác trong di tích Đại Lôi Âm tự. Nếu kí chủ nhận lấy, nhiệm vụ tự động hoàn thành!”
Trần Khuynh Địch nhìn ngọc giản trong hai tay, lập tức sa vào xoắn xuýt.
Xử lý thế nào a?
“Đại ca ca! Ngươi muốn chọn cái nào? !”
“Sư huynh, của ta tuyệt đối sẽ tốt hơn!”
Trần Khuynh Địch há to miệng, vẻ mặt không biết làm sao nhìn Dương Xung và Trần Tiêm Tiêm —— một trái một phải, đang nhìn mình bằng ánh mắt cố chấp cực kỳ giống nhau.
“Tích, hệ thống nhắc nhở: Tiểu hài tử mới có thể lựa chọn, người lớn chỉ biết ta muốn tất cả!”
Bớt đi! Đừng làm loạn thêm, hệ thống đáng chết nhà ngươi!
Trần Khuynh Địch hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại: “.... Ta không thể nhận, đây là cơ duyên của các ngươi.”
“Ấy? !”
“Sao có thể như vậy!”
Trần Tiêm Tiêm và Dương Xung thất vọng nhìn Trần Khuynh Địch, hiển nhiên không hài lòng với câu trả lời của hắn.
“Tích! Hệ thống nhắc nhở, nếu không lấy gì cả, coi như nhiệm vụ thất bại, trừng phạt chính là xoá bỏ!”
“A!”
Sắc mặt Trần Khuynh Địch cứng đờ, đành phải lúng túng mở miệng: “Vậy, vậy.... Nếu không, các ngươi phục chế một phần ngọc giản cho ta, thế nào? Ta có thể trao đổi đồng giá.....”
Không bỏ thứ gì ra mà lấy cơ duyên của nhân vật chính là không được, với nhân vật phản diện mà nói, đây tuyệt đối là con đường đi chết. Cho nên chỉ có thể dùng phương thức trao đổi, hơn nữa mình cũng không trực tiếp lấy cơ duyên, mà phục chế một phần, như vậy chắc cũng tạm được phải không.....
Trần Khuynh Địch suy nghĩ một lát, hơi do dự lấy một thanh trường kiếm và một chiếc nhẫn ra: “Nơi này có hai thần binh Tiên Thiên, đều là thứ trước kia ta dùng, theo thứ tự là Khai Dương kiếm và Thuần Dương giới. Mỗi người các ngươi chọn một món, thế nào.....”
“Cái này!”
Trần Tiêm Tiêm và Dương Xung gần như đồng thời xuất thủ, ấn lên..... Thuần Dương giới.
“A!”
“Hừ!”
Hai nữ liếc nhau, đều lộ ra ánh mắt tuyệt không nhường cho, tình thế bắt buộc.
“Đây là của ta! Ngươi dùng thanh kiếm mẻ kia đi!”
“Dựa vào cái gì! Ta thấy chiếc nhẫn này hữu duyên với ta, cho ta tốt hơn!”
“Nghĩ cùng đừng nghĩ! Đây chính là đại ca ca cho ta!”
“Nói bậy! Đây là ca.... Sư huynh ta cho ta!”
Hai người tranh đoạt được một nửa, lại gần như đồng thời quay đầu, nhìn Trần Khuynh Địch trăm miệng một lời nói: “Sư huynh (đại ca ca), ngươi muốn đưa chiếc nhẫn này cho ai!”
Trần Khuynh Địch đầu đầy mồ hôi nhìn hai người đang tranh đoạt với nhau. Không hổ là nhân vật chính a, ánh mắt của hai người đều tốt như vậy, biết Thuần Dương giới là thần binh thượng phẩm, hơn một đẳng cấp so với thần binh trung phẩm Khai Dương kiếm.....
“Ờ, à... Nếu không ta đổi một món đi?”
Trần Khuynh Địch sờ sờ túi giới tử, lấy một chuỗi dây chuyền óng ánh long lanh, như chế tạo từ hổ phách ra: “Đây là dây chuyền Thú Hồn, dùng nó có thể triệu hồi ra một tôn thú hồn của ma thú Tiên Thiên. Cảnh giới của thú hồn sẽ tăng lên theo tu vi của người sử dụng, cao nhất có thể đến Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong.....”
“Ta đây muốn cái này!”
Trần Tiêm Tiêm giành trước một bước, trực tiếp nắm chặt dây chuyền Thú Hồn, mà Dương Xung thì “A!” một tiếng, có vẻ ảo não. Chẳng qua sau khi nhìn Thuần Dương giới trong tay, vẫn thở nhẹ một hơi, cũng không tranh đoạt với Trần Tiêm Tiêm nữa.
Như thế.... Là đều hài lòng?
Trần Khuynh Địch thở phào nhẹ nhõm.
Không biết vì sao, luôn có cảm giác sống sót trong Tu La tràng...... Chẳng qua vì sao các nàng phải xoắn xuýt với hai loại thần binh dây chuyền và nhẫn a?
Trao đổi xong, Trần Khuynh Địch đạt được ngọc giản phục chế cơ duyên của các nàng, trong đầu cũng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống:
“Tích, nhiệm vụ hoàn thành, chúc mừng kí chủ, đạt được một lần rút thưởng cao cấp.”