Chương 16: Ngươi thật là tiểu quỷ cơ linh

Tảng sáng, Trần Tiêm Tiêm lại dậy sớm, bắt đầu đứng tu luyện như cọc gỗ trong tiểu viện của mình.

“Có thể rời khỏi gia tộc hay không, phải xem thi đồng sinh tháng sau.”

Vừa luyện quyền, Trần Tiêm Tiêm vừa thấp giọng lẩm bẩm, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện cũ.

Mặc dù bây giờ sinh hoạt khốn khổ, nhưng trước kia Trần Tiêm Tiêm là đại tiểu thư của Trần gia, trải qua cuộc sống phú quý khiến người ao ước. Nhưng một trận biến cố, làm phụ mẫu nàng đồng thời qua đời, bởi vậy Trần Tiêm Tiêm lúc ấy tám tuổi trở thành không nơi nương tựa, địa vị trong gia tộc cũng rớt xuống ngàn trượng.

Người mợ vốn nên là thân nhân —— đại phu nhân của gia tộc, không biết vì sao lại bắt đầu chèn ép mình.

Đầu tiên là gia sản phụ mẫu lưu lại bị chia cắt, tiếp theo bị ép rời khỏi đại viện ban đầu, đi tới viện tử vắng vẻ lụn bại này. Kết quả là ngay cả tỳ nữ và gia nô cũng dám châm chọc khiêu khích nàng, hoàn toàn không còn sự kính sợ trước đó, khiến Trần Tiêm Tiêm nếm đủ tình người ấm lạnh của nhân gian.

Nhưng cho dù như thế, Trần Tiêm Tiêm vẫn không từ bỏ.

Nàng vẫn luôn cố gắng trui luyện mình, luyện một môn nội công tên là << Thiên Long Luyện Tủy Đại Pháp >> theo lời nhắc nhở trước khi lâm chung của phụ thân, dùng thứ này rèn luyện gân cốt, một mực kiên trì đến bây giờ. Mà qua một tháng nữa, chính là thi đồng sinh của Đại Càn hoàng triều, khi đó tất cả đệ tử trưởng thành của gia tộc sẽ được điều động đi tham gia.

Vừa vặn, năm nay Trần Tiêm Tiêm đã mười lăm tuổi, đã trưởng thành.

Mà mục tiêu của nàng, chính là lần thi đồng sinh này, không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên làm kinh người.

Thi đồng sinh là một trong những đợt khoa cử tuyển chọn mỗi năm một lần của Đại Càn hoàng triều, ngoài ra còn có thi tú tài, thi cử nhân và thi ngự tiền. Đều là thịnh sự hiếm thấy của Đại Càn hoàng triều.

Đại Càn hoàng triều là hoàng triều chính thống của Trung Thổ đại thế giới, quốc phúc đã có gần ngàn năm. Cho dù trong đương kim thập đại thế lực, Đại Càn hoàng triều cũng hoàn toàn xứng đáng đệ nhất, tuy thánh địa võ đạo có thể bảo trì tự chủ, nhưng vẫn không thể chân chính tranh phong với Đại Càn hoàng triều.

Mà nơi này lại là đế đô của Đại Càn hoàng triều, thành Thượng Kinh.

Tổ chức thi đồng sinh ở đây, hàm kim lượng vượt qua bất kỳ nơi nào trong chín châu mười ba quần. Mà một khi có thể trổ hết tài năng trong thi đồng sinh, Trần Tiêm Tiêm tin tưởng mình nhất định có thể mượn cơ hội này thoát ly tông tộc, trở nên nổi bật, không làm mất mặt phụ mẫu đã mất.

“Không biết đại phu nhân và vị ca ca kia biết ta thi đậu đồng sinh, sẽ có phản ứng gì.......”

Trần Tiêm Tiêm nghĩ tới khuôn mặt trong trí nhớ, nhẹ giọng nói.

Đại phu nhân vẫn luôn áp bức mình còn tạm, nhưng trong trí nhớ của mình, bây giờ khuôn mặt của vị ca ca kia lại hơi mơ hồ.

Nghe nói vị ca ca kia thiên tư tuyệt thế, chính là kiêu ngạo của Trần gia, không chỉ bái vào thánh địa võ đạo Thuần Dương cung, còn trở thành thủ tịch chân truyền ở nơi đó. Luận địa vị, tương đồng với võ trạng nguyên—— người đứng thứ nhất trong kỳ thi ngự tiền của Đại Càn hoàng triều, xứng là tuấn kiệt trẻ tuổi hiếm thấy ở Trung Thổ đại thế giới.

“Cũng không biết là hạng người gì......”

Trần Tiêm Tiêm hít sâu một hơi, tiếp tục đứng như cọc gỗ luyện công, đồng thời cũng cầm một quyển sách luận, bắt đầu nghiên cứu.

Dù sao Đại Càn hoàng triều là một hoàng triều, thi đồng sinh cũng không thể chỉ kiểm tra tu vi võ đạo. Ngữ pháp tri thức, thi từ văn chương cũng là nội dung khảo thí của kỳ thi, hơn nữa cũng không phải vô dụng. Nghe nói nếu thành tích văn thí có thể đạt đến tiêu chuẩn nhất định, sẽ được Nho gia chú ý, từ đây cũng lên như diều gặp gió.

Nói tóm lại, đây là thế giới tràn đầy kỳ ngộ, chỉ xem mình có thể nắm chắc hay không!

“Ta phải cố gắng lên! Ba tháng trước ta đã đột phá Hậu Thiên cảnh, nhất định phải đột phá đến cảnh giới thứ hai của Hậu Thiên —— Tiểu Hữu Sở Thành —— trước khi thi đồng sinh..... !”

.........

Ba ngày sau, ngoài thành Thượng Kinh.

“A a.....”

Người này ủ rũ cúi đầu, sắc mặt tái nhợt. Chỉ xem bề ngoài mà nói, thậm chí không nhìn ra, kỳ thực hắn là đệ tử thủ tịch chân truyền của thánh địa võ đạo Thuần Dương cung, trái lại như một thiếu niên chán nản có gia đạo sa sút.

“Phải làm sao, vốn còn mười năm để sống, bây giờ chỉ còn năm năm. Hệ thống muốn đưa ta vào chỗ chết a.....”

“Nếu không, dứt khoát tìm cành cây treo lên cho xong, cuộc sống này coi như không thể trải qua.”

Thành Thượng Kinh tọa lạc ở bắc bộ Đại Càn hoàng triều, vị trí Bắc Nguyên châu, chính là châu gần vương đình Bắc Nhung nhất trong quốc thổ. Mà vương đình Bắc Nhung, thì là cừu địch hơn ngàn năm qua của Trung Nguyên. Ngày xưa lúc Đại Càn hoàng triều cường thịnh nhất, đã từng suất quân giết vào nội địa của thảo nguyên phương bắc, nhưng bây giờ Đại Càn hoàng triều đã không còn sự rầm rộ khi đó.

Bây giờ vương đình Bắc Nhung do tám bộ tộc tạo thành, hạ hạt mấy trăm bộ tộc nhỏ, quốc lực đang ở thời đỉnh cao, cơ hồ hàng năm đều giao thủ với Đại Càn hoàng triều.

Bởi vậy Đại Càn hoàng triều dựng đế đô ở bắc bộ, còn có ý nghĩa thiên tử thủ biên môn, quân vương tử xã tắc.

“Dừng lại! Người nào?”

Ngoài cửa thành, một binh sĩ mặc thiết giáp đột nhiên lên tiếng, ngăn cản Trần Khuynh Địch lung lay muốn vào thành.

“Hả?”

Trần Khuynh Địch sững sờ, bị binh sĩ thủ vệ rống một tiếng, lúc này mới bừng tỉnh khỏi sự ngơ ngơ ngác ngác ba ngày nay.

“......Chết tiệt.”

Sắc mặt Trần Khuynh Địch khó coi, hung hăng vỗ vỗ mặt, chỉ cảm thấy hơi mất thể diện.

Hệ thống cũng nham hiểm, hắn vừa hoàn thành một nhiệm vụ chính tuyến thì đột nhiên công bố tin tức mới, còn ban bố một nhiệm vụ mới. Tất cả đều bức hắn về phía tử lộ, loại bĩ cực thái lai đảo ngược này khiến Trần Khuynh Địch không kịp chuẩn bị, trực tiếp sa vào tâm ma.

Đây cũng là lí do bây giờ hắn chật vật như thế.

“Chút chuyện nhỏ này đã phá tan ta? Như vậy sao được......”

“Này! Thành thật chút! Rốt cuộc ngươi là ai! Từ đâu tới! Mau nói!”

Binh sĩ thủ vệ không chút khách khí nói, thân là thành vệ của thành Thượng Kinh, tính tình của bọn hắn lớn hơn chỗ khác. Dù sao nơi này là đế đô của Đại Càn hoàng triều, cho dù nói là chỗ phồn hoa nhất thiên hạ cũng không đủ.

“Ta sao.”

Trần Khuynh Địch suy nghĩ, lục soát trong túi giới tử một lát, cuối cùng lấy một lệnh bài ra ném cho hộ vệ.

“Hả? Đây là..... ! ! !”

Hộ vệ thành chân mềm nhũn, suýt trực tiếp quỳ xuống. Làm sao hắn không nhận ra lệnh bài này, đó chính là lệnh bài thân phận của dòng chính Trần gia —— một trong tứ đại gia tộc của đế đô!

Thân là hộ vệ đế đô, bọn hắn không e ngại thế lực ngoại lai, bởi vì nơi này là Đại Càn hoàng triều, là rồng tới cũng phải cuộn lại, là hổ tới cũng phải nằm xuống. Nhưng nếu là thế lực nhà mình, vậy coi như hoàn toàn khác biệt. Cũng tỷ như Trần gia, không cần làm gì hắn cả, nói một câu cho lãnh đạo trực tiếp của hắn, vị trí của hắn sẽ không còn.

Thế là hộ vệ trước đó vặn hỏi Trần Khuynh Địch trực tiếp quỳ một chân trên đất, thấp giọng nói:

“Là thuộc hạ có mắt không biết Thái Sơn, công tử thứ tội!”

“Không sao, ngươi rất tận trách, đi xuống đi.”

Trần Khuynh Địch lắc lắc đầu, đương nhiên hắn biết ý nghĩ của hộ vệ, chẳng qua hắn cũng không tính toán, trực tiếp sải bước đi vào thành Thượng Kinh.

“Trần gia a......”

Ba ngày nay, hắn cũng không phải không làm gì cả, tuy nhập tâm ma khiến hắn trông vô cùng chật vật, nhưng cũng làm cả thể xác và tinh thần hắn vùi vào hệ thống. Với nhiệm vụ hệ thống gặp quỷ kia, kỳ thực hắn đã có chút đầu mối.

“Dù sao hệ thống chỉ yêu cầu ta nhục mạ Trần Tiêm Tiêm một hồi, nhưng không nói nhất định phải dùng thân phận chân thật đi mắng. Ta cứ đổi một khuôn mặt, sau đó hung hăng mắng nàng một trận, như vậy không được sao?”

Đến lúc đó là có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng có thể không kéo cừu hận của nhân vật chính.

Há không đẹp sao?

“Tích, hệ thống nhắc nhở: Ngươi thật là tiểu quỷ cơ linh.”

“Tích, bổ sung nhiệm vụ: Mời kí chủ dùng thân phận chân thật hoàn thành nhiệm vụ, nếu không coi như nhiệm vụ thất bại.”

Trần Khuynh Địch: “...........”