Chương 98: Chân Thần hiện thân

“ Thưa quý vị” lão pháp sư tóc rậm lên tiếng. “Mời quý vị tham gia khiêu vũ góp vui.”

Mọi người đứng lên. Tiếp đó, một sàn nhảy lấp lánh xuất hiện và ban nhạc mặc áo vét vàng kéo nguyên băng đi về phía một cái bục.

Đám người phục vụ hiện ra từ mọi phía, có đến hàng ngàn người, một số bưng những khay nước bí, bia bơ, và rượu đế lửa, những người khác thì khệ nệ bưng những món ăn được trang trí tỉ mĩ.

“ Tụi mình nên đến chúc mừng họ đi” Hermione nói, đứng nhón gót để ngó cái chỗ mà thầy Trần Lâm và chị Fleur vừa biến vào một đám đông xúm xít chúc tụng.

“ Lát nữa tụi mình sẽ có thì giờ” Ron nhún vai, chớp lấy ba ly bia bơ trên một cái khay vừa lướt ngang qua và đưa một ly cho Harry và Hermione.

Harry nhìn xung quanh kiếm Ginny thì thấy cô nàng đang cùng Gabrielle cười đùa vui vẻ, Gabrielle, mặc áo đầm màu vàng rực, trông xinh đẹp hơn hẳn ngày thường.

Ban nhạc đã bắt đầu chơi, thầy Trần Lâm và chị Fleur là cặp đầu tiên ra sàn nhảy trong tiếng vỗ tay vang rền, một lát sau ông Weasley đưa madam Delacour lên sàn, theo sau là bà Weasley cùng cha của chị Fleur.

Mọi người ăn uống và khiêu vũ nhiệt tình cho đến tận trưa.

“ Mình thiệt tình không thể nhảy nữa” Hermione thở hổn hển, cởi một chiếc giày ra và xoa bóp lòng bàn chân.

“ Ron đi kiếm thêm bia bơ rồi. Hơi kỳ quái. Mình vừa mới thấy anh Viktor đùng đùng bỏ đi khỏi chỗ cha của Luna, có vẻ như hai người vừa cãi lộn chuyện gì đó …”

Hermione hạ giọng, chăm chú nhìn nó, “Harry, bồ có sao không ?”

Harry vẫn còn đang bận suy nghĩ về những thông tin mà nó mới vừa được biết khi trò chuyện với cụ Doge ban nãy, người bạn thân của cụ Dumbledore, cũng là người đã viết điếu văn cho cụ.

Harry cảm thấy bản thân dường như chưa hiểu về cụ Dumbledore nhiều như nó đã tưởng. Qủa thật là cụ Dumbledore chưa từng kể cho nó nghe những gì về cụ khi cụ còn trẻ.

Đúng lúc này, bầu trời đang trong xanh, bỗng nhiên mây gió nổi lên, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm rung chớp giật liên hồi.

Biết có chuyện gì đó sắp xảy ra, mọi người trong vườn dừng hẳn cuộc vui, tất cả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Rồi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, một cái đầu rắn phô thiên cái địa với cặp mắt đỏ ké hiển hiện trên bầu trời, cái miệng rộng sâu hoắm như lỗ đen dường như sắp nuốt cả trời đất.

“ A … Đó là thứ gì ?”

“ Á … thật đáng sợ”

“ Ôi Merlin ơi …”

Tiếng la hét bắt đầu vang lên ở khắp mọi nơi.

“ Mọi người mau nhắm mắt lại, đừng nhìn”

Trần Lâm vội hô lớn nhưng đã muộn.

Chim chóc bắt đầu rơi rụng, muông thú sợ hãi quỳ rạp dưới đất. Người dân ở mọi nơi trên thế giới đều đang chứng kiến cảnh tượng này.

Bất thình lình, một thanh âm như chuông đồng, vang vọng khắp đất trời làm cho mọi sinh vật trên trái đất đều nghe thấy.

“ Ùm … Ùm … Ta là vĩ đại Hư Không thần Kukulken, sinh vật hành tinh này đã được hiến tế làm đồ ăn của ta, các ngươi hãy vui mừng đi vì các ngươi sắp được Kukulken vĩ đại thôn phệ … Ùm … Ùm … Ùm …”

Thanh âm kinh khủng như bùa đòi mạng đánh mạnh vào tinh thần của mọi sinh vật trên trái đất, trong nháy mắt từng người từng người ngã xuống đất, ôm đầu la hét như phát điên. Đối diện với chân thần, người phàm không thể nhìn trực tiếp hay lắng nghe thần âm nếu không sẽ trở nên điên loạn.

Trần Lâm thấy cảnh này thì không khỏi nhíu mày, thế giới đang yên lành tại sao lại có bậc chân thần ghé thăm.

“ Anh Lâm, thật là đáng sợ … mọi người làm sao vậy ?…” Fleur đang nằm trong vòng tay của Trần Lâm nên không hề bị ảnh hưởng bởi âm thanh làm cho người ta điên loạn.

Trần Lâm vỗ lưng Fleur trấn tĩnh nàng, “ Em đừng sợ, mọi người sẽ an toàn”, rồi hắn giơ lên tay phải, hình xăm của sáu viên ngọc bắt đầu chói sáng lóa mắt.

Trong nháy mắt, cả trái đất đã được bao phủ một một vòng kết giới vô hình, che chắn lại tất cả những thanh âm đang xâm lấn đầu óc của mọi người, những hình ảnh kỳ vĩ và khủng bố của thần rắn Kukulken cũng đã được điều chỉnh thông qua lớp kết giới để cho đầu óc con người có thể tiếp nhận được.

“ Ầm … Ầm … Đùng …”

Hàng loạt tia sét đỏ đánh vào thân ảnh đầu rắn khủng bố trên bầu trời nhưng dường như không có tác dụng gì. Thế giới ý chí rõ ràng là muốn bài xích thần rắn Kukulken nhưng lực bất tòng tâm.

Thần rắn Kukulken nheo nheo ánh mắt đỏ ké, thâm thúy nói. “ Ùm … Ùm … Thế giới này vậy mà có chân thần đang cư ngụ, thật là thú vị”

“ Ùm … Ùm … Vị tiểu thần kia, mau khai ra thần danh … đã là thần mà để cho con dân của mình mời chào vị thần khác, không biết ngươi làm thần kiểu gì ?”

Trần Lâm nghe thần rắn Kukulken đang ra vẻ trào phúng với mình thì mỉm cười.

“ Nàng ở yên đây, ta có việc phải đi một chút”

Trần Lâm vỗ nhẹ vào tay của Fleur, dịu dàng nói, sau đó thân ảnh của hắn bỗng biến đi mất.

“ Lâm, anh đi đâu vậy ? Phải cẩn thận” Fleur chưa kịp phản ứng thì Trần Lâm đã không thấy đâu nữa nên lo lắng nói.

Một thân ảnh pháp tướng phô thiên cái địa hiển hiện trên bầu trời, đứng đối diện với thần rắn Kukulken. Rõ ràng thân ảnh đó là Trần Lâm.

Sinh vật trên trái đất đều thấy được một màn này, tất cả đều không giấu được sự kích động trong lòng, bởi vì bọn họ cũng có thần đang che chở.

Tất cả thành viên trong gia đình Anna, người nào cũng thành kính chắp tay, ánh mắt hướng thân ảnh của Trần Lâm trên bầu trời mà cầu nguyện. Từ lúc được Trần Lâm cứu mạng, Trần Lâm đã trở thành vị thần của bọn họ.

“ Thần linh Trần Lâm vĩ đại, xin hãy che chở cho chúng con”

Lúc này, Trần Lâm đang đứng đối diện với Kukulken, ngạo nghễ nói.

“ Nếu ngươi đã thành tâm muốn biết thì ta đây sẽ tường tận trả lời, ta là Pháp Thần Trần Lâm”

Thần rắn Kukulken nghe vậy thì ra vẻ ngạc nhiên, híp mắt nói.

“ Pháp Thần Trần Lâm, ta chưa hề nghe qua có Thượng Vị Thần nào tên này, ngươi không phải bầy tôi của Thần Điện ? Ngươi từ đâu mà đến hỡi tiểu thần kia”

“ Thần Điện ? Chưa từng nghe qua, ta cũng chưa hề nghe qua Kukulken ngươi” Trần Lâm cười mỉm, phất tay nói.

Thần rắn Kukulken ra vẻ nổi giận.

“ Thật là hỗn xược … Thượng Vị Thần mà dám vô lễ với bậc Thần Vương như ta, ngươi đáng bị trừng trị”

“ Không cần nói nhiều lời, đã muốn đánh thì vào không gian loạn lưu, ngươi có dám không, Kukulken ?” Trần Lâm nghiêm mặt nói.

Kukulken trừng cặp mắt đỏ ké nhìn Trần Lâm như muốn ăn tươi nuốt sống.

“ Ngươi sẽ phải hối hận khi ta dần dần gặm nhấm thần thể của ngươi”

Hai thân ảnh che trời biến mất, cả hai đã tiến vào không gian loạn lưu để giao đấu.

Trong không gian loạn lưu đen kịt, hai thân ảnh cao hàng trăm triệu kilomet đang qua lại đối chiến với tốc độ ánh sáng.

Kukulken vung vẩy đôi cánh để đông cứng không gian, sau đó quét mạnh cái đuôi khổng lồ vào giữa mặt Trần Lâm nhưng Trần Lâm đã hung hiểm né tránh được, chớp lấy thời cơ, hắn vung chân đá mạnh vào thân hình như hợp kim Titan của Kukulken, làm cho thân hình Kukulken bị văng ra xa.

“ Không gian chôn vùi”

Từ miệng Kukulken một luồng ánh sáng đỏ tỏa ra, hướng phía Trần Lâm bao bọc lấy, sau đó tầng tầng lớp lớp không gian bắt đầu chồng lấn lên, cho đến khi xung quanh Trần Lâm đã bị hàng triệu lớp không gian chồng chéo thì mới bắt đầu dừng lại.