Chương 2: Biến cố ở sự kiện

Lăng Thần tự mình đến bữa tiệc bằng chiếc xe khá cũ. Cậu hít một hơi thật sâu, cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội này, cho dù cơ hội này rất mong manh.

Lăng Thần đi xe đến bữa tiệc. Một điều Lăng Thần cảm thấy choáng ngợp đó là quy mô của bữa tiệc, cậu thực sự không biết phải dùng từ nào để diễn tả nữa. Nó quá to, to đến nỗi nơi đây còn có thể làm cái sân vận động được ý chữ. Lăng Thần nghĩ đến đất ở đây là đất rất đắt đỏ, cậu hít một hơi thật sâu, không biết nhân vật đứng sau tổ chức bữa tiệc này phải khủng bố đến mức nào.

Lăng Thần lắc đầu, vì cậu không sở hữu xe sang hay cái gì cả, cộng thêm cậu cũng không có mối quan hệ nào cả, vì vậy cậu cũng không gây sự chú ý cho bữa tiệc.

Lăng Thần giống như một đứa trẻ lần đầu được tham quan nơi lạ kỳ. Thực sự nơi đây vượt quá mức cậu tưởng tượng về sự hoành tráng. Chỉ cần nhìn ly rượu đãi khách thì cậu cũng nhận ra đây là loại rượu cực kỳ đắt tiền rồi, cả miếng gan ngỗng pháp đắt đỏ và trứng cá muối tầm... chỉ cần nhìn những thứ đó giống như bánh kẹo đang bày la liệt trên bàn là cậu đủ hiểu nơi đây sang trọng đến mức nào rồi.

Tuy nhiên, chính vì biểu hiện này nên có rất nhiều người tỏ vẻ khinh thường cậu. Có những người còn biẻu hiện ánh mắt khinh rẻ cậu. Lăng Thần nhìn thấy vậy, cậu cũng không quan tâm, cậu đến đây đâu muốn gây sự với ai.

Buổi tiệc diễn ra được một thời gian, khách ở đây đa số là các công tử nhà giàu muốn xem được nhân vật đứng sau tổ chức sự kiện này là ai, có nguồn tin đồn là người đứng sau tổ chức lại là một đại tiểu thư cực kỳ xinh đẹp, chỉ cần ai nhìn cô ấy là sẽ không thể rời mắt được. Tất cả những công tử đều mang một tâm tư đó là có thể làm quen được với nhân vật này, chỉ có Lăng Thần là không mang tâm tư đó. Cậu đang cố gắng làm quen một số nhân vật, tuy nhiên do cậu không có lợi thế gì cả nên tất cả những người đó đều không muốn bắt chuyện với cậu.

Trong lúc cậu bỏ cuộc, thì đột nhiên ở bên ngoài xuất hiện một cô gái, một điều kỳ lạ là cô gái ấy đeo mặt nạ cực kỳ kín mít, giống như không muốn ai nhìn thấy dung mạo thực sự của cô ấy vậy. Cô ấy dáng vẻ khá nhỏ nhắn nhưng khí chất của cô ấy khác xa so với những người mà cậu từng tiếp xúc, một khí chất của một vị tiểu thư cực kỳ uy quyền mà chỉ của Lăng Thần mới cảm nhận được. Lăng Thần đổ mồ hôi lạnh, tự nói với bản thân:

-Cô nàng này rất nguy hiểm, mình nên tránh xa một chút.

Lăng Thần cảm giác cô nàng này không hề đơn giản, một cảm giác mà cậu tin khả năng lớn là thật. Để tránh phiền toái không xảy ra, cậu nên tránh xa một chút.

Tuy nhiên cô nàng bí ẩn đó lại có rất nhiều chàng trai đến hỏi thăm, nhưng cô ấy chẳng quan tâm, bỏ qua những lời ngon ngọt của những chàng trai, từ từ đi vào sảnh.

Đúng lúc này, ở bên ngoài xuất hiện rất nhiều người mặc áo đen. Những người này cực kỳ manh động, có vẻ không hề quan tâm nơi đây là nơi nào, cả đám rất nhanh đã bao vây nơi này.

Cả hội trường náo động, các công tử đâu nghĩ rằng ở đây sẽ xảy ra chuyện này nên một mạch chạy ra ngoài. Tuy nhiên, một tiếng “đoàng” nổ lên trong phòng, một tên có vẻ cầm đầu đám cướp đứng ra nói với giọng lạnh lùng:

-Ai mà dám cử động tao cho ăn viên đạn đồng... Nếu ai nghĩ mình chạy được thì cứ thử xem.

Nghe vậy, hầu như toàn bộ tất cả những doanh nhân hay công tử thành đạt ở đây đều không dám làm trái, tất cả đều ngồi xuống, hai tay để lên đầu.

Thẩm Lãng rất may mắn vì cậu đã nhanh trí trốn vào một góc khuất, vì vậy nên những tên đó sẽ không thấy cậu. Cậu nhận ra cô nàng kia vẫn đứng đó, tỏ vẻ không quan tâm.

Một tên cướp khi thấy cô nàng đó, mặt tên này tỏ vẻ thèm khát, hắn chạy đến nói với tên chủ:

-Đại ca, cô nàng kia giao cho em được không???

Tên chủ cướp bây giờ mới nhận ra được cô nàng đó, chỉ vừa nhìn cô nàng đó, kể cả nàng đó đeo mặt nạ nhưng hắn tin chắc rằng cô nàng này là một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Sự thèm khát của tên chủ này bắt đầu nổi rõ trên khuôn mặt. Hắn vỗ đầu vào tên vừa hỏi rồi nói:

-Mau đi lục soát đồ đạc trong này, còn cô bé kia để ta.

Tên bị vỗ tỏ vẻ không cam lòng. Cô bé đó mà rơi vào tay đại ca thì thảm rồi, thật đáng tiếc, đáng tiếc mà. Nhưng tên này chỉ dám nhìn một chút cô bé đó rồi rời đi...

Tên đại ca thấy mấy tên sai vặt đi rồi. Hắn lúc này mới rơi sự chú ý vào cô gái đang đứng một góc đó. Càng nhìn hắn càng cảm thấy cô nàng này đẹp, tuy cô gái này đeo mặt nạ nhưng hắn tin chắc đây là hàng cực phẩm.

Hắn đi từ từ đến cô gái đó, nhưng cô gái đó không hề tỏ vẻ sợ hãi gì cả. Chính vì vậy lại gợi sự hứng thú cho tên này. Hắn lúc này mới hỏi cô gái:

-Cô có muốn đi theo ta không ? Ta sẽ cho cô một cuộc sống ăn sung mặc sướng...

Cô gái không hề nói gì cả, cũng chẳng thèm nhìn tên này một cái. Chính điều này làm cho hắn nổi cơn điên. Hắn đi đến trước mặt, dùng bàn tay to khỏe nắn lấy cằm của cô gái nói:

-Haha,.. cô thành công trêu tức ta rồi đó. Để xem lúc trên giường cô còn tỏ ra như vậy hay không?

Cô nàng bị nắm cằm cố gắng dãy dụa nhưng đều vô ích. Điều này khiến cho hắn càng thỏa mãn, hẵn định tháo bỏ mặt nạ xem cô nàng này xinh đẹp như thế nào. Nhìn dáng người nhỏ nhắn cũng làm hắn nuốt nước bọt rồi. Hắn thầm hôm nay thật may mắn, tự dưng bắt được một món hàng cực phẩm như vậy.

Tuy nhiên, một vấn đề xảy ra, bóng điện đột nhiên tắt... một bóng dáng cực nhanh đi đến hướng của cô nàng...