Chương 80: Diệt sát Bạch Quân, bài kiểm tra của Huy tương lai

Thấy cậu em của mình khôi phục rồi Bạch Quân quá vui mừng, hắn thầm nghĩ nếu đã khôi phục rồi thì cần gì phải đi đái nữa, đi đ-t thôi, nghĩ vậy Bạch Quân cho tiêu biến hết số nước tiểu trong cơ thể mình, tiếp đó hắn tìm một quán cà phê ôm trong Bạch Hổ thành để vừa có gái vừa có đồ uống.

Đặt một phòng riêng và chọn một cô em xinh tươi, Bạch Quân ngay lập tức lột bỏ bộ đồ vướng víu trên người mình và trên người của em gái xinh tươi rồi, vừa lột áo của nàng ra hắn đã thấy cặp gò bồng nảy tưng tưng vì vừa thoát khỏi chiếc áo ngực bé nhỏ, thế là Bạch Quân lập tức bú mút mãnh liệt lấy cái núm hoa hồng hào trên cặp ngực sữa của nàng.

Vừa bú Bạch Quân vừa hỏi: "Em tên là gì thế cục cưng?"

Nghe vậy cô gái trả lời: "Em tên là Biến Thái ạ."

Mặc dù hơi bất ngờ với tên của cô gái, tuy nhiên do thiếu hơi phụ nữ đã lâu Bạch Quân vẫn khen tới tấp như chưa bao giờ được khen:

"Tên em hay lắm, Biến Thái tuy tục nhưng ảo, biểu thị một sự đổi mới khác biệt cứ như một con sâu bướm biến thái thành một con bướm tuyệt đẹp như em vậy."

Nói xong Bạch Quân cũng phải tự nể phục tài chém gió của mình, quá tuyệt vời, quá xuất sắc, 10 điểm, chỉ thấy cô gái ôm khuôn mặt đỏ rực của mình lại để che đi sự xấu hổ, nàng nói:

"Cảm ơn anh, đây là lần đầu tiên có người khen tên em như vậy đó, để em thưởng cho anh một nụ hôn nhé, nhắm mắt lại nào."

Nghe được thưởng Bạch Quân mừng rỡ, thế là hắn nhắm tịt hai mắt lại chờ đợi nụ hôn của nàng, thế là một đôi môi hôn nhẹ lên môi hắn, Bạch Quân cảm nhận được nàng ta rất chủ động, đầu lưỡi của nàng đã tách môi hắn ra và luồn vào sâu bên trong tìm kiếm lưỡi hắn và quấn lấy không rời, cả hai bọn hắn hôn nhau một lúc lâu, mãi lúc sau thì Bạch Quân và cô gái mới tách nhau ra, bỗng nhiên cô gái nói bằng một giọng ồm ồm na ná giọng đàn ông:

"Anh có thể mở mắt ra được rồi đấy."

Nghe vậy Bạch Quân hơi thắc mắc, tuy nhiên hắn nghĩ rằng có lẽ do nàng xấu hổ vì thế giọng bị lệch tông một chút thôi, đúng vậy, một chút thôi, có cái nịt, vừa mở mắt ra đập vào mắt Bạch Quân là một tên cơ bắp to con với khuôn mặt trang điểm loè loẹt toàn son phấn, không những thế còn là đồ chất lượng thấp nữa chứ.

Bởi lẽ son phân trên mặt tên cơ bắp này bị nhoè đi, nhoe nhoét nhoè nhoẹt nhìn vô cùng kinh tởm, cảm giác cứ như mặt hắn ta đang bị chảy ra vậy, chỉ thấy hắn nở một nụ cười kinh khủng không kém và nói:

"Hí hí, anh yêu, em thưởng tiếp cho anh nhé?"

Nói xong tên cơ bắp biến thái lấy ra con c-c to lớn như dái ngựa, trên đỉnh c-c còn có những cái gai nhỏ nữa chứ, vô cùng kinh khủng, tiếp đó hắn ta còn lắc lắc trước mặt Bạch Quân để khoe, nhìn thật là cay con mắt, thấy vậy Bạch Quân tức giận đỏ đến mang tai, hắn định tung đòn để giết chết tên biến thái này thì đột nhiên Bạch Quân cảm nhận được cơ thể mình vô lực, linh năng không thể điều khiển, nó cứ toán loạn bên trong cơ thể hắn và không chịu nghe theo sự điều khiển.

Thế là Bạch Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn tên cơ bắp biến thái lung lay con c-c kinh tởm trước mặt mình mà không thể làm gì cả, tuy nhiên làm gì có chuyện tên biến thái tha cho Bạch Quân, chỉ thấy hắn ta bế Bạch Quân nằm lên bàn, hai chân thõng xuống đất và chổng mông về phía hắn, làm xong tên biến thái nở một nụ cười dâm đãng nói:

"Ngoan nha cưng, ban đầu hơi đau một xíu~~thôi, một lúc sau là cưng sẽ sướng ngay thôi mà."

Nghe thấy thế Bạch Quân cảm thấy điều gì đó không ổn, nhất là lúc tên cơ bắp biến thái cọ cọ cái dương vật quái thai của hắn vào mông Bạch Quân thì hắn ta đã hét lên đầy sợ hãi:

"Không!!!.....Không!!!......Không!!!......Dừng lại!!!........."

Phập!!!...........

"Á!!!~á!!~~á!!!~~A..a..a!!..........."

Chưa kịp nói xong Bạch Quân đã hét lên một tiếng đầy đau đớn, cảm giác thốn đến tận rốn là đây chứ đâu, tuy nhiên tên biến thái không dừng lại, hắn ta vẫn điên cuồng dập hông mặc cho lỗ nhị của Bạch Quân đã bắt đầu chảy toe toét máu.

"Á!!!~~A..a...a!!!~~Dừng lại!!!~~Ta sẽ giết ngươi!!!.....A!!~~Ahhh!!~~Uhhh!~~Ưm~~~........"

Mặc cho Bạch Quân điên cuồng chửi bới, đe doạ tên biến thái vẫn không dừng lại, hắn vẫn dập hông như điên, chỉ một lát sau cơn đau dần qua đi không hiểu vì sao Bạch Quân bắt đầu cảm thấy tê tê phê phê, thế là hắn bắt đầu thở dốc sau từng cú nhấp hông của tên biến thái, nhìn Bạch Quân hiện giờ cứ như một tên biến thái không kém cạnh với tên cơ bắp cả..

Cả hai bọn họ làm tình lỗ nhị rất lâu, cứ như không biết thời gian trôi qua bao lâu vậy, may là Huy đã bỏ đi chơi game chứ nếu mà ở lại thì có mà cay hết cả mắt, không cẩn thận còn phải nhỏ dầu gió hay keo 502 để trị cũng lên.

Đúng vậy Huy không có chết mà là suốt từ nãy tới giờ Bạch Quân đều trong ảo cảnh của Huy, cái ảo cảnh này bắt đầu từ lúc Huy bị găm vào mặt đất sau những cú đấm dứt điểm của Bạch Quân, thực chất Huy có thể lé tránh hoặc chống đỡ những đòn đó, tuy nhiên hắn đã không làm vậy bởi vì Huy muốn thử khả năng phòng thủ của bộ giáp như thế nào, kết quả là như dự tính, bộ giáp làm rất tốt vai trò của nó.

Chơi nửa ngày sau Huy mới cảm nhận được "cuộc tình ngang trái và đầy cứt với dầu ăn" của Bạch Quân đã chấm dứt, thế là Huy mới dịch chuyển về rồi đi đến trước mặt Bạch Quân, hiện giờ nhìn Bạch Quân phải nói là với vốn từ hạn hẹp của Huy thì hắn chỉ có thể vắn tắt miêu tả là nói chung Bạch Quân hiện tại nhìn vô cùng kinh tởm và cực kì biến thái.

Nhìn cảnh này Huy không nhịn được mà cảm thấy buồn nôn, vì quá cay con mắt thế là Huy đá văng Bạch Quân ra xa thế mà có lẽ do quá vội không để ý mà Huy đã trúng ngay vào đít của Bạch Quân khiến hắn phát ra một tiếng kêu biến thái không kém:

"Á!~~Ahhhhhh!!~~~~Ưm!!~~Ư~ư~~ư!!!~~~~( i cư Kimochi )."

Thấy cảnh này Huy vội vàng cầm bình sát khuẩn sịt thật lực vào cái chân của mình như muốn giết sạch cái thứ "vi khuẩn" kinh tởm dính trên người tên Bạch Quân vậy, cảm thấy Bạch Quân hết đát rồi, thế là Huy lật mặt luôn:

"Uây! Bạch Quân!! Tỉnh đê, nghe ta nói này, thực ra ta là tên ma trận sư trong nhà ngươi và cũng là người mà đưa ngươi cái ma trận này đó, với cả vợ con ngươi ngon lắm, cảm ơn vì đã thiết đãi, à mà các nàng giờ là của ta rồi nhé, bái bai."

Nói xong Huy lấy ra một chiếc thẻ rồi nhét vào Driver, chỉ thấy có một hàng thẻ xếp thẳng tắp nhau nối liền giữa Huy và Bạch Quân xuất hiện.

Final Attack Rider.

DE|DE|DE|DECADE.

Bùm!!.............

Chỉ thấy Huy nhảy lên trên không trung và tung ra một cú rider kick đá xuyên qua người Bạch Quân, chính vì đây chiêu tất sát huyền thoại của biết bao rider cho lên Huy đã cho nó khả năng khoá chặt và truy tìm mục tiêu, khi mục tiêu bị dính đòn sẽ bị phá huỷ cả thân thể lẫn linh hồn, nói ngắn gọn là chết không còn sót lại dù chỉ 1 hạt bụi.

Sau khi tung ra cú rider kick xong Huy còn trượt dài trên mặt đật một đoạn ngắn khiến chỗ hắn lướt qua đất đá bị cày lên tạo thành một cái rãnh nhỏ, còn về phần Bạch Quân thì chỗ mà hắn đang đứng sảy ra một vụ nổ lớn, sau khi khói bụi tan đi chỉ còn sót lại một cái hố sâu hoắm do vụ nổ và chẳng còn lại gì cả, bởi lẽ Bạch Quân chết mất xác rồi còn đâu.

Có thể Huy là một kẻ máu lạnh, đã hại Bạch Quân thê thảm như thế rồi mà hắn vẫn không tha mạng cho Bạch Quân được, nhưng mà lên nhớ rằng nếu Huy mà yếu hơn Bạch Quân thì hiện giờ hắn đã không còn sống nữa rồi, có khi hiện tại mộ hắn đã xanh cỏ từ lúc nào rồi cũng lên.

Giết Bạch Quân xong Huy cũng không nán lại cái vùng đất chết này nữa, thế là hắn giải trừ biến thân và dịch chuyển về nhà, tuy nhiên Huy không biết rằng khi hắn vừa đi xong thì ngay tại chỗ của Bạch Quân bỗng nhiên xuất hiện những hạt tròn tròn màu đen siêu nhỏ đang dần dần tích tụ lại với nhau.

Chỉ một lúc sau ngay tại chố đó xuất hiện cơ thể của một người phụ nữ trần chuồng đang đứng, nàng có một dung mạo tuyệt mĩ thậm chí còn ngang ngửa với cả Hằng luôn, phải biết Hằng là vị thần của tình yêu và sắc đẹp, mặc dù nàng đang trong trạng thái chuyển sinh nhưng không phủ nhận được việc nàng đẹp vcl.

Thế mà cô gái này lại đẹp ngang ngửa Hằng ở thời điểm hiện tại, nhìn xung quanh một chút cô gái hơi nhíu mày lại và thầm nói:

"Ừm....Xem ra cái tên vừa chết tu luyện quyển công pháp rác do mình tiện tay làm ra à? Thôi thì đã đến thế giới này thì đi chơi một chút vậy."

Đúng vậy nàng được triệu hồi bởi quyển công pháp phụ của Bạch Quân, quyển công pháp này có khả năng triệu hồi tử thần và trao lại sự sống một lần nữa, tuy nhiên với thân xác của một người phụ nữ, đấy cũng là lý do tại sao cậu em của Bạch Quân bị teo, tuy nhiên vận may của Bạch Quân phải nói là đen như chó khi tử thần mà hắn triệu hồi không muốn hồi sinh cho hắn mà nàng chọn cách đi chơi.

Nói xong cô gái tự nhiên biến thành một làn khói và biến mất, nàng không hề quan tâm một chút nào đến cái tên đã triệu hồi mình đến đây cả, chuyện này Huy cũng không thể lường trước được, GG chỉ cho hắn thông tin về các kỹ năng và công pháp chứ không cho hắn thông tin về đại lục, tuy nhiên may mắn là khi ở gần một vị thần nào đó dù là chuyển sinh hay bản thể thì GG đều có thể phát hiện ra, chính vì thế lên Huy mới có thể biết được Hằng là một vị thần.

----------------------

Một tuần sau.

Hiện giờ Huy đã thâu tóm toàn bộ Bạch Hổ tộc hay nói đúng hơn là cả Bạch Hổ thành, sau khi dùng thân phận đại nhân đưa Bạch Nhi lên làm tộc trưởng thì có thể nói hắn đã kiểm soát cả cái Bạch Hổ thành này rồi, đương nhiên là có một số kẻ ngu ngốc muốn phản đối truyện này, tuy nhiên hôm sau đã thấy cả nhà hắn bị giết sạch không sót lại dù là một con chó, con mèo, cho lên cũng chẳng có ai dám ho he gì.

Còn về phần đám trưởng lão thì chỉ còn lại đại trưởng lão đến lục trưởng lão còn sống thôi, từ thất trưởng lão đến cửu trưởng lão đều "hi sinh vì gia tộc" rồi, nói đúng là giết để làm gương cho kẻ khác, dưới sự giúp đỡ của Huy và Quang Minh thương hội thì rất nhanh Bạch Nhi đã lắm hoàn toàn quyền kiểm soát Bạch Hổ tộc.

Tên lão tổ cấp bán thánh cũng chẳng dám ho he gì bởi vì hắn ta hiện còn đang chơi cờ cùng một vị thánh cấp 3 sao trong thương hội rồi làm gì còn thời gian lo lắng chuyện trong gia tộc nữa, mà còn sức thì cho tiền hắn cũng chẳng dám lo với chả lắng.

Sắp xếp xong xuôi xong Huy cũng bắt đầu đi tìm hạt giống bản nguyên, mặc dù Hằng là một vị thần tuy nhiên nàng hiện tại trong trạng thái chuyển sinh cho lên nàng hoàn toàn không có ký ức kiếp trước để mà tìm hạt giống bản nguyên cho Huy được, thế nhưng Huy đã lường trước được, hắn có kế hoạch phụ từ lâu rồi, theo kế hoạch Huy sẽ đến một thế giới khác, nơi đây có các vị thần tuy chỉ là đồ pha ke nhưng mà dù sao cũng là thần, hắn sẽ bắt giết hết để cướp đoạt thần vị và chiết xuất ra một hạt giống bản nguyên hoàn hảo nhất.

Và thế giới Huy định đến chính là Đấu La đại lục.

"Linh gửi anh đi thôi."

"Vâng."

Đáp lại lời Huy xong Linh triệu hồi một cột sáng ngay tại vị trí Huy đứng, chỉ trong phút chốc Huy hoàn toàn biến mất, đang trong đường hầm kết nối các thế giới với nhau bỗng nhiên Huy nghe được một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ:

"Quá khứ của ta, đã đến lúc ngươi phải thay đổi cái lối suy nghĩ trẻ con của mình và trưởng thành lên rồi. Cái thế giới mà ngươi đang sống không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Ta sẽ cho ngươi một bài kiểm tra và tất nhiên sẽ có phần thưởng, nhưng nếu ngươi không vượt qua được thì ta bắt buộc chọn một ngươi khác của một dòng thời gian khác mà thôi."

Nghe vậy Huy cảm giác ảo vcl, hắn là Quang Huy chứ có phải Tokiwa Sougo đâu mà quá khứ của ta ở đây, đang định đáp lại thì bỗng nhiên giọng nói kia lại vang lên:

"Ta sẽ gửi ngươi đến một thế giới khác, ở đây ngươi sẽ làm bài kiểm tra này, hãy cố gắng sống sót và đi đến cuối cốt truyện, lúc đó ngươi sẽ nhận ra bài kiểm tra là gì, giọng nói kia vừa kết thúc xong thì đột nhiên đầu của Huy đau đớn như búa bổ, tiếp đó tất cả dần đần trở lên đen tối.....................

------------------------

Trên một đỉnh núi lọ có một thiếu nữ tầm 14-15 tuổi đang đi hái lấm để đi bán kiếm tiền thì đột nhiên có một vật thể lạ từ trên trời xuống.

Rầm!!.....

Quá bất ngờ thiếu nữ cảm thấy vô cùng lo sợ, nàng chạy một mạch cách vị trí ban đầu tận mấy cây số thì đột nhiên nhận ra cái thứ kì lạ kia không đuổi theo mình, tự nhiên bản tính tò mò nổi lên, thế là nàng lại lần mò từng bước nhẹ nhàng đi đến chỗ cái thứ kì lạ từ trên trời rơi xuống kia.

Từng bước, từng bước, nhẹ nhàng và chậm dãi như một chú thỏ đang tò mò một thứ kì lạ, chỉ thấy cái chỗ "vật thể" không xác định rơi xuống tạo thành một cái hố nhỏ, đứng đợi một chút không có biến, cô gái bắt đầu không chịu nổi sự cám dỗ của bản thân mà đi đến miệng hố xem "cái vật thể" kì lạ đó ra sao.

Vừa đến miệng hố nàng nhận ra cái "vật thể" kia thực ra chính là một con người và người đó lại là một cậu bé tầm 11-12 tuổi, đột nhiên nàng nhớ lại cậu bé rơi từ trên trời xuống thì chắc chắn bị thương rất nặng, không nghĩ nhiều nàng bế cậu bé lên và chạy về làng của mình.

"Akiko, cậu bé cháu đang cõng là ai thế?"

"Dạ cháu gặp cậu ấy trong rừng, cậu ấy đang bị thương rất nặng mọi người gọi bác Arata giúp cháu với ạ."

Nghe mọi người trong làng hỏi mình Akiko lập tức đáp lại bằng một giọng gấp gáp, nói xong nàng vội vàng cõng cậu bé đi về nhà mình, một lúc sau có một người đàn ông trung niên cầm theo giỏ thuốc đi đến nhà Akiko, người này chính là Arata thầy thuốc duy nhất trong làng, vừa vào nhà ông bác Arata đã vội vàng nói:

"Cậu bé đó đâu Akiko?"

Nghe bác Arata hỏi Akiko vội vàng dẫn ông ta đến nơi mà nàng cho cậu bé nghỉ ngơi, thấy cậu bé Arata vội vàng bỏ giỏ thuốc xuống và kiểm tra thân thể cậu bé, một lúc sau Arata nhíu mày một chút, tiếp đó ông ấy vừa nhìn cậu bé vừa nói:

"Cậu bé bị gãy xương toàn thân nhưng mà ta có cảm giác nó đang hồi phục một cách nhanh chóng, cứ như một phép màu vậy."

Nói xong Arata đứng lên định ra về, đi đến cửa ông ấy quay ra nhìn Akiko và nói tiếp: "Với cái khả năng này thì cậu bé sẽ hồi phục sớm thôi, một lát nữa sẽ tỉnh lại ngay, không cần lo lắng đâu Akiko."

Nghe vậy Akiko thở nhẹ một hơi rồi tiễn Arata, đi một đoạn bỗng nhiên Arata quay lại dặn dò nàng: "Mặc dù khả năng hồi phục cao nhưng có vẻ nó sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng trong cơ thể, chính vì thế cậu ta sẽ rất đói, cháu nhớ chuẩn bị sẵn một nồi cháo, có trứng hay thịt thì cho vào nhé, như thế mới cung cấp đủ năng lượng cho cậu ta."

Nghe vậy Akiko vội vàng cúi đầu cảm ơn rối rít, đợi Arata đi khuất bóng nàng vội vàng chạy vào nhà chuẩn bị nấu cháo cho cậu bé kì lạ, tuy nhiên khi nhìn lại lu gạo trong nhà chỉ còn đủ nấu cho một người ăn thì Akiko cảm thấy hơi lo lắng, thế là nàng chạy đến nhà hàng xóm vay tạm một bát gạo và một quả trứng gà để nấu cháo.

Cũng may là hàng xóm cũng biết hoàn cảnh của Akiko cho lên cũng cho nàng vay, có thể nói số phận Akiko cũng rất khổ không kém Huy của kiếp trước, cha mẹ mất sớm chỉ để lại mình nàng tuổi còn nhỏ đã phải bươn trải cho cuộc sống, cũng may mọi người trong làng ai cũng hiền lành chất phác cho lên mọi người bàn nhau nếu giúp được thì cứ giúp nàng, cũng chính vì thế mà Akiko mới có thể sống đến tận bây giờ.