Trèo lên trên mái nhà, Nezomu dùng tay mình phủi phủi một chút bụi đất bám trên mái ngói rồi mới mời Shinobu ngồi cùng.
Đợi Shinobu ngồi xuống hẳn hoi xong thì Nezomu mới quay ra hỏi thăm: "Có vẻ như cô đang có tâm sự nhỉ?"
Nghe thấy Nezomu nói vậy Shinobu không vội đáp lại, nàng ngửng mặt lên nhìn ngắm khung cảnh bầu trời về đêm đẹp lung linh huyền ảo, nó là sự giao thoa của dải ngân hà có vô vàn ánh sao cùng với ánh trăng sáng tỏ.
Rồi đột nhiên Shinobu đáp: "Phải chi...tôi gặp cậu sớm hơn thì tốt biết bao...Nếu như thế thì biết đâu được chị của tôi sẽ ra đi..."
"Tôi luôn hận thù...kể từ lúc người chị duy nhất của bản thân chết ngay trước mắt...Biết nói sao nhỉ? Tôi ghét phải nhìn cái cảnh người khác gào thét trong tuyệt vọng vì những người yêu quý của họ bị cướp mất."
"Nó làm tôi nhớ lại cái lúc mà bản thân vô dụng nhất, chỉ có thể trơ mắt nhìn hơi thở của chị gái mình dần yếu đi."
"Nhiều lúc tôi từng nghĩ, phải chăng lúc đó mình không vô dụng đến mức đó thì biết đâu được...biết đâu được chị gái của tôi sẽ không phải chết."
Vừa nói cơ thể Shinobu vừa run lên nhè nhẹ, không biết có phải do cảm xúc trập trùng hay vì tức giận vì sự vô năng của bản thân trong quá khứ nữa.
Thấy cảnh này Nezomu không nhịn được nhẹ nhàng vỗ vai an ủi nàng.
"Chắc là kẻ đó có thể hồi sinh chị của Shinobu chăng?" Nezomu thầm nghĩ trong lòng.
Người mà Nezomu nghĩ đến không ai khác mà chính là bản thân hắn trong tương lai, dù sao thì sau khi tiếp nhận hai con mắt mới thì hắn của tương lai đã tặng lại cho Nezomu một chút kiến thức về Việt Nam đại lục cùng với cả một mong muốn.
Nếu thật sự trong tương lai bản thân Nezomu mạnh mẽ đến mức không ai bì kịp thì chuyện nghịch thiên cải mệnh, làm sống lại người đã từng chết chắc là có thể.
Nghe có vẻ hơi điên nhưng mà biết đâu là thực thì sao!?
Thế giới rộng lớn không hề thiếu những thứ mà bản thân con người chưa hề biết đến, nói chi là một thế giới huyền huyễn như ở Việt Nam đại lục.
Đương nhiên hiện giờ bản thân Nezomu cũng có thể làm được, chỉ là phải dựa vào một bí pháp trong Naruto là Uế thổ chuyển sinh mà thôi.
Nghĩ đến đây Nezomu quay ra nhìn về phía Shinobu và nói:
"Tôi có thể hồi sinh cho chị của cô đó!"
Nghe vậy khuôn mặt Shinobu lại không hề nổi lên một chút thần sắc vui mừng nào cả, nàng lườm Nezomu và nói:
"Chuyện này không phải muốn là có thể đem ra đùa được đâu Nezomu ạ."
Thế nhưng đáp lại nàng là một khuôn mặt nghiêm túc không hề đang giống đùa giỡn của Nezomu:
"Cmn..!! Tôi thề với trời luôn! Nếu sai thì tôi làm chó!"
Vừa nói Nezomu vừa giơ ba ngón tay của mình thề thốt các kiểu. Tuy mặt ngoài Shinobu đã dịu đi sau màn thề thốt của Nezomu nhưng nội tâm nàng lại cứ như một con thuyền nhỏ giữa muôn vàn sóng gió, bão bùng của biển khơi vậy.
"Biết đâu được điều mà Nezomu vừa nói là đúng thì sao?"
Cái suy nghĩ này bất chợt loé lên trong đầu Shinobu, dù sao thì với một thiếu nữ tuổi 18 như nàng thì việc mơ mộng một chút những thứ hão huyền không có thật thì cũng chẳng to tát gì cả.
"Thật chứ..." Giọng Shinobu hơi run run đáp lại.
"Thật! Tôi thề với tư cách của một thằng đàn ông luôn!"
Nghe vậy Shinobu bỗng chốc bất ngờ phì cười, nàng nhìn Nezomu và đáp: "Vậy nếu không làm được thì Nezomu không phải là đàn ông à? Như thế tội cho Mitsuri lắm nha ~"
"Ừ, công nhận tội cho Mitsuri thật. Nhưng mà cũng tội cho Shinobu nữa chứ."
Nghe thấy Nezomu bâng quơ nói vậy Shinobu không khỏi ngạc nhiên một chút. Thế rồi trên khuôn mặt tuyệt mỹ bỗng chốc ửng lên hai đám mây chiều, xinh đẹp tựa như ánh hoàng hôn ấm áp.
Dù sao thì bản thân Shinobu cũng không ngốc đến mức không hiểu được những lời mà Nezomu vừa nói. Kể ra thì nếu Nezomu thật sự có thể phục sinh cho Kanae được thì điều này chưa chắc không thể.
Shinobu cũng chỉ là một thiếu nữ 18 tuổi thôi, nhìn bề ngoài mạnh mẽ nhưng nội tâm lại vô cùng yếu đuối. Nàng hiện giờ đang rất cần một "cọng rơm cứu rỗi" để bám víu vào, đương nhiên "cọng rơm" này chính là thứ mà Nezomu muốn và đang làm.
Chình vì biết như vậy cho nên Nezomu mới giả bộ nói bâng quơ một cách tự nhiên như trêu chọc, nhưng thực chất hắn đang thử xem vị trí của bản thân trong lòng Shinobu đã đến mức nào rồi.
Dù sao thì, bảo Nezomu thèm thân thể Shinobu cũng đúng thôi, bản chất của đàn ông mà. Thế nhưng Nezomu cũng không phải dạng căn bã, bẩn thỉu đến mức ăn xong cắp đít chạy.
Một khi Nezomu đã thích ai thì hắn sẽ không bao giờ làm những hành động như phản bội lại tình cảm mà người đó dành cho hắn.
Và, có vẻ như trong cuộc đối thoại này người thắng là Nezomu. Hắn đã biết được vị trí của bản thân trong lòng Shinobu đã đến mức nào rồi.
Shinobu không hề có ý định từ chối hay phản đối gì sau câu nói trên của hắn, điều này chứng tỏ Nezomu có cơ hội!
Điều này làm Nezomu cảm thấy vô cùng vui vẻ, đối với hắn cơ hội thành công dù chỉ có 0,0000...1% thì vẫn hơn hẳn là không thể thực hiện được.
Nói là thế chứ thực ra trong "công cuộc" cưa đổ Shinobu của hắn cũng đã hoàn thành già nửa rồi. Điều mà Nezomu cần bây giờ là một bước đột phá nhảy vọt trong mối quan hệ này giữa hắn và Shinobu.
Và tất nhiên cái bước nhảy vọt này chắc chắn liên quan đến người chị quá cố của Shinobu, cựu Hoa trụ-Kochou Kanae.
Suy nghĩ trong chốc lát Shinobu bất chợt nói:
"Nếu Nezomu thật sự có thể phục sinh cho Kanae thì cậu muốn tôi làm cái gì cũng được."
Nghe đến đây Nezomu làm bộ nghiêm túc, hắn đặt ngón trỏ lên miệng ra ý im lặng và đáp lại:
"Đừng nói thế, thân thể của người con gái quan trọng lắm đó. Cô phải trao cho người mình yêu chứ, đừng có đem thân thể mình ra như một món hàng thấp kém như vậy!"
"Nhưng chẳng phải cậu cũng thèm thân thể của tôi sao? Tôi không có ngốc như Mitsuri đâu."
Nghe Shinobu nói vậy, Nezomu cũng chẳng làm bộ gì nữa. Hắn dùng tay bóp nhẹ, đẩy cái cằm trắng nõn của Shinobu lên thẳng thắn đáp lại:
"Đúng là tôi thèm thân thể Shinobu. Nhưng! Điều tôi thèm khát hơn lại chính là linh hồn của cô."
"Tôi là một kẻ tham lam không thể thoả mãn với cái vỏ ngoài trống rỗng, thứ tôi cần là tất cả! Tôi không những muốn thân thể của cô thuộc về tôi thôi, mà còn muốn cả "Tâm" của cô cũng thuộc về mỗi mình tôi."
Nói rồi Nezomu bất chợt hôn lên đôi môi béo mập, cực kỳ mọng nước của Shinobu.
"Ư ~Ưm...!"
Tiếng rên rỉ khiêu gợi một lần nữa được thoát ra khỏi cổ họng Shinobu.
Chỉ là hoà cũng với nó là một chút âm thanh hỗn tạp của tiếng nước bọt trao nhau cùng với cả tiếng hít thở dồn dập không ngớt.
Sau vài phút một sợi tơ bạc óng nối liền giữa cái miệng ướt át của cả hai được hiện ra. Ngay khi Nezomu và Shinobu tách nhau ra, chỉ thấy sợi tơ này đang căng dần rồi bất chợt đứt lìa.
Liếm nhẹ môi mình một chút Nezomu nói khẽ:
"Ừm... Rất ngọt! Đấy chỉ là tạm thu khoản lãi xuất thôi, có gì sau thu tiếp."
Nói rồi Nezomu cười lớn rồi nhảy xuống dưới trước, chỉ để lại một mình Shinobu vẫn còn ngờ ngác chưa hết bất ngờ.
Mất tầm một vài giây Shinobu mới định thần lại, tuy vậy trên gương mặt tuyệt đẹp lại hiện rõ hai đám mây chiều.
"Không ngờ một người như mình cũng có ngày như vậy. Đúng là luật hoa quả không chừa một ai mà."
"Kể ra cái tên Nezomu này thật đáng ghét! Đã cướp mất lần đầu của người ta thì thôi đi, thế mà cậu ta lại tự nhiên như ruồi vậy...."
"...À mà khoan!! Nếu vậy thì chẳng khác nào đang bảo mình hôn ruồi à? Aaaa...!! Thật đáng ghét!..."
Nói là thế nhưng mà bàn tay xinh đẹp của Shinobu bất giác không biết từ bao giờ đã đưa lên sờ đôi môi bóng loáng còn vương chút nước bọt.
"Ừ...Công nhận hương vị của nó cũng ngọt thật...."
Trầm ngâm trong phút chốc, Shinobu lại hướng ánh mắt lên nhìn bầu trời đêm.
"Chị à? Nếu lời cậu ta là thật thì chị em mình sẽ gặp lại nhau sớm thôi."
...............
Mấy ngày sau.
Đến Điệp phủ để hồi phục thì đương nhiên cũng phải hồi phục cho ra dáng chứ.
Trong mấy ngày này Nezomu dành thời gian đặc biệt để nghiên cứu về bộ môn "Thể dục nhiều người". Đương nhiên phần thời gian còn lại Nezomu dùng để ăn uống cùng với nghiên cứu một số thứ mà bản thân của hắn ở tương lai tặng đến.
Theo như trong thông tin mà Nezomu ở tương lai gửi tới thì thực chất Việt Nam đại lục được chia làm:
Đạo giới - Chính là nơi mà Nezomu sống ở Việt Nam đại lục.
Tử giới - Nơi tập hợp của những Hồn tu, nơi này quản lý sinh tử, luân hồi quy tắc. Những linh hồn của phàm nhân không có khả năng tu luyện đều được thông qua để chuyển sinh.
Đương nhiên kẻ ác thì phải chịu tội còn người tốt thì được luân hồi vào kiếp sống mới tốt hơn.
Lại nói về Hồn tu thì thực chất bọn họ là những người truy cầu sức mạnh của linh hồn, đối với bọn họ thì thân thể chỉ là cái vỏ ngoài vô dụng. Nói nôm na thì bọn họ chỉ tu luyện linh hồn mà thôi.
Ma giới - Nơi này thực chất ban sơ là một giới vực thuộc quyền sở hữu của Việt Nam đại lục, chỉ là bỗng một ngày bị những kẻ "ngoại giới" chiếm giữ.
Bọn chúng cực kỳ dã man cùng tàn bạo, không kể bất kỳ ai chỉ cần là sinh vật sống thì đều là khẩu phần dinh dưỡng của bọn chúng hết.
Không những thế bọn này lại vô cùng quỷ dị, bất tử chính là từ duy nhất dùng để miêu tả cái bọn này.
Thực ra mà nói thì bất tử cũng không hẳn là đúng, cái bọn này chỉ cần hấp thu sát khí và máu tươi là có thể khôi phục một cách dễ dàng.
Khi chiến đấu với bọn chúng thì đương nhiên sát khí cùng máu tươi là không thể tránh khỏi, chính vì vậy có thể nói bọn này gần như bất tử.
Chỉ có thể giết bọn chúng bằng cách nghiền ép về mặt cấp bậc tu vi mà thôi.
Thế nhưng oái oăm ở chỗ bọn này có thể "ăn thịt" những sinh vật khác để làm lớn mạnh bản thân thêm, bọn này không có thứ được gọi là bình cảnh, chỉ cần có đủ sinh vật sống thì chúng mạnh vô hạn!
May mắn thuở ban sơ bọn chúng xâm chiếm Việt Nam đại lục thì đã bị Kim Long Tổ Lạc Long Quân cùng với Tiên Linh Tổ Âu Cơ phong ấn lại ở một khu vực nhất định, nơi đó cũng chính là Ma giới hiện tại.
Ngoài những thông tin này ra thì vẫn còn một số thông tin mật của các thế lực trên Đạo giới và Tử giới.
Chậc chậc, phần thông tin này còn chi tiết đến mức Nezomu còn biết được mấy tên đứng đầu của các thế lực lớn tối ngủ làm được mấy nháy, thậm chí thằng em của mấy lão dài bao nhiêu phân Nezomu cũng biết rõ mồn một.