Ngay khi Inosuke vừa ngã xuống đất quỷ nhện cha đã ngay lập tức nhào đến vị trí của cậu và dùng bàn tay thô to của mình nắm chặt cổ Inosuke. Hắn ta nhấc giơ cơ thể Inosuke lên và hét lớn:
"Không được lại gần gia đình của tao!!!"
Nói rồi quỷ nhện cha lại dùng sức hòng bóp nát cái cổ của Inosuke. Từ cái mũ đầu heo máu tươi trào ra nhiều như nước, nhuốm đỏ cả phần miệng.
Đột nhiên Inosuke dùng chút hơi tàn sử dụng hơi thở của mình tấn công vào phần cổ họng của quỷ nhện cha.
Hơi thở của quái thú-Nanh thứ nhất: Xuyên bạt!!
Chỉ thấy Inosuke nắm chắc song kiếm cùng đâm thật mạnh, có vẻ như đây chính là phần ra yếu nhất của quỷ nhện cha cho lên lưỡi kiếm của Inosuke có thể đâm thủng và găm vào được.
Không đợi Inosuke vui mừng lâu, ngay tức khắc cậu cũng nhận ra được cả hai thanh kiếm của mình không thể nhúc nhích dù chỉ là một chút. Dù có thể găm kiếm vào cổ tên quỷ nhện cha nhưng mà do ra của hắn ta quá cứng cho lên dù đã cố gắng dùng sức nhưng thanh kiếm lại không hề lay chuyển.
Những âm thanh crắc...crắc của tiếng xương vỡ vang lên không ngớt, vì không thể chịu được mà Inosuke đã phun ra một ngụm máu lớn. Chỉ thấy phần bản tay của quỷ nhện cha không biết từ lúc nào đã nhuốm đẫm dòng máu đỏ tươi từ miệng Inosuke.
Ngay trong khoảnh khắc xương sống Inosuke bị bóp vụn, cậu đã nhìn thấy cuộc sống của mình thoáng qua ngay trước mặt.
Trong mơ hồ Inosuke đã nhìn thấy một người phụ nữ toàn thân đẫm máu ôm lấy cậu, khóc nức nở nói:
"Xin lỗi. Xin lỗi con, Inosuke."
Người phụ nữ này có khuôn mặt vô cùng mơ hồ, Inosuke không thể nhớ rõ nổi khuôn mặt của bà ấy. Tuy nhiên không hiểu sao trong lòng cậu lại vô cùng cảm thấy đau nhói, cảm giác cứ như hàng nghìn, hàng triệu con kiến lửa cùng nhau cắn lấy cơ trái tim cậu vậy.
Người phụ nữ này là ai?
Thế nhưng đột nhiên có một tiếng kêu lớn vang tới: "Đừng chết, Inosuke! Tôi đến đây!"
Chỉ thấy từ đằng xa có một cậu thiếu niên mặc một chiếc áo haori màu xanh lá đang vung kiếm chạy tới theo kiểu uốn lượn như những cơn sóng. Đằng sau cậu ta như ẩn như hiện một con rồng nước, chỉ thấy sau mỗi lần xoay vòng là sức mạnh của đường kiếm cậu thiếu niên kia vung càng mạnh mẽ.
Hơi thở của nước-Thức thứ mười: Sinh sinh lưu chuyển!!
Xoẹt...!!
Ngay lập tức cánh tay cứng rắn đang dùng sức bóp vụn cột sống của Inosuke bị cắt trong nháy mắt. Thấy cảnh này Inosuke không khỏi ngạc nhiên, còn quỷ nhện cha thì kêu lên đau đớn vì bị mất đi cánh tay.
Cậu thiếu niên này chính là Tanjirou, sau khi Nezomu chặn lại huyết quỷ thuật của tên Rui thì cậu ta cũng đã dùng cái mũi siêu thính của mình tìm đến vị trí của Inosuke. Lúc đuổi gần đến thì tự nhiên Tanjirou ngửi được mùi máu của Inosuke cho lên vô cùng lo lắng, may mắn thay cậu đã đuổi kịp và kịp thời cứu được Inosuke.
Ngay khi quỷ nhện cha nhìn thấy Tanjirou, người đã chặt đứt cánh tay của mình thì hắn ta đã ngay lập tức vứt bỏ Inosuke và chuyển hướng tấn công sang Tanjirou. Chỉ thấy cánh tay bị chặt của hắn ta đột nhiên căng phồng lên ở phần miệng vết thương và mọc ra một cánh tay mới lành lặn mà không hề tỳ vết một chút nào cả.
Cái tốc độ hồi phục này hoàn toàn khác biệt so với tốc độ khôi phục ban nãy mà quỷ nhện cha thể hiện ra. Chắc chắn rằng cái tên này sau khi lột xác là đã được cường hoá một cách vô cùng kinh khủng.
Thấy vậy Tanjirou vội vàng nhảy về hướng khác né tránh cùng với kéo quỷ nhện cha cách xa Inosuke ra. Bởi lẽ hiện tại Tanjirou có thể nhìn được tình trạng bây giờ của Inosuke vô cùng thê thảm.
Nếu là người bình thường dính phải thì chắc chắn sẽ ngất lịm đi vì mất quá nhiều máu rồi, thế nhưng có vẻ như ý trí của Inosuke vô cùng đáng nể. Tuy vậy Inosuke vẫn thở hồng hộc liên tục vì mất sức quá nhiều cùng với dùng hơi thở để cẩm máu.
Đột nhiên Inosuke hét lớn về phía Tanjirou: "Tên kia! Nhìn thấy hai thanh kiếm của ta không? Chỗ đấy là yếu điểm của cái tên dị dạng này đấy!"
Nghe thấy vậy Tanjirou hét lớn đáp lại: "Mình biết rồi!"
Nói xong Tanjirou nhảy bật lộn ngược lại phía sau và giữ khoảng cách với tên quỷ nhện cha đang lao tới. Hít sâu một hơi, Tanjioru nắm chặt thanh kiếm trong tay mình và vận sức.
Hơi thở của nước-Thức thứ mười: Sinh sinh lưu chuyển!
Chỉ thấy Tanjirou giẫm mạnh xuống đất, cả cơ thể cậu nhanh như một cơn gió di chuyển tựa như những cơn sóng vậy.
Gào...!!
Chỉ thấy hư ảnh con rồng nước sau lưng Tanjirou phát ra một tiếng gầm dũng mãnh. Ngay lập tức Tanjrou chạy đến trước mặt quỷ nhện cha và tung một nhát chém mạnh mẽ.
Thế nhưng.
Thanh gươm Tanjirou thay vì chặt đứt cái cổ của quỷ nhện cha thì lại bị găm thẳng vào hai cánh tay không biết từ lúc nào đã được quỷ nhện cha điều động bảo vệ yếu điểm của mình.
Thấy vậy Tanjirou cũng biết được cơ hội của mình đã trôi qua, thế là cậu định rút thanh gươm đang găm vào hai cánh tay của quỷ nhện cha và lui lại.
"Hả?!!"
Ngay khi Tanjirou rút thanh kiếm ra thì cậu cảm nhận được một sức nặng kinh người đang níu lấy thanh gươm của mình lại. Quỷ nhện cha cũng không phải ăn chay, ngay khi Tanjirou đang gắng sức rút kiếm của mình ra thì hắn ta đã đột ngột tăng tốc rồi đâm sầm vào một gốc cây cổ thụ gần đó.
Dị biến xảy ra quá nhanh khiến Tanjirou không thể phản ứng kịp thời, cậu chỉ có thể vội vàng quăng cái hòm chứa Nezuko ra và mặc cho bản thân còn đang mắc kẹt lại do quán tính ảnh hưởng bởi sự gia tốc đột ngột của quỷ nhện cha.
Rầm....!!!
Một tiếng động lớn vang lên phá vỡ sự tĩnh lặng của khu rừng, chỉ thấy cái cây lớn mà quỷ nhện cha đâm vào đã hoàn toàn bị đốn ngã. Cái phần thân cây bị va đập đã hoàn toàn gãy nát, bụi mù bay khắp nơi, tạo lên một lớp khói đậm đặc.
Sau khi đấm khói bụi này tan biến đi chút ít thì ngay lập tức khung cảnh trong đó từ từ hiện ra. Chỉ thấy Tanjirou hiện giờ đã bị quỷ nhện cha dùng một tay tóm cổ nhấc bổng lên.
Từ miệng Tanjirou không ngừng trào ra máu tươi, có lẽ sau cú va chạm ban nãy phần xương ức của cậu đã bị gãy nát, thậm chí có một vài mảnh vụn đã găm vào phổi nữa. Hơi thở của Tanjirou hiện vô cùng yếu ớt, từng tiếng "khò khè" do hít thở vang lên khó nhọc.
Ngay khi quỷ nhện cha chuẩn bị dùng sức bóp nát phần cổ Tanjirou thì bất ngờ một bóng đen lao đến. Chỉ thấy ngay khi cái bóng đen này xuất hiện thì nó đã tung cho quỷ nhện cha một cước vào đầu khiến hắn ta giật mình đánh rơi Tanjirou xuống.
Inosuke tuy hiện giờ rất yếu nhưng cậu ta vẫn có thể dùng một chút sức lực còn lại vội chạy đến đỡ lấy Tanjirou rồi đưa cả hai cùng ẩn nấp sau một gốc cây khác cách đó không xa.
Thần trí Tanjirou hiện giờ vô cùng mơ hồ, thế nhưng cậu vẫn có thể loáng thoáng nhìn rõ cái bóng đen đã cứu mình là ai.
"Nezuko, xin lỗi vì đã khiến em một lần nữa lại phải bảo vệ anh..."
Tầm mắt Tanjirou càng lúc càng mơ hồ, đột nhiên cậu nhớ lại những ký ức thời ấu thơ.
"Cha..."
Chỉ thấy ông ấy nói: "Tanjirou. Hơi thở. Hãy kiểm xoát hơi thở của con. Và con sẽ trở thanh vị thần của lửa."
Thế rồi Tanjirou lại nhớ đến lúc bé đã từng xem qua cha múa không biết bao nhiêu lần cái điệu múa tế hoả thần. Lúc đó cậu còn thắc mắc tại sao cơ thể cha vốn yếu đuối lại có thể nhảy trên nền tuyết hàng nhiều giờ đồng hồ mà không hề bị sao cả.
Lúc đó cha chỉ nhìn Tanjirou cười hiền từ vào nói rằng đó là một cách hô hấp đặc biệt. Một loại hô hấp mà có thể ban cho con người ta một khả năng phi thường, nếu thở đúng cách Tanjioru thậm chí có thể nhảy trên nền tuyết trắng mãi mãi mà vẫn không bị sao hết.
Thế rồi đôi mắt mơ hồ của Tanjirou bỗng nhiên sáng tỏ hơn bao giờ hết, ngay khi nhìn thấy Nezuko đang bị quỷ nhện cha áp chế thì Tanjirou đã ngay lập tức cầm lấy thanh kiếm chỉ còn lại một mẩu ở phần lưỡi lên và lao đến.
Vũ điệu hoả thần: Viêm vũ!!
Một nhát chém dọc bổ xuống được Tanjirou tung ra. Một bên quỷ nhện cha đang dồn dập tấn công Nezuko bỗng cảm thấy lạnh gáy, một loại cảm giác sợ hãi bỗng nhiên thôi thúc hắn, theo bản năng quỷ nhện cha nhảy lui về phía sau.
Chỉ thấy trước mắt Quỷ nhện cha là Tanjirou đang vung thanh kiếm như đang bốc cháy của mình bổ một nhát trí mạng vào vị trí ban nãy hắn còn đứng. Cái ngọn lửa bao bao lấy thanh kiếm là Quỷ nhện cha vô cùng sợ hãi.
Thế nhưng không để hắn phải nghĩ ngợi lâu, vốn nhát chém đã hụt ban nãy của Tanjirou bỗng nhiên đổi hướng. Một đường chém ngang cổ được Tanjirou tung ra, ngọn lửa trên thanh kiếm sáng rực, nóng nảy nhưng cũng ấm áp tực như mặt trời phả ra hơi nóng kinh người.
Quỷ nhện cha chưa kịp hiểu chuyện gì thì tầm mắt hắn đã lảo đảo và đổ gục xuống. Chỉ thấy cái đầu của hắn ta đã bị Tanjirou chặt đứt hoàn toàn.
Một mùi hương gay mũi bởi thịt cháy bốc lên, cái mùi hương này không hề thơm tho như những món thịt nướng mà Tanjirou đã từng ăn, nó tực như mùi rác bị đốt cháy vậy, vô cùng kinh tởm, nhất là đối với một người có khứu giác tốt như cậu thì đây chẳng khác nào là cực hình.
Thế nhưng thay vì bịt mũi lại và bỏ đi thì Tanjirou lại dùng đôi mắt thương cảm nhìn thân thể đang dần hoá tro tàn của Quỷ nhện cha.
Gần đó sau một hồi thở hổn hển hồi phục lại một chút sức lực, Inosuke chạy đến vỗ "bốp" một cái vào đầu Tanjirou và kêu lớn:
"Ngươi ban nãy dùng cái gì thế? Nhìn trông có vẻ mạnh đấy! Bao giờ chúng ta đánh nhau không? Bổn đại gia mới là kẻ mạnh nhất!"
Nghe thấy vậy Tanjirou vội vàng lắc đầu cười từ chối, mặc cho Inosuke không ngừng kêu gào đòi solo.
Từng như mọi chuyện đã kết thúc nhưng không.
Chỉ thấy không biết từ đâu lao ra một bóng đen hướng thẳng tới vị trí của Nezuko, nhìn vào trang phục của người này Tajirou có thể nhận ra được đây là một kiếm sĩ diệt quỷ!
Nếu như vậy thì Nezuko nguy!!
Tanjirou vội vàng chạy đuổi theo và hét lớn: "Nezuko! Chạy đi! Chạy đi tìm Nezomu, mau lên!!"
Nghe thấy Tanjirou nói vậy, Nezuko vốn đứng im không tiếng động gật gù như thể sắp ngủ bỗng nhiên động. Nàng chạy một mạch về cái hướng mà mùi hương mà Nezomu toả ra, thế nhưng một con quỷ bình thường làm sao có thể địch lại một "Đại trụ" về khoản tốc độ cơ chứ.
Chỉ thấy bóng đen này ngay tức khắc đã gần đuổi kịp Nezuko và chuẩn bị tung đường kiếm kết liễu nàng. Tưởng như mọi chuyện đã vô vọng thì đột nhiên có một bóng đen khác lao ra dùng kiếm cản lại nhát chém của người đang đuổi theo Nezuko.
Hai cái bóng đen này thân phần lần lượt là Thuỷ trụ Tomioka Giyuu và Nezomu.
Chỉ thấy ngay vị trí mà hai thanh gươm của bọn họ giao nhau toé lên những tia lửa làm sáng rực một khoảng không nhỏ bé nơi rừng thiêng nước độc này.
"Đây là bạn gái của ta, ngươi không thể động vào! Mặc dù chúng ta là đồng môn nhưng nếu ngươi động vào nàng thì xác định chúng ta là kẻ thù đi!" Nezomu nhếch mép cười lạnh.
Nhờ vào một chút ánh trăng mờ ảo cùng với ánh sáng ban nãy của những tia lửa mà Giyuu đã xác định được danh tính của Nezomu.
"Cậu là thiếu niên đó..."
Nghe thấy vậy Nezomu lạnh lùng đáp lại: "Đúng thế."
Thế rồi cả hai cùng im lặng, Giyuu thu kiếm lại bởi lẽ cậu ta cũng đã xác định được danh tính của Nezuko. Chỉ là theo trí nhớ thì nàng phải đi với anh trai chứ. Tại sao tự nhiên lòi ra tên bạn trai là thế nào!?