Trần Khiêm binh lính dưới trướng còn lại vỏn vẻn chỉ có 2000, đối đầu với bên kia là 1 vạn binh do Mã Hoàng kẻ đã gần đạt tới danh hiệu Đại tướng quân dẫn đầu. Chênh lệch là quá rõ ràng, so ra còn lớn hơn so với chính lần đầu tiên Trần Khiêm đối đầu với Mã Hoàng
Nhưng khác với lần đó, Trần Khiêm hắn không còn là tên nhóc yếu đuối lăn lộn nơi mặt đất kia nữa. Hắn đã là một tướng quân, một tướng quân của Tần quốc
Không chút nào sợ hãi Trần Khiêm anh dũng hét lớn’Toàn quân tấn công’. Vừa dứt lời Kỵ binh Tần quốc cũng không chút do dự đồng loạt mà lao lên, đồng thời Trần Khiêm một người một ngựa trực tiếp lao lên chiến đấu với Mã Hoàng
Trần Khiêm đại đao liên tục giáng xuống, mỗi đòn đều mang theo toàn bộ sức lực của hắn mà đánh đến.
Nhưng kẻ địch bên kia là Mã Hoàng một võ tướng cửu trùng, đại đao của Trần Khiêm đánh xuống đều bị hắn dễ dàng hóa giải. ‘ẦM’Không những vậy Mã Hoàng chỉ dùng một kích đã đánh đến cho Trần Khiêm rớt ngựa
Lăn một vòng dài dưới mặt đất, Trần Khiêm chật vật đứng dậy. Cảm nhận rõ sức mạnh của Mã Hoàng, cùng là võ tướng cửu trùng nhưng sức mạnh đã sớm vượt xa gia gia hắn Trần Khiêm cơ thể không ngừng run lên.
Nhưng khác với lúc trước hắn cơ thể run lên không phải bởi sự sợ hãi tuyệt vọng mà là sự phấn khích, sự phấn khích khi hắn có thế đối đầu với kẻ địch mạnh
Đỡ lấy đại đao của Trần Khiêm liên tục giáng xuống, cảm nhận tới sức nặng trong đại đao cùng chiến ý rực cháy trong mắt Trần Khiêm. Mã Hoàng cơ thể cũng phấn khích run lên, không biết đã bao lâu hắn mới cảm thấy hào hứng khi chiến đấu đến như vậy.
Hai đại đao cùng lúc đánh tới, kịch liệt va chạm với nhau sinh ra những tiếng động long trời. Từ lần đầu tiên đối đầu, nhìn thấy Trần Khiêm trẻ tuổi lại dẫn đầu binh lính càn quét chiến trường lao tới thẳng chỗ hắn. Mã Hoàng đã sớm đoán biết Trần Khiêm tương lai sau này hẳn là không tầm thường.
Nhưng trong mắt hắn Trần Khiêm cũng chỉ đến như vậy. Mã Hoàng vốn là một kỳ tài nổi danh của Bằng quốc, từ thuở nhỏ sức mạnh cũng đã sớm vượt xa kẻ đồng trang lứa. Bởi vậy khi đối mặt với Trần Khiêm lần đầu tiên, nhìn Trần Khiêm tháo chạy hắn cũng không đuổi cùng giết tận hay đến cả lúc đối đầu này hắn vốn cũng chỉ là tận hưởng cảm giác chiến đấu. Hoàn toàn không coi Trần Khiêm là mối nguy hiểm
Nhưng đó lại chính là sai lầm của hắn. Bởi đối với Trần Gia hay phụ thân Trần Khiêm Trần Hồng, kẻ đã giao đấu với chính nhi tử của mình nhiều lần, đều hiểu rõ rằng thứ đáng sợ nhất nơi Trần Khiêm không phải là sự tinh thông thành thạo, hay là sức mạnh trời sinh mà chính là sự phát triển thần tốc, bản năng thích nghi chiến đấu hoàn hảo nơi chiến trường của Trần Khiêm
Trần Khiêm hắn càng chiến đấu, càng gặp kẻ địch mạnh mẽ bao nhiêu hắn sẽ lại càng mạnh mẽ hơn bấy nhiêu
Một hồi ác chiến Mã Hoàng mới bàng hoàng nhận ra Trần Khiêm chùy pháp, tiễn pháp hay kiếm pháp… đều là vô cùng quen thuộc, đó không sai biệt chính là công pháp của viên tướng Bằng quốc từng được cử đi truy bắt Trần Khiêm. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi những công pháp vậy mà đều đã bị Trần Khiêm nắm bắt được, không những vậy dưới Trần Khiêm thi triển uy lực lại còn lớn hơn
Và cho đến một lúc chính cả đao pháp của hắn đã bị Trần Khiêm học được
Còn đáng sợ hơn chính là Trần Khiêm ngay lúc đó đã tiến vào vô ngã giới, chuẩn bị thăng cấp lên cảnh giới võ tướng cửu trùng
Mã Hoàng lúc đó cuối cùng cũng đã cảm nhận được sự đáng sợ của Trần Khiêm, nhận ra nguy cơ to lớn Mã Hoàng một đao toàn lực, một đao mạnh nhất mà hắn từng đem ra đánh bay Trần Khiêm. Đồng thời không chút do dự mà truy sát, đánh tới một đao dứt điểm
Nhưng vào khoảnh khắc đại đao Mã Hoàng chém xuống, chuẩn bị một đao chém đôi Trần Khiêm. Một cảnh tượng bất ngờ đã xuất hiện, ngày bỗng hóa đêm cả bầu trời lẫn mặt đất đều đột nhiên bị đêm đen nuốt chửng, mặt trời trở thành một quả cầu đen
Mã Hoàng tầm nhìn bởi vậy đột nhiên bị ngắt quãng, đại đao vốn sẽ bổ đôi Trần Khiêm lại chỉ sượt qua mắt trái của hắn
Và tại thời khắc đó, khi mà chênh lệch chưa tới một giây ngắn ngủi. Trần Khiêm con ngươi đã lấy lại ánh sáng trước, chớp lấy thời cơ ngắn ngủi đó đại đao Trần Khiêm đánh đến chém ngang người Mã Hoàng
Bóng tối qua đi mặt trời cũng dần dần lấy lại ánh sáng, nhưng khi tia sáng đầu tiên chiếu xuống lại khiến cho toàn bộ binh lính Bằng quốc nơi đó đều trở nên kinh hoàng. Bởi Mã Hoàng vậy mà đã gục ngã, cả người lẫn ngựa đều bị chém làm đôi, còn Trần Khiêm mới là kẻ đứng vững
Mất đi Mã Hoàng, toàn bộ 1 vạn quân Bằng quốc còn lại đều ngỡ ngàng. Mặc cho một vài tướng lĩnh vẫn cố gắng hô hào chiến đấu nhưng binh lính đều đã không chút ý chí chiến đấu nào, vũ khí trong tay hoàn toàn buông xuôi. Trần Khiêm cũng nhân thời cơ, tập hợp lại kỵ binh dẫn đầu thoát ra khỏi vòng vây
Việc Trần Khiêm đối đầu 1 vạn binh không những chạy thoát. Còn lấy mạng cả Mã Hoàng, kẻ được xưng tụng là mạnh nhất, người gần như đã đạt được danh hiệu đại tướng quân của Bằng quốc thời bấy giờ, đã khiến cho trên dưới Bằng quốc toàn bộ chao đảo.
Bằng Vũ Cang ngồi trên đại điện, cũng hoảng sợ không thôi. Dù hắn ở trong hoàng cung có vô số cao thủ cùng võ tướng túc trực bảo vệ, nhưng Trần Khiêm đến cả Mã Hoàng kẻ mạnh nhất Bằng quốc cũng đã đánh bại. Nếu Trần Khiêm tới được nơi đây làm gì còn ai có thể đánh bại hắn
Càng hoảng sợ hơn là Trần Khiêm cùng kỵ binh chạy trốn vào rừng, thoắt ẩn thoắt hiển khiến bọn hắn hoàn toàn không truy đuổi nổi. Chỉ biết dấu tích mỗi ngày, mỗi lần càng gần đến kinh đô Bằng quốc hơn
Nửa tháng trôi qua cả Bằng Vũ Cang cùng Bằng quốc không còn chịu nổi dày vò nữa, đêm đến chỉ một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến cho bọn họ hoảng sợ không thôi, tưởng như Trần Khiêm đang tiến tới.
Hết cách Bằng Vũ Cang phải gửi thư tới Tần quốc cố gắng thỏa hiệp. Cho đến khi Bằng quốc không phải chỉ hạ chiếu thư nhận lỗi, xin lỗi Tần quốc, mà còn phải lập đền thờ Lý Chiêu Nhan, đồng thời Bằng quốc dành hai ngày để tổ chức quốc tang cho bà trên chính địa phận Bằng quốc. Trần Khiêm cùng binh lính cuối cùng mới rút lui
Khi rút lui Trần Khiêm binh lính chỉ còn lại vỏn vẹn 91 người ít ỏi, nhưng mỗi bọn họ sau này đều trở thành những tướng lĩnh dũng mãnh của Tần quốc, trong đó có cả Từ Cang cùng Trần Sơn
Trần Khiêm với 4000 kỵ binh, chỉ trong 3 tháng đã khiến cho Bằng quốc một phen khiếp hãi không thôi. Cho tới bây giờ tại Bằng quốc người ta cũng thường kể với những đứa trẻ không nghe lời rằng: ‘Nếu con không ngoan ngoãn Trần Khiêm sẽ đến đem con bắt đi’.
Ngày Trần Khiêm trở về, toàn bộ dân chúng khắp nơi trên Tần quốc đều đổ xô xuống đường vui mừng chào đón bọn họ, chào đón anh hùng của Tần quốc trở về. Một trận đánh này không chỉ xóa đi nỗi nhục bị khinh thường, còn là lần đầu tiên trong lịch sử Tần quốc một quốc gia luôn bị Bằng quốc lăm le xâm lược có thể đánh trả, không những vậy còn đánh đến mức Mã Hoàng tử vong, Bằng quốc sợ hãi như vậy
Trần Khiêm sau một trận này danh vọng trở nên càng lớn, không ngoa khi nói rằng Trần Khiêm danh vọng đã gần như đủ để đạt đến chức danh Đại tướng quân