Trở về từ ‘Thiếu niên hội’ Trần Khiêm ngày ngày chăm chỉ luyện tập, tốc độ phát triển càng trở nên kinh người hơn. Tới 35 tuổi Trần Khiêm cảnh giới đã đạt võ tướng bát trùng, thứ cảnh giới mà cho dù nhiều người cả đời tu luyện cũng chưa chắc có thể chạm tới được
Trần Khiêm lúc này cũng đã làm quen với Vương Hằng phụ thân của Vương Lâm, đồng thời là hoàng thái tử của Tần quốc thời bấy giờ. Hai bọn họ một người trong mang chí lớn, một kẻ cao ngạo ngút trời rất nhanh đã trở thành bạn tốt với nhau
Và cho đến hai năm sau Trần Khiêm lúc đó 37 tuổi, một sự kiện lớn xảy ra làm rung động toàn bộ Tần quốc, cũng đồng thời dẫn đến biến cố lớn thứ hai cuộc đời Trần Khiêm
Vương Tùng phụ thân của Vương Hằng, hay còn là ông nội của Vương Lâm chính là vua của Tần quốc thời bây giờ. Vương Tùng tính cách vốn hiền hòa, đối với Bằng quốc vẫn luôn nhăm nhe Tần quốc kia lựa chọn cách thức đó chính là hòa giải, nhiều lần đem sử giả cũng như thể hiện mong muốn hai bên có thể chấm dứt chiến tranh trở thành anh em
Bằng quốc thì vẫn luôn muốn chiếm lấy Tần quốc, đồng thời nuốt luôn Lam quốc màu mỡ bên kia, đối với Vương Tùng mong muốn hòa bình hiển không muốn chấp nhận. Nhưng mặc cho bọn hắn khiêu khích, đòi hỏi phách lối thế nào Tần quốc dưới Vương Tùng trị vì vẫn kiên trì lựa chọn biện pháp đáp ứng hòa giải. Cuối cùng dưới áp lực từ xung quanh Bằng quốc cũng bắt buộc ngồi vào bàn đàm phán.
Ngày XX tháng XX năm XX trước một ngày cuộc đàm phán diễn ra, sứ đoàn của Bằng quốc đã đến. Cũng là lần đầu tiên Bằng quốc cử sử đoàn tới Tần quốc không phải vì ban bố chiến tranh, ngược lại là còn vì lý do hòa bình
Đúng hơn đó chỉ là do Vương Tùng cùng Tần quốc nghĩ vậy.
Vào đêm cùng ngày, sau khi yến tiệc chiêu đãi long trọng kết thúc, một sự kiện chấn động khắp Tần quốc đã xảy ra. Hoàng hậu Tần quốc thời bấy giờ Lý Chiêu Nhan hay còn chính là bà nội của Vương Lâm bị sát hại
Hoàng Cung vốn được canh phong rất nghiêm ngặt, lại thêm có sứ đoàn của Bằng quốc tiến đến so với lúc trước còn trở nên nghiêm ngặt, chặt chẽ hơn. Bởi vậy việc có thể có kẻ lẻn vào hoàng cung giết chết đi hoàng hậu một nước một cách dễ dàng như vậy là gần như không thể, rất nhanh dưới sự truy tìm gắt gao của Tần quốc kết quả đã có
Và kẻ thủ ác không ai khác vậy mà chính là một võ tướng thuộc sứ đoàn của Bằng quốc
Tang chứng vật chứng đều đầy đủ, Bằng quốc cũng không thể còn đường chối cãi. Hay đúng hơn là bọn hắn không hề có chút ý định muốn chối cãi. Đối diện với Vương Tùng lúc đó tức giận truy hỏi ‘Tại sao’, sứ đoàn Bằng quốc chỉ đơn giản cợt nhả trả lời rằng’ Xin lỗi, Võ tướng kia tự ý hành động, Bằng quốc chúng ta hoàn toàn không liên quan’
Còn đáng hận hơn nữa, sứ đoàn Bằng quốc còn yêu cầu rằng Tần quốc phải trao trả lại võ tướng kia cho Bằng quốc ngược lại Bằng quốc sẽ bồi thường thiệt hại bằng 10000 lượng vàng. Không những vậy khi Vương Tùng cùng Tần quốc có ý định tổ chức quốc tang, sứ đoàn còn đứng trước đại điện ý nói châm chọc rằng đàm phàn nên tiếp tục, đừng vì chỉ một nữ nhân mà bỏ lỡ đại cục a
Sỉ nhục, rõ ràng là sỉ nhục. Cho dù là kẻ ngốc cũng hiểu rõ Sứ đoàn Bằng quốc đây chính là hoàn toàn coi thường, sỉ nhục danh dự Tần quốc
Tần quốc lúc đó trên dười dù là thế gia hay dân chúng đều vô cùng phẫn nộ, đòi phải hiến tế toàn bộ sứ đoàn Bằng quốc cho linh hồn hoàng hậu nương nương trên trời. Nhưng Vương Tùng cùng văn võ bá quan vậy mà lại vẫn chấp nhận bồi thường của Bằng quốc, lần nữa tiếp tục ngồi vào đàm phán giống như thật sự rằng chưa hề có chuyện gì xảy ra
Vương Hằng căm hận đối với Bằng quốc vô cùng căm hận, hắn còn căm hận hơn nữa chính là phụ hoàng hắn vậy mà yếu đuối, vậy mà nhu nhược đến vậy. Sự sỉ nhục đó, vết nhơ đó sẽ khắc sâu vào lịch sử, làm sao Tần quốc có thể rửa trôi, có thể bỏ qua như vậy được
Đứng trước hoàng lăng của mẫu thân, Vương Hằng lửa giận càng lớn. Hắn ánh mặt ngập tràn phẫn nộ, lời lẽ cay nghiệt gằn lên từng chữ hướng Trần Khiêm bên cạnh lên tiếng
-‘Ngươi ‘DÁM’ không’
Trần Khiêm đứng bên cạnh, nhìn vào Vương Hằng đứng trước mặt. Hắn giống như đã chờ đợi lời này từ lâu, không chút chần chừ quỳ xuống đáp
-‘DÁM’
Chính vào tối ngày hôm đó Vương Hằng liền đem theo binh lính dưới trướng tiến đánh vào nơi khách phủ, vị trí sứ đoàn Bằng quốc đang cư ngụ. Không một lời giải thích, cũng không để phụ thân hắn kịp phản ứng Vương Hằng lửa giận đùng đùng, đem toàn bộ sứ đoàn Bằng quốc tự tay giết sạch. Võ tướng lúc trước dám sát hại mẫu thân, cùng tên dẫn đầu buông lời chế nhạo bị hắn phân thành từng mảnh, thủ cấp được treo ngoài nơi cổng thành, trên khuôn mặt đầy vẻ khiếp sợ hiển nhiên là chịu đến một cái chết đau đớn
Đồng thời cũng vào tối đó Trần Khiêm trong tay có binh phù dẫn theo 4000 kỵ binh lính dưới trường xuất cung, tự mình tiến đánh vào địa phận Bằng quốc. Thề dùng máu của kẻ thù rửa đi nỗi nhục này
Bằng quốc đối với việc sứ đoàn bị giết hại, cùng biên giới bị Trần Khiêm bất ngờ tiến đánh hoàn toàn không có chút gì lo lắng. Ngược lại thấy kế đã thành Bằng Vũ Cang vua Bằng quốc lúc bấy giờ còn ở trước đại điện cười phá lên, coi thường Trần Khiêm chỉ có 4000 kỵ binh thì có thể làm được trò trống gì
Nhưng Bằng Thái Loan cùng Bằng quốc đã quá coi thường sự tức giận, nỗi bi thương của 4000 kỵ binh của Tần quốc kia. Bọn họ nhanh chóng vượt qua biên giới, băng qua thành trì không ngừng giết chóc, ngày càng tiến sâu vào địa phận Bằng quốc
Bằng quốc liên tục cử binh lính đi cố gắng truy bắt tiêu diệt bọn họ. Nhưng có Trần Khiêm mạnh mẽ dẫn đầu, toàn bộ binh lính Bằng quốc đều bị tiêu diệt.
Bọn họ nào ngờ được Trần Khiêm không chỉ mạnh mẽ, mà cảm quan nơi chiến trường lại còn nhạy bén tới vậy. Chỉ là lần đầu đặt chân tới Bằng quốc, hắn đã có thể dễ dàng tận dùng địa hình nơi đây làm lợi thế. Cho binh lính chuẩn bị phục kích đánh úp đồng thời ngắt đuôi kẻ địch
Hơn nửa tháng trôi qua Bằng quốc vậy mà vẫn chưa thể tiêu diệt được Trần Khiêm, ngược lại còn nhận đến tổn thất vô cùng lớn. Số lượng người tử vong đã đạt đến gần 1 vạn người, hơn 15 võ tướng đã được huy động phái đi truy bắt mà 10 người trong số 15 số võ tướng đó đã bị Trần Khiêm giết chết
Đến khi nghe được tin Trần Khiêm cùng kỵ binh đã xuất hiện ở Lạng Châu, địa điểm đã nằm ở phía trong Bằng quốc. Bằng Vũ Cang bây giờ mới cảm thấy lo sợ, liền vội vã triệu tập Mã Hoàng ra lệnh cho hắn đích thân đi truy bắt Trần Khiêm
Mã Hoàng bây giờ đã là võ tướng cửu trùng cảnh, danh tiếng của hắn tại Bằng quốc cũng như trên chiến trường cũng vô cùng lớn. Trong số tướng lĩnh Bằng quốc thời bấy giờ, Mã Hoàng có thể được coi là người tiệm cận với danh xưng đại tướng quân nhất
Đem theo 1 vạn binh lính, Mã Hoàng ra tay là khác biệt. Chỉ chưa đến một tuần Mã Hoàng đã có thể liên tục dồn ép Trần Khiêm cùng binh lính. Tới sáng ngày thứ 8 Trần Khiêm cùng kỵ binh đã hoàn toàn bị Mã Hoàng cùng một vạn binh lính Bằng quốc bao vây, không còn đường thoát