Chương 72: Phàn Thành: Xây dựng

Cảm nhận chính mình trạng thái cuối cũng trở về hoàn hảo, trong lúc chờ để tiếp tục chuyển ý thức về Thủy Kính bên kia. Vương Lâm không hề nghỉ ngơi lần nữa xem lại chính mình kế hoạch

Hướng mắt về bản vẽ nằm trên bàn, là điều bắt nguồn cho mọi thứ. Dù đã không còn phải là lần đầu tiên nhìn đến thứ này, nhưng mỗi lần nhìn thứ được vẽ bên trong Vương Lâm lại không kìm được phần sợ hãi

Bất ngờ xuyên qua thế giới này, bị đặt vào tình thế nguy hiểm trùng trùng. Dù vậy Vương Lâm vẫn không chút lo sợ, tự tin vào chính mình hành động

Sự tự tin đó của hắn không phải bắt nguồn từ thứ hệ thống mà hắn chưa hiểu rõ, cũng không phải bắt nguồn từ một đế vương kinh còn nhiều mơ hồ. Sự tự tin đó đã bắt nguồn từ lúc hắn ngồi trên ngai vàng nhìn xuống quan lại, ngắm nhìn sự vật xung quanh kia. Hay đúng hơn là bắt nguồn từ khoảng khắc hắn nhận ra rằng nơi hắn xuyên đến mới chỉ là thời đại phong kiến

Kiếp trước của hắn chế độ phong kiến chỉ là một thứ đã từng tồn tại trong lịch sử, được các nhà sử học mổ xe nghiên cứu vô số lần. Bởi vậy thân là một kẻ đạt giải thưởng về lịch sử, Vương Lâm hiểu rõ hoàn toàn điểm yếu, điểm mạnh, sự bắt đầu cũng như lý do kết thúc của thứ triều đại phong kiến kia

Không những vậy kiếp trước của hắn khoa học công nghệ còn vượt trội hơn nơi đây rất nhiều. Vương Lâm với những tri thức đó, tại thế giới này không khác gì là nikola tesla vậy.

Và đó cũng chính là nguồn gốc cho sự tự tin tuyệt đối của hắn

Nhưng khoảnh khắc hắn tìm thấy bản thiết kế này, bản thiết kế do đại sư Tuệ Tĩnh vẽ ra. Vương Lâm tam quan liền tan vỡ, sự tự tin tuyệt đối kia của hắn cũng không một chút thương tiếc bị đánh đổ

Đúng vậy thứ bản thiết kế khiến Vương Lâm tỉnh ngộ đó, cũng là thứ ngọn nguồn của toàn bộ chiếc lược nơi Vạn An thành, không sai khác chính là bản thiết kế cuả Phàn Thành

Phàn thành là tòa thành lớn nhất Tần quốc, với sức chứa cùng lúc có thể lên đến 60 vạn binh. Một tòa thành quy mô lớn đến như vậy, với công nghệ lạc hậu của Tần quốc bây giờ, thì chỉ sợ cho dù là 10 năm cũng chưa thể xây xong.

Nhưng sự thật lại khác, đại sư Tuệ Tĩnh chỉ mất vỏn vẻn chưa đến 5 năm đã hoàn thành nên Phàn thành. Đáng sợ hơn nữa rằng Vương Lâm từ ghi chép biết được rằng toàn bộ vật liệu đều được lấy từ Thiên Vũ đế quốc

Thiên Vũ Đế quốc cách xa Tần quốc đã gần đến vạn dặm, đồng nghĩa rằng nếu không tính thời gian vận chuyển vật liệu. Sợ rằng chỉ trong 1 năm đại sư Tuệ Tĩnh đã có thể xây xong Phàn thành

Không chỉ là thời gian xây dựng, càng tìm hiểu sâu về cách Phàn thành dựng nên, Vương Lâm càng không dấu nổi kinh sợ. Nhớ lại khoảnh khắc đầu tiên hắn xem bản thiết này trong tay, Vương Lâm đã không kìm nổi sợ hãi bật ngửa khỏi ghế

Có người từng nói rằng:’Chúng ta sợ hãi những thứ chúng ta không hiểu rõ’. Nhưng sự thật rằng có những thứ chúng ta càng hiểu về nó, lại càng sợ hãi hơn

Như khi còn là một đứa trẻ vậy, đối mặt với ao sâu, lửa nóng trước mắt nào có hiểu gì để sợ hãi. Hay giống như khi Vương Lâm chứng kiến Thập Tứ một trảm nát đầu Trư Hùng, những tên thích khách đạp không vượt tường mà đi. Vương Lâm không bất ngờ, cũng không chút xúc cảm gì sợ hãi, đơn giản bởi vì hắn không hiểu, không hiểu chút gì về điều đó, chỉ đơn giản chấp nhận rằng tu tiên thế giới như vậy là lẽ thường

Nhưng nếu là lão Phúc, hay Đại Chung thì khác, chứng kiến những kẻ như vậy bọn hắn sẽ lập tức đề phòng cảnh giác. Bởi bọn hắn biết rằng những kẻ có thể làm được như vậy đã phải từng trải qua rèn luyện hay đào tạo thế nào mới có thể làm được

Vương Lâm lúc đó chính là như vậy, bởi hiểu được sự phi lý mà lại vô cùng hợp lý, cũng như sự bất khả thi mà lại có thể của những thứ trong bản thiết kế mà sợ hãi bật ngửa khỏi ghế

Toàn bộ Phàn thành là thiết kế bao quanh hình chữ nhật, với bốn mặt tường bao quanh nơi cao nhất chiều cao có thể lên tới 50m, rộng nhất có thể đạt tới 15m. Mặt trước kéo dài 500m, mặt bên chiều dài đạt hơn 2km. Để có thể dựng nên Phàn thành, chi riêng tường thành đã cần đến 20vạn tảng đá, mỗi tảng đá đều là đá lớn kích thước dài rộng dày lại lần lượt đạt tới 540x240x240 cm

Chỉ đơn giản bên ngoài đó thôi, cũng đã cho thấy được quy mô của Phàn thành như thế nào. Nhưng đó không phải thứ khiến Vương Lâm khiếp sợ, thử tượng tượng mà xem với số đá tiêu hao lớn như vậy cho dù kiếp trước hắn có vật liệu gọi xi măng cũng sẽ phải tiêu hao số lượng cực kỳ lớn. Nói gì đến Tần quốc lạc hậu, sợ rằng cho dù đào hết lòng sông gần đó cũng không có đủ số bùn đất để đắp lên

Vậy mà trên tường thành Phàn thành lại không có một chút bùn đất hay thứ kết dính các tảng đá cả, đại sư Tuệ Tĩnh chỉ đơn giản là lắp số tảng đá đó vào với nhau như một trò chơi xếp hình

Đáng nhẽ rằng với việc chỉ lắp với nhau như vậy, Phàn thành tường thành sẽ phải rất yếu ớt, dễ bị đổ vỡ. Nhưng không, Phàn thành tường thành lại là vô cùng vững chắc, cho dù Bằng quốc hàng chục năm đánh tới hay máy bắn đá bắn xuống cũng chưa bao giờ phá đi được được một mảnh, huống hồ gì nói đến được gây tổn hại cho tường thành Phàn thành kia

Khi nhìn vào thứ ghi chép đó, Vương Lâm liền nhớ đến một thí nghiệm nơi kiếp trước của hắn rằng:’Khi chúng ta xếp hai trang sách 50 trang vào với nhau, đến lúc đó cho dù hai chiếc xe tăng cũng không thể kéo nổi chúng tách rời’.

Lý giải cho điều đó thì đơn giản đó chính là lực ma sát. Trang sách vốn là mặt phẳng mỏng, khi đặt hai trang sách lần lượt xen kẽ vào nhau, bề mặt hai cuốn sách sẽ ép chặt vào nhau. Khi chúng ta càng kéo mạnh lại càng khiến cho càng trang sách ép sát với nhau sản sinh ra lực ma sát càng lớn, tỷ lệ thuận với số trang giấy

Vương Lâm hiểu rằng lý do tại sao tường thành Phàn thành có thể chắc chắn như vậy, cũng không biệt so với thứ nguyên lý ở trên. Nhưng bởi hiểu điều đó mà hắn càng kinh sợ.

Những trang sách xen kẽ cho dù dùng xe tăng cũng không tách rời được kia, chỉ cần chúng ta nhẹ nhàng thổi một hơi qua những trang sách thì lại hoàn toàn có thể tách rời một cách nhẹ nhàng

Đồng nghĩa rằng, tường thành Phàn thành kia nếu có bất cứ nơi nào không khí có thể lọt qua dù chỉ là ít thôi thì toàn bộ bức tường nơi đó sẽ liền dễ dàng sụp đổ.

Với một hay hai tảng đá Vương Lâm còn có thể tự tin làm được. Nhưng với số lượng 20 vạn hay chỉ tính riêng mặt trước với 4 vạn tảng đá. Việc có thể đặt tuyệt đối chính xác các tảng đá với nhau một cách kín kẽ, hoàn toàn không có một khẻ hở nhỏ nhất cho dù là không khí cũng không thể nào lọt qua như vậy. Đại sư Tuệ Tĩnh phải đòi hỏi bực nào tự tin, bực nào kiêu ngạo.

Chỉ đơn giản như vậy thôi, cho dù là kiếp trước của hắn nơi xây dựng nên những tòa nhà chọc trời. Thì sợ ngoài người đã dựng nên kim tự tháp ai cập kia thì cũng không còn ai có thể sánh ngang được với nhân vật đại sư Tuệ Tĩnh này

Không chỉ vậy chỉ riêng việc xây dựng thôi, cũng đã khiến Vương Lâm cảm nhận được sự khác biệt của quốc gia gọi là một trong tam quốc kia. Như đã nói, việc có thể xắp xếp những tảng đá theo nguyên lý kia, ngoài kỹ thuật còn đòi hỏi một thứ tất yếu hơn cả. Đó chính là những mặt cắt phải tuyệt đối bằng phẳng, nếu những mặt cắt chỉ sai lệch chút thôi việc xắp xếp kín kẽ mà không có bùn đất là vô vọng

Kiếp trước của hắn nếu muốn làm được điều đó, còn muốn đáp ứng số lượng lớn như vậy sẽ phải đòi hỏi những thứ máy móc trọng tải lên tới hàng tấn mới có thể làm được. Bởi vậy việc Thiên Vũ đế quốc vậy mà lại có thể dễ dàng lấy ra số lượng lớn mặt cắt hoàn hảo kia, sợ rằng Thiên Vũ đế quốc đã ở một tầm không phải là một thời đại khác với Tần quốc

Tiếp đó phía trong Phàn thành lại được xây dưng với cấu trúc dạng tầng, chia thành nhiều nơi tập kết khác nhau. Nhìn kết cấu này khiến cho Vương Lâm cảm tưởng như những tòa nhà chung cư vậy.

Mặc dù Phàn thành vốn thiết kế chỉ đệ hội binh, nhưng với quy mô lớn đến vậy cũng có không ít nơi vui chơi giải trí tự phát sinh. Gần như so với tòa thành an cư đã không khác biệt