Mặc dù không thể tìm ra được nguồn cơn nhiễm độc, Lão Tề nhờ kinh nghiệm y thuật lâu năm của mình cũng đã tạm thời tìm ra được cách ổn định vấn đề
Bằng cách sắc kim ngân hoa, bồ công anh, cam thảo… cùng các loại dược liệu rẻ tiền có tính giải độc cho toàn thể binh lính Bằng quốc uống dự phòng. Rất nhanh sau đó tình trạng binh lính nhiễm độc đã giảm xuống rõ rệt
Cho đến rạng sáng ngày thứ 3, sau khi không ghi nhận được thêm tình trạng binh lính nhiễm độc Bằng quốc cuối cùng mới có thể tiếp tục tổ chức tấn công
Trong cuộc chiến đã kéo dài gần nửa năm này, thì 3 ngày chỉ có thể coi là một con số ít ỏi
Nhưng đối với Tần quốc, đối với Vạn An thành chính nhờ 3 ngày ít ỏi đó bọn họ dù ít binh lính cũng đã có thể nghỉ ngơi, đã có thể tiếp tục chiêu binh mãi mã, đã có thể luyện binh…. kỳ hạn từ 9 ngày cũng chỉ còn lại vỏn vẹn 2 ngày.
Giờ đây đứng trên tường thành, đối diện với đại quân Bằng quốc lần nữa tiếp tục tấn công. Từ Sách trong ánh mắt đã không còn như trước lo lắng ngược lại còn lộ rõ vẻ tự tin. Tự tin rằng hôm nay cùng 2 ngày tiếp Vạn An thành sẽ không bị đánh đổ, tự tin rằng hắn sẽ nắm chặt lấy con đường ‘Chiến thắng’ ngay trước mặt kia mà hét lớn
-‘Toàn quân chuẩn bị, nghênh chiến’
Cuộc chiến khốc liệt lại lần nữa nổ ra, Tần quốc dù đã có thêm thời gian chuẩn bị nhưng so với Bằng quốc bên kia binh lực lẫn nhân lực áp đảo vẫn chỉ như là muối bỏ biển
Chỉ trong ngày đầu tiên, Bằng quốc trên chiến trường đã trở nên hoàn toàn áp đảo. Cánh phải không ngừng bị Dương Tô Bá ép sát, nơi trung tâm hàng phòng ngự Tần quốc liên tục bị đẩy lùi. Không chỉ phải đối phó với vô số cao thủ từ hoàng cung tiến đến, còn có Triệu Đà đánh thẳng vào trung tâm. Bắt buộc khiến cho binh lính Tần quốc phải liên tục đổ về phòng ngự
Binh lính liên tục phải đổ về trung tâm, cánh phải còn có Trần Khiêm trấn giữ nên vẫn còn có thể duy trì. Nhưng cánh trái nơi Tần quốc vốn thường có lợi thế giờ đây tình hình lại trở nên cực kỳ nguy cấp
Thiết Kỵ quân chỉ còn lại vỏn vẹn chưa tới 50 binh lính, không thể nào cản bước được Dương Họa Sơn với 5000 kỵ binh bên kia. Cánh trái dưới Dương Họa Sơn cùng kỵ binh dẫn đầu một đường càn quét, liên tục đột phá tiến sâu vào đẩy lùi đi toàn bộ binh lính phòng ngự bên phía cánh trái của Tần quốc. Bằng quốc binh lính bây giờ đã chuẩn bị tiến sát, đánh vào tường thành Vạn An thành bên kia.
-‘Binh lính công thành lập tức tiến lên’Dương Họa Sơn hét lớn
-‘Ồ Ồ Xung phong, Xung Phong….’
Dưới mệnh lệnh của Dương Họa Sơn Bằng quốc binh lính ồ ạt lao lên. Theo đó là hàng chục chiếc thang cao được dựng lên nơi tường thành
-‘Nhanh mau đẩy ngã bọn hắn’Tần quốc binh lính vội vã kêu
-‘Chỗ này mau lên mau đem dầu sôi đến đây’Tần quốc binh lính gấp gáp kêu
-‘Á, Không ổn kẻ địch tiến lên rồi’Tần quốc binh lính sợ hãi kêu
Dù cố gắng ngăn chặn nhưng quân số chênh lệch là quá lớn. Bằng quốc binh lính chỉ mất chưa đến nửa canh giờ đã có thể bắt đầu tiến tới được trên tường thành
Nhìn thấy Bằng quốc binh lính ngày càng dễ dàng leo lên, hiểu rằng tường thành đã bị bọn hắn chiếm giữ Dương Họa Sơn nét mặt đầy đắc ý lên tiếng
-‘Rất tốt, rất tốt. Dương Hằng chuẩn bị truyền tin cho đại tướng quân đi. Vạn An thành cánh trái đã thất th..’
-‘ARAAMFM , Á Á Á, ‘Bịch, bịch, bịch’
Dương Họa Sơn chưa kịp dứt lời, từ trên tường thành âm thanh chấn động lớn bỗng xuất hiện. Theo đó là hàng trăm bính lính Bằng quốc bị thổi bay khỏi tường thành, rơi xuống mặt đất vỡ nát mà chết
-‘ẦM ẦM ẦM RẦM…..Á Á bịch bịch’
Tiếng động lớn tiếp tục vang lên, chứng kiến binh lính Bằng quốc rơi xuống tử vong ngày càng nhiều, khiến Dương Họa Sơn lúc trước đắc ý hoàn toàn biến mất. Hắn không ngờ rằng cánh trái Tần quốc, ngoài Diệp Hùng đang bị hắn bao vây còn có thể có võ tướng mạnh như vậy
-‘ẦM, ầm ầm…. bịch bịch’
Âm thanh chấn động lần nữa vang lên, so với lần trước Dương Họa Sơn lần này có thể thấy rằng có ít binh lính bay ra hơn. Nhưng khoảng khắc hắn nhìn rõ thân phận bọn họ, Dương Họa Sơn con ngươi co rút đồng thời một dự cảm không may xuất hiện. Bởi lần này những kẻ bị thổi bay đi đều là võ tướng cảnh
Bằng quốc vốn người đông, còn có thêm cao thủ trong cung tới tham chiến võ tướng cảnh có không ít. Dù cảnh giới có không đồng đều thì vẫn là võ tướng cảnh. Vậy mà cùng một lúc hơn 10 võ tướng cảnh đều bị thổi bay, không chút kháng cự rơi xuống đất tan xác như vậy.
Cho dù là chính hắn dùng toàn sức lực sợ rằng cũng không làm được điều đó, hơn nữa kể cả thông tin hắn thu thập được ngoài Trần Sơn đã chết kia Tần quốc làm gì còn ai có thể làm được điều đó.
Không. Còn một người, Dương Họa Sơn ý nghĩ vừa xẹt qua lập tức muốn bác bỏ. Vội vã tiến tới kẻ duy nhất còn sống sót, Dương Họa Sơn nhận ra người này chính là Dã Hồng cảnh giới võ tướng ngũ trùng. Để xác nhận lại chính suy nghĩ của mình, Dương Họa Sơn vội vã hỏi
-‘Chuyện gì, chuyện gì đang xảy ra trên kia’
Dã Hồng trên ngực một lỗ lớn, thất khiếu chảy máu, đối mặt với câu hỏi của Dương Họa Sơn cố gắng gằn từng chữ mà nói
-‘Là Trần Khiêm, Trần Khiêm đã mai phục sẵn ở trên kia’
Dã Hồng nói xong liền ngất đi, Dương Họa Sơn liền ra lệnh đem hắn đi chữa trị
Dù đã nghe lời nói của Dã Hồng, Dương Họa Sơn vẫn không muốn tin tưởng. Hắn không ngờ rằng Tần quốc lại có thể dám liều mạng đến vậy, nhưng những âm thanh chấn động lớn liên tục vang lên, cơn mưa binh lính cùng tiếng gào thét hoảng sợ khi nhận ra Trần Khiêm đã khiến hắn phải chấp nhận
Trần Khiêm xuất hiện, đồng nghĩa rằng tình hình cánh trái đã hoàn toàn thay đổi. Nếu không có một trong hai đại tướng quân ở đây dù binh lính có đông thế nào cũng không thể chiếm được tường thành. Dương Họa Sơn đang đau đầu nghĩ cách, bỗng lời nói của Dương Hằng khiến hắn tỉnh ngộ
-‘Tướng quân việc truyền tin lúc nãy còn cần thiết không’
Tần quốc chính là đã giấu việc Trần Khiêm rời cánh phải đến đây, việc Trần Khiêm không xuất hiện từ sớm mà chỉ đến khi tường thành bị chiếm đánh mới xuất hiện là bằng chứng lớn nhất. Bởi vậy việc cấp thiết nhất bây giờ chính là báo tin này đến đại tướng quân Dương Tô Bá nơi cánh phải. Đến lúc đó cánh phải không có Trần Khiêm chống đỡ là vô vọng
-‘Dã Hằng chính ngươi mau di chuyển, lập tức đem thông tin Trần Khiêm xuất hiện tại cánh trái cho Dương đại tướng quân’ Dượng Họa Sơn vội vã lên tiếng
-‘Mạt tướng đã rõ’ Cảm nhận được sự gấp gáp trong lời nói của Dương Họa Sơn, Dương Hằng không dám chậm trễ, đáp lời rồi liền phóng ngựa rời đi
Từ Sách là quân sư, đối với diễn biến nơi cánh trái vốn đã có dự tính. Tần quốc từ khi bắt đầu cuộc chiến này so với Bằng quốc, từ tài lực, nhân lực, khí lực … đều thua kém rất nhiều. Chỉ có duy nhất một thứ, đúng hơn là một người mà trong cuộc chiến này Tần quốc vượt trội hơn Bằng quốc, khiến Bằng quốc từ mới bắt đầu luôn phải kiêng dè. Kẻ đó không ai khác chính là Trần Khiêm
Từ lúc Trần Khiêm tiến về nơi cánh phải, dù cho Bằng quốc toàn lực tấn công Dương Tô Bá vẫn luôn phải kiêng dè Trần Khiêm. Cánh phải nơi Dương Tô Bá dẫn dắt, dù vẫn tấn công nhưng những cuộc tấn công phần lớn chỉ mang tính thăm dò
Trong chiến tranh thời bây giờ, việc truyền tin nhanh nhất chính là bằng đường bay. Dù vậy việc để có thể đào tạo được chim ưng hoặc bồ câu đưa thư lại là việc rất khó khăn, mỗi ưng hay bồ câu đưa thư cũng chỉ được đào tạo theo phương pháp nhận biết điểm đi và đến. Bọn chúng chỉ có thể truyền tin qua những địa điểm cố định
Lâu ngay quan sát, Từ Sách nhận ra rằng các cánh Bằng quốc ưng hay bồ câu đưa thư chỉ có liên kết với chính đại bản doanh tại Phàn thành. Còn các cánh liên kết với nhau cũng chỉ bằng binh lính truyền tin.
Tận dùng điều đó, trong tình thế cánh trái bị dồn vào đường cùng Trần Khiêm liền xuất hiện để ổn định lại thế trận. Sau đó lại tiếp tục nhanh chóng trở về cánh phải, trên đường về cũng sẽ đánh qua trung tâm. Nhờ vậy Trần Khiêm có thể coi như xuất hiện tại cả 3 chiến trường, cải thiện lại tình thế