Cánh trái Thiết Kỵ Binh ‘Rầm’, âm thanh lớn vang lên một Thiết Kỵ binh ngã xuống
-‘Nhanh nhanh, đem nước tới đây’
Theo tiếng kêu gọi, hàng chục binh sĩ lập tức chạy đến ra sức dội nước đồng thời cố gắng tháo bỏ lớp áo giáp ra. Lớp áo giáp dày phải mất một hồi lâu mới có thể tháo bỏ được, chỉ thấy ở phía trong là một hán tử mập mạp, dáng vẻ to lớn, khỏe mạnh. Nhưng trái ngược với dáng vẻ khỏe mạnh đó, hán tử làn da đỏ rực, không ít nơi nổi lên những vết rộp, bỏng nước do bị bỏng, không những vậy một vài nơi dường như còn có miếng thịt mất đi, nhìn kĩ lại thì có thể thấy được những miếng thịt đó đang mắc ở trong bộ giáp. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, binh sĩ vẻ mặt không khỏi sợ hãi không ngừng dội nước vào
‘Xèo, xèo,xèo’Theo nước dội vào, âm thanh bốc hơi không ngừng vang lên, đủ để thấy binh lính kia nhiệt độ nóng đến như nào
Nắng gắt chiếu rọi, Thiết Kỵ Binh vốn là một cục sắt lớn chiến đấu lâu dài cùng nắng nóng thiêu đốt khiến Thiết Kỵ Binh áo giáp giờ đây không khác gì một cái lò nung vậy. Không ít Thiết Kỵ Binh đã bởi cái nóng gay gắt như vậy mà ngã xuống, bởi vậy Thiết Kỵ Binh theo một thời gian nhất định bắt buộc phải trở về để dội nước, giảm nhiệt độ
Nhưng đối mặt với Thiết Kỵ Binh chính là Dương Họa Sơn. Tần quốc binh lính ngày càng kiệt sức, nhận ra Thiết Kỵ Binh điểm yếu chí mạng Dương Họa Sơn hiển nhiên không để yên, không ngừng cùng kỵ binh dưới trướng quấy nhiễu
Thiết Kỵ Binh vốn điểm mạnh lớn nhất chính là sức mạnh, nhưng bởi chiến đấu kéo dài khiến bọn họ tình trạng cũng không còn như trước mạnh mẽ. Không những vậy dưới cái nắng của Vạn An thành thiêu đốt, bọn họ cũng không thể nào hoạt động lâu được
-‘Võ kỹ: Lực Bát Sơn Hà: Toàn Sơn Phá’Diệp Hùng hét lớn, chùy thủ trong tay mạnh mẽ đánh đến Dương Họa Sơn trước mắt
Đối với Diệp Hùng bất ngờ chiêu thức, Dương Họa Sơn nét mặt không hề có chút nào lo lắng, bởi so với lúc trước không chỉ tốc độ, mà cả khí lực Diệp Hùng đòn tấn công giờ đây đã giảm xuống rõ rệt. Nhẹ nhàng né tránh khỏi đòn tấn công, nhận ra cơ hội tốt để trả đòn Dương Họa Sơn khí thế lập tức tăng lên, luồng khí bao trùm lên thanh kiếm trong tay mà đánh đến Diệp Hùng
-‘Võ kỹ: Thư Sơn Hà-Đệ nhất kiếm’Dương Họa Sơn
Nhìn thấy Dương Họa Sơn đánh đến, Diệp Hùng rút chùy thủ trở về để chống đỡ. Nhưng khoảng khắc tưởng chừng như Diệp Hùng chùy thủ có thể đỡ được, đường kiếm của Dương Họa Sơn vậy mà biến ảo tựa như nét bút tránh khỏi chùy thủ, lao đến đánh mạnh vào ngực của Diệp Hùng
-‘PHỤT’Diệp Hùng ngụm máu tươi trào ra
Mặc cho có lớp áo giáp chống đỡ, chấn động cũng khiến cho Diệp Hùng chịu thương không hề nhẹ, hắn giờ đây có thể cảm giác được 5 trên 12 đôi xương sườn của hắn dường như đã gãy nát
Dương Họa Sơn nhìn Diệp Hùng trọng thương như vậy nét mặt hài lòng, Dương Gia hắn vốn là rèn luyện thư pháp bởi vậy so với những đòn tấn công sát phạt, mang uy lực lớn thì hắn phong cách chiến đấu thiên về linh động, biến hóa hơn. Dương Họa Sơn không chậm trễ, luồng khí không dừng thanh kiếm trong tay lần nữa vung lên đánh đến mục đích kết liễu Diệp Hùng
-‘Tướng quân, tất cả bảo vệ tướng quân’Âm thanh lớn vang lên, Thiết Kỵ Binh lao đến Dương Họa Sơn vị trí
Nhìn thấy kẻ địch lao đến, Dương Họa Sơn cũng không mạo hiểm cố chấp mà đánh đến, lập tức lùi ra đến vị trí an toàn. Thiết Kỵ Binh sau khi cứu được Diệp Hùng liền lập tức rút lui, Dương Họa Sơn theo đó cũng liền ra lệnh đuổi theo. Cho dù Thiết Kỵ Binh tình trạng không tốt nhưng so với kỵ binh bình thường vẫn còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Không còn như trước, Thiết Kỵ Binh giờ đây không còn đáng giá đến mức hắn phải bỏ ra 10 binh lính tinh nhuệ dưới trướng để đánh đổi, bởi vậy Dương Họa Sơn mệnh lệnh giữ khoảng cách tìm thời cơ thích hợp để tấn công
Thiết Kỵ Binh rút chạy, tựa như con mồi bị săn bắt, bất cứ binh lính nào bị thụt lại hoặc tách ra liền lập tức bị Dương Họa Sơn cùng Kỵ binh của hắn lao đến không hề có nổi một điểm chống cự mà bị xâu xé, tiêu diệt
Không chỉ Thiết Kỵ Binh Tần quốc trên mọi mặt trận đều như vậy. Sức lực cùng tinh thần cạn kiệt, nắng gắt thiêu đốt cùng Bằng quốc binh lính số lượng đông đến áp đảo, Tần quốc tình thế giờ đây đã gần như chìm vào tuyệt vọng
-‘Bẩm đại tướng quân, Dương Tô Bá phương hướng không sai lệch chính là núi Yên Sơn’Công Dã Trường
-‘Là thật, có lẽ nào có quân mai phục?’Dương Tô Bá
-‘Bẩm đại tướng quân, xung quanh 50 dặm không phát hiện nhóm binh lính nào khác, chỉ có Trần Khiêm cùng binh lính của hắn’Công Dã Trường với ưng nhãn chỉ cần ở vị trí thích hợp hắn tầm nhìn có thể bao trùm một khu vực lớn, bởi vậy hắn đối với chính mình lời nói muôn phần chắc chắn
-‘Ha ha ha, không ngờ Trần Khiêm lại phạm phải sai lầm lớn đến như vậy’ Xác nhận lại trên bản đồ, chắc chắn lời nói của Công Dã Trường là chính xác Dương Tô Bá đắc ý cười lớn
Bị Dương Tô Bá không ngừng đuổi sát, Trần Khiêm cùng binh lính hoàn toàn không thể tự do hành động. Để cắt đuôi Dương Tô Bá, nhất là thoát khỏi ưng nhãn của Công Dã Trường, cách duy nhất chính là trốn tránh vào rừng cây, lợi dụng rừng cây rậm rạp để che chắn sau đó trốn thoát. Nếu ở điều kiện bình thường quyết định đó có lẽ là khả thi nhất, nhưng đối với bây giờ lại chính là điều cực kỳ ngu ngốc
-‘Người đâu, mau mau đem đuốc tới nơi này’
-‘Chỗ này, đem tới đây đốt đi’Bằng quốc binh lính trong tay cầm ngọn đuốc không ngừng hô hào’
-‘Toàn quân, châm lửa’Dương Tô Bá âm thanh lớn vang lên
Nhìn ngọn lửa quần quần cháy lên, Dương Tô Bá khóe miệng không kìm được bất giác nở lên nụ cười. Đại tướng quân Trần Khiêm của Tần quốc đã chết
‘ Hỏa công’ Đúng vậy, nếu trong điều kiện bình thường Trần Khiêm lẩn trốn trong rừng là quyết định chính xác. Nhưng Vạn An Thành hai mùa mưa, hạn bởi đã lâu không mưa, cây cối trở thành củi mục kèm theo cái nắng gay gắt, khiến ngọn lửa có thể dễ dàng bén mồi cháy lên. Rừng cây bảo vệ, lẩn trốn lúc trước giờ đây ngược lại đã trở thành bức tường lửa thiêu đốt, ngăn chặn bọn hắn lại. Bởi vậy Trần Khiêm quyết định có thể coi chính là sai lầm chí tử
Ngọn lửa quần quần bùng cháy, không chỉ là nắng nóng mà đến cả hướng gió cũng thích hợp khiến ngọn lửa theo thế mà ngày càng bùng cháy, rất nhanh một phần mười khu rừng đã bị ngọn lửa nuốt chửng. Trần Khiêm binh lính cùng ngựa ra sức mà chạy trốn, nhưng làm sao so được với tốc độ cháy của ngọn lửa bây giờ. Bọn hắn cũng không thể nào xông ra được, dựa theo quãng đường khả dĩ nhất là xông ra từ bên trái nhưng nơi đó rất gần so với nơi Bằng quốc đóng quân, không nghi ngờ Dương Tô Bá chắc chắn đã cho quân mai phục ở đỏ
-‘Toàn quân tiếp tục di chuyển, không được dừng lại’Trần Khiêm hô lớn, tiếp tục di chuyển để tránh né ngọn lửa
Nhìn ngọn lửa quần quần ngày càng tiến đến gần, Trần Khiêm trong lòng cũng trở nên có phần lo lắng. Trần Khiêm thân là đại tướng quân trấn thủ Phàn thành – Vạn An thành lâu năm làm sao hắn không biết về tình trạng của núi Yên Sơ. Không những vậy hắn cũng đã từng suy nghĩ đến việc dẫn dụ Bằng quốc binh lính tiến vào nơi đây, sau đó dùng hỏa công mà thiêu rụi bọn họ. Dù sao từ trước đến nay trong lịch sử đã không ít những kế sách bởi hỏa công mà đảo ngược hoàn toàn tình thế. Bởi vậy việc Dương Tô Bá dùng hỏa công Trần Khiêm hoàn toàn đoán trước được
Sở dĩ sao biết rõ như vậy, Trần Khiêm vẫn quyết định tiến quân vào đây câu trả lời tất cả đều dựa vào lời nói của Thủy Kính tiên sinh ngày hôm qua
-‘Vạn An thành hôm nay, giờ Tỵ hôm nay mưa lớn’
Tần quốc toàn bộ kế hoạch ngày hôm nay chính là Từ Sách theo lời nói này mà đặt ra, kể cả Trần Khiêm cùng binh lính đều như vậy. Chỉ cần cơn mưa rơi xuống Tần quốc binh lính sẽ phục sinh, còn nếu không chính là….
Dù Trần Khiêm đối với Từ Sách không hề có phản đối, nhưng nhìn lên bầu trời trong xanh nắng chiều gay gắt, không hề có một bóng mây đọng lại Trần Khiêm ánh mắt không dấu nổi vẻ lo lắng