Chương 53: Mưa ?

Nhìn Trần Khiêm bỗng dừng lại, Vương Lâm lập tức hiểu ra hắn suy nghĩ. Đúng vậy Tần quốc thật sự quá thiếu nhân lực, đúng hơn là thiếu người tài. Khác với khi trước, binh lính Tần quốc tại Vạn An thành bây giờ số lượng lớn hơn lúc trước rất nhiều. Bởi vậy đòi hỏi những công việc đơn giản lúc trước cũng cần quy mô chặt chẽ, yêu cầu nhân lực quản lý tốt hơn trước rất nhiều

Vương Dĩnh lộng quyền nhiều năm, khoa cử trở thành nơi mua bán. Người tài không được trọng dụng, nếu bọn họ muốn phát triển cách duy nhất cũng chỉ có thể là đi theo dưới trướng Vương Dĩnh. Bởi vậy sau đại thanh trừng, Vương Lâm đem tất cả người có điểm trung thành dưới 15 không nhân nhượng lập tức xử lý, điều đó cũng đồng thời khiến cho Tần quốc mất đi một lượng lớn người có năng lực.

Đối với chính mình hành động Vương Lâm không hề hối hận. Có thể đó chưa phải là cách tốt nhất, nhưng nhờ vậy mà Vương Lâm mới có thể hoàn toàn loại bỏ tàn dư Vương Dĩnh, thống nhất trên dưới Tần quốc nhanh đến như vậy.

-‘Từ Sách, với tình trạng bây giờ chúng ta có thể tiếp tục duy trì bao nhiêu ngày’Trần Khiêm lo lắng hỏi

-Đối mặt với câu hỏi của Trần Khiêm, Từ Sách vừa suy nghĩ qua liền đáp:’5 ngày, Bằng quốc mặc dù hôm nay rút lui nhưng là lui về chuẩn bị. Với Khúc Trì là điểm hội quân, Bằng quốc binh lính có thể dễ dàng triển khai nhanh chóng, đến lúc đó cánh trái cùng trung tâm của chúng ta hoàn toàn không thể chống đỡ được. Chưa kể đến tình trạng binh lính chúng ta hiện tại cũng cực kỳ tệ, ước tính tỉ lệ hôm nay là 3:2, cứ 3 binh sĩ chúng ta mới có thể ngang với 2 binh sĩ kẻ địch’

Nghe được Từ Sách câu trả lời, trướng bồng không khí càng trở nên căng thẳng, phải biết lúc trước với giáp trụ mới 1 binh sĩ Tần quốc, tương đương với chính là 3 binh sĩ Bằng quốc. Nhưng giờ đây phải mất 3 binh sĩ Tần quốc mới có thể sánh với 2 binh sĩ Bằng quốc, có thể thấy được Tần quốc binh sĩ đã suy yếu đến mức nào

Trần Khiêm sắc mặt ngưng trọng, 5 ngày hoàn toàn không kịp. 15 ngày, chỉ cần 15 ngày nữa, Tần quốc có thể lật ngược ván cờ để giành thắng lợi. Vấn đề là làm sao có thể 10 ngày kia, khi mà chỉ 5 ngày chưa chắc đã qua được

-‘Vậy còn cách gì không’mặc dù đoán biết trước câu trả lời, Trần Khiêm vẫn mang theo hi vọng ít ỏi lên tiếng

-‘Không có’Từ Sách mệt mỏi lắc đầu

Đối với việc này thân là quân sư hắn hiển nhiên đã nghĩ qua, nhưng tất cả đều vô dụng. Phần lớn binh lực của Tần quốc đều đã tập trung ở đây, bởi vậy trông chờ viện binh là không thể. Chia binh nghỉ ngơi, cũng không có khả năng Bằng quốc binh sĩ lớn đến áp đảo, nếu không phải nhờ tiên sinh chỉ dạy, toàn bộ binh sĩ của Tần quốc đều cùng lúc tham gia chiến đấu thì Vạn An thành đã bị đánh đổ từ lâu rồi ... Không được, mọi thứ Từ Sách nghĩ đều không được. Bởi đây không phải Tần quốc làm không tốt mà chỉ đơn giản đây là giới hạn của Tần quốc, là thuần túy chênh lệch sức mạnh giữa Tần quốc cùng Bằng quốc

Bầu không khí ngày càng trở nên căng thẳng, các tướng lĩnh sắc mặt không dấu nổi vẻ lo lắng, dường như cảnh tượng Vạn An thành sụp đổ đều đã hiện lên trong suy nghĩ của bọn hắn. Giữa không gian im lặng, bỗng Vương Lâm thông qua Thủy Kính cơ thể lên tiếng

-‘Ngày mai Vạn An thành sẽ có mưa, một cơn mưa lớn’

Các tướng lĩnh nghe được lời nói, vẻ mặt có phần ngu ngơ khó hiểu, Vạn An thành ngày mai sẽ mưa, còn là mưa lớn chuyện đùa gì thế

-‘Thủy Kính tiên sinh mặc dù biết ngài muốn giảm không khí căng thẳng, nhưng ngày mai Vạn An thành có mưa là điều không thể’ Hỏa Hồ

-‘Tại sao không thể?’Vương Lâm tay cầm chiếc quạt ve vẩy, thắc mắc lên tiếng

-Hỏa Hồ dường như cảm nhận được Thủy Kính không phải có ý đùa giỡn liền lên tiếng giải thích: ‘Tiên sinh có thể mới tới nơi đây nên không biết, nơi này nằm phía nam cách xa với kinh đô Tần quốc, bởi vậy khí hậu ở đây cũng khác biệt. Khác với kinh đô 4 mùa xoay chuyển, Vạn An thành nới đây chỉ có hai mùa chính là mùa mưa cùng mùa hạn. Hiện tại mới chỉ là lập hạ vẫn là mùa khô còn rất lâu mới có mưa, bởi vậy việc có mưa là hoàn toàn không thể’

-‘Ra là như vậy, cảm ơn Hỏa Hồ tướng quân đã giải thích. Nhưng như lời lão đã nói, ngày mai Vạn An thành sẽ xảy ra mưa lớn’Thủy Kính

Hỏa Hồ cùng các tướng lĩnh đối với tiên sinh cố chấp như vậy cũng không biết nói gì thêm, hiển nhiên sẽ có những cơn mưa thoáng qua nhưng Hỏa Hồ đã đóng quân tại đây hơn10 năm qua, trong 10 năm đó thời gian bây giờ có mưa chính là chưa bao giờ xảy. Bởi vậy ngày mai có mưa là không thể nào

Không chỉ Hỏa Hồ cùng các tướng lĩnh, Trần Khiêm đối với lời nói của Thủy Kính cũng là ngờ vực. Hắn đã đóng quân ở đây hàng chục năm, bởi vậy với kinh nghiệm của hắn, Trần Khiêm cũng biết rằng việc trong thời gian này có mưa là không thể.

Nhưng chỉ có một người là suy nghĩ khác biệt, Từ Sách đôi mắt nhắm nghiền đắm chìm trong dòng suy nghĩ, tiếp xúc cùng tiên sinh hắn biết rõ tiên sinh tài trí bậc nào, nếu không phải nhờ tiên sinh chỉ dẫn. Vạn An thành, bọn hắn, chỉ sợ sẽ không tới được thời khắc bây giờ, bởi vậy hắn biết tiên sinh lời nói không đơn giản là đang đùa giỡn

Từ Sách đôi mắt từ từ mở ra, ánh mắt so với lúc trước mịt mù giờ đây đã có ánh sáng, dường như đã tìm ra con đường. Từ Sách vẻ mặt nghiêm túc hướng đến Thủy Kính, lời nói rõ ràng lên tiếng

-‘Tiên sinh thật sự sẽ mưa?’

-‘Thật sự’Thủy Kính

Nghe được lời nói không hề có điểm do dự của Vương Lâm, Từ Sách đối với chính hắn dự tính càng trở nên chắc chắn, tiếp tục lên tiếng

-‘Mưa như thế nào?’

-‘Rất lớn, là cơn mưa lớn nhất từ trước tới giờ. Thời gian sẽ là ....’Thủy Kính

Theo âm thanh Thủy Kính vang lên, toàn trường bồng dường như đều bị choáng ngợp. Đến cả Từ Sách nét mặt cũng không dấu nổi vẻ kinh hãi, đọc vị đối thủ, đoán trước đối thủ hành động hắn cũng có thể làm được phần nào. Nhưng đoán trước đến cả thời tiết đó là điều phàm nhân làm sao có thể làm được, không còn hơn cả như vậy tiên sinh lời lẽ trong bọn hắn nào còn là dự đoán mà đang chính là sai khiến trời đất. Bởi không chỉ là thời gian, mà đến cả số lượng mưa thế nào, kéo dài bao lâu lẫn thời gian kết thúc tất cả đều được kể một cách rõ ràng, chi tiết đến đáng sợ. Tựa như rằng cơn mưa này không phải là do bầu trời mà là do chính lão tạo ra vậy