Chương 60: Đổi Địa Điểm

"Hôm nay trường cấp 3 Tinh Thành đã xảy ra án mạng, một đồng học của tôi đã bị một loại dã thú nào đó cắn chết, hiện tại cảnh sát đang toàn lực tìm kiếm con dã thú kia, cho nên nếu tôi để anh Dương ra ngoài thì chỉ thêm lo lắng mà thôi! Tôi cũng không muốn một tài năng như anh Dương lại không rõ tại sao mà bị động vật cắn chết!" Hạ Húc nhìn Dương Bác Văn một đáp.

Đường Hạo chết cũng không phải là bí mật gì và rất nhiều người đều đã biết rõ, cho nên Hạ Húc cũng chẳng có gì phải giấu diếm Dương Bác Văn.

"Ha ha ha, vậy thì tôi vẫn nên đề phòng một chút!" Dương Bác Văn sờ vào cái ót cười khan hai tiếng đáp lại.

"Được rồi, anh nhanh trở về đi!" Hạ Húc vung tay nói.

"Cậu chủ, cậu không về sao? À à… Tôi hiểu, tôi hiểu!" Dương Bác Văn đầu tiên là vô thức hỏi lại, nhưng sau đó ông ta lại lộ ra nụ cười không mấy thân thiện mà mọi nam nhân đều hiểu.

"Lão Dương, dừng ngay cái suy nghĩ là tôi cũng cùng một duộc với đám người bẩn thỉu các anh đi! Tôi vẫn là học sinh cấp ba thuần khiết, là mầm non của tổ quốc!" Hạ Húc tức giận nói.

Ngay lúc lời giải thích của Hạ Húc đang vang lên bên tai thì Dương Bác Văn đã cười cười rời đi. Còn Hạ Húc thì vẫn ở lại và thuận tay thuê một gian phòng ngay tại khách sạn KTV cạnh bên.

Đương nhiên đừng có nghĩ sai lệch, vì hắn không hề làm ra sự tình gì không thể miêu tả, hắn chỉ thuần túy là vì an toàn mà cân nhắc thôi, và đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu khiến hắn tìm đến Chương Kiến Dân.

Quái vật trong kịch bản « thợ săn » sẽ xuất hiện ở gần trường học, mà nhà của Đường Hạo và nhà của Hạ Húc lại đều ở gần đấy, vậy có thể nói khu vực đó đại khái chính là nơi mà kịch bản "thợ săn" sẽ khai triển màn kịch.

Thật ra cũng có thể bài trừ trường học, bởi vì Đường Hạo bị giết chết bên ngoài trường, mà trong trường học chỉ có hắn và Đường Hạo là hai nhân vật phụ mờ nhạt, còn những người khác đều không có tham dự vào kịch bản, cho nên xác suất đám sinh vật kỳ dị kia tập kích trường học là rất thấp.

Dựa theo Logic này mà thì chỗ hiềm nghi lớn nhất chính là ở gần nhà của Hạ Húc, bởi vậy trong khoảng thời gian này hắn không có ý định ngây người tại nhà.

Đồng thời Chương Kiến Dân là nhân vật chính của kịch bản « người sắp chết », trên lý luận mà nói chung quanh hắn sẽ là màn kịch thuộc về kịch bản. Tuy nhiên hắn chính là một phần căn bản không thể cắt bỏ của kịch bản « người sắp chết ».

Có thể nói phong cách của kịch bản « người sắp chết »và kịch bản « thợ săn » khác biệt như ngày và đêm. Nếu kịch bản vẫn diễn ra bình thường thì cả hai sẽ không có khả năng gặp nhau rồi xác nhập, nói cách khác nếu Hạ Húc ở gần Chương Kiến Dân thì đây chính là nơi có độ an toàn rất cao.

Dù không cách nào xác định được chuyện này hay thậm chí xác suất cũng không lớn, nhưng đây vẫn là một phương hướng đáng để thử, dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc triệt để ngồi chờ chết.

Như tiểu Bạch Hoa đã nói, cũng không thể thuần túy trông cậy vào vận khí để 'Chữa bệnh' được.

Không có tiền tìm vệ sĩ thì ta liền đi kiếm tiền. Nếu tìm không thấy vệ sĩ phù hợp thì ta lại cố gắng đi tìm. Dù khó tránh được việc quái vật tập kích nhưng ta cũng phải tận lực tránh đi. Ta cũng nên làm hết sức mình chứ đừng quá nghe thiên mệnh.

Theo mạch suy nghĩ mà mở rộng ra, Hạ Húc phát hiện hắn cũng không hẳn là không thể làm gì. Vì chỉ cần hắn có thể thoát ra được giới hạn của kịch bản « thợ săn » thì hắn vẫn có biện pháp ngăn chặn hay thậm chí là giải quyết hết thảy nguy cơ.

Hải Lam Tinh chung quy cũng là một thế giới chân thật, thậm chí nó còn là một thế giới có rất nhiều 'Kịch bản'.

Nếu đã có 'Thợ săn' và 'Con mồi' thì tất nhiên cũng có thể có những kịch bản có giá trị võ lực cực cao cùng với các cường giả khác. Giống như là một 'Sinh vật biến dị' khác hay tương tự như vậy. Hoặc là người thức tỉnh dị năng, quân binh đặc chủng, con cháu Long Vương và các bang phái sống mái với nhau,…

Nếu như có thể tìm tới các nhân vật mạnh mẽ trong những kịch bản này, như vậy Hạ Húc sẽ có thể nghĩ biện pháp dẫn đường cho bọn họ tham gia vào kịch bản "thợ săn" để cho bọn họ truy đuổi săn giết quái vật.

Điều này giống như 'mượn nhờ ngoại lực' để mở ra con đường chân chính vậy.

...

Hai ngày sau đó, vào ban ngày Hạ Húc vẫn lên lớp như thường, còn buổi chiều thì hắn sẽ ngủ lại khách sạn KTV ở cạnh bên quán Kim Thái Dương.

Chương Kiến Dân là một kẻ ăn chơi đàn điếm, cho nên hắn ta thường xuyên ở chỗ này uống rượu ca hát.

Bởi vì muốn thử tìm kịch bản và các cường giả thiên tài khác, do vậy vào buổi chiều Hạ Húc đã tranh thủ nghỉ ngơi để đến tối lại đến khách sạn KTV nhằm quan sát lượng lớn người ra vào nơi này. Bởi vậy chỉ trong hai ngày hắn đã thấy tận mắt thấy được từng bước thay đổi trong cuộc sống của Chương Kiến Dân.

Bắt đầu từ sự ồn ào náo động của đám người, Chương Kiến Dân đã buông bỏ sự cô độc buồn tẻ để dần dần dung nhập vào đó. Hắn ta lại trái ôm phải ấp, uống rượu tìm vui, điên dại giống như quỷ khóc sói gào.

Rất khó tưởng tượng đây là sự thay đổi của một người trong hai ngày ngắn ngủi.