Dự cảm không ổn trong lòng đã trở thành hiện thực, sắc mặt Hạ Húc cũng biến thành có chút khó coi và hỏi: "Cậu ta chết thế nào?"
Đường Hạo thân là vai phụ trong kịch bản « thợ săn » nhưng bây giờ lại chết rồi, đây thật sự là chuyện rất khó để cho hắn không liên tưởng đến quan hệ nhân quả.
Nếu như vai phụ luôn luôn có tham dự vào kịch bản, vậy thì vai phụ cũng không thể lĩnh cơm hộp trong khi kịch bản còn chưa tới hồi kết.
Nhưng hiện tại cái chết của Đường Hạo có thể chính là động tác khi kịch bản đã khai triển hoặc sắp khai triển. Vậy rất hiển nhiên vai diễn của cậu ta chỉ là lĩnh cơm hộp mà thôi, đại khái cái chết của Đường Hạo sẽ dẫn khởi động kịch bản hoặc là một kíp nổ như lời mở đầu.
Thậm chí theo một cách nào đó đã bất chợt lóe lên bối cảnh, lý lịch của hung thủ.
Mã Binh đáp: "Sau khi Đường Hạo cày net suốt đêm và trên đường trở về thì bị một con mãnh thú nào đó cắn chết! Tôi còn nghe nói cậu ta chết rất thê thảm!"
Mã Binh càng nói thì sắc mặt càng không dễ nhìn, vì dù sao vào thứ sáu hôm đó cậu ta cũng đã cùng Đường Hạo chơi chung một cái quán net, rồi Đường Hạo đã bị cắn chết sau khi cày net suốt hai đêm. Cho nên hôm qua liền có cảnh sát tới cửa tìm Mã Binh để tìm hiểu tình huống.
Sau khi biết được Đường Hạo đã chết thì Mã Binh liền một mực nghĩ mà sợ, nếu cậu ta không tới chậm mà đi về cùng một đợt với Đường Hạo thì nói không chừng người nhà của cậu ta cũng sẽ thút thít như đám người thân của Đường Hạo bây giờ.
"Dã thú sao? Thì ra thợ săn là cái này. . ." Hạ Húc nghe vậy mà trầm ngâm không thôi.
Ban đầu hắn còn tưởng rằng 'Thợ săn' chính là cảnh sát bắt cướp ẩn núp làm nội ứng, nhưng hiện tại xem ra rất rõ ràng hắn đã đoán sai rồi.
Nội dung kịch bản cũng có ý nghĩa như tên kịch bản, rất có thể muốn nói về vấn đề dã thú đi săn.
Thế nhưng loại phim này mà phóng tới nông thôn sơn dã hoặc là nước ngoài thì còn có chút đáng xem, chứ nếu đặt ở nơi thành thị có nhân khẩu dày đặc thì sẽ có thể tạo ra cái kịch bản đặc sắc gì đâu chứ? Chả nhẽ sẽ là những trận đuổi bắt mãnh thú chạy ra đả thương người từ thảo cầm viên sao?
Dù cho mãnh thú có lợi hại hơn nữa và cho ăn bể bụng thì cũng chỉ có thể sát hại được mấy người mà thôi, chờ đến khi cảnh sát phát hiện ra nó thì chỉ với một vài khẩu súng là xong chuyện rồi.
Hình như kịch bản có như thế nào đi nữa thì cũng đều không có gì đặc sắc, nhiều nhất chỉ có thể làm ra chút phim chính kịch tình cảm tinh tế hoặc là khủng bố cầu sinh mà thôi. Vả lại cái chủ đề sau trên cơ bản sẽ là kịch bản bị vùi dập giữa chợ phim rồi.
"Trừ phi. . . Con mãnh thú này không giống bình thường!"
Trong đầu phân tích suy tư một phen làm cho Hạ Húc càng thêm cảm thấy không an lành.
Trong thành thị, chủ đề chính là thợ săn cùng và con mồi dã thú chân chính. Như vậy Hạ Húc chỉ có thể liên tưởng đến hai loại tình huống cơ bản.
Một là có sinh vật quái lực, loạn thần yêu ma quỷ quái siêu tự nhiên tồn tại. Hai là phim khoa học viễn tưởng siêu hot như động vật biến dị do thí nghiệm gien kinh điển và nam chính sẽ xuất hiện cứu vớt thế giới.
Mặc kệ là loại nào nhưng nếu quả thực Hạ Húc đoán đúng, vậy thì thế giới này và thế giới song song bình thường mà hắn nhận biết khác nhau một trời một vực. Cho nên chuyện đô thị trọng sinh ‘Cuộc sống bình thường của một học sinh cấp ba’ hiển nhiên là chuyện không thể nào.
"Trường hợp thứ hai có khả năng càng lớn hơn một chút, vì nếu như thế giới này thật sự có yêu ma quỷ quái sinh ra từ thế giới siêu phàm, vậy thì những hiện tượng này tất nhiên sẽ rất phổ biến chứ không ít ỏi như thế. . ."
Hạ Húc cảm thấy việc yêu ma xuất hiện có khả năng không cao, vì dù sao vô luận là từ ký ức của nguyên chủ hay là tình huống của mọi người chung quanh, thậm chí ngay cả tình báo mà bản thân hắn đã lên internet xem để nói, thế giới này cũng chỉ là một cái thế giới phổ thông không kém bao nhiêu so với Địa cầu.
Từ thế giới khoa học phổ thông cho đến thế giới siêu phàm tồn tại yêu ma quỷ quái chính là một cái khoảng cách phi thường to lớn. Bởi vì yêu ma quỷ quái là loại đồ chơi có thể tự mình sinh ra, và chúng sẽ tạo ra sự ảnh hưởng không thể khống chế. Vả lại số lượng của chúng cũng không chỉ có một.
Nếu thế giới này thật sự là một thế giới siêu phàm, vậy sẽ không có khả năng có thể che lấp hết để cho tất cả mọi người không hề phát giác ra cái gì.
So ra mà nói thì thế giới này có sinh vật biến dị xuất hiện thì sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn.