Chương 6: Các ngươi cứ đánh đi, không cần phải để ý đến ta!

Ba ngày sau, trong Kỳ Liên sơn mạch.

Cố Thiếu Dương đứng trước thi thể đại xà to bằng cánh tay, cơ thể hắn xoay chuyển thành những góc độ lạ lùng, cả cơ thể giống như không có xương cốt nào, không thể tưởng tượng được.

"Con này yêu thu mãng xà cấp hai này cung cấp thuộc tính 'Tốc độ ‘ cho ta, làm cho thân thể của ta nhanh nhẹn lên không ít, cộng thêm con Ngự Phong yêu lang lúc trước, dù ta không có tu luyện loại vũ kỹ thân pháp này, nhưng tốc độ của ta cũng đạt đến gần gấp hai ba lần võ giả Luyện Khí cửu trọng rồi. ."

Đối với sự gặt hai trong ba ngày này Cố Thiếu rất là vừa ý.

Chẳng những đạt được lượng lớn yêu thú, mà thực lực tổng hợp cũng tăng lên không ít.

Nhục thể Yêu thú thường mạnh hơn nhân loại, cho nên thường trên người những con yêu thú này đều mang theo thuộc tính " lực lượng" và " thể chất", trong mấy ngày liên tiếp vụn vặt lẻ tẻ hắn giết không ít hơn hai mươi mấy con yêu thú, cho nên bây giờ hai tay hắn có thể tiếp nhận được ba ngàn cân sức lực rồi, trong cơ thể thì khí huyết như nước thủy triều, gân cốt như thương.

Tuy bên ngoài vẫn khôi ngô đẹp trai như cũ, nhưng làm cho người cảm giác giống như là yêu thú đầu người.

Không những như thế, còn có thuộc tính" tốc độ" cũng tăng mạnh. .

Cố Thiếu Dương giống như vừa tu luyện một môn công pháp luyện thể cực kỳ cường hãn, các phương diện so với võ giả bình thường thì mạnh hơn mấy lần, thậm chí là mười mấy lần.

Theo như hắn đoán, hiện tại hắn dù không sử dụng nội lực, cũng có thể dễ dàng nghiền ép Luyện Khí cửu trọng.

" Lập tức sẽ tới khảo hạch nữa năm thi đấu ngoại môn, những yêu thú này là tài liệu để đổi lấy Nguyên thạch, có lẽ đủ cho ta ta đột phá tới luyện khí bát trọng, trở về thôi. ."

Cố Thiếu Dương quyết định quay trở về, mới vừa đi ra chưa được bao lâu, chợt nghe cách đó không xa truyền đến am thanh đang kịch liệt chiến đấu.

Cố Thiếu Dương vẻ mặt khẽ động, nhanh chân chạy qua.

Rất nhanh trước mặt xuất hiện hai nhóm người.

Một bên là hai nữ một nam, đều là tu vi đến luyện khí lục, thất trọng.

Bên kia hai Đại Hán một cao một gầy, tuy nhìn người ốm yếu, nhưng thực lực đều đạt đến Hậu Thiên Cửu Trọng.

Hai nhóm người vây quanh một gốc hoa nhỏ mọc ra bốn cánh hoa Tử Sắc nhỏ.

Cố Thiếu Dương nhìn thấy bụi hoa nhỏ tinh thần chấn động, Tứ Biện Tử Tâm Thảo!

Loại linh thảo này thường trăm năm sẽ mọc thêm một mảnh cánh hoa, là dược chủ để luyện chế ra Nhị phẩm Dưỡng Nguyên đan, rất quý giá.

Theo hắn suy nghĩ thì hai đám người cũng là bởi vì gốc Tứ Biện Tử Tâm Thảo này mới xảy ra tranh chấp.

" Tứ Biện Tử Tâm Thảo bọn ta đã đồng ý cho các ngươi, các ngươi còn muốn như thế nào nữa? ! "

Hai nữ một nam giữa diện mạo anh tuấn thanh niên hướng hai Đại Hán trợn mắt nhìn.

Trong đó một gã đại hán Luyện Khí cửu trọng cười ha ha, " đơn giản, ngươi để hai vị cô nương lại bồi chúng ta đùa giỡn một chút, phục vụ chúng ta sảng khoái, nhất định sẽ thả các ngươi rời khỏi đây. "

" Súc sinh! "

Thiếu niên anh tuấn tức giận nhưng không thể làm gì.

Hai cô nương kia cũng xấu hổ và giận dữ cực điểm, bộ ngực cao vút lên xuống phập phồng, nhịn không được bang một tiếng rút kiếm ra, phẫn nộ nói: " Sư huynh, chúng ta liều mạng với bọn họ! "

Đại hán Luyện Khí cửu trọng cười ha ha, " Các ngươi đại khái có thể thử xem. "

Thiếu niên anh tuấn hít sâu một hơi, âm thanh lạnh lùng nói: " Chúng ta là đệ tử của Thiên Phong Cốc, các ngươi dám xuống tay với chúng ta, không sợ Thiên Phong Cốc gây phiền phức cho các ngươi sao? "

Đại Hán cười lạnh nói: " Tại nơi hoang sơn dã địa này, giết các ngươi thì có ai biết. Nếu mà thả các ngươi rời khỏi ta đây mới thật sự là thằng ngốc. ."

Thiếu niên anh tuấn và cô nương kia nghe xong khí sắc liền thay đổi.

Hai Đại Hán cười dâm đãng đang muốn động thủ, thì bỗng nhiên lúc này có một người đi đến.

Sắc mặt hai người nhất biến, vội dừng bước.

Thiếu niên anh tuấn thì thì vô cùng mừng rỡ, vội hô lên: "Vị huynh đệ ơi, mời ra tay giúp đỡ chúng ta với, ta là Thiên Phong. ."

Thiếu niên anh tuấn mới nói được nửa câu đã ngừng lại, khí sắc biến thành nhục nhã.

Bởi vì hắn đã nhìn ra, người mới xuất hiện này cũng bất quá là luyện khí thất trọng, thực lực chỉ cỡ hắn thôi.

Dù cộng thêm hắn, bốn người cũng không phải là đối thủ của hai Hậu Thiên Cửu Trọng.

Hai Đại Hán thì cười ha ha, cười nhạo nói: " Tiểu tử này ở đâu ra , không nhìn chỗ này có chuyện gì sao, cút nhanh một bên đi. "

Gã thanh niên kia nhưng không ngừng bước, tiếp tục hướng về phía Tứ Biện Tử Tâm Thảo, nhìn cũng không thèm nhìn mà thuận miệng hồi đáp: " Các ngươi đánh là việc của các ngươi, ta hái được cái đồ chơi này sẽ rời đi liền, không cần để ý đến ta đâu. ."

Phía bên này mấy người đều ngây ngẩn cả người. .

------