Chương 21: Tứ Nguyên Học Viện.

( Tử Lôi Thành)

Dòng người đông đúc chen chúc nhau ra vào thành. Nơi đây là thành trì phồn vinh nhất vùng Tử Lôi Sơn và cũng là nơi có những vị võ sĩ hàng đầu đại lục.

Lúc này, Tiêu Phong đang ở trong thành và thu thập thêm thông tin. Tiêu Phong đi tới đâu thì mọi người đều chỉ trỏ tới đó… nguyên nhân lại là Mộc Miên phía sau liên tục rỉ ra dâm thủy ướt đẫm hai bắp đùi đã khiến nhiều người chú ý.

- Kí chủ cẩn thận, ta vừa bắt sóng được một hệ thống gần đây!

- Hử? Một cái hệ thống khác à…

Thông tin này đánh động đến Tiêu Phong, nhỡ đâu lại gặp được đồng hương cũng nên. Nhưng nghĩ đến việc thằng kia có thể là người nước khác thì… sự hiếu kì của Tiêu Phong đã không còn nhiều nữa.

Xong một hồi lòng và lòng vòng thì hắn biết được hai ngày sau trong thành sẽ tổ chức tuyển sinh cho Tứ Nguyên Học Viện – một trong những học viện nổi tiếng khắp nơi trên thế giới.

- Hửm… còn tận hai ngày mới tuyển sinh cơ à! Giờ làm gì giết thời gian đây ? À…

Lúc này thì Tiêu Phong nhớ ra được một điều… hắn lúc rời đi khỏi Dragon Ball đã tiện tay mang theo Bulma.

Ghé vào một quán trọ và may mắn đặt được phòng cuối cùng, hắn nhanh chóng tiến vào trong nhẫn trữ vật. Hắn vẫn có hứng thú đối với Bulma nha, Phải biết Tiêu Phong nếu sống dai thành huyền thoại thì có thể trở thành chí cao dâm đạo đấy. Vậy mà trong Dragon Ball hắn đã dùng con cu của mình chỉ để đái suốt 30 năm trong phòng tập thời gian. Để các vị đồng đạo trên con đường chí dâm biết được thì mất mặt biết bao.

Nhưng ngoài cười chê thì họ vẫn có sự khâm phục rất lớn đối với Tiêu Phong. Một kẻ mạng dâm thể lại là truyền nhân của dâm tổ mà “tuyệt chịch” suốt 30 năm đấy !!!

Bước vào trong không gian nhẫn, hắn liền thấy Bulma bất tỉnh trước thềm ngôi nhà gỗ. Theo cảm nhận của Tiêu Phong thì nàng ta vẫn chưa chết… hình như là bất tỉnh vì đói.

Vội vội vàng vàng bế nàng vào trong giường, hắn truyền vào trong cơ thể nàng “khí” để tạm thời thay thế cho đồ ăn. Một lúc sau thì rốt cuộc Bulma đã tỉnh dậy.

Mơ màng tỉnh lại thì đập vào mắt cô là một người thiếu niên lạ hoắc, Bulma mặt tái lại sợ sệt hỏi:

- Anh… Anh là ai ?

Vào lúc này thì Tiêu Phong rút ra được nỗi khổ đầu tiên khi xuyên không: dung mạo biến chuyển 360 độ liên tục khiến các nhân vật đi theo bản thân cũng khó mà nhận ra.

Thế nhưng hắn lại khá thích thú với việc này, liền hỏi ngược lại:

- Thế nàng nghĩ ta là ai hả Bulma ?

Có vẻ như thấy được người con trai trước mặt không có ý định hại mình, Bulma cũng cảm thấy yên tâm hơn. Nhưng cô hoàn toàn không biết người này… theo trí nhớ của bản thân thì cô nhớ được vài chuyện.

Khi cô đang cố chế tạo vài thứ đồ linh tinh thì bỗng dưng Goku xuất hiện và hỏi về chiếc nhẫn. Tiếp theo thì cô liền bị Goku làm cho bất tỉnh. Tỉnh lại lần đầu thì thấy bản thân ở không gian này mà không có bất cứ một ai, dùng vệ tinh thu nhỏ mang theo bên người thì cô biết được gần đây khoảng một triệu cây số cũng không có một ai.

Vậy nên cô liền ở lại đây chờ đợi rồi bị tụt huyết áp và bất tỉnh. Và khi tỉnh dậy thì đã thấy người con trai trước mặt đang nhìn cô.

- Tnôi thật sự không biết anh là ai thật mà ?

“ Trước khi vào đây ta gặp nhau rồi mà.” – Tiêu Phong vừa cười vừa nói. Trước kia thì nhìn Bulma hay bất cứ một cô gái đẹp nào đi nữa, ngọn lửa dục vọng của hắn luôn bùng cháy nhưng nhờ thanh khí đã dung hòa mọi thứ. Vậy nên Tiêu Phong sẽ không bao giờ bị dục vọng chiếm lấy… Nhưng mà mang trong mình truyền thừa Dâm Tổ và Chí Dâm thể thì hẵn vẫn ưa thích nhục dục ưa thích quan hệ.

- Hửm ?

Bulma chợt tự hỏi rồi tỏ ra rất ngạc nhiên. Người thanh niên trước mặt này trông cực kì bắt mắt có thể nói là đẹp trai khiến cô có đã có thiện cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.

- Goku ? Không thể nào, cậu ấy làm sao có khuôn mặt đẹp trai như này được.

Thấy được Bulma đã nhận ra, Tiêu Phong liền trả lời:

- Ta là Goku mà cũng không phải Goku, Ta chỉ là Goku khi ở thế giới của nàng mà thôi. Ở đây thì ta tên là Tiêu Phong...

- Tiêu Phong… Mà khoan thế giới của tôi và thế giới của anh… là sao ?

Nhận được hỏi thì Tiêu Phong liền bình tâm kể chi tiết về việc hắn có thể di chuyển xuyên qua các thế giới nhưng loại bỏ các chi tiết và ẩn giấu đi hệ thống. Sau một hồi ngồi nghe thì Bulma chuyển sang từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Người mà nàng gặp ngày đầu tiên chỉ là một thằng nhóc quái vật sang ngày thứ hai thì… đè nàng ra chịch và khiến đầu óc nàng chỉ nghĩ đến việc đó.

Sau khi triệu hồi Ngọc Rồng thì tâm trí nàng trở về bình thường nhưng cũng nghe theo hắn mà về nhà tiếp tục nghiên cứu do Ngọc Rồng đã hóa đá. Thế mà sau một tháng người mà nàng coi là chủ nhân trong khi cơn mê đắm nhục dục đã trở lại. Hắn bóp cổ nàng như thể muốn giết nàng.

Lúc đó bản thân Bulma cực kì sợ, cô sợ cái chết. Người tên Mai vốn cũng là nô lệ của Tiêu Phong đã bị hắn giết khi cô và hắn chuẩn bị tách ra và trở về nhà. Khi tỉnh lại và thấy bản thân ở nơi đây cô đã nghĩ bản thân đang ở trên thiên đàng.

Nhưng, cô lại gặp lại hắn với diện mạo khác, tính cách và cách hành xử cũng không giống trước kia. Lúc này chợt nhớ ra chuyện gì đó, Bulma liền nhìn về gương mặt vẫn tủm tỉm cười kia mà hỏi:

- Goku, tại sao em đã chìm đắm trong nhục dục suốt khoảng thời gian đó mà khi tách ra lại không bị ảnh hưởng bởi điều đó quá nhiều thế ?

Từ khi tách khỏi Tiêu Phong thì cái suy nghĩ them muốn dương vật không còn nữa. Cô trở lại một cuộc sống bình thường y hệt như trước chỉ có những lúc cảm thấy cô đơn hoặc trống rỗng thì cơn nứng ập đến. Dùng tay cũng có thể thỏa mãn được còn khi ở bên hắn thì có lên đỉnh bao lần đi nữa cũng không thể dừng ham muốn của bản thân lại, chưa kể đến ý thức của bản thân còn bị lu mờ đi nữa.

- Hử ? Chắc là do năng lực của ta đấy. Trước khi đến thế giới của nàng ta đã nhận được vài thứ mà. Nàng muốn tận hưởng lại cảm giác đó à ?

- Khô…

Bulma chần chừ, nàng thật sự muốn tận hưởng sự sung sướng đấy nhưng mà cảm giác mất đi lí trí không hề dễ chịu chút nào. Và, Tiêu Phong nhận thấy điều đó, hắn liền lấy ra một ít đồ ăn còn sót lại khi đi đường và đưa cho Bulma.

- Dù giờ nàng có muốn đi nữa thì cơ thể nàng cũng không chịu nổi đâu. Ăn uống tí đã.

Nhìn thầy đồ ăn thì Bulma nhớ ra cô đang rất đói rồi. Trước đó vì chuyên tâm nghiên cứu đã không ăn lại bị Tiêu Phong bắt cóc nên cũng khoảng 3 ngày chưa ăn gì. Nhận lấy một ít đồ ăn từ Tiêu Phong, nàng đã bắt đầu ăn.

- Hệ thống, có công pháp nào giúp cô ấy mạnh lên mà không cần tu luyện không…

Một giọng nữ đầy nhân tính hóa vang lên:

- Đến kí chủ có hệ thống cũng phải làm mới có ăn nói gì người khác.

- Thế thì phải thế nào bây giờ, chả lẽ nhốt cô ấy trong này suốt à ?

- Hệ thống đề nghị kí chủ thông qua kì thi và vào Ban Hợp Hoan. Ở đó thì thị nữ cũng được quyền tu luyện và hỗ trợ chủ nhân.

“ Ờ th… khoan đã, cái đéo gì cơ ?” – Tiêu Phong kinh ngạc hỏi.

- Ban Hợp Hoan, Tai Kí chủ điếc à. Mà không đúng, ta nói với kí chủ thông qua đại não mà, lẽ nào não kí chủ có vấn đề trong việc tiếp nhận thông tin ?

- Ý ta hỏi là, Ban Hợp Hoan là cái củ cẹc gì cơ ?

- Kí Chủ ngáo à, nhận được truyền thừa của vị tạo nên Hợp Hoan Tông sau này cùng hai đại tông nữa hợp lại tạo thành Tứ Nguyên Học Viện đấy.

- Âu cê, giờ hiểu rồi. Nhưng trong truyền thừa thì ông ta không nhắc đến mấy việc này.

Chỉ nghe thấy hệ thống thờ dài một tiếng rồi tiếp tục:

- Không phải là không nhắc đến mà kí chủ chưa đạt đến trình độ để mở ra những kiến thức đấy. Ông ta đã đặt truyền thừa hơn vạn năm rồi nên giờ đã đổi khác còn nếu ở 1 vạn năm trước thì còn lâu ngươi mới tiếp cận được cửa học viện.

- Thì ra là thế!!!

Tiêu Phong nhận được câu trả lời từ hệ thống thì lại đặt tiếp ra một câu hỏi:

- Thế làm thế nào để vào được học viện.

- Đầu tiên là dưới 18 tuổi vì ở dưới 18 là độ tuổi thích hợp để tu luyện. Thứ hai là kí chủ sẽ chọn hình thức nào để đăng kí vào học viện. Có hai cách để vào được học viên là khảo sát năng lượng hoặc là vào trong top mười trong trong bảng đăng kí lôi đài do chính họ tổ chức.