- Phù !!! Thoát rồi.
Âm thanh hệ thống vang lên:
- Thoát cái con khỉ, chả qua là mấy tên đấy không muốn bắt ngươi thôi. Chứ với cái teleport của ngươi làm sao bằng warp của mấy tên đấy được.
- Là sao ?
- Bổn hệ thống có nói thì ngươi vẫn không hiểu đâu, tiếp tục cuộc phiêu lưu gì gì đó của ngươi đi.
Sau một vài lần í ới mà hệ thống vẫn làm ngơ, Tiêu Phong cũng chỉ đành xách cái mông dậy và chuẩn bị đi tiếp. Quan sát xung quanh thì hắn xác nhận thời gian trôi qua khoảng vài đến vài chục phút.
Nếu tính ra khoảng 10 năm sau mà hắn trở lại Dragon ball thì liệu trái đất ở nơi đấy sẽ như nào nhỉ ?
- Thôi, không nghĩ lung tung nữa. Ở bên đấy thì được buff cái to đùng đập ngang cả thần, ở đây thì lính canh gác cũng đánh không lại quá. Kiếm chỗ mà tu luyện thôi.
Lấy ra bản đồ để xem đường. Theo tốc độ tối đa của hắn thì cũng phải chạy suốt một ngày mới đến được Tử Lôi Thành.
- Một ngày đường à… Dí bùi chạy nhé, đi bộ cho khỏe !
Xác định phương hướng, Tiêu Phong liền theo bản đồ mà đi.
Mục Tiêu: Tử Lôi Thành.
Cảm nhận được nơi đan điền vẫn là loại khí dung hợp kia mà Tiêu Phong gọi ngắn gọn là Khí không bị tách ra mà chỉ là chất lượng và số lượng giảm đến mức cực ít mà thôi.
Vận dụng Diệt Lôi Kinh thì một lượng lớn huyền khí tràn vào cơ thể. Thế nhưng lượng khí trong đan điền chẳng tăng lên bao nhiêu. Có vẻ như Huyền khí trong thiên địa là không đủ để chuyển đổi thành “khí” mà hắn đang có.
- Ting! Quà tặng muộn đến từ hệ thống. Kí chủ nhận được một lượt học công pháp miễn phí. Nếu công pháp có cấp bậc quá cao thì khi sử dụng chỉ có thể học được một tầng công pháp.
- Hửm, một lượt học miễn phí. Dùng thế nào cho ổn bây giờ ?
Tiêu Phong nghĩ thầm:
- Chiến Khí của Saiyan thì không có công pháp, Diệt Lôi Kinh lại không đến mức khó… Chả lẽ giờ dùng cho Ngự Nữ Thần Quyết.
Đang trầm tư suy nghĩ thì ở phía xa có hình bóng người chạy đến khiến hắn tỉnh lại. Chạy về hướng này là một nữ tử khoảng đôi mươi… liền là lớn tuổi hơn Tiêu Phong rồi.
Quần áo trên thân có chỗ như bị xé rách lộ ra cảnh xuân khiến người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ chào cờ. Khuôn mặt không phải mỹ nhân nhưng cũng được Tiêu Phong liệt vào danh sách ưa nhìn.
Như thể biết được suy nghĩ của hắn, Hệ Thống tặng một câu:
- Tầm mắt kém cỏi mới coi nữ nhân này là dễ nhìn.
- Chịu a, ta cũng chưa thấy quá nhiều người đẹp.
Quay lại với nữ tử, khi cô chạy gần đến cạnh Tiêu Phong thì lại từ phía xa. Ba tên đàn ông đang đuổi theo khiến hắn chỉ có thể thốt lên:
- ĐM, Tình huống não tàn này là sao ? Thế giới này còn có những người bị thiểu năng à.
Nữ Tử kia đang chạy thì thấy Tiêu Phong liền cố gắng trốn sau lưng hắn. Mắt nhắm mắt mở thì Tiêu Phong vẫn rặn ra được một câu hỏi:
- Cô nương ngươi đây là làm sao ?
Cô nàng tỏ vẻ sợ sệt, run lẩy bẩy mà đáp lại:
- Tiểu Nữ đi hái thuốc thì bị ba tên kia bắt lại có ý định cưỡng hiếp may sao chạy được… mong công tử cứu lấy tiểu thiếp.
Không biết Tiêu Phong nghĩ gì mà lại đồng ý:
- Được, cô nương cứ trốn sau lưng tại hạ. Ta sẽ bảo vệ cô.
Tiếp đến là hắn quay lưng lấy ra một thanh kiếm với nụ cười nhếch mép. Cô nàng sau khi Tiêu Phong quay người đi liền nở một nụ cười nham hiểm.
- Một con cừu non nớt mà lại béo bở !!! Anh hùng cứu mỹ nhân thì ai cũng cười nha.
Một tên cướp đường chuyên nghiệp nhưng xui xẻo thay, gặp nhân vật chính thì sao chịu nổi. Mấy tên côn đồ phía xa giờ cũng đã đuổi đến, tên ở giữa mở miệng quát:
- Thằng nhãi con này, đưa con đàn bà kia đây. Bọn tao còn có việc !
Tiêu Phong chỉ nở một nụ cười thân thiện khiến tên kia tức giận mắng:
- Á à, thì ra mày chọn cái chết.
Vừa dứt câu thì ba tên côn đồ liền rút đao chém về phía Tiêu Phong.
Haizz, nhóm cướp bốn người vốn rất nổi tiếng giờ đây lại biến mất trên cõi đời.
Tiêu Phong cũng không rảnh mà chơi đùa với mấy tên này liền chém ra một chiêu Biến Lôi Kiếm.
Xoẹt!!!
Một ánh kiếm lướt qua để lại ba cái đầu bỏ cổ mà đi. Ba tên côn đồ chỉ có tu vi Nhất Tinh Sơ Cấp liền không biết được tại sao bản thân lại chết.
Thế nhưng thủ lĩnh của họ thì biết, cô nàng vốn trốn sau Tiêu Phong sau khi thấy một màn kia liền ngồi bịch xuống đất. Ả ta đang cực độ sợ hãi, phải biết ba tên kia hợp sức cũng có thể chống lại một tên Nhất Tinh Cao Cấp. Giờ bị giết dễ dàng bởi thiếu niên trước mặt đồng nghĩa với việc hắn có thể giết cô bất cứ lúc nào.
Tiêu Phong quay lại nhìn cô tươi cười mà hỏi:
- Cô nương tên gì, có sao không ?
Cô nàng sợ sệt nói:
- Dạ… Tiểu nữ tên Mộc Miên ạ.
- Mộc Miên à, giờ tại hạ sẽ đưa cô nương đến một nơi an toàn.
Nhìn thấy biểu hiện của Tiêu Phong thì cô thở phào nhẹ nhõm. May là bản thân không bị phát hiện ra. Thế nhưng cái ý nghĩ đấy mới xuất hiện được không lâu thì Mộc Miên liền cảm thấy cả người tê dại. Thứ cuối cùng mà cô có thể thấy trước khi bất tỉnh là gương mặt tươi cười của Tiêu Phong mà thôi.
Nhìn thấy Mộc Miên bất tỉnh trước mắt, Tiêu Phong nói với hệ thống:
- Hệ thống, sử dụng cái học hủng miễn phí gì đó cho Ngự Nữ Thần Quyết cho ta.
- Oke kí chủ, hệ thống sẽ truyền thống tin vào não và thân thể kí chủ.
Một loạt tri thức tràn vào đầu não nhưng vốn đã quen thuộc nên Tiêu Phong cũng không có chuyện gì. Cúi xuống vác lên thân thể Mộc Miên, hắn liền đi về phía một hang động ở gần đó.
Đến giờ thì hắn vẫn không hiểu suy nghĩ của cái nhóm cướp này lắm:
- Tại sao một tên Nhất Tinh Đỉnh Phong lại phải chạy trốn ba tên Nhất Tinh Sơ Cấp. Đóng giả thế này chính là không đạt chỉ tiêu rồi.
Ngự Nữ Thần Quyết đạt đến tầng hai thì truyền thừa từ dâm tổ cũng dần dần mở ra.
Ngự Nữ Thần Quyết tầng hai – Tước Đoạt.
Truyền thừa Dâm Tổ: Khiển hồn chú, Hoán năng thuật.
Tước đoạt y như cái tên của nó, tước đoạt tu vi, nguyên âm, âm khí… Khiển hồn chú nghe thì cũng dễ hiểu đó chính là điều khiển linh hồn.
Còn Hoán năng thuật thì là chuyển hóa toàn bộ huyền khí trong nữ giới thành dâm khí. Pháp môn này có thể biến một con người bình thường thành một nô lệ tình dục đúng nghĩa. Việc bị dâm khí hành hạ mọi lúc mọi nơi không phải ai cũng chịu được.
Để thử nghiệm, Tiêu Phong liền sử dụng Hoán năng thuật lên Mộc Miên. Theo dòng chảy huyền khí, hắn truyền thẳng Dâm Khí vào trong kinh mạch của Mộc Miên. Dâm Khí vốn có tính chiếm hữu giờ đây đang dần dần chuyển đổi. Khi thấy Dâm khí đã chạm được đến đan điền và chiếm hữu nơi đó.
Tiêu Phong liền cời hết đồ của cả hai ra. Thân thể Mộc Miên cũng có thể nói là đẹp. Làn da trắng muốt, eo thon đi kèm với cặp ngực vừa tay khiến đàn ông dễ dàng thỏa mãn nha.
Nhưng Tiêu Phong không quá đỗi quan tâm. Liền rút ra dương vật của bản thân, hướng tiểu huyệt của Mộc Miên mà đâm lút cán.
Phạch…
Mộc Miên đau đớn do mất đi màng trinh liền tỉnh dậy. Mở mắt ra thì thấy bản thân đang bị cưỡng hiếp bởi người thanh niên kia. Mộc Miên tỉnh lại cũng không khiến Tiêu Phong quá chú ý.
Hắn liền bắt đầu nhấp, càng ngày càng nhanh. Mộc Miên cảm thấy nơi hạ thể truyền đến cơn đau đớn dữ dội:
- Đừng… rút… rút nó ra đi… công tử… ưhhhh… ưhhhh.
Trả lời Mộc Miên chính là âm thanh hai hạ bộ va chạm với nhau. Sau một lúc thì cảm giác đau đớn đã biến mất và thay vào đó là sung sướng khiên Mộc Miên cứ lâng lâng. Nhưng như cảm giác được cái gì đó, nàng ta cố vận sức để thoát ra thì một cảm giác sung sướng giáng xuống đầu nàng.
Mộc Miên ngay lập tức lên đỉnh. Cơ thể run bần bật còn Ln nàng thì không ngừng co bóp khiến cho Tiêu Phong cũng cảm thấy thoải mái mà tăng tốc.
Hắn càng nắc càng nhanh, Mộc Miên thì chỉ có thể nằm im mà chịu đựng:
“Ahhhh… nhanh… bạch… bạch… nhanh quá … ưhhhhh… đừng … chậm … bạch … bạch… ưhhhh… ahhhhhh… đừng… sâu quá… ưhhh… ahhhh… bạch… bạch… chết mất … ahhhh… ưhhh … bạch… bạch.”
Bây giờ thì lý trí của Mộc Miên chỉ còn lại việc giữ cho bản thân không bị bất tỉnh mà thôi. Tiêu Phong vừa nắc vừa lấy tay tóm lấy hai đầu ti của Mộc Miên mà kéo. Việc này khiến nàng ta đau một thì sướng mười, âm đạo liền co thắt lại.
Vừa cảm nhận sự sung sướng từ con cc của Tiêu Phong, vừa phải chịu sự sung sướng từ việc Dâm Khí trong cơ thể cắn trả.
Tâm trí của Mộc Miên giờ đã bị lu mờ đi. Sau khi chịu được mười cú nhấp nữa đến từ Tiêu Phong thì rốt cuộc cô lại lên đỉnh. Theo bản năng hông cô liền run bần bật không tự chủ xuất khí, lười mất tự chỉ mà thè ra. Đôi mắt trợn ngược lên rồi bất tỉnh.
Tiêu Phong cảm thấy cũng đến lúc kết thúc. Hắn liền nắc nhanh hết mức có thể mặc kệ Mộc Miên đã bất tỉnh. Sử dụng khí để tạo ra Khiển Hồn Ấn, một ấn kí kì lạ liền xuất hiện nơi bụng của Mộc Miên.
Nhấp được thêm một lúc thì hắn xuất tinh. Một dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào tử cung của Mộc Miên.
Phụt…
Rút dương vật ra thì từ trong Ln Mộc Miên chảy ra một dòng tinh đặc sệt. Lúc cương hiếp Mộc Miên thì hắn đã dùng Ngữ Nữ Thần Quyết để hấp thu Huyền khí trong người cô. Tiêu Phong ngồi xếp bằng để chuyển hóa nốt lượng huyền khí còn lại.
Bằng một cách thần kì nào đó mà hắn có thể tách dâm khí ra để truyền vào người khác. Trong khi đan điền vẫn là loại “khí” kia. Lúc hắn chuyển hóa xong cũng là lúc Mộc Miên tỉnh dậy, Tiêu Phong ra lệnh:
“ Mặc quần áo vào rồi đi theo ra.”
Mộc Miên vô hồn làm theo lời Tiêu Phong, đứng dậy mặc quần áo vào rồi đi theo Tiêu Phong. Tiêu Phong bỗng nhiên nghĩ ra một điều, hắn dùng khiển hồn ấn thử tăng độ nhạy cảm của Mộc Miên lên cao thì cô rùng mình ngồi bệt xuống đất.
Như tìm thấy được thú vui, hắn liền cắt đi phần dưới váy khiến Mộc Miên lộ ra đôi chân xinh đẹp cùng hai dòng nước trắng tinh đang rỉ từ từ xuống.
“ Đứng dậy và đi mau.”
Nói rồi hắn ta quay lưng đi. Mộc Miên liền đứng dậy đi theo, còn dâm thủy thì vẫn chảy ra nơi háng tạo nên một bức tranh toẹt vời.