Chương 16: Mười Năm trôi qua. Hệ Thống trở lại!!!

Sau khi dung nhập thì một dị biến xảy ra nơi đàn điền của Tiêu Phong cũng như trong cơ thể của hắn. Cảm nhận cơ thể sau khi dung nhập huyết mạch thì hắn ta hỏa khi nhận ra… Đan điền của hắn chia làm bốn phần.

Đó là Huyền Lực, Dâm Khí, một loại khí có tính chất trái ngược với Dâm khí nên hắn tạm gọi là Thanh Khí. Một loại năng lượng còn lại mang màu óng. Bốn loại năng lượng chú ngụ trong người hắn một cách bình ổn, nước sông không phạm nước giếng.

Cơn đói đi qua thì chợt trong đầu hắn nảy ra những suy nghĩ đan xen nhau khiến hắn rất đau đầu. Một dòng suy nghĩ thì chỉ muốn tìm phụ nữ để giao hợp một dòng suy nghĩ thì luôn nói rằng bản thân phải tìm nơi an tĩnh mà tu luyện. Không liên quan đến sự đời hay nữ nhân.

Chưa hết thì một dòng suy nghĩ khác xen vào giữa làm cho Tiêu Phong muốn đi đánh nhau với một ai đó ngay và luôn.

- Đm, cái củ cẹc gì đang xảy ra thế ? Thế này thì chắc mấy ngày sau điên mất!!!

Tiêu Phong liền ngồi xếp bằng xuống. Việc trọng lực mạnh hơn gấp 10 lần cũng khiến hắn khá khó khăn trong việc di chuyển.

Vận chuyển Diệt Lôi Kinh hấp thu Huyền Lực trong phòng tập thời gian. Ở tại thế giới này thì huyền lực tuy ít nhưng không phải là không có. Hắn dần dần đưa huyền lực vào vị trí trung tâm đan điền.

Hắn cũng không phải thằng ngu mà không nhận ra được ba loại khí trong cơ thể khiến hắn có những suy nghĩ kia. Điều động huyền lực đến vị trí trung tâm đan điền thì 3 “khí” kia cũng tràn ra mở rộng lãnh thổ và vẫn giữ vị trí cân bằng. Tuy nhiên Dâm Khí và Thanh Khí vẫn tạo nên xung động dù chỉ chạm nhau trong tức khắc. Nói là cân bằng nhưng loại khí màu vàng kia có vẻ không yên phận khi liên tục va chạm với hai loại khí còn lại.

Đúng như hắn dự kiến, Huyền Lực không có tính chất rõ ràng nên nó có thể tiếp cận các loại khí mà sẽ tạo ra sự xung động nào cả. Huy động huyền lực hấp dẫn ba loại khí lại. Tiêu Phong muốn dung hợp tất cả loại năng lượng này lại thành một.

Ba loại khí liền bắt đầu chuyển động theo hình tròn, huyền lực dần dần dung hợp cả ba lại. Nhìn thấy ba loại khí có thể dung hợp thì bất giác Tiêu Phong thả lỏng tinh thần,

Lúc này, dị biến xảy ra. Ba loại năng lượng liền mất ổn định mà bùng nổ nơi đan điền tạo ra rung chấn cực mạnh khiến Tiêu Phong trực tiếp bất tỉnh.

(Tại một hành tinh xa xôi trong vũ trụ)

- Hử, Beerus-sama. Sao ngài lại đột nhiên tỉnh giấc thế, bình thường thì phải hơn 30 năm nữa cơ mà ?

Người được gọi là Beerus kia trả lời:

- Ta cũng không biết, tự dưng mơ một giấc mơ rất kì lạ rồi tỉnh dậy thôi.

- Hô Hô Hô, giấc mơ kì lạ ư ?

Người tên Beerus kia mặc kệ mà nói to:

- CÁ TIÊN TRI ĐÂU RỒI, CÚT RA ĐÂY COI!!!

Nói là người thì cũng không phải. Beerus là một vị thần hủy diệt trong hình hai người lai mèo. Và có nước da màu tím. Chính xác là giống mèo Sphynx.

Lúc này thì một chiếc cốc bay chứa một cá bay tới.

- Dạ, ngài cho gọi em.

- Trong giấc mơ của ta xuất hiện một con người có thể đánh ngang cơ ta. Liệu nó có phải sự thật không ?

Con cá nhanh nhảu đáp:

- Đúng là người như thế đã xuất hiện và theo tôi được biết thì không lâu sau người đó sẽ xuất hiện thôi.

- Thế hắn sẽ xuất hiện ở đâu ?

- Dạ, ngay tại nơi này.

- Vậy là tên đó sẽ tự tìm đến đây à ? Thế thôi đi ngủ tiếp vậy.

Vị thần mèo hủy diệt của chúng ta lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

( Tại một nơi sâu thẳm nhất của thế giới)

Một hành tinh không hề có một chút sự sống nào cả. Ở nơi trung tâm có một cái bàn tròn, xung quanh là sáu cái ghế bằng đá. Chợt trời đất rung chuyển, một cái ghê bằng đá khác trồi lên từ dưới đất.

Ở sau nó ghi một dòng như tỏa ra một loại khí tức đáng sợ:

- Asmodeus

……

Trở lại với nhân vật chính của chúng ta. Tiêu Phong đã tỉnh lại sau ba giờ đồng hồ ngất xỉu.

- Bà mẹ nó chứ, thả lỏng một xíu mà tí chầu diêm vương rồi.

Tiêu Phong giờ đây cmn thật sự rất đau đầu nha. Ba loại suy nghĩ kia cứ quấy nhiễu khiến hắn thật sự khó chịu. Tuy nhiên hắn cũng biết được cách giải quyết vấn đề này là dung hợp tất cả các năng lượng lại.

Nếu biết được các dòng suy nghĩ đấy đại diện cho cánh cửa bước lên một loại ý cảnh cao hơn thì có lẽ đã khác. Nhưng, hắn không biết và chỉ muốn loại bỏ nó ra khỏi đầu nhanh nhất mà thôi.

Ngồi xếp bằng xuống, Tiêu Phong lại bắt đầu quá trình dung hợp. Lần này không có vẻ miễn cương như trước nữa, dòng năng lượng quay tròn đều bắt đầu quá trình dung hợp.

Tuy vậy nó không dễ dàng tí nào cả, chỉ cần Tiêu Phong phân tâm một chút thôi là sự xung đột lại xảy ra ngay lập tức. Chưa kể quá trình dung hợp còn rất lâu.

Theo ước tính của hắn thì việc dung hợp này có thể kéo dài từ 10 đến 30 năm cũng nên. May mắn đây là thân thể của Tiêu Phong chứ không phải Goku, tuy nhìn hắn đúng y hệt Goku trong nguyên tác nhưng cơ thể thì không. Đó chỉ là một bộ da thôi, không thì chả mấy chốc hắn hẹo vì bệnh tim.

Dần dần ngừng lại vòng xoáy dung hợp. Hắn nhớ lại những kí ức mà hệ thống truyền cho hắn. Tiêu Phong không như Goku phải mày mò về super Saiyan mà hắn biết rõ cách làm thế nào để biến hình vào lúc này.

Nhưng lúc này hắn không có gì để đẩy cao sự phẫn nộ của bản thân cả. Không thể làm gì hơn, Tiêu Phong chỉ có thể lại ngồi xuống và tiếp tục tu luyện.

Hắn cứ tu luyện ngày qua ngày, từ tháng này sang tháng nọ. Năm này qua năm khác. Chợp mắt đã 10 năm trôi qua.

- Đt con mẹ nó. Bố mày chịu đủ rồi.

Trong đan điền của Tiêu Phong giờ đã dung hợp hoàn toàn các loại năng lượng với nhau. Giờ đây, hắn cảm thấy sức mạnh tràn trề. Lượng khí thông qua tập luyện đã tăng rất nhiều.

- Giờ thì cút khỏi nơi chó chết này thôi.

Tiêu Phong vận khí lại ở một đầu ngón. Cản nhận được khí của toàn bộ bản thân đã tích tụ lại, Tiêu Phong liền giải phóng nó.

Chỉ thấy một quả cầu năng lượng nhỏ bằng ngón tay bay từ từ lên phía trước.

ĐOÀNG!!!

Một vụ nổ lớn xảy ra làm cho Tiêu Phong bị bắn văng vào trong ngôi nhà phía sau.

Tiêu Phong hắn thật sự chịu hết nổi rồi. Hắn đẩy năng lượng khí lên mức cao nhất có thể để tiếp tục ý định thoát khỏi đây.

Giờ hắn đang tức giận, tại sao cách đấy mười năm trước lại ngu đến mức phá hủy cánh cửa để giờ đây phải ở trong này. Chợt dị biến xảy ra, lượng khí của Tiêu Phong tăng mạnh một cách khủng khiếp. Khí của hắn tăng lên gấp đôi, gấp ba rồi gấp năm lần.

Mái tóc đen giờ đang ẩn hiện màu váng óng.

- AAAAAAAAAAAAA!!!

Khí của Tiêu Phong bùng nổ dữ dội. Mái tóc hắn chuyển sang màu vàng óng rồi dần dần dài ra. Nó cứ tiếp tục dài cho đến khi ngang hông mới dừng lại.

Khí mái tóc hắn ngừng dài thêm cũng là lúc lượng khí trong người Tiêu Phong mạnh lên gấp mười lần lúc bình thường.

Bay ra ngoài, hắn lại như lúc trước tích tụ Khí lại nơi ngón tay. Một quả cầu năng lượng được bắn ra. Nó dần dần tạo ra một cánh công không gian. Cánh cổng đang mở dần dần. Khi Tiêu Phong vui sướng vì bản thân mình sắp được ra ngoài thì chợt cánh cổng không gian nổ tung.

Em rất tốt nhưng xin lỗi anh rất tiếc.

Vụ nổ khiến Tiêu Phong trực tiếp bất tỉnh. Khổ thằng bé, cả cuộc đời toàn là ngất với bất tỉnh :)))))

Một giờ trôi qua.

- Alo alo kí chủ nghe thấy không.

- alo alo kí chủ ơi, tỉnh dậy đê.

Một giọng nói khiến Tiêu Phong tỉnh lại:

- Ai đấy ?

- Bổn hệ thống đây.

- Hệ thống ?

Tiêu Phong khựng lại vài giây.

- HỆ THỐNG!!! Ngươi quay lại rồi.

- Đúng vậy nha, ta quay lại rồi. Mà kí chủ ở có một mình thôi mà chơi ngu để rồi bất tỉnh thế ?

- Chơi ngu cc, ta đang tìm cách thoát ra khỏi phòng tập tinh thần đây.

Hệ thống hồi trước vốn rất vô cảm giờ đây còn cười vào mặt Tiêu Phong với cái giọng nhân tính hóa rõ rệt:

- HAHAHA, xưa chơi ngu thì giờ chịu đi. Ngu thì chết, khóc lóc cái ln.

- Đệt. Ta biết ta ngu rồi, giờ thì chỉ ta cách thoát khỏi đây đi ?

- Cái này bổn hệ thống chịu thôi. Tự làm tự chịu đi. Mà ra khỏi đây rất dễ nha, chỉ tại ngươi yếu quá thôi kí chủ à.

Tiêu Phong đầu đẩy ??? hỏi lại hệ thống:

- Yếu đâu mà yếu, rõ ràng ta đã đạt đến siêu Saiyan cấp 3. Theo lí thuyết thì đã mạnh bằng Buu rồi chứ. Tại sao lại không được.

- Cái này bổn hệ thống chịu.

Tiêu Phong giờ bó tay rồi. Chả lẽ hắn phải ở trong này cả đời ư ?

- À mà không hẳn, bổn hệ thống có một cách giúp cho ngươi mạnh lên mặc dù khá tốn thời gian. Nhưng đây cũng là cách duy nhất lúc này rồi.

- Cách gì ?

- Súc áp!!!

- Súc áp ? Ý ngươi là cô đặc năng lượng lại hả hệ thống ?

- May là não bộ của kí chủ còn hoạt động bình thường, không thì bổn hệ thống sẽ mắc kẹt với một thằng ngu suốt đời mất.

Tiêu Phong rất bất ngờ với hệ thống, có vẻ sau khi cập nhật thì nó đã trở nên nhân tính hóa rất nhiều.

- Hệ thống đéo gì mà chửi kí chủ như ngươi đâu ?

- Đầy nha, ta chửi thế là nhẹ rồi đấy. Mà không có thời gian đâu, xách cái mông đi tu luyện đi để còn sớm ngày thoát khỏi đây.

- Ủa rồi nếu theo cách này thì mất bao nhiêu thời gian ?

- Theo bổn hệ thống tính toán thì với một thằng ngu như ngươi sẽ mất khoảng 15 đến 20 năm.

- Đ… À mà thôi.

Tiêu Phong giờ đây cũng không hẳn muốn ra ngoài nữa. Chủ yếu là đếch ra được, phần còn lại là có hệ thống nói chuyện cùng, hắn cũng không bị tự kỉ nữa.

Tiêu Phong lại tiếp tục tu luyện với mục tiêu sớm ngày thoát ra khỏi phòng tập tinh thần.

P/S: Ai cho em xin tips bớt lười với.