- Cmn, lên phản gank nhanh, nó gank tao này. Thôi, tao chết mịa rồi.
Buông chuột và bàn phím , tựa vào cái ghế, Sơn bất lực nói.
Chàng trai này tên là Hoàng Sơn năm nay đã 21 tuổi. Hắn là sinh viên năm nhất của Đại Học Kinh Tế. Ngoại hình thì cũng ưa nhìn, cao khoảng mét 75. Gương mặt không đến nỗi tệ, chỉ có điêu là hắn rất nhạt nhẽo đã thế lại là Wibu. Chưa hết, Hoàng Sơn còn là kẻ cực kì mê game.
Hiện tại thì Sơn đang leo rank cùng Trung Kiến – Bạn thân của hắn trong tựa game Liên Minh Huyền Thoại.
- Tao chưa lên giày, chậm như rùa bò thì gank thế nào được.
Thằng Kiên gắt lên. Sơn do chết ngay mạng đầu rất cay cú cũng đáp trả :
- Thôi mày cút m xuống bot đi, để tao đánh.
Thế trận hiện tại đang là một mạng giết đầu cho top team bạn, Vốn là một boy one champ Udyr nên Hoàng Sơn cực kì tự tin khi cầm trong tay vị tướng này. Hắn đã bỏ bao nhiêu thời gian để khổ luyện cơ mà.
Đúng với các tên ingame “Tứ Linh Nhập Thể” đậm chất one champ, Sơn dễ dàng hành top bạn ra bã mặc dù tên kia đã có lợi thế từ trước. Tuy nhiên, với cặp bot phút thứ 15 đã để team bạn đẩy đến nhà chính thì hắn cũng bó tay chịu chết.
Tắt mày, hắn đứng dậy đi về.
- Tao về đây chứ gánh mày không nổi !
- Cút về đi thằng gà.
Thấy thằng bạn đi về, Trung Kiên không quên quay ra cà khịa một câu. Nhưng, Sơn không để ý tới mà hắn đang nghĩ … về đến nhà thì nên xem Naruto hay Dragon ball hay là hent… không không ai lại xem cái đấy.
Về đến nơi, hắn tiến lại gần chiếc máy tính đặt ở góc phòng. Đặt cuộn giấy ăn và cốc nước xuống, hắn bật máy lên. Bỗng một con chuột từ đâu chui ra làm cốc nước bị đổ vào ổ cắm, điện bị chập dẫn đến việc Hoàng Sơn – người đang ấn tay vào nút khởi động đã bị điện giật.
Sơn chỉ cảm thấy cả người tê liệt không thể cử động, mọi thứ dần dần mơ hồ rồi tối sầm lại.
…
Một lúc sau, Hoàng Sơn tỉnh lại ở một nơi trắng xóa. Đây là một không gian chỉ có màu trắng, không có cái gì hay ai khác ngoài hắn cả.
- Gì đây, không phải mình ngỏm củ tỏi rồi ? Đây là đâu ?
Sơn tự hỏi. Câu nói vừa dứt thì dị tưởng xảy ra, một cô gái khoảng 18 tuổi dần dần xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn cô gái trước mặt, Cậu em của Hoàng Sơn không tự chủ được mà vươn lên để chào cờ.
Hắn chỉ có thể thốt ra một từ thôi.
Đẹp!!!
Dáng người thon thả hình chữ S, làn da thì trắng như tuyết. Quan trọng là cô nàng có một bộ ngực đồ sộ hẳn cỡ G-Cup. Nàng ta mặc trên mình một bộ sườn xám màu đỏ càng toát lên đường cong hoàn mỹ.
Sơn nghĩ thầm :
-CMN, mlem thế nhờ!
Cô gái có vẻ đã nhận ra Hoàng Sơn đang có mặt ở đây, cô hỏi :
- Sao ngươi lại có mặt ở đây ?
Mặt cô gái không cảm xúc kèm theo giọng điệu lạnh như băng, cậu em của Hoàng Sơn bất tri bất giác liền tiu ngỉu. Hắn vội vã trả lời :
- Tôi cũng không biết, tôi chỉ nhớ rằng bản thân bị điện giật rồi bất tỉnh mà thôi. Còn lại thì tôi chịu !
- Vậy ra lại là người được chọn à. Haizz !
Cô gái lẩm bẩm rồi thở dài. Vốn cách khá xa nên Hoàng Sơn không hề nghe thấy lời của cô nàng, hắn chỉ biết gãi đầu gãi tai. Đang không biết phải làm gì, cô gái lên tiếng :
- ngươi đã chết rồi, bây giờ ngươi chỉ là linh hồn thôi.
- Ẹc, vậy là tôi chết thật rồi à ? Mà đây là địa ngục ư, khác với tưởng tượng ghê.
Hoàng Sơn vừa nói vừa nhìn ngó xung quanh tỏ vẻ rất hứng thú. Cô gái này kinh ngạc và cảm thấy thú vị với chàng trai trước mặt. Một kẻ vừa mới chết nhưng lại không tỏ vẻ gì cả. Thú Vị. Cô hỏi :
- Ngươi chết rồi mà vẫn tỉnh bơ nhỉ, không lo cho gia đình à ?
- Gia đình hả ? Tôi lo lắm chứ nhưng sinh lão bệnh tử mà. Tôi có lo cũng chẳng được gì, số trời định rồi.
Cô gái nghe câu trả lời liền liên tục nói :
- Thú vị, thật là một chàng trai thú vị mà.
Không đợi Hoàng Sơn ngơ ngác nói gì thêm, cô liền búng tay rồi nói :
- Người là một con người thú vị đấy, chúc ngươi ở thế giới mới vẫn giữ được sự điềm tĩnh đó. Tạm Biệt.
- Ơ, thế giới mới cái gì thế. Không phải tôi sẽ được chuyển kiếp ư ?
Cơ thể Hoàng Sơn dần dần được một quang cầu bao bọc và nâng lên. Còn câu hỏi của hắn á, xin lỗi cô nàng kia không có vẻ nào là sẽ trả lời cả. Chỉ thấy cô hất tay một cái, Hoàng Sơn với quả cầu liền bay vút đi. Lại nói đến Hoàng Sơn khổ thân của chúng ta, vừa tỉnh lại giờ đây lại tiếp tục bất tỉnh.
…
Hoàng Sơn giờ đây đã lấy lại ý thức, nhưng mọi thứ đều tối đen không có một tí ánh sáng. Hắn chính xác là không thấy bất cứ thứ gì cả, nghĩ thầm :
- Lại cái gì nữa đây trời.
Bất chợt trước mặt hắn xuất hiện ánh sáng, Hoàng Sơn tựa như được di chuyển về phía đó. Ánh sáng càng ngày càng gần.
Vụt !!!
- Chúc mừng phu nhân đã sinh ra một bé trai kháu khỉnh.
Đó là âm thanh đầu tiên mà Hoàng Sơn nghe thấy, mở mắt ra thì hắn thấy một bà lão khoảng 60 tuổi đang bế bản thân.
CÁI GÌ!!! Bế hắn, hắn to thế cơ mà. Sao mà có thể bế được cơ chứ. Hắn mở mồm muốn nói nhưng tất cả âm thanh phát ra chỉ có thể là tiếng khóc. Hắn chợt hiểu ra ý nghĩa của “thế giới mới” cô gái kia đã nói. Hắn nhìn thấy mọi thứ ở đây đều làm bằng gỗ trông rất cổ kính, đặc biệt là hắn không thấy một thiết bị điện tử nào cả.
Lúc này, cửa bị mở ra. Một người đàn ông trung niên chạy vào liên tục hô :
- Nương tử, nương tử. Nàng có sao không ?
Lúc này, bà mụ đang bế Hoàng Sơn liền đưa cho ông rồi nói :
- Chúc mừng gia chủ đã sinh ra một bé trai.
Hoàng Sơn thấy đây có lẽ bố của hắn. Nhưng, hắn lại cực kì thắc mắc :
- Đây đâu phải Tiếng Việt ? Thế tại sao mình lại hiểu được.
Một âm thanh trả lời Hoàng Sơn nhưng từ nó phát ra từ chính trong đầu hắn :
- Đó là do hệ thống đã giúp kí chủ học tập ngôn ngữ thế giới này.
- Ra là vậy. Mà khoan, ai đang nói đấy.
Hoàng Sơn nói nhưng chỉ phát ra được tiếng oe oe. Cái âm thanh cơ giới đó lại một lần nữa vang lên:
- Ta là hệ thống du lịch vạn giới sẽ đi theo để giúp đỡ kí chủ.
- Hệ thống ? Là giống mấy cái hệ thống trong truyện tiên hiệp á ?
- Đúng vậy !
Nhận được lời xác nhận từ âm thanh cơ giới đó, hắn cảm thấy rất vui nha. Bản thân vốn đã chết đi, giờ lại sống lại ở thế giới khác với “bàn tay vàng”.
- CMN, ta có bàn tay vàng trong làng xuyên không rồi.
Hoàng Sơn vui mừng hét ầm lên nhưng vẫn như thế, chỉ có tiếng oe oe mà thôi.
Giờ hắn mới để ý thế giới bên ngoài, người đang ôm hắn là một người phụ nữ trông rất xinh đẹp nhưng rất tiều tụy. Đây là mẹ của hắn ư ? Điều đó không khỏi làm hắn nhớ về người mẹ ở trái đất.
- Phu quân, chàng đặt tên cho con đi.
Người phụ nữ vừa ôm Hoàng Sơn vừa nhẹ nhàng nói.
- Tên con à…ờm…
Người đàn ông lắp ba lắp bắp khiến Hoàng Sơn nghĩ thầm :
- Có đặt tên thôi mà khó khăn thế à ?
- Được rồi, Tên con sẽ là Tiêu Phong.
Và thế là Hoàng Sơn à nhầm, Tiêu Phong đã chính thức sống lại tại một thế giới mới.
*