'' Đội trưởng! Hãy dẫn dắt chúng ta đánh bại bọn họ đi! '' Lời nói của Kakeru như một ngòi nổ, kích thích sự tức giận của các cầu thủ Musashi. Thù của Homaru, thù của Misugi, bây giờ tính một lượt.
'' Có tinh thần như vậy là tốt, nhưng cũng không được bất cẩn. ''
Kakeru thấy vậy, nhẹ nhàng cười nở nụ cười lạnh lùng, sau đó giơ lên cánh tay. Ánh sáng màu vàng lấp lóe trong con mắt của hắn.
'' Đội chiến thắng sẽ là Musashi! Bóng đá của chúng ta là tuyệt đối! ''
Tuy đây mới là lần đầu Kakeru tiếp quản đội bóng, nhưng hắn như là một vị lãnh đạo trời sinh vậy, biết cách để kích thích tinh thần chiến đấu của toàn đội.
" Kakeru của chúng ta lên làm đội trưởng kìa! Tuyệt quá! " Nhìn Kakeru giơ cao cánh tay đeo băng đội trưởng như đang tuyên bố chiến thắng, gần như tất cả các cổ động viên nữ đều thể hiện ra sự nhiệt tình chưa từng có trước đó. Có lẽ, hiện tại Kakeru đã hấp dẫn toàn bộ Fans nữ của Misugi Jun, biến thành Fans nữ của hắn rồi.
'' Còn mấy phút nữa kết thúc hiệp một? '' Kakeru hỏi.
'' Còn ba phút! ''
Kakeru nở nụ cười : '' Ba phút hả? ''
'' Akutsu. Sau khi có bóng lập tức chuyền cho ta. '' Kakeru nhẹ nhàng nói.
Akutsu nghe vậy, tự nhiên cảm giác có vẻ như mình đang bị Kakeru khiêu khích, lập tức quát lên :
'' Việc quái gì mà ta phải đưa bóng cho ngươi chứ... '' Chưa nói dứt câu, cổ họng Akutsu nghẹn lại, như bị ai đó bóp chặt.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng mà sắc bén của Kakeru, hắn cảm giác như đang có hàng ngàn con dao găm chĩa vào cổ họng mình, khiến cho hắn không nói nên lời. Akutsu chỉ cảm giác trước mắt mình không phải là một con người, mà là một con quái vật vừa mới thức tỉnh sau giấc ngủ say. Hắn cảm thấy hai đầu gối mình đau run lên.
Akutsu sợ. Không sai... Lần đầu trong đời, Akutsu đã sinh ra cảm giác sợ hãi.
'' Ta không muốn lặp lại một lần nữa. '' Kakeru lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống Akutsu.
'' Hiểu... Hiểu rồi... '' Akutsu cắn chặt môi, cắn răng thốt ra câu này. Trong lòng hắn đang không ngừng gào thét.
'' Chết tiệt! Chuyện gì đang xảy ra với ta vậy?!!! Đây là cảm giác sợ hãi ư? Akutsu này lại đang cảm thấy run sợ trước một thằng nhóc lớp 5 sao? ''
Các cầu thủ khác nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Kakeru, lại nhìn Akutsu đứng đó cúi gằm mặt, không khỏi than thở :
'' Đội trưởng mới không hổ là '' Lãnh khốc vương tử ''. Thật là lạnh lùng quá! Ngay cả Akutsu cũng không thể không cúi đầu. ''
'' Phải đấy! Trước đây Kakeru – kun vẫn cho chúng ta cảm giác khá là thân thiện, nên ta quên mất hắn còn có danh hiệu này. ''
Trận đấu tiếp tục. Hẳn là trọng tài đồng tình với Misugi, cho nên tuy công nhận bàn thắng của đội Meiwa nhưng vẫn tặng cho Hyuga Kojiro một tấm thẻ vàng vì lỗi thô bạo.
Kakeru và Akutsu đang đứng trước bóng.
Tuýt!!!
Tiếng còi khai cuộc đã vang lên. Nhưng mãi mà Akutsu vẫn chưa có hành động gì. Kakeru cũng đứng im, lẳng lặng nhìn hắn.
Ánh mắt lấp lóe chẳng biết đang nghĩ điều gì.
Đợi đến khi trọng tài hơi mất kiên nhẫn, chuẩn bị cảnh cáo đội Musashi, thì Akutsu rốt cuộc cũng chuyền bóng cho Kakeru. Nhưng, từ trên khuôn mặt cau có dữ tợn của hắn, ai cũng hiểu được Akutsu không cam lòng.
Thấy Kakeru nhận bóng, Hyuga lập tức quát lên :
'' Takeshi! Chúng ta xông lên cướp bóng mau! Đừng để Aizawa dẫn bóng! ''
Nói xong, Hyuga lập tức xông lên, chuẩn bị giáp lá cà, tranh chấp bóng với Kakeru.
Nhưng khi Hyuga Kojiro và Sawada Takeshi vừa chạy đến trước mặt Kakeru, thì bọn họ bỗng sững người đứng lại.
'' Chuyện gì thế này? Luồng áp lực này là sao? '' Hyuga thầm nghĩ. Trên trán hai người không ngừng đổ mồ hôi hột.
Kakeru chỉ đứng đó, không nhúc nhích, nhưng cả hai người lại cảm nhận được một luồng sức nặng đè lên bờ vai. Áp lực vô hình khiến cho cả Hyuga lẫn Sawada đều cảm thấy ngộp thở.
Giống như trước mặt họ không phải là một học sinh tiểu học...
… Mà là một vị quân vương ngồi trên ngai vàng bễ nghễ thiên hạ.
Kakeru dẫn bóng tiến lên. Hắn đảo bóng với tốc độ cực nhanh. Hai chân giống như đang đạp xe đạp vậy, khiến cho người ta không biết đường nào mà lần.
'' Đùa gì vậy?!! Ta là '' Mãnh hổ '' Hyuga Kojiro!!! '' Hyuga Kojiro không hổ là Hyuga Kojiro. Hắn rất nhanh liền đột phá được áp lực tới từ Kakeru, xông lên nhoài người xoạc bóng. Lần này Hyuga rất cẩn thận, tuy tung toàn lực xoạc bóng nhưng tay của hắn cũng để ngang với mặt đất, sẵn sàng cho mọi tình huống. Khi nãy Hyuga đã nếm thử sức mạnh của Kakeru, nên hắn sẽ không để mình gục ngã cùng một chỗ tới hai lần. Minh chứng là lần này Hyuga lựa chọn vào bóng chứ không phải va người.
Kakeru đổi hướng một cách bất ngờ. Nhoáng một cái, bóng đá đến chân bên trái.
Feint Double Scissors!
Hyuga đã phòng bị trước chiêu này. Hắn chống tay xuống đất, mau chóng bật người dậy, tung ra cú tông vai.
'' Đừng hòng vượt qua được ta! ''
Hyuga Kojiro căn thời gian rất tốt. Kakeru vừa mới đổi hướng, chắc chắn sẽ không kịp dồn sức để chống lại cú huých của Hyuga. Hắn như một con mãnh hổ lao tới xé xác con mồi ngon trước mặt mình.
Bỗng nhiên, Kakeru nở nụ cười lạnh lẽo.
'' Ngươi kiêu ngạo quá rồi đấy Hyuga. Ta cần gì phải vượt qua ngươi... ''
Kakeru giật bóng lại phía sau. Mũi chân kéo bóng sang bên trái, sau đó cổ chân ngoặt một cái, quả bóng lăn qua háng của Hyuga một cách dễ dàng trước ánh mắt kinh ngạc của hắn.
Hyuga xoay người, cố gắng muốn đuổi theo Kakeru. Nhưng đáng tiếc, hắn là Hyuga Kojiro mà không phải Akutsu Jin. Dưới tác động của quán tính, việc hắn bỗng dưng xoay người là một điều cực kỳ ngu xuẩn. Chỉ thấy Hyuga trượt chân, mắt cá chân bỗng đau nhói, ngồi bệt xuống mặt sân cỏ.
'' … Mà tự chính bản thân ngươi sẽ tránh đường cho ta! ''
Đợi khi mọi người lấy lại tinh thần, Kakeru đã vượt qua Hyuga, để lại hắn ngơ ngác ngồi tại chỗ cũ.
'' Chết tiệt! Tại sao lại vậy! '' Hyuga Kojiro muốn quay về phòng thủ. Nhưng dù hắn có cố gắng thế nào thì cũng không thể đứng lên được. Hyuga cảm giác chỗ mắt cá chân đau chết mất. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy khó hiểu và kinh hãi... Tại sao Kakeru lại như biến thành một con người khác vậy.
Nhờ có Hyuga xông lên, dù vẫn còn hơi run rẩy, nhưng Sawada Takeshi cũng không còn cảm giác áp lực đến không tài nào cử động được như lúc nãy nữa.
Nhìn thấy Sawada tiến đến áp sát, Kakeru cũng không dừng bước.
Đột nhiên, hắn chân phải Kakeru giẫm lên bóng, xoay lưng về phía Sawada.
Thời khác này, nếu như có cổ động viên đội tuyển Pháp ở đây, nhất định sẽ thét lên một tiếng :
'' Chúa ơi! Zidane! ''
Đúng thế. Khi sử dụng Marseille Turn qua người, Kakeru phảng phất như hóa thân thành Zidane. Động tác mềm mại mà linh hoạt. Dù là kỹ thuật, hay là tốc độ rê bóng đều không thể chê vào đâu được.
Sau khi đột phá cặp bài trùng của đội Meiwa, hàng phòng thủ còn lại chỉ là bức tường giấy bất cứ lúc nào cũng có thể xuyên thủng trong mắt của Kakeru.
Lạnh lùng liếc sang trái, Kakeru nhấc chân chuyền bóng. Ánh mắt của hắn như biết nói vậy. Chỉ một ánh mắt nhưng tiền vệ cánh trái Shinji Sanada đã hiểu rõ ý của Kakeru, chạy thẳng tới điểm rơi trái bóng.
Sanada không để phí phạm một giây. Vừa nhận được bóng, hắn lập tức tung ra đường chuyền một chạm chuẩn xác cho Kakeru.
Chẳng cần nói đến Wind Walk, tốc độ của Kakeru trong kì đại hội lần này cũng vốn là số 1 số 2. Hắn như một chiếc Air Blade chạy băng băng trên sân, không ai có thể đuổi kịp bước chân của Kakeru.
'' Không ổn rồi! '' Wakashimazu lo lắng. Bàn thắng vừa rồi để cho hắn hiểu không được để cho Kakeru có cơ hội tung ra cú sút. Bởi hắn biết, đối với Kakeru, có thủ môn hay có thủ môn cũng như nhau.
'' Không thể chờ thêm được nữa! '' Wakashimazu Ken từ trong khung thành của Meiwa xông ra. Sải chân dài khiến cho tốc độ của hắn cũng rất nhanh. Nhón chân một cái, Wakashimazu đã bay tới dưới chân của Kakeru. Hai bàn tay của hắn chụm lại, tung ra cú chém ngang trong Karate.
Kakeru khinh thường liếc một cái.
'' Quá ngây thơ. ''
Hai chân của hắn kẹp lấy trái bóng, sau đó vung ra phía sau. Gót chân trái đạp vào trái bóng.
Rainbow Flick!
'' Cái gì? ''
Wakashimazu không nghĩ tới vào tình huống này Kakeru vẫn có thể bình tĩnh mà thực hiện cú rê bóng. Hắn không kịp phòng bị, chỉ có thể trơ mắt nhìn trái bóng bay lơ lửng qua đầu mình.
Mục tiêu không còn, Wakashimazu không kịp dừng lại, đổ ầm xuống đất, khiến cho bụi bay tứ tung.
Trước mặt Kakeru là gôn trống. Đương nhiên hắn sẽ không bỏ lỡ bất kì cơ hội nào.
Roạt!
Bóng lăn vào lưới trước sự kinh hãi, trầm trồ, ngỡ ngàng và thán phục của mọi người.
Cùng lúc này, trọng tài cũng thổi hồi còi kết thúc hiệp thi đấu thứ nhất.
Tỉ số là 3-2 cho học viện Musashi!