Chương 18: Không gian giới chỉ

'' Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành. Khen thưởng : Một lần rút thưởng ngẫu nhiên, một điểm thuộc tính. E hèm... Xét thấy kí chủ chăm chỉ làm việc, không phụ sự mong đợi của hệ thống, đặc biệt thưởng cho kí chủ thêm ba lần rút thưởng, một điểm đặc biệt, ba điểm thuộc tính, 100000 tích điểm. '' Vừa về đến nhà, Kakeru liền nghe thấy hệ thống nhắc nhở.

Trở về phòng, hắn bĩu môi : '' Xàm vừa thôi bố, rõ ràng là bồi thường mà bây giờ lại nói là thưởng thêm. Đừng nói nhiều nữa, rút thưởng luôn đi cho nó nóng. ''

Đĩa quay lại xuất hiện trước mặt Kakeru.

" Chúc mừng kí chủ, đạt được kỹ năng cấp D - Double Team, xuất xứ từ '' Pokemon ''! Học được cần 6 điểm nhanh nhẹn! "

Đáng tiếc, hiện tại Kakeru chỉ có 5 điểm nhanh nhẹn, không đủ tiêu chuẩn để học Double Team.

Quả nhiên, kỹ năng càng cao cấp thì lại càng khó học.

Ồ, đợi đã nào... Hình như mình còn bốn điểm thuộc tính cơ mà.

Kakeru quyết định thật nhanh, lập tức phân phối một điểm thuộc tính vào nhanh nhẹn, để nó từ 5 biến thành 6, vừa đủ điều kiện để học Double Team.

'' Double Team : Tạo ra ảo giác khiến người ta lầm tưởng như mình có thể phân thân thành hai người, tăng khả năng né tránh.

Tiêu hao thể lực : 1.

Không thể thăng cấp. ''

'' Ơ kìa, tại sao Double Team của ta chỉ có thể phân thân làm hai. Ta nhớ hồi xưa xem Pokemon, con Pidgeotto có thể phân thân thành mười mấy con cơ mà. ''

'' Điểm nhanh nhẹn của kí chủ không đủ. Nhanh nhẹn 6 chỉ có thể phân ra một cái ảo ảnh, nhanh nhẹn 8 phân ra hai cái, nhanh nhẹn 10 phân ra ba cái... Cao nhất là 12 điểm nhanh nhẹn, có thể phân ra 7 cái. ''

Kakeru cảm thấy hơi đáng tiếc, nếu có thể phân ra 8 cái ảo ảnh thì còn ai có thể ngăn lại pha dẫn bóng của hắn nữa chứ.

Ozora Tsubasa có tuyệt chiêu Heel Lift, Hyuga Kojiro có Straight Line Dribble, hắn hiện tại cũng có Double Team, khẳng định giải toàn quốc sẽ rất thú vị đây.

Kakeru cảm giác Double Team của hắn khá giống với chiêu Aura Feint của cầu thủ chủ chốt của tuyển Thụy Điển – Stefan Levin. Nhưng hai người người nào lợi hại hơn thì hắn không biết, chắc phải đợi cả hai đối đầu mời có thể thấy được kết quả.

'' Tiếp tục rút thưởng. ''

'' Chúc mừng kí chủ, đạt được vật phẩm cấp D - Một túi tiên đậu ( fake ). Chú ý : Do đây là hàng fake nên 1 hạt chỉ có thể hồi phục 5 điểm thể lực, không thể hồi phục thương thế. Một túi tiên đậu có 10 hạt. ''

Kakeru thấy hơi bị nản. Tuy rằng có thể hồi phục thể lực, nhưng loại vật phẩm này chỉ có thể dùng một lần, cũng chẳng quý giá là mấy.

'' Tiếp. ''

“ Chúc mừng kí chủ, đạt được vật phẩm cấp E – Thần cấp kem đánh răng P/S : Sử dụng có thể khiến hàm răng sạch bong sáng bóng, mát dịu hương thơm. ''

Kakeru sững người ra một lúc, sau đó mới thở dài : '' Bố tổ sư, may với chả mắn. ''

Nhìn một lần rút thưởng cuối cùng còn sót lại, Kakeru cắn môi, do dự.

Từ nãy đến giờ có thể thấy hôm nay hắn không may mắn lắm, ngoại trừ rút được một cái kỹ năng cấp D, còn lại hầu như có thể coi là hàng rác. Thế nhưng bây giờ chừa lại một lần rút thưởng không rút, chẳng lẽ hắn lại chịu thua cái hệ thống này ư.

Cắn răng một cái : '' Tiếp! Ông đây không tin ta lại đen đến thế. ''

Nói xong hắn bèn chắp tay vái lạy ông trời : '' Thiên linh linh, địa linh linh, ông trời phù hộ, gia tiên liệt tổ liệt tông họ Trần độ trì cho con rút được thứ tốt... Nam mô a di đà phật... A men... Sặc cà lặc tục tiệp... ''

"Chúc mừng kí chủ, đạt được trang bị cấp C – Không gian giới chỉ, xin ngài hãy lập tức nhỏ máu nhận chủ để tránh bị đánh mất! " Hệ thống thông báo khiến cho Kakeru ngây người.

]

Dĩ nhiên lại là không gian giới chỉ trong truyền thuyết.

Hắn hiểu có thể rút được phần thưởng cấp C khó đến nhường nào. Phải biết từ đầu đến giờ Kakeru đã rút thưởng gần chục lần rồi, mà phần thưởng cao cấp nhất hắn rút được cũng chỉ có cấp D thôi đấy.

Một cái nhẫn màu bạc phong cách rất cổ xưa xuất hiện trong tay Kakeru.

Kakeru cắn răng, lấy một cái bút bi đâm rách ngón cái, lấy máu nhỏ vào phía trên cái nhẫn.

Nhẫn bạc chỉ hơi phát sáng một tí, sau đó liền trở lại như cũ, khiến cho Kakeru cũng chẳng biết mình có thành công hay không. Đột nhiên, xuất hiện trước mắt hắn là một không gian nhỏ hẹp tối om om, đại khái cũng chỉ có 5 mét vuông, khoảng bằng một cái nhà vệ sinh.

Nhìn xuống dưới đất, hắn liền phát hiện cách đó không xa có một cái túi và một cái hộp, hẳn là túi tiên đậu và kem đánh răng.

'' Không gian giới chỉ : Xuất xứ từ Tu Chân Giới

Độ rộng : 5 mét vuông

Điều kiện nâng cấp : 15 điểm tinh thần lực. ''

Ừm, có thể nâng cấp. Xem ra độ quý hiếm của cái không gian giới chỉ này cũng chẳng kém một cái trang bị cấp B nha. Mỗi tội điều kiện nâng cấp hơi khó khăn tí xíu.

Tiếp theo, mở ra bảng thuộc tính, Kakeru chần chừ một lúc, quyết định đem ba điểm thuộc tính còn lại dồn cả vào thể lực. Thoắt cái thể lực của Kakeru đã lên đến 9 điểm, còn một điểm nữa là gấp đôi người bình thường.

Còn một điểm đặc biệt kia Kakeru dự định chưa dùng vội, cứ để tạm đấy phòng thân đã... Dù sao bây giờ kỹ năng và thuộc tính của hắn cũng gần đủ rồi.

Kí chủ: Aizawa Kakeru

Tuổi tác: 11

Lực lượng: 5 ( người bình thường là 5 )

Thể lực: 9 ( người bình thường là 5 )

Tinh thần: 6 ( người bình thường là 5 )

Nhanh nhẹn: 6 ( người bình thường là 5 )

Linh hồn lực: 15 ( đã đạt đến đỉnh điểm, cao nhất là 15 )

Năng lực: Thiên tài bóng đá.

Kỹ năng: Bóng đá tinh thông ( cấp 1 ), Wind Walk ( cấp 2 ), Fireshot ( cấp 1 ), Rocket Shot ( cấp 1 ), Double Team.

Dựa theo số liệu, có lẽ bây giờ Kakeru đã trở thành cầu thủ mạnh nhất trong đám học sinh tiểu học rồi, dù là Ozora Tsubasa hay Hyuga Kojiro, Misugi Jun cũng không sánh được.

Vừa nghĩ đến điều này, Kakeru liền vui vẻ.

" Kakeru, ngươi trốn trong phòng làm gì đó, đi ra ăn cơm nhanh lên nào. " Ngoài phòng truyền đến tiếng gọi của Mine.

'' Ta ra ngay đây. ''

….............................

Sáng sớm hôm nay diễn ra vòng loại đại hội bóng đá giành cho thiếu niên toàn quốc. Mục tiêu số một lúc này của học viện Musashi là chiếm lấy vị trí đầu bảng, trở thành đội bóng đại diện cho Tokyo.Đối thủ đầu tiên của bọn họ là Shimizu FC, ở Tokyo cũng có chút tiếng tăm.

Vì học viện Musashi là đội hạt giống, cho nên bọn họ sẽ chơi ngay trong ngày đầu tiên của kỳ đại hội.

" Akutsu, tại sao ngươi bây giờ mới đến? Ngươi có biết cả đội chờ ngươi bao lâu rồi không. " Ngay khi Akutsu vừa lười nhác đi đến khu vực nghỉ ngơi, Misugi Jun lập tức chạy tới hỏi. Hắn còn tưởng rằng Akutsu trên đường gặp phải chuyện gì đó.

" Đừng có dạy đời ta! " Akutsu mặc áo của mình vào, hơi mất kiên nhẫn phất phất tay.

Trong mắt hắn, Misugi Jun đã là kẻ thua cuộc, không đáng để hắn tôn trọng.

" Thôi được, ngươi khởi động mau lên! Nửa hiệp đầu ngươi và Kakeru ra sân trước, hiệp sau ta ra sân! " Misugi Jun biết tính tình của Akutsu, cũng chẳng thèm phàn nàn gì mà chỉ dặn hắn vài câu.

'' Trận đấu chuẩn bị bắt đầu! Cầu thủ của Musashi FC và Shimizu FC chuẩn bị ra sân! " Tiếng nhắc nhở truyền đến từ loa phát thanh.

Misugi Jun nhanh chóng tập hợp mọi người lại, quây thành một vòng tròn.

" Hôm nay là trận đấu đầu tiên của chúng ta. Mọi người tự do phát huy sở trường của bản thân. Hôm nay chúng ta sẽ dùng chiến thuật 4 – 4 – 2, tất cả chú ý phối hợp với Kakeru và Akutsu... Tất cả rõ chưa?!! ''

" Vâng! " Mọi người đồng thời gật đầu, còn Kakeru thì nhìn ra phía khán đài.

" Kakeru, cố gắng lên! " Yayoi Aoba phe phẩy bàn tay nhỏ, cổ vũ cho Kakeru.

Ở phía đối diện, vẻ mặt của các cầu thủ Shimizu đều rất căng thẳng. Bọn họ thật sự quá đen đủi, ngay vòng đầu tiên đã đụng độ đội hạt giống của giải.

Misugi Jun của học viện Musashi được gọi là '' Bóng đá vương tử '', nổi tiếng gần như ngang với thủ môn thiên tài Wakabayashi Genzo. Tự nhiên các cầu thủ của Shimizu cũng nắm bắt được chiến tích của Musashi FC.

Huấn luyện viên của Shimizu FC thì cố gắng giảng giải chiến thuật thật tỉ mỉ, sau đó khích lệ, cổ vũ cầu thủ toàn đội.

'' Đến lúc ra sân rồi! " Kakeru dẫn đầu đám cầu thủ của học viện Musashi bước ra sân.

" Oa! Đến rồi... Đội bóng của học viện Musashi đến rồi! "

" Ơ, vì sao Jun - sama không ra sân. "

" Đúng thế! Chẳng lẽ hôm nay chúng ta không được xem chàng biểu diễn sao. "

" Ế!!! Nhìn kìa, '' Lãnh khốc vương tử '' của trường chúng ta... Aizawa Kakeru đang ở trong sân kia. Trời ạ! Kawaii! Kakeru – chan thật là đáng yêu. Đã có Kakeru – chan thì coi như hôm nay '' Bóng đá vương tử '' không ra sân cũng không việc gì! ''

'' Kakeru – sama, cố gắng lên!! ''

Đứng phía ngoài sân, gần như tất cả các học sinh nữ đến xem trận đấu này đều đồng thanh cổ vũ cho Kakeru.

Vốn là hôm nay bọn họ đến vì Misugi Jun, cho nên khi thấy Misugi Jun không ra sân thì rất thất vọng. Nhưng vừa thấy Kakeru thì thất vọng lại bỗng nhiên biến thành kinh hỉ rồi.

Tiếng hoan hô cùng cổ vũ vang bên tai liên miên không dứt đã quá quen thuộc với các cầu thủ đội Musashi. Trên mặt họ không hề có sự căng thẳng lo lắng mà chỉ có cảm giác hưởng thụ.

Mặt khác, ngoại trừ khán giả, trên khán đài còn có rất nhiều phóng viên cùng với cầu thủ và huấn luyện viên của các đội bóng khác. Bọn họ đều có chung đặc điểm đó là trong tay mỗi người đều có một quyển vở ghi chép hoặc một cái camera, hẳn là dùng để thu thập thông tin của các cầu thủ Musashi.

Tuýt!

Tiếng còi vang lên. Trận đấu đầu tiên của học viện Musashi cuối cùng cũng bắt đầu.