Chương 132: Yến Triệu Ca chân thành tha thiết

Dịch giả: rolland

Huyền Thạch trưởng lão toàn lực trấn áp mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch dị biến, nhưng toàn bộ hầm mỏ lúc này dường như muốn chia năm xẻ bảy.

May mà ở đây còn có Sơn Thạch Ông cùng Tả trưởng lão, ba vị đại lão Thương Mang Sơn đồng loạt ra tay, lúc này mới đem mạch khoáng ổn định lại.

Nhưng khiến đám người Thương Mang Sơn khóc không ra nước mắt chính là công tác lúc nãy của Yến Triệu Ca cùng Triệu Hạo đều uổng phí.

Tả trưởng lão hít sâu một hơi, khống chế lại tâm tình của mình, nhìn thẳng Triệu Hạo, trầm giọng hỏi:

- Đây là chuyện gì?

Triệu Hạo cau mày, nhìn chòng chọc vào mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch đã trở nên xa lạ.

Hắn không để ý trả lời câu hỏi của Tả trưởng lão, thậm chí bất chấp mạch khoáng dị biến còn không bình ổn, tự mình thám sát xung quanh, rồi đến tủy khoáng.

Một lát sau, vẻ mặt của Triệu Hạo bỗng nhiên trầm xuống:

- Toàn bộ... Đoạn Mạch Hồi Lưu Chi Pháp không thể áp dụng nữa, nếu sử dụng có thể làm mạch khoáng bị hủy hoại lần nữa!

- Tại sao lại...

Triệu Hạo đột nhiên quay đầu nhìn Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca phát hiện ánh mắt soi mói của Triệu Hạo, nhưng hắn cũng không để ý đến.

Hắn làm một bộ dáng ngạc nhiên, quan sát toàn bộ mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch trước mắt, đồng dạng kiểm tra kỹ càng khu vực tủy khoáng.

Sau một lúc lâu, Yến Triệu Ca lắc đầu:

- Xuyên Tham Pháp của ta cũng không có tác dụng.

Tả trưởng lão nhìn chằm chằm Triệu Hạo:

- Là thao tác sai, có thể làm lại hay không?

- Hay phương pháp có vấn đề?

Đối với vấn đề của Tả trưởng lão, Triệu Hạo trầm mặc không nói, chỉ nhìn chòng chọc Yến Triệu Ca.

Hắn lý giải mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch tuy không bằng Yến Triệu Ca, nhưng cũng không cạn, hắn mơ hồ cảm giác được, mình bị Yến Triệu Ca gài bẫy rồi!

Có thể là Xuyên Tham Pháp của Yến Triệu Ca lúc trước nhìn như không có ảnh hưởng gì, trái lại trợ giúp Đoạn Mạch Hồi Lưu Chi Pháp tăng thêm hiệu quả.

Nhưng thực ra chính vì Xuyên Tham Pháp đã âm thầm cải biến trạng thái của mạch khoáng, lúc này mới làm cho Đoạn Mạch Hồi Lưu Chi Pháp mất đi hiệu lực, thậm chí nổ tung.

Đối với Triệu Hạo căm tức, Yến Triệu Ca như nhìn không thấy, vẻ mặt nghi ngờ kiểm tra tủy khoáng:

- Biến hóa như thế, cũng thật sự không ngờ đến, cái này có chút khó khăn a.

Sắc mặt của Huyền Thạch trưởng lão phát khổ, Sơn Thạch Ông đồng dạng nhíu mày.

Hai người bọn họ, cùng Tả trưởng lão đều có chút hoài nghi, tầm nhìn đảo qua Yến Triệu Ca cùng Triệu Hạo.

Bởi vì Đoạn Mạch Hồi Lưu Chi Pháp dị biến vừa rồi làm bản thân mạch khoáng cùng cảnh vật xung quanh và dòng chảy Linh khí xảy ra thay đổi.

Tuy mấy cường giả phản ứng rất nhanh, liên thủ trấn áp dị biến, nhưng tất cả chi tiết trước đó đều bị lau đi, khó có thể biết được nguyên nhân nào tạo thành kết quả như bây giờ.

Bọn họ cũng nghi ngờ Yến Triệu Ca động tay động chân, nhưng lại không có chứng cứ.

Quan trọng nhất chính là, so với Triệu Hạo đang không có cách nào, việc khôi phục mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch còn phải xem Yến Triệu Ca.

Kết quả còn phải trông cậy vào tiểu bối Quảng Thừa Sơn làm cho đám người Sơn Thạch Ông cảm thấy muốn tức giận.

Sơn Thạch Ông ho nhẹ một tiếng:

- Vừa rồi ngươi nói, còn có pháp môn giúp mạch khoáng khôi phục chín thành phải không?

Hắn trong nội bộ của Thương Mang Sơn thuộc về một phái thân thiện Quảng Thừa Sơn, vừa rồi cũng không có mở miệng châm chọc Yến Triệu Ca, lúc này vẫn có thể hòa hoãn bầu không khí.

Mà Tả trưởng lão cùng Huyền Thạch trưởng lão, đều xấu hổ im lặng không lên tiếng.

Yến Triệu Ca nghe vậy, mỉm cười đáp lại:

- Quả thật còn một biện pháp, nhưng nhằm vào tình trạng mạch khoáng lúc trước, bây giờ muốn dùng phải kiểm tra lại một phen.

Sơn Thạch Ông cười khổ gật đầu:

- Rất thành thục, Yến Địch có con như vậy, làm sao không vui.

Nghe Sơn Thạch Ông đánh giá Yến Triệu Ca rất thành thục, một đám đệ tử Thương Mang Sơn thiếu chút nữa phun máu, lại muốn phản bác, nhưng phản bác không được.

Sắc mặt của Triệu Hạo thì tái xanh, đứng yên lặng tại chỗ, làm sao hắn nghe không hiểu được, Sơn Thạch Ông khích lệ Yến Triệu Ca đồng thời cũng muốn gõ hắn!

Bản lĩnh còn thiếu mà đi liều lĩnh!

Lời nói chưa ra khỏi miệng, nhưng Triệu Hạo lại cảm giác ánh mắt những người khác nhìn hắn, rõ ràng đều chỉ trích như vậy.

Một khắc trước chính là anh kiệt ngang trời xuất thế, một khắc sau từ trên trời mà rơi xuống đáy cốc.

Hắn muốn đặt chân trong Thương Mang Sơn vốn phải thể hiện nổi bật hơn bất kỳ đệ tử trẻ tuổi nào của Thương Mang Sơn, nhưng lúc này chưa lên cao bước đầu tiên, đã trực tiếp đạp hụt!

Không thể bay lên không nói, trái lại quăng chính mình một thân đầy bùn.

Tuy rằng Huyền Thạch trưởng lão đúng lúc ngăn cản mạch khoáng dị biến, không tạo thành tổn thất không thể cứu.

Như theo dự đoán của hắn, những này kế tiếp hắn ở Thương Mang Sơn không thể nào sống khá giả.

Tả trưởng lão làm người đề cử Triệu Hạo, nghe Sơn Thạch Ông nói vậy cũng cảm thấy trên mặt đau rát.

Yến Triệu Ca kiểm tra tỉ mỉ tủy khoáng, bên tai truyền đến âm thanh của Phong Vân Sanh truyền âm:

- Tất cả đều là kế hoạch của ngươi?

- Khi nghe tên Triệu Hạo kia nói phương pháp của hắn có thể khôi phục mạch khoáng bảy thành ta mới biết.

Yến Triệu Ca nói:

- Phương pháp có thể làm mạch khoáng khôi phục lại bảy thành, chỉ có Đoạn Mạch Hồi Lưu Chi Pháp, kỳ thật Xuyên Tham Pháp có thể khôi phục lại tám thành, là ta cố ý áp chế hiệu quả, mà hai pháp môn này, bất kể ai trước ai sao đều xảy ra xung đột.

- Ta muốn cảm tạ Triệu Hạo, bằng không, ta không thuận lợi để Thương Mang Sơn tiếp thu Lôi Nguyên Tô Sinh Thuật.

Phong Vân Sanh nghe vậy hỏi:

- Vậy nếu Triệu Hạo động thủ trước thì sao? Phá hư mạch khoáng không phải là ngươi sao?

- Đương nhiên ta sẽ không hồ đồ giữ nguyên kế hoạch, trực tiếp đổi kết hoạch dự bị, chỉ là có chút phiền phức hơn mà thôi.

Yến Triệu Ca nhún vai một cái nói:

- Nhưng mà, tính cách quyết định số phận, vị Triệu sư đệ này không làm ta thất vọng a.

Yến Triệu Ca giả bộ thăm dò toàn bộ mạch khoáng lại một lần, lại nhắm mắt suy nghĩ một lúc lâu, mới nhìn Sơn Thạch Ông nói:

- Phương pháp thứ hai của ta vẫn có thể sử dụng.

- Chỉ là, pháp môn này có một chút vấn đề nhỏ, quý phái có thể không dễ dàng tiếp thu.

Âm thanh của Yến Triệu Ca hơi dừng một chút:

- Rõ ràng là hiệu quả tốt hơn, nhưng mà trước đây ta không dùng chính vì nguyên nhân này.

Sơn Thạch Ông hỏi:

- Hiện tại, chỉ còn phương pháp này, đúng không?

Yến Triệu Ca gật đầu:

- Chí ít, trừ cái này ra, ta tạm thời không có biện pháp khác.

Sơn Thạch Ông nhìn thoáng qua Triệu Hạo đang trầm mặt không nói, quyết định:

- Cứ nói đi!

Nếu bên ngoài Sơn Vực đột nhiên xuất hiện mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch mới, Thương Mang Sơn bất luận như thế nào cũng phải thu được, nếu tình thế bức bách, thậm chí không tiếc khai chiến với Thánh địa khác!

Thương Mang Sơn đối với mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch khát cầu, đã vô cùng bức thiết rồi.

Yến Triệu Ca đáp:

- Phương pháp này, tên là Lôi Nguyên Tô Sinh Thuật.

- Lôi Nguyên... Tô Sinh Thuật?

Nghe cái tên này, trong lòng của Sơn Thạch Ông, Tả trưởng lão, Huyền Thạch trưởng lão cùng những cường giả Thương Mang Sơn đều không khỏi nhảy một cái, mơ hồ có dự cảm xấu.

Yến Triệu Ca tiếp tục nói:

- Phương pháp này, cần mượn một vật khác.

Nhẹ nhàng vung tay lên, A Hổ bên cạnh đi lên phía trước, hai tay dâng lên một hộp gấm, hộp gấm mở ra, bên trong là một viên ngọc thạch màu lam tím.

Bên trong ngọc thạch có từng đạo lôi quang màu u lam lóng lánh, còn có tiếng sấm truyền ra, giống như chiếu rọi một bóng người.

- Lôi Huỳnh Phách Ngọc!

Vừa thấy vật này, đám người Sơn Thạch Ông đều đen mặt.

Tả trưởng lão lúc này cũng không nhìn mặt mũi nữa, ngẩng đầu lên trừng mắt Yến Triệu Ca:

- Phương pháp của ngươi, phải dùng thứ này?

Lôi Huỳnh Phách Ngọc, chí bảo độc nhất sinh ra tại Lôi Vực, vô cùng khan hiếm, đối với Thiên Lôi Điện có tác dụng rất lớn!

Trong mắt của Võ giả Thiên Lôi Điện, địa vị chỉ cao chớ không thấp hơn Cự Linh Huyền Thạch của Thương Mang Sơn.

Bởi vì nguyên nhân khan hiến, luôn luôn ở tình trạng cung không đủ cầu.

Khan hiếm đến nổi nếu Thương Mang Sơn muốn giao dịch cùng Thiên Lôi Điện, Thiên Lôi Điện có thể kiên quyết cự tuyệt.

Nếu Đại Nhật Thánh Tông nỗ lực mượn chuyện này, liên hợp Thiên Lôi Điện áp bức Thương Mang Sơn trở thành đồng minh, ngược lại sẽ trêu chọc Thiên Lôi Điện.

Những tài nguyên khác của Bát Cực Đại Thế Giới, theo Thiên Lôi Điện thấy, đều không bằng Lôi Huỳnh Phách Ngọc.

Nhìn dáng vẻ như muốn ăn thịt của đám đại lão Thương Mang Sơn, Yến Triệu Ca vô tội nói:

- Cho nên, từ đầu ta không dự định nói ra phương pháp này.

- Bản môn tới đây, là vì giúp đỡ quý phái, xúc tiến hai nhà chúng ta thành lập hợp tác, tuy rằng hy vọng quý phái liên minh với Quảng Thừa Sơn chúng ta, cùng đối kháng Đại Nhật Thánh Tông cùng Thiên Lôi Điện, nhưng ý định gây xích mích này, ta không cố ý làm.

Yến Triệu Ca trong ánh mắt của tất cả mọi người là vô cùng chân thành tha thiết a.