Chương 15: Di tàng võ Hoàng

Âm thanh bất ngờ của nam tử họ Trương phá tan bầu không khí vốn đang hài hòa, vui vẻ sau thành quả của họ. Vẫn luôn bình tĩnh trung niên đoàn trưởng khuôn mặt cũng vì đó trầm xuống, hắn có chút gằn giọng hỏi:

-" Tiểu Trương ngươi đây là có ý gì ?"

-" Ý gì? Chẳng lẽ ngươi không hiểu ta muốn nói gì sao? Vậy ta cũng không ngại nói rõ ra một chút cho các ngươi hiểu a."

-" Chúng ta cùng nhau hợp sức giết Yêu lang nhưng không ngờ nó quá cường đại phản kích dẫn đến ngươi cùng bọn hắn liều mạng đấu cái sinh tử để đổi lấy cơ hội cho ta giết nó nhưng các ngươi cũng vì đó mà không qua khỏi. Thế nào? Câu chuyện của ta có hấp dẫn ? Có đủ bi kịch, đủ đau thương mất mát a?" giọng nói âm lãnh, khuôn mặt với nụ cười ngoan lệ của nam tử họ Trương vang lên.

-" Ngươi... Ngươi... Tại sao ngươi có thể làm như vậy? Chúng ta đã từng là đồng đội vào sinh ra tử, sau bao nhiêu chuyện sao ngươi lại muốn giết chúng ta? " Âm thanh yếu ớt của ba huynh đệ A Đại vang lên.

-" Đừng hỏi. Ngươi hẳn là vì di tàng a? " Lần này lên tiếng không phải là trung niên đoàn trưởng hay tên nam tử họ Trương mà là vẫn luôn trầm mặc ít nói nữ tử mập mạp.

Đáp lại nàng là một tiếng cười bỉ ổi sau đó vẫn là gọng nói âm lãnh của tên nam tử họ Trương vang lên:

-" Hahahahhaha. Ngươi đoán đúng nhưng rất tiếc không có thưởng. Các ngươi có biết vì ngày này ta chờ đợi rất lâu, mất rất nhiều thời gian để có thể lên một kế hoạch cho ngày hôm nay. Lão Thiên cũng không phụ lòng ta. "

-" Thì ra là vậy! Haizz. Chúng ta đã chiến đấu vào sinh ra tử hơn mười năm nay, tình cảm đó lại không sánh bằng một di tàng nhỏ nhoi kia sao ?" trung niên đoàn trưởng tuy luôn bình tĩnh nhưng lúc này trong giọng nói cũng không nhịn được có chút run rấy.

-" Di tàng nhỏ nhoi? Ngươi quản gọi đó là di tàng nhỏ nhoi. Đó là di tàng của võ Hoàng a, cường giả đỉnh cao võ Hoàng a? Đạt được truyền thừa của hắn không nói ta có thể đạt đến võ Hoàng nhưng võ Vương vẫn là có thể chứ? "

-" Ngươi xem toàn bộ Lam Thiên vương triều có nhiều ít võ Vương? Nếu ta có thể đạt được truyền thừa ta sẽ một bước lên trời a, lúc đó ta muốn mỹ có mỹ, muốn tài có tài thậm chí là phong tước trong triều đình cũng không phải không thể a." Liên tục là những câu hỏi của hắn vang lên, hắn càng nói càng điên cuồng, ánh mắt tham lam cùng với sát khí đang dần ngưng tụ.

-" Ngươi nghĩ truyền thừa của võ Hoàng dễ dàng như vậy có thể đạt được sao, dù ngươi có đạt được đi nữa thì muốn đột phá võ Vương cảnh cũng không hề đơn giản, chưa nói đến võ Hồn của ngươi chỉ là tam phẩm cả đời này ngươi có thể đột phá võ Quân có thể là vạn hạnh rồi." Nữ tử mập mạp lại một lần nữa lên tiếng.

-" Im miệng. Con đàn bà ngu ngốc. " Tam phẩm võ hồn là hắn nỗi đau lớn nhất , hắn cũng mong muốn dựa vào truyền thừa võ Hoàng lần này mà có thể tìm cách đột phá gông cùm xiềng xích đi tới cảnh giới cao hơn.

Lúc này vẫn đang bị thương nghiêm trọng A Nhị cũng lên tiếng:

-" Đúng vậy. Một tên phế vật tam phẩm võ Hồn như ngươi si tâm vọng tưởng để có thể đốt phá võ Vương, ta xem ra cả đời ngươi đừng nói võ Quân dù cho tiến thêm một bước võ Tông hậu kỳ cũng không thể đi? Hahahahhahah. "

-" Câm miệng. Ba tên béo ngu ngốc. " Lúc này nam tử họ Trương cũng có chút nóng giận nhưng chợt hắn bình tĩnh lại khóe miệng khẽ nhếch:

-" Dù ta đột phá thì có sao, các ngươi lên nhớ đây là truyền thừa của võ Hoàng a, không ai là không muốn. Nếu ta mang nó dâng lên cho triều đình hay giao dịch với mấy đại gia tộc thì nửa đời còn lại của ta cũng là hưởng thụ a. Không cần mỗi ngày chém chém giết giết cùng mấy tên ngu ngốc các ngươi."

Thực tế hắn nói cũng không sai, võ Hoàng cảnh linh khí hóa hải có năng lực hủy thiên diệt địa dù đặt ở Vẫn Tinh hoàng triều địa vị cũng là người trên người. Truyền thừa của võ Hoàng nếu để cho những đại gia tộc, cường giả biết được cũng là một hồi đầu rơi máu chảy, nhất là những gia tộc có võ Vương cảnh tối đỉnh hay những cường giả tán tu võ Vương tối đỉnh thì võ Hoàng cảnh là cả đời tâm nguyện đối với họ. Đặc biệt đối với đại gia tộc không nói có đột phá võ Hoàng hay không chỉ nói đến những tài nguyên tu luyện như công pháp, đan dược, võ kỹ, binh khí,... cũng đủ để gia tộc đó tăng lên mấy cấp bậc, võ Hoàng không thể nhưng ra vài vị võ Vương chắc chắn không có vấn đề gì.

-" Trong tàn tích chúng ta tìm được chỉ có nửa tấm bản đồ, còn lại một nửa ngươi không có mà muốn tìm được di tàng của võ Hoàng không phải là ước mơ... " Trung niên đoàn trưởng trầm giọng lên tiếng nhưng lời nói chưa hết hắn như nhận ra điều gì đó, gương mặt vốn luôn bình tĩnh hắn cũng đỏ lên vi tức giận, hắn khẽ quát:

-" Nửa tấm còn lại trong tay ngươi. Thì ra là vậy. Ra lại vậy. Lỗi do ta, do ta a. Vậy hôm nay ta có liều cái mạng này cũng phải giết ngươi. TRƯƠNG NHỊ CẨU. Hự. Phốc. " Phẫn nộ trung niên nam tử bỗng nhiên đứng dậy định lao về phía nam tử gọi Trương Nhị Cẩu nhưng không ngờ hắn mới đứng lên thì máu đen cũng không ngững tuôn ra từ miệng hắn. Tay hắn run rẩy chỉ về phía Trương Nhị Cẩu giọng nói hữu khí vô lực:

-" Ngươi... Ngươi... Hạ độc. Là lúc nãy trong quán trọ ?"

-" Đúng vậy, là ta đã hạ độc, không chỉ ngươi mà là tất cả các ngươi, là Khí Ách đan, độc này không màu, không vị. Nó đối với võ Tông cảnh không quá lớn tác dụng, độc chỉ phát tác khi linh khí trong người các ngươi bị tiêu hao dưới ba thành, nói cách khác chỉ cần dưới ba thành linh khí thì dù cho ngươi có là võ Quân cảnh thì mỗi khi vận dụng linh lực cũng sẽ giống ngươi như hiện tại vậy, độc phát rồi cũng chẳng mất bao lâu nữa thân vong. "

-" Hahahhaha... Hahahhahahhahahahahahah."

-" Ngươi... Tiểu nhân bỉ ổi. .. Phốc."

-" Tam đệ. "

Tính cách trầm ổn nhất trong ba huynh đệ lúc này A Tam cũng không chịu được gầm lên đánh về phía Trương Nhị Cẩu nhưng kết quả cũng không khác tên đoàn trưởng là mấy.

-" Trương Nhị Cẩu. Chẳng lẽ sau bao lần vào sinh ra tử ngươi không thể niệm chút tình cảm mà tha cho chúng ta sao. Ngươi lên nhớ đoàn trưởng đã từng có ân cứu mạng vơi ngươi, ngươi định vong ân phụ nghĩa? " Nữ tử mập mạp sau một hồi yên lặng cuối cùng lên tiếng.

-" Thì tính sao. Nếu hôm nay ta tha mạng cho các ngươi sau này các ngươi sẽ tha cho ta sao. À mà cũng không có chuyện ta tha mạng cho các ngươi đâu, nói cho vui thôi. Hơn nữa ta ghét nhất ai gọi ta Trương Nhị Cẩu. Hừ. "

-"..."

Sau một lúc hắn nói tiếp:

-" Các ngươi có trách thì trách Chu đoàn trưởng của chúng ta a. Hắn lúc đó rõ ràng đã nhận ra điển kỳ lạ trong tấm bản đồ là mới bị xé rách nhưng hắn lại không nói, hắn thậm chí không nghi ngờ ai nữa chứ. Thật nực cười, luôn luôn bình tĩnh quyết đoán hắn lại có lúc lựa chọn sai lầm mà đã là sai lầm thì phải trả giá có điều cái giá có lại không phải tiền hay linh thạch mà là mạng của các ngươi a. "

-" Còn có các ngươi không thắc mắc ngoại trừ công pháp, võ kỹ ra đồ vật hắn lấy được đi đâu hết hay sao? Các ngươi không thắc mắc vì sao nàng ta võ hồn cũng là yêu hầu sao? Các ngươi không muốn biết vì sao hai người họ có thể dễ dàng tu thành võ kỹ dung hợp sao? Các ngươi không muốn biết nàng vì gì không bị tổn thương quá lớn sau khi sử dụng võ kỹ dung hợp sao? Các ngươi không thắc mắc vì sao hai người đều họ Chu hay sao? Sao các ngươi không thử đi hỏi vị đoàn trưởng đáng kính của chúng ta xem. "

Nghe Trương Nhị Cẩu nói tuy huynh đệ A Đại có thắc mắc nhưng vẫn đáp lại:

-" Hừ, điều đó thì có liên quan gì đến chuyện ngươi phản bội chúng ta. Ngươi không cần dùng kế ly gián cỏn con này. "

-" A. Kế ly gián? Các ngươi đánh giá quá cao bản thân mình rồi. Các ngươi không muốn biết nhưng ta vẫn cứ nói cho các ngươi biết. "

-" Đủ rồi... Không cần ngươi phải nói. Chu Vân Xương nàng là nữ nhi của ta. "