Chương 13: Yêu thú Bản Mệnh kỹ

Nghe lệnh đoàn trưởng sau người cũng theo đó xông lên, tách ra bao xung quanh U Ảnh Yêu lang đang suy yếu.

-“ Giết “

Tiếng nói của đoàn trưởng vang lên cũng là lúc năm người tế ra các loại võ kỹ, binh khí chém giết về phía U Ảnh Yêu lang.

Thấy mấy tên nhân loại yếu đuối dám nhân lúc suy yếu phục kích mình Yêu lang nổi giận gầm lên, dù cho bản thân bị trọng thương nhưng nó cũng không sợ, chỉ cần không đạt tới võ Quân cảnh dù cho hiện tại nó vẫn còn trọng thương cũng không đem chi dong binh đoàn để trong lòng.

-“Liệt Hoả quyền.” Tên đoàn trưởng dẫn đầu công kích, tay hắn nắm thành quyền ở xung quanh bao bọc ngọn lửa đỏ rực, nhiệt độ cũng vì đó tăng lên đấm về phía U Ảnh Yêu Lang.

Các thành viên còn lại cũng theo đó hành động, nam tử vẻ mặt hèn mọn lui ra sau thoắt ẩn thoắt hiện nhìn về phía Yêu lang, ba nam tử cao lớn đứng ngay sau trung niên đoàn trưởng. Nữ tử mập mạp thì đứng sau cùng, còn nữ tử vũ mị vẫn tại chỗ ẩn nấp.

Nhìn thấy quyền đầu đánh về phía mình, U Ảnh Yêu lang không né tránh một trảo đáp lại, tưởng trừng thường thường không có tính nguy hiểm công kích lại uy lực tuyệt luân phá tan quyền pháp của trung niên đoàn trưởng còn thẳng hướng về phía năm người, mặt đất rung động, cây cối nứt toác, mạnh mẽ vô cùng.

Tuy nhiên người trung niên dù sao cũng là đoàn trưởng dong binh đoàn, thân kinh bách chiến, hắn vội lấy ra một đôi quyền sáo. Quyền đầu nắm chặt, sau lưng hư ảnh một chỉ hầu tử bao phủ hơn bốn mươi mét phạm vi, thân hình rực lửa, cơ bắp vạm vỡ, hai mắt trừng lớn, cánh tay nắm chặt, quyền đầu cũng theo đó gào thét mà ra. Không sai, tên trung niên đoàn trưởng trực tiếp tế ra võ Hồn của bản thân. Tứ phẩm võ Hồn Liệt Hoả yêu hầu. Quyền thế thẳng bức U Ảnh yêu lang, cuống họng gào thét:

-“ Liệt Hoả quyền.”

Vẫn là Liệt Hoả quyền nhưng so với quyền khi nãy khác một trời một vực. Quyền uy to lớn, liệt hoả gào thét, xung quanh không khí trở lên đỏ rực, mặt đất phá toái, Liệt Hoả quyền lúc này đã mạnh hơn không chỉ mười lần, uy lực thậm chí đã không thua kém một kích bình thường của võ Quân cường giả. Qua đó có thể thấy khi không dùng võ Hồn với khi sử dụng võ Hồn khác biệt như thế nào. Ở phía xa quan sát Độc Cô Tiêu Dao cũng không khỏi cảm khái:

-“ Thật mạnh a. Chiến lực của tên đoàn trưởng này cũng không tồi.”

Dù sao dong binh đoàn đa phần đều là những người không có bối cảnh phải dựa vào bản thân để tu luyện, một người không có bối cảnh như trung niên đoàn trưởng không có quá nhiều tài nguyên tu luyện mà có thể xuất ra chiêu thức vượt qua cảnh giới của bản thân đã là rất tốt rồi mặc dù không thể bỏ qua công lao của võ Hồn cùng với quyền pháp kia vô cùng thích hợp, nhưng hắn còn cảm thấy trong quyền của trung niên đoàn trưởng đã hình thành ra một chút thế làm cho hắn có chút ngạc nhiên. Chỉ dựa vào đó cũng đủ thấy nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra hắn sẽ đột phá được võ Quân. Nhưng muốn đến cảnh giới cao hơn là không thể bởi võ Hồn của hắn chỉ là tứ phẩm.

Thế là một loại ý cảnh của bản thân khi đạt đến một giới hạn nhất định nào đó, thế ở đây là một loại ý chí, thế vô cùng kỳ diệu nó đại biểu cho một loại vận luật. Bình thường cường giả võ Quân mới có thể đụng đến thế. Quyền có quyền thế, kiếm có kiếm thế, đao có đao thế,... Người lĩnh ngộ thế khi thi triển võ kỹ sẽ giúp cho uy lực tăng lên gấp bội. Trung niên đoàn trưởng có thể tại trước khi bước vào võ Quân chạm tới thế đã là không tầm thường. Khoảng cách tới võ Quân cảnh của hắn cũng không còn quá xa.

Suy nghĩ thì chậm nhưng thực tế đây chỉ như là một ý niệm lướt qua trong đầu Tiêu Dao mà thôi.

Quay lại chiến trường U Ảnh Yêu lang cũng không nghĩ một tên chỉ mới võ Tông đỉnh phong cảnh có thể tung ra chiêu thức như vậy, không kịp chuẩn bị quyền đã tới đánh trúng trên thân của nó, cả người bay ra, thân thể to lớn đập nát vố số cây cối xung quanh.

-“ Rống.”

Một tiếng đau đớn phát ra từ cuống họng U Ảnh Yêu lang nó vùng lên gào thét vô cùng tức giận, đang định xông về phía trung niên đoàn trưởng, nhưng lúc này đột nhiên một tiếng xé gió vút lên thẳng hướng mắt của nó, tuy bất ngờ nhưng Yêu lang phản ứng nhanh vô cùng, nhảy ra, cùng lúc đó

-“ Phịch… Rắc… Rắc…”

Tại chỗ Yêu lang đứng khi nãy cắm sâu một mũi tên, mặt đất xung quanh cũng đang từ từ nứt ra. U Ảnh Yêu lang quay đầu nhìn lại lúc này một chỗ xa xa đang ẩn nấp tên nam tử hèn mọn ánh mắt chàn đầy sát khí, nó cứ đứng đấy nhìn chằm chằm, bị nó nhìn tê cả da đầu tên nam tử vội vàng lui lại ẩn nấp. Lúc này tên đoàn trưởng lại một lần nữa vung quyền ra công kích Yêu lang, như có phòng bị từ trước nó vung trảo ra dễ dàng ngăn cản định thừa thế tấn công trung niên đoàn trưởng. Nhưng lúc này

-“ Vút.”

Lại một mũ tên nữa xé gió mà đến bức ngừng thế công của U Ảnh Yêu lang, hơn nữa lần này mũi tên cắm vào gốc cây bằng mắt thường có thể thấy được gốc cây đang dần dần khô héo khiến nó vô cùng tức giận tên nhân loại này không chỉ đánh nén nó còn định dùng độc giết nó, không chút do dự thẳng hướng hèn mọn nam tử đánh giết trông qua như bị chọc giận ánh mắt đỏ ngầu như đánh mất lí trí. Nhưng ở phía xa quan sát Tiêu Dao lại thấy Yêu lang này vô cùng thông minh.

-“ U Ảnh Yêu lang tuy biết rõ gây thương tích cho nó là tên đoàn trưởng nhưng lại không đủ gây uy hiếp chí mạng lên nó lựa chọn bỏ qua mà công kích đến nam tử kia. Bởi chân chính nguy hiểm nhất vẫn là tên đó, trung niên đoàn trưởng có thể gây thương tích nhưng tạm thời không nguy hiểm nhưng độc tính của tên nam tử thấp bé thì không thể đoán trước hơn nữa cứ một mực để tên đó quấy nhiễu dù không trúng tên nhưng cũng dần dần bị mài chết, vết thương khi nãy do chiến đấu với Tam Vĩ Dực hổ còn chưa khôi phục, chiến lực của nó cũng không thể phát huy toàn bộ. Vì thế nam tử đánh nén kia lên giết đầu tiên.”

Tuy suy nghĩ của nó vô cùng chính xác nhưng nghĩ là một chuyện mà giết được hay không lại là một chuyện khác. Nhận thấy ý đồ của nó nam tử đánh nén vội vàng hét lên:

-“ Nó định công kích ta, đừng để nó tới gần ta.”

Nói xong hắn vội vàng tế ra võ Hồn của mình, tuy võ Hồn của hắn chì là tam phẩm nhưng là võ Hồn thiên về tốc độ Âm Ảnh tước vô cùng hiếm gặp. Âm Ảnh tước có hình dạng là một con chim toàn thân đen như mực, thoắt ẩn thoắt hiện linh hoạt vô cùng, thêm vào phía sau trung niên đoàn trưởng công kích khiến nó dù cũng là yêu thú thiên về tốc độ nhưng một mực không thể làm gì được nam tử đánh nén kia.

Nó vô cùng tức giận, nhưng làn này nó không còn đuổi theo nữa mà đứng lại tại chỗ bắt đầu quan sát, thấy nó không động chi dong binh đoàn cũng đề phòng lên không dám có một chút sơ suất.

Sau một khắc, U Ảnh Yêu lang quay lại hai mắt nhìn chằm chằm trung niên nam tử, cái nhìn này khiến cho sau lưng hắn phát lạnh. Đột nhiên Yêu lang di chuyển.

-“ Không tốt. A Đại, A Nhị, A Tam phòng thủ. Ngay lập tức.” Hai mắt hắn trừng lớn hét lên cho ba nam tử cao lớn đằng sau nghe.

Tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng bọn hắn cũng không hỏi nhiều lập tức nhảy lên trước, võ Hồn tề xuất đồng thanh:

-“ Kim Cương Bất Diệt Thuẫn.”

Cùng lúc đó ba tấm thuẫn to lớn xếp trồng lên nhau che lại phía sau hai người. Lúc này tên nam tử đứng giữa dẫn đầu thắc mắc:

-“ Đoàn trưởng…”

-“ Uỳnh.”

-“ Rầm.”

-“ Phốc.”

Chưa kịp hỏi xong thì một cái bóng mờ đã xuất hiện trước mặt ba người một trảo đi qua ba người đồng thời bay ra, máu từ trong miệng phun ra, ba tấm khiến cũng đồng thời phá toái nhìn phía trước thân ảnh to lớn kia không cần biết họ cũng hiểu chuyện gì xảy ra. Ba người sắc mặt trắng bệch ngưng trọng vô cùng. Phải biết võ kỹ của bọn họ là tứ phẩm võ kỹ, võ Hồn cũng là tứ phẩm võ Hồn Thổ Linh thuẫn cho dù là võ Tông đỉnh phong bọn họ cũng đỡ được ba chiêu nhưng không ngờ Yêu lang bị trọng thương công kích vẫn mạnh như thế.

Càng làm họ sợ hãi hơn là khi nãy nó vẫn cách họ rất xa, ít cũng vài có vài chục trượng nhưng chỉ trong mấy hơi thở đã có thể xuất hiện trước mặt họ, nếu không phải nghe theo lời đoàn trưởng thì chẳng phải lúc này mệnh họ đã treo. Nghĩ đến đây không tự chủ được xoa một giọt mồ hôi trên chán, trong lòng nghi hoặc không thôi.

Như hiểu điều bọn họ muốn biết trung niên đoàn trưởng giải thích:

-“ Nó dùng là tuyệt kỹ bản mệnh của U Ảnh Yêu lang, U Ảnh Độn. Cần thận một chút không được buông lỏng.”

Yêu thú lúc sinh ra đều có tỷ lệ nhất định ngộ được một môn bản mệnh kỹ được truyền thừa từ huyết mạch của chúng, dù là một chút tưởng chừng như yêu đuối nhất giai yêu thú cũng có thể nhận được truyền thừa từ huyết mạch. Thậm chí một số yêu thú đặc biệt bản thân chúng khi sinh tự thai nghén ra bản mệnh kỹ phù hợp với bản thân, tuy nhiên những yêu thú như thế vô cùng hiếm thấy một khi bị phát hiện thì rất khó trưởng thành bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến tộc đàn khác đặc biệt là nhân tộc vì vậy bọn chúng rất khó phát triển.

Yêu thú thai nghén bản mệnh kỹ của riêng mình cũng giống như nhân tộc có song sinh võ hồn hay đặc thù võ hồn vậy. Nếu không có hậu thẫu để có thể trưởng thành sẽ vô cùng khó khăn, không chỉ bị để ý, kiềm chế còn là bởi vì hao tốn tài nguyên và thời gian trưởng thành cũng lâu hơn người bình thường. Tuy nhiên những cá nhân như vậy chiến lực trong cùng cảnh giới vô cùng mạnh mẽ thậm chí vượt cấp đối với họ không phải vấn đề quá lớn.

Lúc này tất cả mọi người vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, không ngờ tưởng như đã dầu hết đèn tắt U Ảnh yêu lang vẫn có thể sử dụng được chiêu thức nguy hiểm như vậy. Bọn hắn không pải không biết đến bản mệnh kỹ mà là yêu thú có được bản mệnh kỹ tỉ lệ không lớn bởi muốn ngộ được bản mệnh kỹ không chỉ yêu cầu ngộ tính mà còn độ tinh khiết trong huyết mạch của chúng nữa, độ tinh khiết càng cao tỉ lệ càn lớn và ngược lại.

Trong khi dong binh đoàn đang cực khổ chiến dấu thì tại nơi nào đó vẫn có một tên đang thảnh thơi bình phẩm cuộc chiến một cách say sưa.

-“ Chi dong binh đoàn này không tầm thường a lại có võ kỹ tứ phẩm. Nếu không một lát nữa ta mượn họ xem một chút.” Nói là mượn nhưng có chả hay không thì hắn không biết.

Đang lười biếng nằm trên cánh tay hắn tiểu Độc Cô ngẩng đầu lên trợn mắt nhìn hắn như muốn nói:

-“ Ngươi là định cướp đi?”