Sau một lúc tiểu Độc Cô quay lại, thì ra cách nơi đây không xa vừa xảy ra chiến đấu giữa hai con yêu thú tứ giai vì tranh đoạt một gốc tứ giai linh dược Hoá Hình thảo. Yêu thú hầu hết sẽ hoá thành nhân hình khi đạt tới ngũ giai. Bởi vì nhân loại rất thân cận với thiên địa linh khí, là thiên địa sủng nhi, hoá thành nhân loại có thể tăng tiến tốc độ hấp thu linh khí để tu luyện. Hoá hình thảo tuy không có tác dụng cho tu luyện nhưng lại có thể giúp yêu thú tứ giai trở xuống hoá thành nhân hình ở mặt ý nghĩa nào đó đối với yêu thú còn có lợi hơn so với linh dược hỗ trợ tu luyện.
Hai chi yêu thú cuộc chiến sắp đi vào hồi kết, chiến đấu một khi kết thúc hai chi yêu thú ít nhất cũng trọng thương, tám người bọn họ đang bàn kế hoạch phối hợp giết trong đó một đầu. Nghe đến đây Độc Cô Tiêu Dao cũng có chút im lặng. Khá nắm, chỉ là một chi dong bình đoàn không có võ Quân cường giả, người mạnh nhất là võ Tông đỉnh phong hơn nữa chỉ có một vị, xuống nữa là võ Tông trung kỳ còn không có võ Tông hậu kỳ mà dám đánh chủ ý tới tứ giai yêu thú tương đương với võ Quân cường giả của nhân tộc, có câu” mãnh hổ dù bị thương thì vẫn là hổ “, Độc Cô Tiêu Dao cũng có chút phục lòng dũng cảm của họ.
Kỳ thực hắn cũng hiểu ý định của họ, định làm hoàng tước tại hậu nhưng bọn họ cũng đâu biết rằng sau lưng của họ còn có Độc Cô Tiêu Dao chứ. Tuy có chút mạo hiểm nhưng hắn đang cần huyết của yêu thú đến luyện thể.dù sao hắn cũng lên thử một chút uy lực của Hắc Long võ hồn, tiểu Độc Cô mới thức tỉnh thần thông hắn cũng muốn xem một chút sức mạnh của nó đến tình trạng nào.
Đúng lúc này tám người phía trước cũng bắt đầu động, Độc Cô Tiêu Dao cũng nhanh chân theo sau.
Tám người sáu nam hai nữa, đi đầu là một trung niên dáng người khôi ngô râu quai nón trung niên nhân cũng là vị mạnh nhất võ Tông đỉnh phong cường giả là đoàn trưởng, còn lại bốn nam nhân trong đó một tên nam tử khuôn mặt với nụ cười hèn mọn, dáng người thấp bé khuôn mặt bị che không nhìn rõ là võ Tông trung kỳ, ba người còn lại thân hình to lớn khuôn mặt giống nhau có thể là ba huynh đệ đều cùng cảnh giới võ Tông sơ kỳ. Hai vị nữ tử có một nữ tử xấu xí mập mạp là một võ Tông trung kỳ cùng một nữ tử còn rất trẻ chừng mười tám khuôn mặt bị che bởi một chiếc khăn làm bằng chất liệu không thể nhìn rõ bên trong, vóc người ma quỷ, nhìn nàng khiến Độc Cô Tiêu Dao muốn ngay lập tức hi sinh bản thân để hàng phục yêu nghiệt này.
Tuy nhiên hắn thấy được nàng không tầm thường, tuy vũ mị nhưng không che dấu được khí chất cao quý trên người nàng. Nhìn qua nàng mới võ Linh đỉnh phong nhưng hắn chắc chắn chiến lực của nàng có lẽ chỉ thua vị đoàn trưởng đi đầu, thậm chí trong người nàng có khí tức khiến hắn cảm thấy nguy hiểm. Hắn cảm giác nàng rất không đúng, cảnh giới của nàng cho khiến hắn thấy có điểm lạ, giống như ẩn dấu lại không phải ẩn dấu. Hắn có chút đau đầu khi phán đoán thực lực của nàng.
Đúng lúc này tiểu Độc Cô truyền vào tin tức cho hắn. Cuối cùng cũng biết tu vi của nàng không phải ẩn dấu mà là bị phong ấn, tình trạng của nàng trên ý nghĩa nào đó giống với tiểu Độc Cô, tiểu Độc Cô là thức tỉnh huyết mạch còn nàng cởi bỏ phong ấn. Độc Cô Tiêu Dao cũng thở ra một hơi nếu như nàng ẩn dấu tu vi hắn sẽ không quá liều mạng đi theo tranh giành tứ giai yêu thú. Biết đâu bất ngờ nàng lại là võ Quân thậm chí võ Vương cường giả thì hắn chỉ có thể một mệnh ô hô.
Nhưng nếu nàng là phong ấn tu vi thì hắn không quá lo lắng. Tu vi của nàng có thể bị kẻ thù phong ấn nhưng cũng có thể là tự nình phong ấn. Bởi có những thiên tài vì đánh chắc cơ sở cảnh giới lên sẽ phong ấn tu vi tu luyện lại từ đầu cho đến lúc trở lại cảnh giới lúc trước khi đó phong ấn giải phong, tu vi hoà lại làm một, lúc đó sẽ không chỉ đơn giản là nột cộng một bằng hai. Trong kí ức của Độc Cô Tiêu Dao có người dùng một trăm năm thời gian chỉ để tu luyện sáu cảnh giới đầu bị người đồng thế hệ bỏ xa tuy nhiên hắn cũng không quan tâm, sau này khi cơ sở vững chắc hắn bằng tốc độ kinh khủng siêu việt người cùng thế hệ bước chân vào hàng ngũ cường giả đỉnh cao của Việt Linh đại lục thậm chí trong hàng ngũ đó hắn cũng thuộc về cường đại nhất.
Nếu hắn đoán không nhầm nàng thuộc người sau. Nhưng dù như thế nào hắn cũng không quá lo lắng. Chỉ cần không chủ động trêu chọc nàng thì nàng cũng không ngu ngốc đến lỗi cởi bỏ phong ấn ảnh hưởng tới con đường tương lai để đánh hắn. Còn nếu như dùng tu vi hiện tại của nàng thì xin lỗi, lão tử vô địch thỉnh ngươi tuỳ ý. Mặc dù hiện tại chưa luyện thể cũng chẳng luyện hồn nhưng hắn cũng có lòng tin vững chắc cùng cảnh giới hắn vô địch. Không phải vì hắn thực sự cường đại như vậy mà bởi vì đây chính là tâm của hắn.
Đột nhiên tiếng yêu thú cắt đứt dòng suy nghĩ của Độc Cô Tiêu Dao, quan sát thấy tám người đã dừng lại hắn cũng tìm vị trí ẩn nấp thích hợp đưa mắt nhìn ra xa thấy hai thân hình to lớn đang điên cuồng lao vào nhau, trên thân chúng chứa đầy thương tích.
Tiếng gầm vừa rồi là của một con yêu thú thân hình dài hơn bốn mươi mét bao phủ bởi bộ lông vàng óng pha lẫn từng tia vằn đen, đầu hổ to lớn cao ngạo, răng nanh sắc nhọn, hai mắt uy nghiêm, móng vuốt sắc bén, đặc biệt nó có ba đuôi, trên lưng lại mọc ra hai cánh, tu vi tứ giai sơ kỳ nộ phóng, một trảo sắc nhọn hướng về đối thủ. Đây là một đầu Tam Vĩ Dực hổ, trưởng thành cao nhất có thể đạt tới ngũ giai
Đối thủ của nó là một đầu lang yêu, toàn thân lông đen thân hình không kém yêu hổ là bao, tốc độ của nó vô cùng nhanh, trên thân khí tức thâm trầm, khí tức của nó cũng là tứ giai sơ kỳ tốc độ vô cùng linh hoạt tránh đi công kích của yêu hổ. Nó lại là một đầu U Ảnh Yêu Lang, trưởng thành hoàn toàn cũng có thể đạt tới ngũ giai.
U Ảnh yêu lang là Lang tộc yêu thú vô cùng đặc biệt bởi nó là một trong số ít Lang loại yêu thú hoạt động độc lập trái ngược hoàn toàn với các yêu thí Lang tộc khác, đa phần Lang loại yêu thú đều hoạt động theo đàn hỗ trợ lẫn nhau.
Tam Vĩ Dực Hổ với U Ảnh yêu lang cũng là đối thủ truyền kiếp của nhau.
Tam Vĩ Dực Hổ thắng ở nó có thể phi hành nhờ vào hai cánh, nó vô cùng khôn ngoan biết tận dụng lợi thế của mình, nó bay lượn vòng quanh trên không, hai mắt khoá chặt U Ảnh Yêu Lang chờ đợi thời cơ công kích.
Tuy nhiên U Ảnh Yêu Lang tốc độ phản ứng cũng phi thường nhanh, lại vô cùng giảo hoạt, tiếng kêu lúc nãy của Tam Vĩ Dực Hổ là do nó giả vờ lui tránh để Tam Vĩ Dực hổ công kích, rồi lấy tốc độ nhanh chóng của mình đáp chả lại công kích.
-“ Mặc dù rất khôn ngoan nhưng tình huống của nó hiện tại cũng không quá tốt, thân hình đầy rẫy thương tích do Tam Vĩ Dực hổ gây lên, việc có thể phi hành mang đến rất nhiều lợi thế cho nó, nếu không có gì ngoài ý muốn thì U Ảnh Yêu Lang sẽ thua cuộc. “ Lúc này đang từ xa quan chiến đoàn trưởng vê mặt tự tin đưa ra ý kiến của mình.
Bên cạnh hắn hèn mọn nam tử cũng nhân lúc đập hắn mông ngựa:
-“ Đoàn trưởng ánh mắt quả nhiên hung ác, U Ảnh Yêu Lang phải thua không thể nghi ngờ “
Bên cạnh mọi người cũng thi nhau cho hắn một cái mông ngựa khiến hắn vô cùng thoải mái, ngẩng đầu vô cùng kiêu ngạo nhưng lại khiêm tốn nói:
-“ Nào có, ta chỉ là từng chải hơn các ngươi mà thôi, đợi tới khi các ngươi đạt cảnh giới như ta chắc chắn cũng sẽ nhìn ra mà thôi.”
Nam tử hèn mọn mặt cười nịnh nọt:
-“ Đoàn trưởng, ngươi quá khiêm tốn, không nói chúng ta có thể tu luyện đến võ Tông đỉnh phong hay không dù cho có thể đạt tới cũng không thể so sánh với đoàn trưởng được.”
-“ Mẹ nó, thật đúng có thể liếm.” Ở sau bọn họ quan sát Độc Cô Tiêu Dao âm thầm chửi bậy.
Cả đoàn chỉ có thiếu nữ đang tập chung quan sát chiến đấu.
Độc Cô Tiêu Dao cũng mặc cho bọn hắn tiếp tục liếm tiếp tục quan sát chiến đấu. Là đối thủ truyền kiếp của Tam Vĩ Dực hổ hắn không tin U Ảnh Yêu lang chỉ có như vậy.
Lúc này Tam Vĩ Dực hổ lại một lần thành công kích U Ảnh Yêu lang khiến nó rống lên một tiếng loạng choạng ngã xuống.
-“ Liền này ?” Tiêu Dao có chút nghi ngờ tự hỏi.
Như trả lời cho câu hỏi của hắn. Tam Vĩ Dực hổ tưởng đối thủ của mình mất sức chiến đấu từ từ lại gần nhưng dáng vẻ vẫn vô cùng đề phòng. Cho tới khi nó tới gần U Ảnh Yêu lang vẫn nằm hấp hối mất sức chiến đấu. Lúc này đây Tam Vĩ Dực hổ có chút buông lỏng cảnh giác dơ chân định cho đối thủ một kích tuyệt mệnh thì bất chợt U Ảnh Yêu lang tung người lé tránh mở ra miệng máu cắn vào cổ Tam Vĩ Dực hổ, cả bốn chân móng vuốt sắc nhọn cắm sâu vào thân thể nó.
Tam Vĩ Dực hổ bị một kích chí mạng rống lên đau đớn, bay lên không vùng vẫy hòng thoát khỏi U Ảnh Yêu lang, nhưng Yêu lang vô cùng cứng nhắc không thả cho tới khi Tam Vĩ Dực hổ rơi xuống đất ngừng thở nó vẫn nằm yên cắn lấy một lúc lâu sau khi xác định chắc chắn Tam Vĩ Dực hổ đã thật chết nó mới thả ra.
Lúc này xa xa quan sát Độc Cô Tiêu Dao có chút kinh ngạc nhìn mình đầy thương tích U Ảnh Yêu lang nói:
-“ Tốt giảo hoạt, cẩn thận gia hoả.”
Còn phía dong binh đoàn bị bảy người nhìn tên đoàn trưởng mặt già có chút đỏ lên ho khan nói:
-“ Mọi người cũng lên chuẩn bị chiến đấu thôi.”
• Chương cuối cùng trong tuần. Xong tuần đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.