Chương 23: Cuộc Chiến Sống Còn

Lúc này Phong Hoa đang nằm nghỉ ở trong phòng, Phong Hoa suy nghĩ lại về những lời nói lúc ở khu vực Thiên Địa Sát Giới.

??: Quyển sách mà cậu đang nắm giữ cho phép chủ nhân của nó có thể làm chủ được mọi thứ, nhưng mà để đạt được đến đẳng cấp đó cậu cần phải trải qua năm tầng. Mỗi tầng sẽ có một thử thách khác nhau cũng như là khắc nghiệt nhất. Tầng thứ nhất, cậu đã vượt qua được và bây giờ... Cậu chính là người nắm giữ sát khí, đồng thời khi mà cậu vượt qua được tầng thứ nhất thì cơ thể của cậu cũng được tăng cường gấp đôi, nó chỉ tăng cường cơ thể của cậu chứ không tăng cường sức chứa đựng của linh lực và năng lực. Cậu nên nhớ rõ điều đó.

Kết thúc hồi tưởng, Phong Hoa nghe thấy tiếng gọi của Phong Vũ.

Phong Vũ: Em trai đỡ hơn chưa.

Phong Vũ gọi Phong Hoa rồi xông vào nói tiếp: Em đã đỡ hơn chưa, E...em bị sao vậy, tại sao trên cánh tay của em lại có những dây xích hắc ám vậy. Phong Vũ nói với một điệu bộ lo lắng.

Phong Hoa nghe vậy liền nhìn xuống tay và hốt hoảng trả lời.

Phong Hoa: Em không sao đâu, anh đừng lo lắng. À còn anh thì sao rồi, anh đã đột phá chưa.

Phong Vũ đáp lại: Anh hiện tại đã đột phá lên Hóa Thần tầng năm rồi. Đúng rồi, hôm nay anh đã nấu những món mà em thích nhất, em xuống ăn nhanh kẻo nguội.

Phong Hoa: Vâng, em vệ sinh cá nhân xong rồi em xuống liền.

Phong Vũ đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại còn Phong Hoa liền đi vào phòng tắm rồi vệ sinh, khuôn mặt của cậu vẫn còn mang một nét xấu xí, cơ thể của cậu mang một vẻ săn chắc cùng với những vết sẹo do luyện tập trong Nhất Bạch Tháp, sau khi vệ sinh xong Phong Hoa tắt đèn đóng cửa lại rồi đi xuống dưới phòng ăn.

Ăn uống xong thì Phong Vũ gọi Phong Hoa.

Phong Vũ: Em trai chúng ta cùng nhau vào rừng thách đấu đi. Để anh xem kết quả luyện tập của chúng mình đến đâu.

Phong Hoa trả lời: Anh hai đợi em tí, để em chuẩn bị đã.

-----------

Lúc này hai anh em đều đang dùng ván trượt phi hành vào sâu trong rừng, cả hai tìm một bãi đất trống rồi đáp xuống.

Cả hai đứng cách nhau 5 mét, Phong Vũ bắt đầu vận chuyển linh lực rồi lôi cây Thương của mình ra rồi bọc xung quanh mình là năng lượng hắc ám, ở đầu mũi thương Phong Vũ bọc thêm năng lượng hoả.

Phong Hoa cũng bắt đầu bao bọc xung quanh cơ thể của mình là lam hoả. Cả hai xông thẳng vào nhau, Phong Vũ tụ linh lực vào thương rồi liên tục đâm về phía Phong Hoa, Phong Hoa thấy vậy liền cầm chắc lấy Kích của mình rồi liên tục đỡ đòn bằng cách chém văng những mũi thương của Phong Vũ.

Hai người liên tục tung ra đòn đánh kèm theo năng lượng khiến cho những yêu thú cùng cây cối xung quanh đều bị phá hủy, có một số nơi còn bị bốc cháy dữ dội. Trong lúc hai người đang hăng say thì có một vài con yêu thú cấp cao xông tới, những con yêu thú xông tới chưa kịp lại gần thì đã bị những đòn đánh của hai người chém chết, vài con không chịu được mà tự bạo vì cái sự cuồng bạo của hai anh em. Cả hai sau khoảng vài tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kiệt sức, khi mà các yêu thú thấy được hai người dừng trận đấu lại thì có vài con khóc ròng vì sự yên bình đã trở lại với khu rừng.

Sự yên bình kéo dài không được lâu thì ở giữa bầu trời xuất hiện các vết nứt, trong vết nứt đi ra là những con quỷ. Phong Hoa thấy những con quỷ thì trong lòng tức giận mà toả ra một luồng sát khí, khiến cho cả khu rừng gào thét, những con quỷ cấp thấp cảm nhận thấy lượng sát khí của Phong Hoa thì khiếp sợ, còn quỷ cấp cao thì tỏ vẻ thích thú mà nói.

Con quỷ: Thật là một sinh vật tuyệt vời, ngươi nhìn rất nhỏ con nhưng mà ngươi lại có thể tỏa ra sát khí như vậy, đáng để ta đùa giỡn với ngươi. Khekhekhekhekhe....

Phong Vũ nghe thấy con quỷ nói vậy thì lớn tiếng nói: Ngươi im mồm đi, mắc như ta để ngươi động vào em ta vậy. Cái gì mà đùa giỡn chứ, ta sẽ băm ngươi thành trăm mảnh.

Nói rồi Phong Vũ xông vào, cơ thể của cậu bọc xung quanh là phong thuộc tính cùng với hắc ám, khiến cho cơ thể cậu di chuyển như một làn gió màu đen vậy. Mũi thương cậu dùng hoả thuộc tính cùng hắc ám tạo nên một luồng hắc hoả bao xung quanh mũi thương, mặc dù hắc hoả kết hợp này không bằng hắc hoả thuộc tính nhưng mà nó cũng đủ mạnh để giết một con yêu thú cấp cao.

Phong Vũ như một làn gió đen di chuyển xung quanh con quỷ rồi đâm mũi thương vào những chỗ yếu điểm của con quỷ, cậu càng đâm thì cậu càng thấy hãi hùng vì những nhát đâm mà cậu đâm vào đều được khôi phục rất nhanh, cậu ngày càng lo lắng về vấn đề sức lực giới hạn của mình, khi mà cậu vừa mới trải qua một trận đấu với Phong Hoa.

Phong Vũ lo lắng rồi quyết định dùng sức lực cuối cùng của mình để đưa Phong Hoa chạy trốn.

Phong Vũ di chuyển cực nhanh đến chỗ Phong Hoa rồi định đưa Phong Hoa chạy trốn thì Phong Hoa nói.

Phong Hoa: Anh không cần phải lo đâu, hai anh em mình cùng chiến đấu thì con quỷ đó không thể sống được đâu.

Nói xong Phong Hoa tiến lên một bước rồi bàn tay của cậu xuất hiện lên  những dây xích hắc ám, cùng lúc cậu toả ra thêm càng ngày càng nhiều sát khí, khiến cho mọi thứ đều phải khiếp sợ cậu.

Cậu tốc biến đến ngay sau lưng của con quỷ rồi dùng bàn tay đâm xuyên qua con quỷ một cách dứt khoát, khiến cho cậu nhìn như là một con người khác vậy. Sau khi đâm xuyên qua, cậu bước đi về phía của Phong Vũ. Tưởng chừng con quỷ đã chết nhưng mà mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Con quỷ phát ra một tiếng cười khiến cho hai anh em sởn gai ốc, rồi nó nói.

Con quỷ: Chà chà, đau lắm đấy. Khekhekhekhe... Ta tưởng là nhóc mạnh lắm nhưng chắc là ta nhầm rồi thì phải. Bây giờ thì cũng đến lúc để ta xuất chiêu rồi nhỉ.

Con quỷ lao tới Phong Hoa với một tốc độ cực nhanh, nó giơ một móng vuốt ra rồi  quét một đường khiến cho mặt đất giống như bị xé rách vậy, cả hai may mắn né tránh được. Cả hai bắt đầu dùng hết sức của mình để vừa né tránh vừa chiến đấu, Phong Hoa bao xung quanh cơ thể là lôi thuộc tính cùng với lam hoả. Khiến cho cơ thể cậu di chuyển cực nhanh cùng với lam hoả thì cậu chuyển đổi từ dùng kích sang dùng tay không, mỗi cú đấm của cậu đều khiến mọi thứ bị thiêu đốt không ngừng.

Càng ngày phần thắng càng nghiêng về phía con quỷ, khi mà bây giờ hai anh em đều thương tích đầy mình, còn con quỷ thì bị thương vài chỗ vì mũi thương đâm vào cùng với những cú đấm được hằn sâu lên da thịt, mặc dù vậy nó vẫn hớn hở chơi trò mèo vờn chuột với hai người. Đột nhiên có một tiếng còi hú lên khiến cho con quỷ từ bộ dạng vui đùa trở nên nghiêm túc. Lúc này cả cơ thể con quỷ  bùng nổ năng lượng và nó bắt đầu gầm gừ như một con dã thú vậy.

Còn tiếp