--- Lời tác giả ---
Giới thiệu nhân vật:
Đa Diên: một sinh vật khá giống con người đến từ thế giới khoa học kỹ thuật cực kỳ phát triển ở đâu đó trong Vũ Trụ.
Huỳnh Ni: nữ chính trong chính truyện Sổ Ước Luân Hồi.
Meow Meow: tình nhân của sư phụ Nhã Vy.
Nhiễm Nam: nam chính trong chính truyện cũng là sư phụ Nhã Vy.
Huấn: đồng đội của Nhiễm Nam trong chính truyện.
Noãn Sào: Buồng Trứng.
--- 0 ---
Rè. Rè. Rè. Con máy của Tập Bình tự dưng khởi động xoay tròn, bộ phận máy móc được hắn khởi động, run lên nhè nhẹ. Mấy cái râu cảm ứng cực kỳ mềm mại theo chuyển động của con máy cũng xoay vòng, nhìn bên ngoài giống như cây lược uốn tóc đang xoay tròn theo trục dài vậy. Râu cảm ứng quét lên thành dạ con khiến Nhã Vy ngứa ngáy không chịu được đành lắc mông qua lắc mông lại, hẩy tới hẩy lui, nhìn cô khá bức bách làm sao.
Môi anh đào khẽ hé mở định rên rỉ. Đáng tiếc Tập Bình không để cô làm thế, hắn chồm người tới, dùng môi mình chặn miệng cô lại, dùng lưỡi mình lấp đầy cổ họng cô làm cho cô chỉ có thể ư ử mấy tiếng trong họng mình. Càng là như thế cô càng cảm thấy không chịu được, thân dưới cô rung lắc dữ dội, con máy ở bên trong cô càng quay càng nhanh, mấy sợi râu tơ cảm ứng càng lướt nhanh bên trong cô.
Nhã Vy hai tay cố đẩy người hắn ra, trinh tiết bị phá khiến cô có hơi đau, lại thêm con máy của hắn thọc vào rất sâu rồi dừng luôn bên trong đó bắt đầu xoay, mấy cái râu tơ quay tròn càng làm cô vừa đau vừa ngứa, một cảm giác cô không biết phải diễn tả thế nào, rất kỳ lạ, rất thoải mái. “Tiểu Nhã Vy” bắt đầu rỉ nước, bị con máy của Tập Bình lắp đầy nên nước bị chặn lấy không thoát ra được, theo nó chuyển động cũng chuyển động theo bên trong cô, Tập Bình có thể nghe rõ tiếng óc ách của nước từ trong dạ con của Nhã Vy.
Con máy vẫn cứ xoay, bộ phận nhiệt độ cũng khiến nó ấm dần làm Nhã Vy càng lúc càng không chịu được, dạ con cảm nhận nhiệt độ nóng lên khiến cô rên ư ử, Tập Bình thoáng nhả lưỡi cô ra để cô thở, cô thở sâu một cái liền rên lớn “A, a, a”. Tập Bình thò tay xuống con máy của hắn, nhấn một cái nút nhỏ. Con máy đang xoay tròn dữ dội bất chợt di chuyển tới trước, nó bắt đầu thục tới thục lui bên trong Nhã Vy. Tập Bình được nước không thèm rút con máy ra mà còn dấn người tới, đẩy con máy chui vào càng sâu hơn, giữ nguyên trong đó.
Nếu ai có thể nhìn xuyên da thịt Nhã Vy lúc này sẽ thấy bên trong dạ con của cô, con máy của Tập Bình lúc này giống như một cái ống bơm thụt sâu vào “Noãn Sào” vào rút ra lại thụt trở lại, vừa đẩy tới đẩy lui như vậy vừa mang theo râu cảm ứng xoay tròn, vừa tản ra nhiệt độ ấm áp. Dạ con giống như là vỏ ống kim tiêm, con máy của Tập Bình giống như là bộ phận kéo rút nước của kim tiêm đang được người ta kéo tới kéo lui vậy.
Nhã Vy sung sướng không chịu nổi nữa, ba tầng tấn công như vậy làm cả người cô run lên, “Tiểu Nhã Vy” càng ôm sát lấy con máy của Tập Bình. Hai tay cô ôm bụng, môi hồng thở hổn hển. Không kìm được nữa, Nhã Vy rên la lớn tiếng “Á a a ư”. Vì tránh người khác ở phòng bên tò mò nếu nghe thấy cô rên, Tập Bình lần nữa hôn lên môi cô, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô, không cho cô được thoải mái rên rỉ làm cô chỉ biết ư ư nho nhỏ mà thôi.
Bên trên miệng bị khóa, bên dưới Tập Bình càng lúc càng ép con máy vào càng sâu càng tốt. Vài phút như vậy trôi qua, Nhã Vy không thể kiềm thêm được, hai tay cô ôm lấy lưng hắn, kéo hắn sát vào lòng ngực cô, mông cô hẩy liên tục, run như điện giật, nước từ bên trong tràn ra bên dưới, tóe khắp nơi uống đẫm một mảng ga trải giường. Nhã Vy xuất khí liên tục, mệt thở không ra hơi. Thấy vậy tập bình thoáng thả môi cô ra để cô thở. Hai người nằm nghiêng sang bên, hắn từ phía sau cô kéo hông ra lôi theo con máy ra ngoài một đoạn rồi hất hông đẩy thật mạnh con máy vào trong cô lần nữa. Con máy vẫn thụt tới thụt lui như trước, bây giờ lại thêm hắn ở bên ngoài cũng hất vào hẩy ra khiến Nhã Vy sung sướng cong cả người.
Nhã Vy sung sướng ưởng ngực ra mỗi khi hắn rút ra rồi đẩy vào, Tập Bình thấy thề, từ sau lưng hắn vươn tay ra chộp lấy bầu ngực cô, kéo cả người cô áp vào người hắn, lưng cô ịn lên lồng ngực hắn. Cô bị hắn để một chân lên đùi kẹp hai đùi cô sát vào nhau làm “Tiểu Nhã Vy” khép lại càng chặt hơn, sau đó ở bên dưới hắn lại ra sức hẩy, người trên cô thì bị hắn ôm cứng.
Nhã Vy vừa ra không bao lâu bị hắn tấn công như vậy bèn không chịu được, xuất lần nữa, con máy của hắn bị nước nhuộm ướt nhẹp, có chút màu hồng dính lên con máy. Hai người quấn lấy nhau, làm đủ kiểu tư thế, Nhã Vy ra bốn năm lần thì Tập Bình mới chịu xuất ra. Trước đó hắn đã bật chế độ an toàn nên con máy không xuất ra tinh dịch mà là một loại nước dịch ấm được chuẩn bị sẵn trong con máy, còn tinh dịch của hắn thì cũng xuất ra nhưng bị con máy giữ lại bên trong, không lọt ra ngoài mảy may.
Nước ấm phun đầy “Noãn Sào” làm Nhã Vy tiếp tục run giật sung sướng cả người. Tập Bình với tay xuống dưới nhấn một cái nút có chữ free. Chức năng của nó là khiến con máy tự động hoạt động mà không truyền cảm giác khoái cảm quá mạnh về cho hắn khiến hắn có thể “chơi” mấy tiếng đồng hồ mà vẫn không “ra”.
Hắn rút con máy ra khỏi “Tiểu Nhã Vy” làm nước bị chặn bên trong từ đầu đến giờ ào ạt chãy ra, Nhã Vy giật mình rên lớn “A. A. A”. Cô mệt mỏi run lên mấy cái, hai mắt lim dim, ngực phập phồng làm hai hạt đào run theo nhìn đẹp không sao tả xiết.
Cho Nhã Vy nghỉ ngơi năm mười phút lấy lại sức. Tập Bình lần nữa đút con máy vào, con máy tự động xoay tròn và thụt tới thụt lui bên trong. Cứ vậy hắn ôm cô mà ngủ mất, để một mình cô lẫn nữa rên rỉ rồi xuất ra mấy lần.
Hắn ngủ gần hai tiếng đồng hồ, con máy đút vào bên dưới Nhã Vy vẫn cứ hoạt động, trừ khi hết năng lượng thì mới ngừng lại. Nghe Nhã Vy rên rỉ không ngừng trước mặt, hai tay hắn từ trên ngực cô sờ dọc theo eo cô xuống đùi cô, vuốt ve tới lui.
“Em thích không? Còn chịu được không?” Hắn hỏi.
“Anh, anh, em em nghĩ ngơi chút” Trong lúc hắn ngủ hai tiếng này, con máy tự động vận hành bên trong “tiểu Nhã Vy” làm cho cô xuất có hơn mười lần rồi. hiện tại cô cảm thấy vừa sướng vừa mệt không chịu nổi.
“A, a, aaa” Nhã Vy cảm nhận con máy được rút ra, một cảm giác mãnh liệt khiến cô rên thành tiếng. Bốc một tiếng, con máy hoàn toàn được kéo ra ngoài, cô lần nữa cả người rung động. Cả người cô đỏ hồng lên như con tôm luộc, tóc xõa ngang vai rối bời, trong cô đáng yêu, mềm mại mà xinh đẹp khiến ai nhìn thấy cũng đem lòng yêu thương, muốn được che chở cô suốt đời.
Hai người quấn quýt lẫn nhau cả tuần liền, ngày nào cô cũng được “hành hạ” dục tiên dục tử như vậy kết thúc thì cô liền mệt mỏi mà nghỉ ngơi. Thế giới võ đài ngầm ngày càng cách xa cô, trở thành cái gì đó xa xôi mờ nhạt. Cô quyết định giải nghệ, nói ra ý tưởng của mình “Anh yêu em muốn làm nhà từ thiện độc lập, anh ủng hộ em nhé, em không muốn đấu võ đài nữa”.
“Được đó, quá tốt, anh cũng không muốn thấy em hở mông hở vai lên võ đài đánh với người ta đâu, sớm đã muốn em từ bỏ võ đài rồi. Em chủ động như vậy anh vui lắm” Tập Bình giơ hai tay lên trời, biểu thị ủng hộ cô hết mình.
“Tiền anh không thiếu, em cứ thoải mái mà làm từ thiện, cần gì cứ nói anh”
“...”
Lần này Nhã Vy về Tây Ninh để làm từ thiện cũng sẵn tiện đến thăm sư phụ. Mặc dù nói là sư đồ chia tay nhưng Nhiễm Nam vẫn cho cô một cái địa chỉ để đến thăm. Đó là địa chỉ căn nhà mà hắn dùng làm nơi tập hợp với Huỳnh Ni và Meow Meow, Huấn.
Thời điểm Đa Diên theo dõi bên ngoài căn nhà này đợi nhóm Nhiễm Nam đi ra để gây hấn thì bắt gặp hai người Tập Bình và Nhã Vy đi vào căn nhà. Hai người đợi một hồi không thấy ai thì quyết định đi làm từ thiện trước rồi quay lại sau. Đa Diên thế là ẩn giấu thân hình trên bầu trời, bay theo hai người.
Lần này đi làm từ thiện là đến thăm một cô gái chưa thành niên, chỉ mới 16 tuổi. Gia cảnh cô gái này nghèo khó, cha mẹ đều đã già, cô lại sinh ra đứa con dị tật. Cả nhà chìm vào nỗi khổ tận cam lai, ăn sáng lo bữa chiều, có khi hai mẹ con cô bé còn nhịn đói nữa.
Tại nhà họ, nghe câu chuyện bi đát của cô gái, Nhã Vy đã không kìm được nước mắt. Cô bỗng cảm thấy tên đàn ông đã lợi dụng cô bé ngây thơ khiến cô mang thai thật đáng hận, đáng giết, nhưng mà biển trời bao la, biết tìm hắn ở đâu.
Không được, phải tìm cách trị bệnh cho cô bé và đứa con dị tật của cô. Sư Phục chắc có thể làm được, chỉ việc lúc trước sư phụ truyền tri thức trực tiếp vào đầu mình còn cải tạo cơ thể giúp mình bằng năng lực kỳ lạ cũng đủ biết ngài ấy không phải người bình thường rồi. Ngài ấy chắc chắn có cách giúp.
Dặn dò người nhà chăm sóc cô bé và đứa con, Nhã Vy cho gia đình một ít tiền trang trải cuộc sống trước mắt, cũng thông báo mình sẽ quay lại cùng một vị bác sĩ, sẽ chữa bệnh cho hai mẹ con cô bé. Hai ông bà già cảm ơn hai người Tập Bình rối rít, tiễn họ ra về.
Hai người tìm thuê một phòng khách sạn 4 sao trong Thị Xã nghỉ ngơi. Tập Bình muốn dẫn cô đi nhà hàng ăn uống nhưng tâm trạng cô không tốt, muốn ăn ở tại phòng nên Tập Bình đành chiều ý cô, hắn tự mình lái xe đi đến nhà hàng mua đồ ăn tối.
Đa Diên theo dõi đến đây vẫn không thấy Nhiễm Nam đâu nên quyết định xuất hiện bắt Nhã Vy nói ra thông tin của Nhiễm Nam.
Nhã Vy hoảng sợ lùi vào góc phòng, cảnh giác nhìn Đa Diên phá vỡ cửa ban công một cách im lặng, bay vào trong phòng. Cái gì đây? Quỷ biết bay sao?
Đa Diên tắt chức năng hấp thụ ánh sáng của bộ giáp trên người đi, từ một bóng đen hiện ra thân hình tràn ngập ma tính của hắn, nhếch mép cười dâm dật nhìn Nhã Vy, dùng linh hồn lực giao tiếp với cô “xin chào ngươi, nữ tính thân yêu, ta có chuyện muốn làm, mong ngươi hợp tác”