Tùng lại tiến về phía bờ sông cầm que tre khều những tán Lục Bình đang trôi trên sông vào gần bờ, ngắt hoa rồi lại thả nó trôi đi . Linh thì vẫn ngồi ở dưới gốc cây không dám xuống, Tùng sau một lúc cũng hái được rất nhiều,mang lên đưa cho Linh Tết thành vòng Nguyệt quế. vòng tay .
Hai đứa lại tiến về bụi tre hái ít trồi quăng quăng nghịch cho nó thắt nút ,rồi lại hái ít lá đa , mít mang về chơi đồ hàng .
“
Tuổi thơ bé rất nhiều kỷ niệm
Rất hồn nhiên đùa nghịch ngây thơ
Chẳng biết gì lên luôn tìm kiếm
Những cái mới cái lạ cái hay
Không vấp ngã sao biết mình sai
Nếu có sai ngày mai vẫn nghịch
Thêm trò khác hấp dẫn hiếu kỳ
Tuổi thơ đó kinh nghiệm đúc kết
Để sau này vững bước đường đi
Đến sau này kinh nghiệm khắc ghi
Những việc đó sẽ không vấp ngã .”
Vừa về đến nhà chơi được một lúc thì có tiếng của bà hàng xóm cạnh nhà hét to và chửi.Tổ sư đứa nào nghịch thuyền làm hỏng rau nhà bà ,(*..vv) .
Linh khẽ nói thầm với Tùng ,thôi xong rồi làm sao bây giờ ?hả Tùng!
Không sao đâu tớ ra xin lỗi và bà nội đền vậy, cậu cứ ngồi đây nhé để mình ra nói với bà nội đền cho bà ý vậy, cậu không sợ bố mẹ biết bọn mình nghịch thuyền và lật suýt chết đuối à ? Không sao có gì tớ sẽ nhận tội hết cho , cậu cứ bảo là do đang ngồi trên thuyền chơi chẳng may bị trôi xuống sông là được,đừng nói là chèo ra tít vớt Lục Bình hái hoa là được.
Tùng đi xuống gian của bà nội ,và nói nhỏ nhẹ với bà .Bà ơi! cháu lúc nãy nghịch thuyền của bà Chung đang ngồi trên thuyền chơi chẳng may nó trượt xuống sông lên cháu sợ bám vào cây sào làm lật thuyền hỏng rau của bà ý? Bây giờ bà Chung đang chửi đòi tiền rau muống ạ ! Bà ra nói nhỏ với bà đó đi rồi đền tiền không bố cháu biết thì về đánh cháu chết mất, sao cháu lại nghịch ở bờ sông ? Mà có bị sao không? Lần sau không được nghịch ở đó nữa nhé , kẻo có ngày chết đuối đó? Cháu cũng thật nghịch quá đi à!
Cháu mà làm sao thì bà làm sao dám gặp mặt tổ tông , cháu là trưởng họ sau này , bố cháu cũng chỉ có cháu là con trai duy nhất , bà sẽ không bao che cho cháu nữa việc này tối nay bà sẽ nói với bố mẹ cháu , tạm thời cấm cháu không được đi chơi nữa ít nhất một tháng.
Ối giờ ơi ! cháu với cả chắt ,
Dạ vâng! Cháu biết sai rồi lần sau sẽ không bao giờ tái phạm nữa đâu, bà đừng cho bố mẹ cháu biết à, cháu hứa sẽ không đi chơi ven bờ sông nữa là được mà ? Bà nội ! Bà nội thương cháu đi mà. Thôi cháu ra chơi với cái Linh tiếp đi để bà ra nói chuyện với bà Chung .nói xong bà bước ra cổng sang nhà hàng xóm ,Tùng và Linh cũng lén đứng sau cửa cổng ,ngó xem và nghe ngóng bà giải quyết việc của mình.
Bà Chung thằng cháu nhà tôi nó nghịch thuyền của bà chẳng may trượt xuống sông hỏng ít rau , có gì thì cho tôi đền vậy. Ối giờ lại thằng cháu quý tử ,mới bé tý đã chuyên đi phá làng phá xóm, hết đào khoai . Bẻ đu đủ, phá cả cây ổi nhà tôi chưa chán à, mà thuyền và rau nó cũng không tha , bà để đó để tôi vụt nó một trận cho chừa đi mới có vài tuổi mà nghịch như quỷ sứ. Thôi bà cho tôi xin lỗi tối nay tôi sẽ về nói với bố mẹ nó , cháu nó còn nhỏ ít tuổi lên không biết gì mà bà , bà bênh nó vừa thôi không mai sau hư đó, thôi có gì mai tôi mua hàng của bà trừ tiền rau vậy .
Tối bố mẹ Tùng về ăn cơm xong một lúc và uống trà, thì bà nội Tùng nói chuyện sự việc buổi chiều hôm nay của Tùng , mẹ Tùng nghe chuyện đó liền rơm rớm nước mắt gọi Tùng lại ôm lấy và xoa đầu, làm sao con nghịch như vậy nếu hôm nay không may thì hai đứa... mẹ làm sao mà sống được. Bố Tùng thì tức đỏ mặt chạy ra sân cầm chiếc chổi cán tre đi vào và nói: Tùng cởi áo nằm xuống phản , tội của con hôm nay không thể tha được? Hôm nay bố sẽ đánh con hai mươi que cho nhớ lần sau mà nghịch dại nữa sẽ tăng gấp đôi?
Tùng nhìn bà nội, mẹ và hai chị gái ,em gái xem ai có thể nói giúp mình không, nhưng chỉ thấy được cái lắc đầu, Tùng cởi áo và nằm trên phản nói con xin lỗi bố lần sau con sẽ không nghịch nữa ạ!! Bố đánh nhẹ thôi nhé con sợ đau lắm.
Cứ nằm xuống đi sao lúc nghịch không nghĩ tới lúc này. Bố Tùng bắt đầu vụt vào chân mười cái, xong bắt đầu vụt vào lưng được hai ba cái , thì tiếng thét của Tùng vâng a a đau quá, bỗng trên lưng Tùng có hai vết dài vết máu. Bà nội và mẹ Tùng vội vã chạy lại hoảng hốt kêu: Sao đánh cháu , con nó ác vậy máu be bét lưng thế này,?Bố Tùng cũng tím mặt nhìn lưng Tùng và nói tôi làm sao biết được cán chổi nó vỡ lại thành cạch sắc như vậy. Nói xong liền lấy thuốc Lào dịt vào lưng Tùng và áo phủ vào bế chạy ra trạm xá ..
Sự cố hy hữu đã làm Tùng để lại hai vết thương dài trên lưng nó cũng nhắc cho Tùng nhớ về thời thơ ấu hồn nhiên nghịch ngợm xóm làng.