-Vâng ở quê thì người ta chôn người trên dú hết anh có một vài nơi người ta chôn người ở ngoài đồng nhưng đa phần là đỉnh núi
-Tao nhìn thấy mấy cái mộ cũng kinh nhờ
-Cũng bình thường thôi anh quen rồi cũng chả sợ gì
Đám nhóc băng qua cái bãi tha ma bãi tha ma cũng không phải là không có người, xa xa lại có một vài thằng nhóc cũng đang chăn bò có một số người cầm cuốc xẻng đi làm gì nhưng sự thu hút ánh mắt của thằng Bi khi đi gần đến đỉnh dú.
-Êy bọn bay cái mộ kia sao nó lại đứng một mình thế xung quanh không có cái mộ nào mà sao lại có cái cây gì mọc lên kia, bia mộ cũng chả nhìn thấy gì
-À cái mộ hoang đấy cũng lâu rồi em hỏi nội thì nội bảo là một vị quan hồi xưa nào chôn ở đó ý mà đến giờ người ta cũng chả quan tâm đến cái mộ đây nữa thằng cu bi vừa đi nhưng ánh mắt nó không rời khỏi cái mộ trong lòng dự cảm không đúng về thứ này nhưng nhất thời không nghĩ ra.
-Cái cây mọc trên mộ kia là cây gì vậy
-Em không biết nữa nhìn nó hay hay anh bận tâm đến nó làm gì-Ngọng nói
Cu bi cũng không quan tâm nữa tập chung đi với bọn nó đi đến hết cái bãi tha ma lúc này có con gì đó khiến hấp dẫn ánh mắt của cu Bi, ngoảnh đầu nhìn lại giật mình .
- y ...bay... bay... bay... cái... mộ trên đỉnh núi kia sao sao giờ nó ở đây.
-Bi giật mình nhìn thấy chính chính cái mộ trên đỉnh núi kia đang cách hắn trừng mười mét đầu mộ quay về phía Bi cảnh tượng khiến Bi sợ hãi nhưng ba đứa kia vừa quay lại và một cái chớp mắt của Bi biến mất Bi cũng chưa kịp hoàn hồn
-Cái gì cái mộ nào cơ anh nói gì vậy .Ngọng nói
-Cái mộ trên đỉnh núi vừa nãy anh thấy nó ở đây mà.
-Chắc anh đi say nắng rồi nhìn nhầm đấy cái mộ làm sao có thể chạy ra đây được .
-Ừ chắc vậy đấy có lẽ mắt tao bị loạn rồi
Bi vả mặt mình mấy cái cho đỡ ảo giác mà tưởng tượng lung tung, cả ba anh em đi xuống đến lưng chừng núi chui qua một bụi mây vào trong một cái vườn nhà ai đó thằng cu Sanh nhanh chóng trèo lên một cây nhãn chính trên đó có một tổ chim trong tổ chim, mới có ba con chim mới nở thằng Sành không dám manh động liền tụt xuống ngay lập tức vì đây là tổ chim chào mào, bình thường chim con mới nở chưa có lông thi có hơi lạ thì chúng dễ bị chết, cả đám thích thú với tổ chim hẹn tầm tuần sau quay lại bắt chim mang về nuôi, không có việc gì chúng nó lấy trong cái túi thằng hớt ra cái súng cao su đi bắn chim và đi ăn trộm ít ngô nhà người ta trồng trên núi mang về chỗ chăn trâu đem mang nướng hết một buổi sáng ở quê đến buổi chiều bọn thằng Ngọng đánh bò xuống bãi mả gần bên bờ đê buổi chiều ở đây dâm hơn đỡ nắng hơn trên đồi dú.Mà tại sao gọi cái chỗ này là bãi mả thì hồi sưa chiến tranh do người chết rất nhiều nên sẽ có những hố chôn tập thể mà cái bãi mả này cũng là một chỗ chôn tập thể hồi sưa người ta cũng kiêng kị chỗ này lắm nhưng dần dần dần thời gian trôi qua những câu truyện về chỗ này cũng mờ nhạt đến khi chỉ là những mơ hồ người ta cũng xuất hiện ở chỗ này nhiều hơn nên cũng cũng chả quan tâm đến nó có ma không nữa. Thằng Bi cũng phát làm quen được với một số thằng bạn nông thôn mới ở đây, một thằng tên là Sơn học lớp bảy ông hắn tên là Bài nên bọn trẻ gọi luôn là Sơn Bài còn một thằng là Hiếu bọn nó đặt biệt danh cho nó là mắn.
Thằng Sơn Bài nói:
-Ay bọn mày chơi ma lon tiếp không.
Thằng ngọng:
-Được nhưng nay tao không mang đồ hôm qua mày nói trước thì ngon .
Thằng em của Ngọng nói:
-Hôm qua anh Bi về nên bọn em có đi bò đâu.
-Ờ mày nói phải hay thằng nào về lấy đồ đê hôm trước tao lấy nắm hương rồi mẹ tao phát hiện ra suýt chết tao
Mắm cũng nói:- Đúng hôm trước tao cũng xúc một bò gạo rồi
Thằng Ngọng thấy vậy nói:
-Để xem thế giờ Hớt em chạy về lấy hai ba que hương ra đây nhớ rút cẩn thận đấy còn thằng Sơn mày hôm nay chi gạo đi nửa bò thôi là được cầm luôn ống bò ra đấy còn tao với anh Bi đi mua ít kẹo và kiếm cái lon còn hai thằng bay ở lại đây trông bò.
Cả đám nghe phân phối xong liền ai việc nấy mà đi thằng Hớt thì xịn hơn nó có con xe đạp cành cạch gần nát đến nơi cong đít lên mà đạp được một lúc thì cả lũ cũng đã tập chung lại bên cái bờ đê gần gốc cây gạo.
- y đưa đây xem nào. Ngọng nói
-Bẻ bớt hương đi mày chơi nguyên cây như thế này ma lon hiện lên thật nó đánh cho chết toi à.Sơn nói
-Có cứt đâu mà hiện chơi mấy lần rồi có thấy quái đâu lần này anh Bi về nên tao cho anh biết trò ma lon này
-Ừ nhưng mày bẻ bớt đi tao sợ toang lám.
-Má cái thằng nhát chết này
Thằng ngọng cầm lấy que hương bẻ đi hơn phân nửa, để cái ống bơ có nửa gạo bên trong cắm que hương vào lấy mấy cái kẹo bỏ ra xung quanh nửa cái bánh quy.
-Anh nghĩ ma lon có lên không đợt trước em nghe nói phải làm cái gì gì nữa á hay mình làm sai nên nó không lên. Hớt nói:
Ngọng trả lời:
-Tao cũng chả biết nhưng cứ thử đi kiểu gì nó chả lên.
-À tao nghe nói nước mắt bò thấy được ma đấy. Hiếu mắn nói
-Ôi dào tưởng cái gì cái đấy tao nghe và thử rồi đợt trước mày không có ở đây tao với bọn Khoa bách chơi ma lon rồi bôi nước mắt bò lên để xem có ma không cuối cùng chả thấy cái gì.Ngọng nói.
-Thủ lại xem mẹ nhỡ may hôm đó nó không lên thì sao.
-Ờ bay thích thì đi mà bôi.
Thằng Mắm chạy về phía đàn bò tiện tay ngắt một cái lá được một lúc thì khều khều được ít nước mắt của bò thì chạy về nói:
-Có thằng nào muốn thử không cả đám chả thấy nói gì, vì cả đám đang phải đợi thằng Ngọng chạy về lấy cái máy lửa
Thằng bi lúc này lên tiếng:
-Này để tao thử xem nào thử coi thấy ma được không
-Ok may còn được thằng Bi thử cùng tao.
Thằng hiếu Mắm đi lên chấm vào nước mắt bò rồi đưa lên mắt của thằng Bi chấm vào trong mắt, Bi thấy hơi hơi nhột nên vừa nhỏ xong liền cúi xuống định dụi mắt nhưng nghĩ như vậy thì có thể mất đi tác dụng của nước mắt bò bên kia thằng Mắm cũng làm xong mà vừa kịp lúc thằng Ngọng mang cái máy lửa đến:
-Này thằng hồm hôm nay chủ trò đây.
-Để tao đi tao cũng đang muốn thử coi có hiệu nghiệm không thằng Hiếu Mắm lên tiếng
Hắn cầm lấy cái máy lửa châm vào ngọn hương và điếu thuốc cùng lúc đặt cái lon xuống dưới đất chổng đít lon lên trên và nói và chửi:
-Ma lon, ma lon, ma lon lên đây chơi, ma lon ma lon ma lon lên đây chơi, ma lon ma lon ma lon lên đây chơi lên đây ăn kẹo với tao lên lên đây chơi ma lon ăn kẹo với tao đù mẹ mày ma lon lên đây chơi ma lon ma lon lên đây chơi ăn kẹo với tao.
-Câu nói vừa xong không gian xung quanh đột nhiên rơi vào im lặng ánh mặt trời khuất sau một đám mây to cơn gió thổi khiến bụi tre bên cạnh xào xạc đung đưa được một lúc thì cả đám không thấy có chuyện gì:
Ngọng nói:
-Đù má không có ma đâu tao chửi cả mấy lần rồi mà chả có thấy nó hiện đâu
Hớt:
-Từ anh anh thử lại lần nữa đi
Ờ nốt lần này thôi đấy còn không tí cả đám đi vặt trộm ổi voi tau
Thằng Ngọng đi vào thay thằng Mắm làm quản trò.
-Ok vâng
- y ây ây cái lon đổ kìa.Sơn Bài nói.
-Lách cách một tiếng cái lon bò húc y chang lúc đầu cái đít đang hướng lên trời thì bị gió đổ mất, Ngọng lấy tay chuẩn bị đặt nó về chỗ cũ thì cái lon đột nhiên dựng đứng trở lại thấy một màn này cả lũ trẻ như bị sững người ra chưa kịp làm gì thì cái lon với tốc độ mắt thường có thể thấy được nó đang xê xịch chút một lại chỗ anh Ngọng cả đám la toáng lên rồi chạy nhưng chân vừa nhấc thằng Mắm bị cái lon đụng chúng gót chân kịp la lên tiếng:
-A..A...A. đau..a
-Gót chân bầm tím cả đám thấy vậy liền chạy ngay lại chỗ thằng Mắm cái lon kia tếp tục đập đập vào người mỗi lần nó đụng vào chân thằng Mắn là một lần thằng Mắm kêu đau thằng Ngọng chạy đến đầu tiên cái chân định sút vào cái lon nhưng như có một lực vô hình khiến Ngọng không còn sức để sút, cả đám vây quanh Mắm
-Làm gì đi bay.Sơn hoảng hốt nói
-Bao đéo biết:Ngọng
-À mẹ cái lon hương dập nó ngay dập là con ma nó đi.
-Đúng dập nó:
ThằngHớt nghe vậy chạy ngay đến bên cái lon đang cắm hương kia chân sút một cái lon hương, cái lon đổ ra nhưng nó không hương tắt thằng Mắm vẫn bị ma lon đánh:” đù má mau lên dập nó đi đái vào nó đi “
nhưng có linh cảm nén hương không hiểu sao cháy mạnh một cách lạ thường nhưng đúng lúc một dòng nước dập tắt đi hương đúng lúc cái lon như có tiếng động gì nó chỉ dung lên rồi bị bóp méo đi đổ xuống lăn xuống đất cả đám được phen hú vía.
-Thằng Mắm sao rồi lật nó ra xem.
Nắm lúc này cũng ôm đầu không thấy bị đánh nữa cũng từ từ buông ra, mặt bị đấm cho hai phát thâm một bên mắt đầu gối và gót chân cũng bị tím bầm.
-Đù má ma lon đánh mày mày. Ngọng nói.
-Mẹ tí về đừng nói bố mẹ tao đấy có hỏi thì cứ bảo là tao đanh nhau là được ok.Mắm xoa mặt nói
-Má hôm nay ma lon lên thật chứ may em dập tắt hương kịp không anh Mắm bị nó đánh cho chết
Sơn bỗng nhìn thấy gì đó trên mặt đất nói:
-Này bay xem dưới đất có lốt chân của ai mà to vầy.
-Đâu xem
Nnhững cái lốt chân to hơn chân của đám con nít in trên mặt đất nhưng chỉ có hai lốt, đám trẻ nhìn xong chỉ nuốt một ngụm nước bọt rồi nhanh chóng vác thằng Mắm lên để rời khỏi chỗ này.
Ngọng lúc này mới nhớ ra anh Bi nãy giờ không nói gì:
-Anh Bi đâu rồi.
-Kia thằng bi bên kia. Bi mặt thẫn thờ ngồi sụp xuống dưới.
-Anh bi anh sao đấy.
-Bay... bay... bay... ở kia ở kia có..có ...có có cái bóng... đang ngồi.
Cả đám nghe thấy rợn tóc gáy quay đầu theo hướng Bi chỉ nhưng không thấy gì cả.
-Đi anh Bi về nhà mau cả bọn bay nưa nhanh phắn. Thằng Ngọng dục.
-Còn bò thì sao anh. Hớt nói
-Kệ nó đi chiều bảo cả bố đi tìm bảo bò đi lạc.
-Thằng Ngọng chạy ra đỡ anh Bi dậy thằng Sanh cõng thằng Mắm chạy, cả đám chạy về nhà thằng Sanh lúc này ở nhà không có chú thím vẫn đang đi làm cả đám chui vào trong phòng thằng Sang mới đỡ sợ hơn một chút.
-Này anh Bi anh vừa nói chỗ đó có cái gì đang ngồi kể lại xem. Ngọng vừa lau mồ hôi nói
-Đù má bay không thấy cái gì à.
-Không
-Cả lúc có cái bóng đánh thằng Mắm bay cũng không thấy
Mấy đứa nghe xong toát mồ hôi lạnh
-Cái bóng đó lúc chạy nó cũng đi theo về đến nhà này.
-Cái gì
-Anh...anh thấy nó đứng ngoài cổng nhưng sau thì không thấy nó nữa.
-Vãi anh kể lại từ từ đi. Ngọng nói
Thằng Sanh nghéo sang ban thờ lấy cái bùa xuống.
-Đây là là bùa của bố mẹ em xin ở chùa đê đây giờ con ma không vào được đâu
-rồi anh kể đi. Cả bọn đang sợ nhưng vẫn tò mò thúc dục anh Bi kể lại
-Vãi mẹ cái lúc mà thằng Mắm bị đánh đó tao thấy có một cái bóng người nó dài tay nó dài phải sơ đến chân nó ngồi xổm xuống dơ hai lên đánh thằng Mắm cứ đấm bốp xuống, nó không có mặt mũi lúc anh định chạy đến thì hình như nó biết anh nhìn thấy nó quay sang một cái mặt không mặt mũi gì đột nhiên da trên mặt nó căng ra như cười gì đó rồi xô anh ngã ra rồi từ lúc đó anh không động đậy được luôn rồi lúc Thằng hớt đái lên cái nén hương con ma nó ôm người rồi lăn ra đất dãy dụa rồi lúc anh anh em ta chạy về nó cũng chạy theo nhưng nó đứng xa anh em ta lắm kiểu sao sao á rồi còn một con nữa ở bụi tre đoạn xa kia cơ nó ngồi xổm canh bụi tre hai tay cào xuống đất cũng không mặt mũi nó cứ đấm đấm xuống đất về phía anh em ta kiểu gì á.
-Đù má sợ vãi chắc chỗ đó có ma rồi từ giờ bay ra đó chú ý cẩn thận ma giấu không thì mang theo tỏi hoặc nhà thằng nào có bùa thì cứ mang đi và đi hai ba đứa đừng đi một mình không chết chứ đùa
-Tốt nhất anh em ta tránh ra chỗ đó ra.Hớt nói
-Đúng truyện hôm nay không thằng nào nói ra ngoài nghe chưa bảo bọn thằng Hoàng xóm dưới nữa trăn trâu chỗ đấy cẩn thận
-Giờ thì sao anh bố mẹ mà về thấy mình không chăn bò thì đánh à
-Tao với Hớt giờ về nhà tao dắt con míc theo bay cứ dắt thêm nhiều chó đi ma sợ chó nhất là cho mục là con míc nhà tao cũng cầm dao theo nữa
- Giờ mình ra ngoài bãi mả dẫn bò đi chỗ khác. Anh anh Bi còn thấy ma không hay cái bóng đó còn ở ngoài cổng không.
Hé cái cửa sổ chỉ để vừa một tia sáng lọt.
-Không nó không còn ngoài đấy hình như nó đi đâu rồi.
- Đi thằng Sanh xuống bếp lấy dao đi rồi anh em ra bãi.
Cả đám con nít chạy ra đến bãi mả đàn bò cũng đã đi lên bờ đê ra gần chân đồi rồi nên lũ nhóc cũng không phải xuống đó đuổi bò nữa đứng từ xa hướng ánh mắt về đó quan sát.
-Anh Bi anh còn thấy mấy con ma kia không .
Anh bi lắc đầu:
-Không còn nữa cả cái bóng ngồi gần gốc tre kia cũng không thấy luôn.
-Mà sao anh bi thấy được ma nhờ bọn mình lại không thấy. Hớt nói.
-Hình như chắc cái nước mắt bò thằng Mắm bôi cho tao đấy.
Thằng Mắm bị đánh cho sưng người lúc này cũng lên tiếng:
-Tao có thấy đâu mà tao cũng bôi mà.
-Hay anh Bi nhìn thấy được ma nhỉ.
Ngọng nói:
-Chắc là vậy tao nghe nói những người vía yếu sẽ nhìn được thấy ma.
Bọn trẻ đuổi bò ở chân đồi đến xế chiều mới về mặt trời dần khuất sâu đỉnh núi trên đầu những đàn chim đen bay dập đầu ấy là cái loại này hay xuất hiện mỗi khi mùa vụ sắp thu hoạch trên đồi xa xa kia những tiếng con tu hú kêu làn sương mờ ảo từ mái nhà ngói le lói lan tỏa vào không gian hình bóng đám nhóc trăn bò in trên bãi cỏ chầm chậm đi về dưới đồng một số người cũng kết thúc công việc vác lấy cái cuốc đòn gánh đi về nhưng từ đó từ góc nhìn trên bụi tre của bãi mả có một thứ gì đó không hiểu chả biết ánh mắt dõi theo từng bước lắng nghe từng giọng nói của đám trẻ .
-Ấy chuyện cũng chả xảy ra gì lắm cho đến gần một tháng sau ở quê có tổ chức đi thiếu nhi cái chuyện này thì năm nào cũng tổ chức ý mà cứ tầm bảy giờ đêm ăn cơm xong và xem xong Tây Du Kí trên vtv2 thì cả đám trẻ lại tập hợp lại ở nhà văn hóa để diễn tập hoặc chỉ là tập hợp lại đám trẻ để chơi vài trò chơi thằng Bi cũng chơi ở đây được gần tháng rồi nên cũng quen mặt bọn trẻ ở xóm ,đám trẻ ở quê này rất hòa đồng và thân thiện chấp nhận cho thằng Bi vào hội của mình mỗi đêm sẽ tụ tập đi chơi đi ăn trộm rồi đi bóc những cái quảng cáo hút bể phốt dán lên cửa nhà người ta không thì đi đánh nhau với bọn làng bên vui lắm đêm nay ở nhà văn hóa bọn nó lại đang rủ nhau chơi trốn tìm.
-Giờ chia hai đội chơi trốn tìm hay oẳn tù tì ra ba thằng đi tìm. Một đứa trong đội nói.
Ngọng lên tiếng:
-Ba thằng đi tìm có điên à ở đây đang hơn hai mươi mấy đứa tìm đến sáng mai à giờ chia hai đội oẳn tù tì đội nào thắng đi trốn còn thua thì đi tìm phạm vi trong xóm mình xung quanh cái nhà văn hóa này thôi đừng trốn xa như thằng Văn hôm trước nó chạy ra đồng trốn bố thằng nào tìm .
-Ờ ờ ok ok chia đội đi.
Đám trẻ con nhanh chóng đã phân thành hai đội Bi ở cùng với đội anh em nhà thằng Ngọng thằng Sang thì nhóm bên kia, thằng Ngọng được cả đám đôn lên làm đội trưởng vì trong nhóm thằng Ngọng học lớp tám là lớn nhất thằng Bi năm nay cũng chỉ mới lên lớp 6 Ngọng oẳn tù tì với lớp kia thì thắng nên nhóm của Ngọng đi trốn trước nhóm bên kia phải ngồi trong xó đợi mười phút rồi mới được đi tìm nhóm thằng Ngọng chia nhau ra đi trốn mỗi đứa mỗi nơi thằng Bi thì theo thằng Ngọng đi trốn, Ngọng đi vào ngõ trong làng leo lên một cây bưởi gần nhà dân theo đó nhảy lên mái bờ rô trên chuồng bò anh Bi cũng phải vất vả lắm mới trèo theo kịp thằng Ngọng hai đứa nằm trên mái chuồng bò trên đầu có thêm tán lá của cây bưởi che nữa thì cái chỗ trốn này có thể coi là hoàn mỹ đầu có thể hở ra xúi theo dõi được một đoạn đường trong ngõ hai đứa nằm im trên đấy. Một đoạn thời gian trôi qua mằn trên