Chương 26: Chim Lợn

-Anh Anh Sơn ơi anh ơi thằng thằng Sanh bị ma giấu rồi

Sơn giật mình hắn kịp định thần lại kéo Thủy ra khỏi nhà đứng trước sân hắn cũng đảo mắt tìm con ma kia nhưng không thấy Sơn chửi thầm một câu hắn mất tập trung quá nếu thằng Sanh mà xảy ra chuyện gì thì hắn phải xới tung ngôi nhà này lên thần hồn câu diệt con tà ma kia, nhưng mà con ma kia hành động sao hắn lại không biết và cái ngôi nhà này âm khí tùm lum nên cũng cản lại khả năng nhận biết dao động của hắn, nhưng không nghĩ ngợi gì ra đến sân hắn liền lấy một tấm hoàng phù họa lên vài nét đơn giản rồi gấp thành một con hạc giấy chắp hai tay niệm chú rồi mở lòng bàn tay ra hạc giấy bay đi bỗng con hạc giấy như bị thứ gì đó cản đường bị giật giật như muốn xé rách Sơn liền nhận thấy chuyện không ổn gia tăng thêm cương khí vào hạc giấy hét lên:

-Niêm minh quang niêm hạc quang chỉ điểm

Mắt con hạc giấy lập lè linh quang rồi ổn định lại bỗng chốc không gian xung quanh tràn đầy âm khí và quỷ khí Sơn liền nhận ra có nguy hiểm liền quay sang bảo mấy người Thủy chạy về trước đám người Thủy nghe vậy liền đi ra khỏi sân nhưng vẫn quay lại sợ Sơn có nguy hiểm nhưng hắn la lên

-Mau chạy đi đừng lo mau lên

Nói xong Sơn lại có cảm giác như cỗ quỷ khí phả từ trong nhà đã tăng lên gấp đôi, ánh mặt trời đã bị che khuất bởi mây trên trời tạo ra một khoảng tối khiến cho âm khí không bị dương khí của mặt trời áp chế, Sơn điều khuyển linh hạc không cho linh hạc bị ảnh hưởng, chim hạc lần theo dấu vết bay về hướng một ngôi nhà nhỏ cách gian nhà chính khoảng chừng hai mươi mét cái nhà nhỏ đằng sau đấy chính là cái nhà vệ sinh, Sơn liền không do dự vận lên thiên không bộ nhấc chân đạp mạnh, cơ thể lao đi nhanh chóng chạy đến cái nhà vệ sinh hắn lăng không nhảy lên đạp mạnh vào cánh cửa nhà vệ sinh thì thấy thằng Sanh bị ma nhập ngồi trong đây tay vừa bốc một nắm đất định cho vào miệng nhưng chưa kịp thì Sơn một ấn dập lên mặt Sanh khiến cái thứ đang nhập trong người thằng Sanh văng ra Sơn cũng túm lấy cổ áo thằng Sanh lôi mạnh kéo ra bên ngoài cõng lên lưng mà chạy bỗng nhiên nhiên có một tiếng gầm phát ra từ trong nhà vệ sinh tiếng gầm mang theo quỷ lực khiến hắn nghe thấy như muốn nổ cái đầu, Sơn có lấy cương khi chống chọi lại người lăng không phi ra bên ngoài theo đó đằng sau cái thứ đó vùng ra khỏi nhà vệ sinh lao đến phía Sơn chân tay nó dài ngoằng bò trên mặt đất đầu ngẩng lên hai mắt sáng vàng lập lòe đầu tóc rối bời lao đến Sơn với tốc độ kinh khủng Sơn một tay nắm chắc pháp bảo một nhịp nữa hắn sẽ quay lại tấn công tà vật nhưng “Ầm” một tiếng hắn vừa ra đến đường thì liền giật mình quay lại nhìn thì thứ đó đập đầu vào tấm màng mỏng đang phát ra ánh sáng, thứ đó đập đập liên hồi vào kết giới nhưng vô vọng nó gầm rú lên từng hồi nhìn Sơn với ánh mắt đầy thù hận nhưng đột nhiên có từng đạo kim quang từ trong nhà bắn ra quấn quanh trên người con tà vật rồi kéo nó vào trong nhà con tà vật dãy rụa bàn tay cào xuống đất cố gắng không để từng đạo kim quang lôi đi nhưng đều thành vô nghĩa đạo kim quang lôi con à vật rồi ấn nó vào tường, Sơn thấy một màn này cũng sừng người nhưng chạy đi tìm chỗ Thủy vừa suy nghĩ những tấm phù trong đó đều mất đi linh lực làm sao có thể kích hoạt được mà còn là trận pháp vây hàm một con tà vật mạnh như thế, trong đầu hiện lên một đống câu hỏi khiến hắn rối não trước mặt chạy đã thấy đám người của Thủy dừng dưới chân dú thấy Sơn chạy đến thì đi lên vẻ mặt lo lắng dò xét hắn.

-Cậu cậu có bị sao không

Sơn lắc đầu

-Không không có chuyện gì đâu

Hắn nhanh chóng đặt thằng Sanh dưới một gốc cậy gần đó ngón tay ấn lên huyệt ấn đường vận cương khí lên kiểm tra thì tam bồn thất phách may mắn đủ cả nhưng bị âm khí làm tổn thương nếu không kịp thời triệt tiêu đi âm khí đang ăn mòn hồn phách thì có thể dẫn đến thần hồn câu diệt Sơn nhanh chóng lấy trong balo ra một đồng tiền xu nhỏ máu của hắn lên rồi đặt vào dưới lưỡi của thằng Sanh rồi nhanh chóng lấy bùa ra họa trên tấm phù sau khi hoàn thành liền dán lên trán và hai bả vai của Sành niệm chú Thiên Hồn Dẫn không để cho âm khí tiếp tục ăn mòn nữa, hắn nhanh chóng cõng thằng Sanh lên bảo thằng Bi chỉ đường về nhà ông nội hắn, Bi nhanh chóng chỉ đường hắn biết tình trạng của thằng Sanh lúc này rất nguy kịch nhưng không thể cẩu thả họa phù chỗ này được nhất là khi có thứ đang theo dõi hắn. Chay đến nhà ông nội thằng Bi, đi thẳng vào trong nhà đặt thằng Sanh lên cái ghế dài, ba tấm phù ở trên người thằng Sanh đã dần ngả màu sang màu nâu chứng tỏ tốc độ ăn mòn hồn phách của âm khí vô cùng khủng khiếp Sơn cũng phải toát mồ hôi không ngờ con tà vật này lại cường đại như vậy nếu như mà trận pháp không áp chế thì có lẽ giờ cũng đang tử chiến rồi, Sơn nhanh chóng lấy ra một cái lư hương nhỏ rồi cắm vào đó Ngũ Minh hương giúp thằng Sanh hít vào thiên hương ngăn cản lại âm khí, cũng lấy ra ba tấm phù khác nhanh chóng họa phù lại rồi thay thế những tấm phù trên người thằng Sánh những tấm phù vừa được gỡ xuống thì bốc cháy còn những tấm phù vừa được gắn lên thì đã lập lờ linh quang chui vào cơ thể, Sơn vực thằng Sanh ngồi dậy tay chộp vào đầu vận cương khí vào tam mệnh thiên hồn của thằng Sanh kết hợp với linh phù đẩy âm khí về một chỗ, buông tay ra bàn tay lại huyễn ảo thành chỉ chấm lên ấn đường thằng Sanh rồi giật mạnh một cái thằng Sanh cũng theo đó phun ra một ngụm máu đen máu vừa rơi xuống đất thì toát lên một làn khói quỳ dị, Sơn móc ra một nắm chu sa ném thẳng vào vũng máu đấy chu sa vừa chạm với máu thì xèo xèo bốc hơi biến mất không còn gì, cơ thể thằng Sanh vô lực ngã xuống theo đó ý thức cũng dần tỉnh thấy vậy ông nội thằng Bi nãy giờ đứng ở cửa mới lên tiếng

-Này này cháu thằng Sanh có sao không vậy

Từ khi Sơn lao vào nhà ông tưởng ăn trộm nên vác cái cuốc lên định lao vào bắt trộm nhưng thấy đằng sau có thằng Bi, Bi cũng chạy lên nói rõ sự tình cho ông nội nghe ông nội nghe là người này là anh Sơn đã từng trừ con ma ám cho Bi, ông nội nhìn lại bóng lưng của hắn thì đúng, ông nội cũng sửng sốt khi nghe con ma dẫn thằng Sanh ở cái nhà hoang được anh Sơn cứu.

- DạThằng Sanh không sao đâu ông

Vừa nói câu thằng Sanh ho vài cái mở mắt người tuy hơi yếu nhưng cũng có thể đứng lên hoạt động như bình thường được Sơn hỏi thằng Sanh:

-Này Sanh sao mày bị dẫn đi lúc nào đấy

-Em em em dẫn đi hồi nào em bị ma dẫn á

Cả đám người nhìn thằng Sanh với ánh mắt khó hiểu cũng đơn giản thôi vì ma dẫn bình thường người bị dẫn sẽ không biết mình bị dẫn và cũng sẽ quên đi mọi chuyện Sanh nói

-Dạ cái cái lúc chỉ trong nhà có đống phong bì đó thì em thấy ở xó có cái thứ gì đó sáng sáng kiểu như cái nhẫn đấy anh em thấy cũng gần nên bước hai ba bước đến gần xem rồi em chịu không biết chuyện gì xảy ra nữa, Sơn nghe xong cũng thông cảm con nít thì cái chuyện tò mò là bình thường ông nội Bi lên tiếng

-Cháu có phải là Sơn là thầy trừ ma cho thằng Bi đợt trước đấy không

-Dạ dạ đúng là cháu ạ à mà hôm nay cháu cháu vào nhà mà không hỏi gì ông ạ cháu cháu xin lỗi ông ạ

-À cái này không có chuyện gì đâu mà sao mấy đứa vào cái nhà hoang đấy làm gì có ma đấy

-Dạ dạ cháu xem trong nhà đấy có ma gì để còn đuổi ma luôn đi ấy mà ông

-À à thế thì được nhưng phải cẩn thận đấy cái nhà hoang đấy không đơn giản đâu đợt trước cả nhà đó đều bị trùng tang rồi chết hết đấy có khi có mười mấy con ma trong đấy đấy

-Dạ dạ vâng cháu đang xem xét xem nên giải quyết như thế nào đây

-Thế cháu có cách nào không, à cả cái con ma da ma chết đuối gì đó nó ở bãi mả đấy chứ xem sao chứ cứ để như thế này thì

-Dạ dạ vâng để cháu xem sao rồi giải quyết một thể luôn

-À hôm nay cháu ở đây ăn cơm với ông một bữa chả có dịp, ông có bình rượu rắn ngâm lâu năm này xem trai tráng giờ ra sao, haha và cháu gái này là ai vậy là bạn gái cháu à

Sơn xua tay thằng Bị định nói gì nhưng Sơn chen ngang

-Dạ dạ là bạn cháu thôi bạn thôi cháu rảnh hè đi chơi với cháu đấy mà

-Úi dời mày cứ nói thẳng đi bạn bè cái gì hai bọn mày xứng đôi như thế này mà không phải là người yêu thì

Sơn xua tay liên tục từ chối Thủy đứng ở bên không nói gì mặt đỏ ngại ngùng nhưng cũng có đôi phần ngấm ngầm đồng ý

-Thôi yêu hay không yêu thì bay tự giải quyết với nhau đi thằng Sơn theo ông ra vườn chồm lấy con gà thịt ông cháu ta nhắm rượu, thằng Ngọng chạy vào đun lấy nồi nước còn thằng Hớt chạy ra đồng kêu bố mẹ mày nay về đây ăn cơm cả.

Nói xong cả lũ chạy đi làm thằng Sanh cơ thể nhanh chóng hồi phục nhưng ông không giao việc cho hắn sợ quá sức, Sơn kêu mấy đứa con nít lại đưa cho mỗi thằng một tấm bùa trừ mà có tấm bùa này của hắn ma quỷ cũng không dám đụng tới còn đưa cho thằng Sanh một viên dược hoàn để hồi phục lại cơ thể nhanh hơn thằng Sanh cắn cái đắng đến buốt não kêu cha gọi mẹ nhưng viên thuốc này kì diệu vô cùng nuốt vào cơ thể khiến cơ thể ấm lên sức lục hôi hồi phục một cách thần kỳ vậy với thể lục này thằng Sanh có thể chạy mấy vòng quanh cái núi, Sơn bảo hắn hắn chạy qua nhà ông Cấn bảo ông là nay Sơn và Thủy ăn cơm bên nhà ông nội thằng Bi để ông bà nhà ông Cấn không phải lo cho bọn hắn nữa. Sau buổi trưa hôm đấy Sơn uống với ông nội thằng Bi một bữa thừa sống thiếu chết ngất ngay tại chỗ ông nội thằng Bi chửi mấy thằng trẻ ranh thời này tiểu lượng quá kém rồi cầm cái can rượu lên tu như uống nước lã, Sơn liệt giường đến tận chiều tối mới tỉnh Thủy pha cho hắn cốc nước chanh uống để giải rượu sau đó tạm biệt ông nội thằng Bi về nhà ông Cấn, đêm hôm đó hắn không ngủ được vì cả chiều đã ngủ rồi với lại cái bụng cứ liên tục khủng bố hắn chạy ra chạy vào nhà vệ sinh ông bà thì đã ngủ say Thủy thấy hắn bị như vậy thì lo lắng, may mà có mang theo lọ berberin đưa cho hắn uống, uống xong mới ổn định được chút ôm bụng ngồi trên hiên nhà Thủy tạm biệt hắn đi vào trong nhà ngủ Sơn oán hận thề từ giờ sẽ không bao giờ uống rượu nữa không gian xung quanh im lặng toàn tiếng côn trùng ếch nhái kêu, nhà ông Cấn đối diện ruộng lúa đang mùa gặt nên thơm mùi lúa chín những con đom đóm bay điểm nhẹ vào không gian thanh bình đấy Sơn nhắm mắt mũi tham lam hít lấy không gian yên bình nơi thôn quê này, đã lâu rồi hắn không được trải nghiệm lại cảm giác này cảm giác bình yên đến yên lòng nhưng có một cảm giác chả lành thoáng lên trong tâm trí hắn, Sơn giật mình mở mắt định thần lại bông tiếng cu gáy vang vọng cả không gian rồi cả tiếng của cả con chim lợn khiến người nghe chạnh lòng rùng rợn, bình thường vì ở thôn quê người ta cho rằng chim lợn là điềm xấu nó hay xuất hiện ở đâu thì nơi đó sẽ có người chết nên người ta cứ thấy chim lợn là thấy điềm dở nên hay đuổi chúng đi và cũng đúng như vậy tiếng con chim lợn đấy vang vẳng, Sơn toát mồ hôi đêm nay lại có bất trắc gì, hắn mới đến đây có hai hôm mà đã xảy ra nhiều chuyện bỗng vì một cái bóng trắng bay qua trước của nhà ông Cấn nó lướt đi ở ngoài đường Sơn thấy vậy sửng sốt con mà này không thấy hắn mà vội vã bay đi đâu trên người con ma này có lẫn sát khí và tử khí âm khí cực nặng nói lên cho con mà này đã giết người và đang đi đâu đó có ý định hại người tiếp, Sơn nhanh chóng đi vào trong nhà lấy pháp khí và cái balo của hắn định phi khỏi nhà thì Thủy hỏi hắn có chuyện gì Sơn nhanh chóng đáp lại.

-Cậu ở yên ở trong nhà cấm được đi đâu cả ông bà cũng vậy không được để họ ra khỏi nhà