Chương 25: Nhà Hoang Đó

-Này Sơn mai tớ muốn đi thăm mộ của bố đấy cậu đi cùng được không

-Ờ ok tất nhiên rồi cái chuyện dòng họ của cậu bị trùng tang có thật sự không đơn giản đâu

-Cậu nghĩ vậy sao

Sơn gật đầu rối nói ra nghi vấn trong lòng Thủy nghe xong liên gật đầu

-Tớ cũng nghĩ vậy

-Hài cậu cũng đừng buồn nha

-Ờ um rồi tớ cũng nghĩ thoáng rồi không sao đâu âu thì họ cũng đã mất cả rồi

-Cậu định về thì sẽ như thế nào đây tớ thấy cậu còn khá mông lung đấy giờ cái bà mụ kế của cậu nữa trong thời gian không thấy cậu bà ta kiểu gì cũng lộng lên đi tìm rồi tìm cách hãm hại cậu.

-Cái đấy tớ cũng đang suy nghĩ cũng tính đến chuyện nhường lại cổ phần cho ai đó tớ cũng muốn một cuộc sống bình thường như các cậu vậy.

-Hài cậu nghĩ vậy cũng hơi, tớ thấy như vậy thì dễ dàng cho các bà mụ kia quá bà ta suýt hại cậu chết mà cậu còn cho qua được như tớ là chơi đến cùng với bà ta luôn biết là cậu cũng có hơi yếu đuối thật nhưng cậu cũng phải mạnh mẽ lên không để người khác khi dễ mình được.

-Ờ uhm để tớ suy nghĩ thêm đã

-Um cậu cũng cần thêm time nhưng nhớ là có bọn tớ ở đây mụ kia không làm gì được đâu

Thủy gật đầu hai người đi về nhà ông Cấn và ngủ qua đêm ở đấy đến sáng mai gần tám giờ thằng cu Bị chạy sang kêu Sơn, hắn cũng chuẩn bị đồ đạc để đi đằng sau đeo cái balo và đeo pháp khí sau lưng, Thủy cũng chuẩn bị đồ sẵn. Sơn và Thủy cùng lên đường

-Anh Sơn anh bảo bọn em dẫn anh đi đâu vậy

-À mày biết mộ của ông Nguyễn Văn Thế không

Thằng cu Bi lắc đầu bỗng thằng Ngọng lên tiếng

-Có phải ông Thế mà cưới cái bà Hội đúng không anh

-Ờ ờ đúng rồi đấy có đứa con gái tên là bà Hằng đấy

-À đúng em biết cái chỗ đằng sau lưng rú đấy

Hớt nói

-Có phải là cái đám mộ đất đấy không anh Ngọng

-Ờ ờ đúng đấy kể cũng lạ chỗ đấy cũng gần hai mươi cái mộ đất rồi nghe bảo con cháu đi nơi khác sống rồi mộ tổ tiên ở đây chả ai trông coi cả cỏ mọc rậm hết cả mộ, mà anh tìm mộ của ông bà đó làm gì

Sơn cũng đang nghĩ lý do để lừa cái đám con nít này nhưng cũng chả nghĩ được cái gì hắn liền kể lại chuyện này cho bốn đứa nhóc nghe bốn đứa nhóc nghe xong thì hoảng hồn sợ hãi

-Đù đù cả họ họ của chị Thủy bị bị người ta yểm bùa trùng tang á

Ngọng giọng sợ sệt nói

-Em chưa nghe ai kể cả sợ thật em cũng hay chăn bò chỗ đấy vãi eo

Sơn nhìn sang Thủy hắn cũng biết không nên kể chuyện này trước mặt Thủy nhưng cũng hết cách Thủy cũng không oán trách hắn hình như trên nét mặt của Thủy cũng có đôi chút nét cương quyết hơn không biết Thủy đã suy nghĩ gì, nhưng Sơn thấy vậy cũng an tâm hơn con gái trong lòng yếu đuối thật nhưng cũng phải mạnh mẽ có can đảm Sơn quay sang nói với mấy đứa nhóc.

-Hài cái chuyện này căn bản anh không muốn mấy đứa đi theo chỉ cần chỉ chỗ cho anh thôi sợ mấy đứa gặp nguy hiểm

Bi nói

-Sợ gì có anh ở đây ma quỷ còn phải sun vòi mà chạy chứ

-Đúng em nghe anh Bi kể anh đánh con ma ám anh Bi đấy anh siêu giỏi luôn đi với anh bọn em sợ gì

-Đi đi anh cho em đi với em cũng muốn xem anh xiên mấy con ma, anh mà không dẫn bọn em đi em còn lâu mới chỉ cho

Sơn bất lực nhìn đám nhóc này tự nhiên phải dẫn theo mấy thằng này khiến hắn phân tâm nhưng hiện tại đang buổi sáng mà lũ trẻ này cũng hay lên rừng rú mà không gặp ma nên bóng vía lũ này cũng cứng như vẫn hơi lo sợ để an toàn hắn móc vào trong ba lô ra bốn tờ giấy hình chữ nhật dài mà hay vẽ bùa cũng lấy ra một cây bút lông họa lên đó những chữ nôm họa phù xong đưa cho mỗi đứa một tấm bùa nói

-Này mấy cu cầm theo lá bùa này đây là Truy Tung phù nó không có tác dụng trừ ma đâu nó chỉ là giúp anh xác định vị trí của bọn em thôi nhỡ may có ma dẫn thì anh biết đường mà đi tìm còn đứa nào sợ ma đi cạnh thằng Bi ấy anh cho nó lá bùa ở trên cổ rồi.

-Bốn đứa nghe xong thì cũng có chút khó hiểu tại sao không cho bọn nó phù trừ tà ma luôn đi mà cho cái thứ này, ba đứa còn lại cũng từ khi nào đã đứng nép bên thằng Bi khiến Bị khó chịu nói

-Sao anh không cho bọn nó luôn bùa trừ ma ấy để như thế này ngột chết em

-Vì ấy nếu đứa nào cũng có bùa trừ ma mà có tà vật theo dõi nó biết thì sẽ nghi ngờ, anh muốn điều tra từ từ không để cho nó biết với lúc đến mộ nữa sợ nó nghi ngờ là người nhà nên phải làm nhanh gọn thôi

-Ok anh đi nhanh đi

-À anh còn nghe ông Cấn nói nhà của ông bà Thủy ở gần chỗ bãi tha ma gần đây

Ngọng ngạc nhiên nói

-Cái cái nhà hoang mà có ma được trước tao với Sanh vào đấy

Sanh sợ hãi nói

-Đm đm nhà đó có ma thật may hôm đó tao với anh Ngọng chạy nhanh không cũng bị ma giết rồi

-Đấy tao bảo bọn mày có tin đâu

Sơn Thủy cùng đám nhóc nhanh chóng đi đến sau rú nơi có bãi tha ma trên đường hắn đi cũng không có chuyện gì xảy ra cũng không có thứ gì theo dõi bọn hắn. Đi đến sau dú thì liền thấy mấy cái mộ bằng đất đang ở dưới sườn dú bị tán cây tre che đi Sơn và mọi người đến đến cạnh đó, những ngôi mộ bằng đất này có khoảng chừng gần mai mươi ngôi mộ đất những ngôi mộ có chỉ có bia đá chỉ khắc tạm cái tên và năm sinh năm mất còn có cả những ngôi mộ cũng chả có cái bia nào cỏ mọc um tùm che kín đi, Thủy đi xung quanh những ngôi mộ này dừng lại ở ngôi mộ mang tên bố của mình Thủy dưng dưng nước mắt tuy không có chút kỉ niệm vì về người bố ruột của mình nhưng cùng chung máu mủ cả nên ai chả thấm được cái nỗi đau mất đi người thân đấy. Sơn và đám nhóc đi lên lấy ra cái liềm nhổ bớt đi đám cây dại ở trên phần mộ xong mỗi người một que hương thắp lên mộ phần của mỗi cái mộ ba nén hương Thủy còn dập đầu ở mộ phần của ba sau việc này có thể Thủy sẽ chuyển mộ của bố và cô gì đến nơi khác đẹp hơn phong thủy hơn mọi chuyện xảy ra rất êm xuôi không có cái gì xảy ra bọn họ lại đi, được lũ nhóc chỉ đường đi đến cái nhà hoang gần bãi tha ma mà nghe đồn là có ma kia cũng chính là nhà Thủy hồi xưa nếu theo như ông Cấn kể thì mẹ của Thủy sau khi thấy cả toàn bộ người trong nhà đều bị trùng tang nên sợ quá ôm Thủy mới đẻ chạy lên thành phố rồi cơ duyên nào đó lại cưới được ông chủ chính là bố nuôi nuôi của Thủy hiện tại, đi trên một con đường nhỏ đến lưng chừng dú thấy một cái nhà hoang lụp xụp bị che đi phân nửa bởi cái bụi tre ở gần, ngôi nhà lợp mái ngói đã ngả màu đen bởi rêu, tường nhà trát vôi đã bong tróc thành từng mảng có hai gian một gian chính ở trên một gian chính ở giữa xung quanh cây cỏ mọc dại che kín đi lối vào nhà không khí xung quanh ngôi nhà cũng bí bách ngột ngạt, Thủy mới thấy một màn này chân cũng hơi run run núp lại sau lưng Sơn, cả thằng Ngọng đợt đó vào nhà ma này tìm ổ chích chòe cũng thấy ma nên đã đứng sau thằng Bị người run run lên nhớ lại những gì mình đã thấy hôm đó, còn Sơn từ xa đi đến gần cái nhà này hắn đã ngửi thấy mùi âm khí phảng phất đi đến gần âm khí càng ngày càng rõ rệt nó còn đậm đặc lên vì xung quanh toàn những tán cây che khuất đi ánh mặt trời làm cho âm khí không tiêu tan được đúng là một nơi thích hợp cho ma quỷ trú ngụ mà Sơn cũng ngáo, một câu hỏi lớn má nhà Thủy bị thần kinh hay sao mà chuyển đến cái chỗ khỉ hoa có gáy này ở vậy, bỗng Thủy day tay Sơn nói

-Sao nhìn nó cứ sợ sợ sao á tớ tớ không dám vào đâu

Sơn lấy tay xoa lên đầu Thủy

Úi rời sợ gì có tớ ở đây rồi dăm ba con ma

Sơn nói xong thấy khí chất mình oai phong hẳn lên, mấy đứa con nít đằng sau thấy vậy cũng vỗ tay tán thưởng hắn.

-Thôi đi, đằng nào cũng đến tận đây rồi vào xem chứ

Thủy cũng gật đầu nhưng ánh mắt vẫn đảo xung quanh phòng bị nội sợ vẫn thường trực trong lòng.

Sơn cầm lấy con dao dựa của thằng Ngọng hay đi rừng đi dú hắn chặt bớt đi những cây cỏ dại xung quanh tiến vào bên trong sân nhà trong sân được lát những viên gạch đỏ từ ngoài sân có thể quan sát được một chút ở trong nhà hắn ngạc nhiên vì ở bên ngoài nhà đã dán những tấm phù nền trắng chữ đen nhưng đã bị phong hóa theo thời gian mục dữa cũng không thể nhìn kỹ nó là chữ gì hay nó bà bùa gì của môn phái nào, nhìn vào trong nhà thì cũng có mấy lá bùa nữa Sơn tò mò nhấc chân đi vào trong bỗng hắn phát hiện có một cặp mắt đang theo dõi bọn hắn cặp mắt đó nó từ trong nhà với âm dương nhãn của Sơn có thể nhìn rõ thứ đó, nó là một cái bóng bò bằng bốn chân cái bóng đó nó in trên bức tường hai tay lồm ngổm bò ánh mắt màu vàng nhìn bọn Sơn với ánh mắt thèm thuồng nhưng có có chút đề phòng, Sơn do dự có nên đi vào trong hay không nhưng hắn quá tò mò về những lá bùa ở trong nhà hắn muốn biết rốt cuộc đã có thứ gì xảy ra trong nhà này chung quy có chuyện gì hắn động thủ cũng được chả sao bước chân cẩn thận đề phòng đi vào trong nhà tâm tình vẫn dõi theo cái con quỷ kia bước chân vừa chạm vào nền nhà gian chính thì một cỗ âm khí dội thẳng vào mặt nó lạnh đến thấu xương nhưng chỉ có đám người của Thủy mới cảm nhận được Sơn thì đã vận cương khí không cho âm khí tổn thương đến cơ thể hắn trong nhà không gian quá tối khiến hắn không thể nhìn rõ bên trong nên lôi cái đèn pin ra chiếu quán sat cái gian nhà thì sững người luôn, toàn bộ ngôi nhà hắn đếm thì có tận gần hai mươi tấm phù bố trí theo Thập Nhị Toàn Phương trận nó chủ yếu phong bế ngôi nhà không cho tà ma xâm nhập đây cũng gần như là một trận pháp tạo kết giới mạnh phải người có tu vi cao mới đủ để thi triển được nhưng hiện tại nó đã bị phá hủy nếu tu sửa lại thì có thể hoạt động lại nhưng rất mất thời gian nhất là phải lôi la bàn ra để đo đạc tìm mắt trận, Sơn để ý kĩ thì có một tấm bùa to khoảng nhừng như tờ giấy A3 đã bị rách mất đi phân nửa nhưng những kí tự phù phù văn ở trên hắn vẫn có thể miễn miễn cưỡng đọc được nó là những chữ nôm yết tự nó rất giống với môn phái của nhà họ Đàm, Sơn nghĩ chắc có lẽ vậy nếu là vậy trận này do một pháp sư thuộc gia tộc họ Đàm thi triển, hắn cũng biết gia tộc họ Đàm là gia tộc nhỏ nhưng các thành thành viên trong gia tộc đều là những tinh anh không là pháp sư tu vi thâm sâu thì cũng toàn ông to mặt lớn trong xã hội âu nó cũng là chuyện lâu lắm rồi từ cái ngày xưa có một người tên Tả Ao ông là một trong những thầy phong thủy và đạo thuật giỏi nhất Đại Việt cũng là người đặt nền phóng cho đao thuật về sau, ngày đó ông đi qua làng Hương Mạc thuộc huyện Từ Sơn tỉnh Bắc Ninh ngày nay ông đi qua một ngôi mộ thì bất chợt dừng lại trước một ngôi mộ trên bia mộ khắc tên của người đó là Minh Đạo, ông quan sát một hồi thì khen nhà nào nào có phúc đức lớn đặt ngôi mộ đúng nơi có phong thủy bảo địa tốt như vậy nhưng chỉ tiếc là đặt sai hướng, đi đến giữa làng ông hỏi thăm thì mới biết là của một người đàn ông mất sớm để lại một người vợ và hai người con, người vợ bao năm vẫn thờ chồng nuôi con giữ phẩm hạnh cho mình. Ông Tả Ao tìm đến ngôi nhà tranh của bà ngôi nhà lụp xụp có ba gian hai gian trái của mẹ con nhà bà Từ Ý, khi gặp bà ông không tiết lộ danh tình mà xưng mình là một thầy đồ nghe tiếng hai con của bà học giỏi trí tuệ hơn người nên thầy xin được chỉ dạy thêm, bà Từ Ý nghe thấy vậy mừng qúa liền dọn hai dan trên cho ba thầy trò học còn gian dưới của mình để ở. Trong thời gian ở nhà bà ông đều thử xem bà Tư Ý có giữ gìn đức hạnh như lời đồn không bằng cách trêu ghẹo đùa cợt nhưng đều thất bại và để ý đến ngày ông phải đi ông thử lại một lần cuối xem sao những bà Từ Ý liền chỉ thằng mặt ông mà chửi “tôi tưởng thầy đến đây để dạy dỗ con tôi ai ngờ thầy lại định làm những việc bậy bạ này thầy đi khỏi nhà tôi ngay nhà tôi không chứa những loại như ông” ông liền biết đây là một người phụ nữ đức hạnh một mực thờ chồng nuôi con không có ý nghĩ bậy bạ nên đã nói cho bà biết thân phận thật của mình và ngỏ ý muốn giúp bà đặt lại hướng mộ, nghe xong bà Tư Ý mừng lắm quyết định bán một mảnh ruộng đi để đủ tiền chuyển mộ, ông Tả Ao đã giúp bà chọn một ngôi đất đẹp phong thủy bảo địa an táng cho chồng bà, quả nhiên đúng như lời ông Tả Ao nói sau này hai đứa con của bà Tư Ý là Đàm Thận Huy và Đàm Thận Giản đều đỗ đạt cao làm quan to trong triều đến đời con cháu sau này tuy con cháu không làm to nhưng cũng đều năm giữ chức quyền cao trong huyện xã và cũng làm ăn phát đạt và một nhánh của gia tộc họ Đàm cũng đã đi theo con đường đạo thuật cũng là để tu sửa lại ngôi mộ tổ tiên làm sao cho nó giữ vững được phồn thịnh của gia tộc một phần cũng để trừ ma vệ đạo tuy số lượng trong gia tộc họ Đàm theo đạo đạo môn rất ít nhưng theo năm tháng tổ tiên của họ sáng tạo và phát triển những đạo thuật huyền môn mới đời con cháu được thừa hưởng và phát huy nên từng cá nhân trong gia tộc họ Đàm toàn những tinh anh không nên xem thường được.

Sơn trầm mặc một hồi rồi nhìn xuống dưới có có một cái lốt, là của cái lốt bàn thờ chắc đây trước người ta để bàn thờ chiếc bàn thờ đã bị dơi vỡ vứt trong xó nhà cả bát hương cũng lăn lóc ở xó, nhưng thứ thu hút ánh mắt của hắn lại là một khung ảnh dơi trên đất mặt ảnh bị úp xuống dưới đất, nếu như thấy vật thể này ở một ngôi nhà hoang thì tốt nhất nên tránh xa, ngôi nhà hoang thường là do những người bỏ đi hay là nhà đó xảy ra chuyện gì oan hồn người mất hay là ma quỷ vất vưởng nơi nhân thế có thể đi vào trong bức ảnh làm nơi trú ngụ nếu như lật bức ảnh lên xem nhất thời có thể bị câu hồn vào trong bức ảnh nhưng Sơn thì lại khác hắn có thể cảm nhận được bức ảnh này không có tà khí nên cũng an toàn lấy tay lật tấm ảnh lên, tấm ảnh đã bị phong hóa theo thời gian có mục nát nhưng vẫn có thể nhìn được trong ảnh thì tấm ảnh này là của một bà cụ đầu tóc bạc phơ mặc quần áo mừng thọ ngồi trên ghế Thủy cũng đi lên xem Sơn nói

-Liệu đây có phải bà nội cậu không tớ nhìn nét mặt có đôi phần giống

-Nhìn người trong ảnh này giống tớ thật giống mẹ tớ đến tám mươi phần trăm luôn đấy có lẽ đây là bà nội tớ rồi

-Từ để tớ cầm cho

-Thủy khó hiểu hỏi tại sao

Sơn ánh mắt liếc vào góc nhà đề phòng cái thứ đó nó đang bò dính trong tường nhìn Sơn với ánh mắt đề phòng Thủy thấy Sơn như vậy cũng ngầm hiểu ra chuyện gì nên cũng không nói nữa bám theo Sơn tiếp tục nhìn quanh ngôi nhà hoang sắp đổ này bàn ghế giường tủ mục dát đổ gãy nằm lăn lóc trên đất bỗng nghe tiếng gọi của đám thằng Bi

-Anh Sơn anh Sơn vào đây xem này

Sơn giật mình bước thật nhanh vào trong gian buồng ngay bên cạnh đi vào trong thấy ba đứa chỉ tay xuống đất trên đất toàn là những phong bì rơi vãi và còn có cả những tờ tiền giấy chưa bị phân hủy Sơn đi đến cầm những cái phong bì này lên nhìn tên viết trên đó là của những người ở thôn quê này nhưng dòng chữ ở dưới lại là vô cùng cảm thương với gia đình Sơn không ngạc nhiên cũng đoán được đây là phong bì đi đám tang nhà bà nội của Thủy có lẽ lúc những cái phong bì này được gửi đến đây thì nhà Thủy chỉ mới mất một vài người nhưng cái phong bì tiếp theo hắn nhặt lên thì lại có dòng chữ “cậu mỡ chúc mừng hai cháu” đây là một chiếc phong bì đám cưới, Sơn liền ngây ra nhìn trên đất thì lộn xộn cả hai loại phong bì vừa đám ma vừa đám cưới trên phong bì cũng ghi rõ ngày tháng, hắn suy nghĩ hắn cũng biết ngày tháng sinh nhật của Thủy, xâu chuỗi lại bố mẹ Thủy cưới nhau rồi tám tháng sau bố Thủy đẻ ra Thủy và chỉ hai tuần sau, người chết đầu tiên trong gia đình lại là ông nội Thủy, điểm mấu chốt ở đây là Thủy phải đến chín tháng sau mới ra đời sớm hơn một tháng nhưng chuyện này là chuyện bình thường nhưng có cái phong bì viết “Trung Úy Minh chúc mừng đồng chí” Sơn lại biết ra bố Thủy là bộ đội mà nhìn tên đơn vị là bộ đội biên phòng nếu như là bộ đội biên phòng thì ở đơn vị rất ít khi được về thăm nhà nhưng lâu lâu cũng được về quê thì mẹ Thủy có thai sớm hơn một tháng là chuyện dễ hiểu, còn cái trùng tang hắn đoán là do một người thù oán nào với nhà Thủy có rất nhiều nguyên nhân nhưng làm cho Sơn nghi ngờ nhất là cái thằng công tử ở trên thành phố theo như mạch logic thì thằng đó không có được mẹ Thủy nên yểm bùa chết cả họ nhà Thủy và mẹ Thủy phải ôm con lên thành phố và gặp bố nuôi của Thủy như hiện tại, nhưng có một cái mâu thuẫn ở đây là ngoài nhà của Thủy có trận pháp trấn yểm cái trận pháp đó được có thể là đã bố trí sau khi thấy trong nhà Thủy có nhiều người qua đời bởi một pháp sư và chắc chắn đạo hạnh vị pháp sư đó rất tham hậu nên chuyện này ông pháp sư có thể giải quyết ổn thỏa nhưng tại sao trận pháp lại bị phá hủy và để lại trong ngôi nhà này một con tà vật chắc chắn trong chuyện này còn một cái gì đó chưa thể biết được như vậy thì chắc là ông đạo sĩ này đã phải đánh nhau với thứ gì đó ghê gớm lắm có khi ông đã bỏ mạng hay có chuyện gì gì đó, Sơn vẫn đang vắt óc lên suy nghĩ đưa ra giải thuyết thì nghe thấy tiếng gọi thất thanh của đám nhóc