Trang nhanh chóng rep lại.
-Ờ tối thứ năm thì cũng ổn đấy đi được .
-Còn Huy mày xem tối thứ năm bận gì.
-À tuần này tao cũng chả bận gì chỉ hôm nay là thứ ba rồi mình cũng phải chuẩn bị vật dụng gì chứ
-Trời chuẩn bị thì nhanh không ý mà có gì đâu
-Loan em thấy thế nào tối thứ năm em xin nghỉ một hôm ở quán cafe không.
-Từ để em xem đã vì tuần trước em có xin nghỉ một hôm rồi nên anh quản lý cũng nhắc nhở.
-Thôi cứ bảo anh quản lí nhà có việc nên phải về trong ngày hôm đấy
-Vâng để em nhắn cho anh quản lý xem có được không.
-Ok nhanh nha em rồi mình bản luôn thể
-Này Trang mày có thông tin hay có biết gì về cái hồ kể cho anh em với.
-Ok ok để tao gửi cái bài báo này có anh em xem đợi tao tí
Trang nhanh chóng quay lại và gửi vào nhóm chat các đường link đó mọi người bấm vào xem đọc qua một lượt thì bắt đầu có hứng thú.
-Uầy ghê đấy sao ngày đến nay mình ít nghe người ta nói về chỗ này nhỉ
-Thì báo có nói đấy nhà trường không muốn làm to chuyện nên che giấu
-Ò ok ok
-Được đấy thế thì giờ mình chốt tối thứ năm được không, Loan em thấy thế nào có được không
-Được anh, anh quản lý cũng thông cảm nên hôm đấy em đi được, em bịa bừa một lý do anh quản lý tin sái cổ
haaha
-Được đấy loạn ghê ta.Huy nhắn
-Minh mày cũng cẩn thận nha Loan cũng hay lươn đấy hahaha.Trang nhắn
-Bọn bây im đi tao nói thế chứ với người yêu ai lại nói dối cái gì
Trang cười cười:
-Ai mà biết được.
Loan đọc xong thì có chút nóng nhắn.
-Ý gì đây
Trang vội xin lỗi
-Thôi xin lỗi tao quá lời.
-Thôi hai cái bà này đang nói chuyện chính thế thống nhất nha nhưng đến đó mình phải làm cái gì chứ như hôm ở nghĩa địa đó mình chơi ma lon thế nó mới hấp dẫn chứ không ít người coi lắm.
-Ò thì để xem trò gì đã.
-Anh em ai có ý kiến thì nói nha
-Ờm
-Ma lon thì chơi rồ mà chơi lại thì chán lắm.
-Hay chơi trốn tìm rồi để ma nó giấu.
-Thôi bố chơi trốn tìm đến sáng mai
Đúng lúc này trên màn hình điện thoại của Trang bỗng hiện lên một góc quảng cáo của trang báo nói về cái hồ kia.
Nghi lễ lễ chiêu hồn quỷ.
Trang tò mò bấm vào xem đọc qua một một lượt thì thấy trò chiêu hồn này cũng hay đại khái nó là một nghi lễ gọi những cô hồn dã quỷ xung quanh đến nhưng Trang cảm thấy có có gì kì lạ nó như hiểu ý của Trang đầu vừa nghĩ đến cần một trò chơi ma quỷ gì đó thì lập tức trên điện thoại quảng cáo ngay nó thật là trùng hợp đến lạ kì nhưng Trang cũng chẳng suy nghĩ nhiều liền gửi trò này cho mọi người trong nhóm xem.
Minh nhắn:
-Uầy được đấy tao hay đọc truyện ma các thầy pháp hay xài mấy cái kiểu giống chiêu hồn người chết này.
Loan nhắn:
-Em cũng thấy trên youtube đó người người ta chiêu chiêu hồn rồi nhập vào vào người sống không biết biết có phải thật không nữa nhưng em thấy kinh quá.
-Úi giời có gì đâu ma nó nhập chán xong là hết chả có gì.
Trang nhắn:
-Đúng đấy ma với quỷ chưa chắc đã đã có thật đâu mấy vụ trước bọn mình đi đấy có con con ma nào xuất hiện đâu mà có xuất hiện thì nó làm gì được mình.
Loan nhắn:
-Ò đúng thật chả biết ma có thật không nữa hay chắc là lừa người rồi
-Thôi anh em đi ngủ sớm đi tao đọc trong cái trò này này cần chuẩn bị nhiều đồ đồ đấy vàng mã, nến mai Minh mày đi mua nha còn mấy cái còn lại tao lo
-Ok thôi bye anh em tao ngủ đây.
-Ok bye
-Mọi người ngủ ngon nha.
Đến đêm hôm đó nhóm bốn người họ đang đứng bên ngoài tường bao của trường chung quy đợt này cũng là mùa hè của các sinh viên nên nhiều sinh viên cũng về quê cũng có một số sinh viên ở lại để học học kỳ phụ chạy cấp vượt cấp ra trường sớm hoặc cũng có sinh viên ở lại để đi làm thêm mưu sinh tranh thủ kiếm ít đồng bạc nên trường bây giờ cũng thưa thớt sinh viên hơn, cũng hồi đó nhà trường cũng đang thay lại hệ thống camera nên cũng có chút thuận tiện. Minh Loan Huy và Trang nhảy qua đoạn tường bao đi vào bên trong đại khái trường này cũng khá rộng nên đôi khi bảo vệ cũng không quản hết được.
- y da đau vãi đau chết chân em rồi.
Trang vừa ôm chân vừa kêu than, trong lúc nhảy đoạn tường cũng khá cao nên tiếp đất thì có chút lệch chân nên mới dẫn đến trật khớp nhưng cũng không hẳn là lệch chân mà có cảm giác thứ gì đẩy mình xuống vậy Trang cung thắc mắc nhưng cũng chả để tâm đến vậy nghĩ chắc là do mình sảy chân thôi.
Huy nhanh chóng đi lên đỡ Trang dậy:
-Em có sao không anh xem nào
-Á anh đừng đụng mạnh như vậy đau đau
-Anh anh xin lỗi anh mang theo miếng dán giảm đau này đợi anh tí anh dán cho
Huy lấy từ ba lo ra một miếng dán rồi dán lên chỗ chân của Trang bị trật khớp rồi dùi Trang lên đi, Minh đằng sau cũng có ánh mắt thương tiếc nhìn theo bóng lưng của Trang nhưng không dám lên tiếng lúc này Loan bên cạnh thục vào lưng của Minh một cái khiến hắn giật mình:
-A a a
Loan không nói gì bỏ đi về phía trước Mình cũng đuổi theo
-Này này này đợi anh với mà sao hôm nay trông em lạ vậy có chuyện gì sao sao em không nói gì vậy
-Không có chuyện gì đâu anh.
-Sao? anh nhìn là biết mà phải có chuyện gì rồi giận anh sao từ lúc chiều đến giờ em không nói lời nào zợ
Loan nét mặt cũng trở nên căng thẳng nghĩ bừa một lý do nào đó thoát ra sự nghi vấn của Minh
-Dạ hội chiều em đụng xe phải người ta nên có chút bực ý mà.
-Đâu sao em không nói với anh người có xảy ra gì không
-Không có gì đâu chỉ xây xát nhẹ thôi
-Nhẹ mà bảo không có chuyện gì ư đưa xem nào
Minh cầm lấy tay của Loan xem trên tay có những vết xước máu cũng đang đọng lại nhưng Minh vừa cầm vào tay Loan thì giật mình cảm giác như cầm vào một cục băng vậy cảm giác da cũng có chút cứng nhắc không giống người bình thường nhưng Loan nhanh chóng rụt tay lại
-Có gì mà không sao nhìn tay em này còn chỗ nào nữa không sao không băng bó đi
-Có gì đâu anh xây xát nhẹ thôi với chiều em cũng đang bận nên không để ý
- Từ sau nghe chưa có chuyện gì thì thì cứ gọi cho anh anh không để chuyện này xảy ra lần nào nữa đâu nghe chưa
-Vâng đi nhanh lên anh bọn mình bị bỏ lại phía sau rồi kìa
Hình bóng của Huy và Trang đã khuất mất sau đám bụi cây kia Loan và Minh vất vả lắm mới tìm ra được đường và đi đến bờ hồ có cái cảm giác như bị lạc vây
-Hai bay đi đâu mà lâu vậy.Minh nói.
-Bọn tao theo bay mà bị lạc trong đám cây kia kìa
-Rở à lùm cây kia có khóm tí như vậy mà bị lạc
-Bé gì mà bé bọn tao tìm mãi mới được đường ra
-Thôi bỏ chuyện đó đi nhanh đi đến hồ nước
Vậy bốn người nhanh chóng đi đến đến cạnh cái hồ nước có cái cảm giác gì đó rợn người mà trước kia bọn họ đến những nơi khác mà không thể có cái cảm giác đó, nơi này cảm giác không gian xung quanh đen tối hơn một cách lạ thường có mỗi cái bóng điện ở cây cột điện đầu bờ hồ đang mập mờ bởi những côn con trùng đang bay đập vào bóng điện, Trang định bật đèn pin lên nhưng bị Huy cản lại nói:
-Mở lên là sợ bảo vệ để ý đấy.
-Không sao đâu chỗ này bảo vệ không đến đâu người ta nghe chỗ này có ma chả dám đi đến với hôm nay em nghe sinh viên bảo mấy ông về có việc rồi nên đêm hôm nay có ít bảo vệ và canh trừng cũng lỏng lẻo hơn.
Nghe xong Huy cũng hạ tay xuống Trang lấy ra cái đèn pin soi ra xung quanh thì liền giật mình từ khi nào mà có cái cây cạnh mà tán lá kia nó xà sắt mặt Trang, Trang giật mình suýt nữa ngã xuống, chân đã đau rồi tức giận lấy tay túm lấy cái cành cây kia giật một cái nhưng không biết sao giật mạnh một cái thì cảnh cây cứa vào bàn tay khiến một mảnh da trên tay của Trang bị rách ra, Trang đau đớn định la lên nhưng lại ngậm mồm lại mấy người thấy thấy vậy cũng đi lên xem sao.
-Này có sao không
-Nhanh cầm máu mau mau lên.
-Trong trong balo của tao lấy đi có băng dính vết thương đấy
Minh nhanh chóng mở cái balo ra lục thì mới thấy được cuộn băng đi đến cạnh Trang cẩn cẩn thận nhẹ nhàng cầm vào bàn tay Trang rót một ít ít cồn sát khuẩn lên, Trang đau đớn trợn mắt lên nhưng cố chịu được Minh lấy bông băng bó lai vết thương làm xong thì máu cũng ngưng chảy mọi người mới buông xuống sự mệt mỏi Loan lúc này cũng chỉ ngồi bên không nói gì nhìn vào Trang, Loan lúc này lên tiếng:
-Má nay ngày gì mà mới đi được vài bước mà đen thế nhỉ
Trang hậm hực nhìn lại tán lá kia tán lá dường như nó đang dung dinh cười cợt Trang, Trang cũng chả thèm để ý cái cây nữa đi đi thẳng đến cạnh cái hồ nước luôn mọi người cũng đuổi theo.
-Đây đến rồi
-Ò cái hồ nước nước này có gì đặc biệt đâu
-Ukm chắc là người người ta đồn nhiều quá thôi
Minh nói Trang lấy điện thoại ra quay đi,Trang ò một tiếng liền lấy điện thoại mình ra định quay nhưng bỗng màn hình điện thoại thoại chập chờn chờn chập chờn
-Má điện thoại của tao hôm nay sao thế bực mình vãi
Huy đi đến bên cạnh xem xét nắm lấy điện thoại gõ vài phát vào tay thì điện thoại bình thường trở lại nhưng nhìn thấy trên cột sóng điện thoại không có vạch sóng nào cả
-Này Trang hình như ở đây không có sóng điện thoại
-Bực thế nhở
Minh cũng lên tiếng:
- Thế làm sao bây giờ livestream đây điện thoại tao cũng không có sóng này kì lạ thật lúc ngoài kia tao vẫn có mà
Huy cũng lấy điện thoại ra xem thì điện thoại hắn cũng như vậy không có sóng liền nói:
-Hay là mình không livestream
-Nhưng mà em đã lỡ hẹn với mọi người rồi
-Nhưng mà bây giờ không có mạng thì làm sao .
-Hài thôi cũng đành vậy bực mình
Huy lấy trong ba lô ra ba cái camera rồi lấy một cái giá đỡ của camera đặt lên đó, nó là cái camera to nhất một cái camera được để ở trên cành cây cái còn lại máy quay giá bờ hồ Mình cũng nhanh chóng lấy ra một cái ghế gấp để ra giữa cái sân cạnh hồ nước nơi mà đang đặt camera hướng tới đồng thời móc trong ba lô da những cây nến rồi châm lửa, Minh nến xung quanh cái ghế tạo thành một hình tròn lúc này mọi người đang bận bịu với công việc Trang cầm điện thoại lên bật chế độ quay phim quay lại cảnh xung quanh Trang đi đến các hồ nước đưa camera ra, chỗ hồ nước ghi lại lại những gì đêm nay bước chân đang di chuyển thì đạp đúng vào một viên gạch dưới chân Trang cúi đầu xuống nhìn thì một viên gạch ốp sân nó bị bung ra bị nghiêng, lúc đầu Trang bước phải nên nó bị hụt chân xuống Trang không để ý định đi nhưng nghiêng chân thì viên gạch cũng bị nghiêng đi một cách đáng kể hình như có cái thứ gì đó ở dưới viên viên gạch này có lẽ là một viên sỏi hay cục đá làm nó bị kênh lên nhưng lấp ló bên mép viên gạch hình như có miếng giấy lộ ra, Trang tò mò liền cúi xuống chiếu cái đèn flash trên điện thoại, tay cầm vào một đầu đầu viên gạch cậy mạnh ra thì một thứ bọc trong trong cái túi hiện ra trang tò mò cần cái túi lên rõ ràng bên trong có một một lá bùa và những đồng tiền xu, Trang vốn dĩ là không tin vào ma quỷ cũng chả sợ mấy cái thứ bùa ngải này, mở ra nhìn kĩ hơn tấm bùa vẽ những thứ kỳ lạ ngoằn ngoèo coi mà chả hiểu cái cái gì mùi trên cái tấm phù này này còn có mùi hôi thối kiểu các cá chết lâu ngày nhưng cũng có thoang thoảng cái mùi cái mùi thơm nhè nhẹ nhẹ như mùi thuốc bắc có áp chế đi cái mùi cá chết kia lúc này Trang giật mình đột nhiên trong lòng bàn bàn tay vết thương bị rạch kia băng bó bỗng nó đau quá theo phản xạ Trang giật tay lại một cái nhưng ngón tay vẫn đang cầm một góc của tấm phù thì bị Trang xé toạc rách đi một góc lớn của tấm bùa Trang đau đớn và bực mình không nhĩ ngợi gì vứt thẳng tấm bùa vào hồ nước quay đi nhưng tấm bùa dơi từ từ chậm dãi vào mặt nước khi chạm tới nước thì tấm bùa như bị tan chảy bị ăn mòn từng tí một cho đến khi tan hết trong hồ nước cũng đúng cái lúc này thì trên trên mặt hồ bốc lên những làn khói làn sương trắng từ từ lan lên, được một lúc không có gì Trang cầm điện thoại đi ra xung xung quanh quan sát một lượt thì giật mình nhìn thấy Loan đang đứng trong bụi cây cái bóng cao cao kều đó dưới ánh sáng của mặt trăng hình như có thêm một cái bóng nữa cùng cái bóng của Loan đang đứng sau Loan Trang giật mình nhưng tay kịp bịt miệng để không la lên chấn chấn tĩnh gọi.
-Này Loan ơi mi ở trong ấy à
Từ trong bụi cây một tiếng trả lời
-Ờ
Trang nghe xong thì buông xuống nghi ngờ giây phút đó cảm giác hứng thú thật
-Này mày định dọa tao à
Loan trong bụi cây lại không trả lời
Này cái đó không hiệu quả đâu mà mày chui vào trong đó làm gì không ra giúp mọi người đi
-Tao đang có chút chuyện mày ra trước đi
Trang nghe vậy cũng gật đầu nói chung con gái có chuyện chỗ kín đáo đây thì chắc chắn giải quyết vấn đề sinh lí hay gì gì đó cũng không nên làm phiền người ta, Trang cầm máy quay dời đi vô thức không nhìn theo camera khi đang nói chuyện với Loan cái nhận diện khuôn khuôn mặt trên điện thoại chỉ nhận diện khuôn mặt của Loan trong bụi thì nó lại định dạng một khuôn mặt sau lưng của Loan khuôn mặt đó nó nó đang nhìn về phía Trang, Trang dời đi vẫn hai cặp mắt Loan và thứ đó nhìn theo Trang mang đầy sát khí dõi theo để ý đến từng cử chỉ, Trang đi đến bên cạnh Minh và Huy
-Này chuẩn bị sắp xong chưa
Huy trả lời:
Cũng sắp rồi mấy cái camera này anh cũng mới mua nên cũng chưa tìm hiểu kĩ cho lắm nên cũng hơi lâu đợi anh xíu nữa nữa là xong ý mà, cái camera này cũng xịn phết pin cũng đủ quay năm tiếng nên không sợ hết pin với quay ban đêm của nó cũng ngon nữa nên chắc không để sót thứ gì đâu
Huy thắc mắc hỏi:
-Mà từ nãy giờ Loan đâu ý nhỉ.
Minh cũng thắc mắc hỏi
-À nó đang trong cái bui cây đằng kia kìa
-Loan trong đó làm gì vậy
Trang mắc cỡ trả lời Huy
-Anh nghĩ con gái gái trong bụi cây còn làm gì nữa.
Huy như ngu đi à cũng hiểu ra vấn đề, thì con gái trong bị không đi đại tiện thì cũng tiểu tiễn chứ còn gì nữa, ba người nói chuyện với nhau Trang cũng quên mất điện thoại mình đang bật chế độ quay điện thoại mình cầm camera hướng về bên cạnh, bên cái hồ nước trong màn hình bỗng hiện lên một, hai, ba, bốn, chục có có đến tận gần hơn hai mươi khuôn mặt được chiếc điện thoại quay lại nhận diện khuôn mặt cũng tăng lên loạn xa mà nhân diện, những cái khuôn mặt dần dần lộ ra khỏi mặt nước nó ngửng cái đầu lên trên nhìn theo đám người những cái đầu thối rữa tóc xõa khắp mặt hốc mắt phân hủy vô thức mà nhìn có cái đầu mất đi quai hàm mà chỉ có mỗi cái hàm trên bọn nó càng ngày càng đông tụ tập dần.
Huy dừng tay lại thở dài một tiếng:
-Hài xong rồi ok rồi đấy
Minh nói:
-Má nó có tí này mà cũng mệt thật
Trang nói:
-Thế xong rồi hả vậy cứ làm theo cái hướng dẫn đê
-Ừm
Trang giật mình cái tiếng ừm vừa rồi đột ngột phát ra sau lưng của mình, Trang hú hồn quay mặt lại thì phát hiện ra Loan đang đứng sau lưng mình thần thần bí bí khuôn mặt như vô hồn môi trắng trang bực nhọc nói:
-Đầu mày đùa vừa thôi chứ giật hết cả mình.
Minh nói:
-Loan em đây rồi nãy giờ đi đâu đấy
-Em đi việc một chút ý mà
-Nhìn mặt em hình như hôm nay không được khỏe
-Hả chỗ nào sao hôm nay em bình thường mà có lúc nãy em hơi đau bụng nên đi giải quyết thôi
-Ò ò ok rồi không sao là tốt mọi người chuẩn bị xong cả rồi
Trang nói :
-Ok mình làm người chơi thử vậy
Huy có chút lo lắng
-Em chứ nhỡ may có gì xảy ra thì sao
-Không sao đâu ma có thật đâu anh, mình làm cái này câu view tí thôi hahaha
-Ò chắc là không sao mong là vậy
-Minh chuẩn bị đi
Huy đi ra chỗ máy quay ấn nút khởi động chiếc máy quay bắt đầu ghi lại màn hình mập mờ trong đêm tối mọi người tắt hết đi các loại đèn pin chỉ có ánh sáng đỏ trên chiếc camera, Minh lấy ra cái bật lửa bật lên châm vào những ngọn nến xung quanh, Trang theo đó đi vào chiếc ghế ở giữa mấy cây nến đó ngồi vào hai chân xếp bằng, Huy đi đến bên cạnh bôi cái thứ màu đỏ gì đó lên mắt của Trang rồi lấy một cái vải đỏ quấn vào đầu che đi mắt của Trang, Huy lấy ra cái đùm gạo trộn với muối dải ra xung quanh cả cái túi phỏng gì đó, hắn ném ra xung quanh vì nghe bảo ma dẫm lên sẽ để lại vết chân ném xong thì quay lại lấy cái lưu hương đặt trước mặt Trang lấy ba que huong châm lửa cắm vào bên trong làn khói của cây hương bốc lên chạy rất nhanh làn khói bay thẳng vào mũi cảm giác như có mùi gì nó ngai ngái khó chịu không giống như mùi hương bình thường cảm giác có mùi vị xác chết, làm xong ba người còn lại Minh, Huy và Loan cũng bắt đầu công việc của mình. Minh cầm lấy cái chuông, Huy cầm cái trống nhỏ, Loan cầm theo xấp tiền giấy.
-Bắt đầu thôi.
Minh đi đầu trong tay cầm cái chuông vừa đi vừa lắc đọc câu chiêu hồn được bọn họ chuẩn bị sẵn, Huy đằng sau đi cầm trống cứ mỗi câu Minh đọc xong thì gõ một cái Loan đi cuối một tay cầm xấp tiền giấy tay còn lại vừa đi vừa tung lên trên trời ba người đi xung quanh vòng tròn nến mà Trang đang ngồi ở giữa.
Hồn về! Hồn về! Hồn nhất quy?
Đông tây nam bắc vô sở y.
Phương thiên phá địa giai bất khả,
Nhất cung quy thành trung lai hà vi?
Thành quách do thị, nhân dân phi,
Trần ai hỗn hỗn nhập cô y.
Xuất giả khu xa, nhập cứ tọa,
Tọa đàm lập nghị giai cao quỷ
Bất lộ trảo ma dữ giác độc,
Giảo tước nhân nhục cam như di!
Quân bất kiến Hồ Nam xổ bách châu,
Chỉ hữu sấu tích, vô sung phì.
Hồn về! hồn về! suất thử đạo
Tam họa chi hậu phi kỳ thì.
Tảo liễm tinh thần phản vô mực,
Thận vật tái phản linh nhân xi,
Hậu thế nhân gian giai đoạn tuyền
Đại địa xứ xứ mai gia dịch
Ngư long bất thực, sài hổ thực,
Hồn về! hồn về! nại hồn hà?
Không gian yên tĩnh một cách lạ thường ba người họ cứ vừa đi vừa đọc đọc đến đến tận hai lần không gian yên tĩnh phá vữa bởi tiếng trống, tiền âm phủ bay khắp nơi giải khắp đất ánh lửa lập lòe chiếu cái bóng của ba người họ lên trên đất lập lòe dung dinh quỳ dị như những hình thù kinh khủng mười lăm phút trôi đi ba mươi phút trôi qua nhưng không có chuyện gì xảy ra ngọn hương cũng cháy được hơn phân nửa Trang cũng mất dần kiên nhẫn mở miệng nặng nhọc mà nói:
-Này có ma xuất hiện không vậy
Huy lúc này mới lên tiếng:
-Chả thấy có gì xuất hiện cả
Trang chán thế nhờ:
-Mình phải thêm cái gì chứ không clip chán lắm
Minh:
-Thêm cái gì được nãy giờ cũng làm đúng theo cái hướng dẫn kia rồi mà chả thấy con ma nào xuất hiện lừa người à.
Lúc này Loan lại lên tiếng nói giọng khàn đục nói:
-Hay là cái chiêu hồn này phải đi ra xung quanh goi hồn chứ đi mình chỗ này thì ma chưa chắc đã đến
Trang nghe vậy cũng thấy phải nói:
-Ờ đúng đấy luôn nói đúng các cậu đi chỗ khác đi nhỡ may lại gặp được ma đó để tớ ở đây các cậu đi đi
Huy lo lắng nói:
-Để em lại đây có sao không
-Không sao đâu quanh đây có ai đâu mà sợ ma nãy giờ thì cũng chẳng có mà bọn anh đi quanh đây chứ đi đâu xa mà sợ em có chuyện