Người đăng: ๖ۣۜDiệt ๖ۣۜThiên
Thiếu Kiệt đến trường như bao học sinh khác trong trường học, lúc này cũng chỉ có bọn con trai còn đang la cà ở sân bóng trước, sân trường rải rác khắp nơi những chiếc lá của các loại cây cối đang mùa thay lá, một sức sống mới đang được hình thành, quy luật của cuộc sống luôn là vậy khi chiếc lá đã già rời khỏi cành cây đâu đó trên cây lại có một chồi non mới được thay vào chiếc lá kia. Thiếu Kiệt qua một đời người đầy thăng trầm càng thấy cuộc sống này vốn dĩ là công bằng có những sự việc dù là không thể xảy ra nhưng vì một chút chuyển biến có thể làm lý tưởng và niềm tin của bất cứ ai thay đổi.
Vừa ngồi vào bàn học Lý Bân đã ở đó đang lo lắng một chuyện gì đó. Thấy Thiếu Kiệt bước vào lớp hắn hướng Thiếu Kiệt nói.
- Anh Kiệt có chuyện rồi!
Cũng hơi ngạc nhiên thằng này Lý Bân luôn có tâm trạng lạc quan yêu đời thế mà hôm nay lại tỏ ra lo lắng nên Thiếu Kiệt cũng nhíu mày nói.
- Chuyện gì trời sập xuống chết hết chứ không chết một mình mày đâu mà lo.
Thấy Thiếu Kiệt giờ này còn đùa hắn được nên hắn gấp gáp nói luôn.
- Theo Thông tin của em hôm nay anh vào trường là bị đưa ra hội đồng kỷ luật cho nghỉ học. tình hình là Từ Phong báo cáo với nhà trường nói anh tụ tập học sinh trong trường đánh nhau cùng hắc bang, với lại nói anh là thành phần của bang phái xã hội nên nhà trường đang định đem anh ra hội đồng làm rõ trước khi cho anh thôi học.
Nghe Lý Bân nói thế trong lòng Thiếu Kiệt cũng bùng lên một nỗi tức giận tay siết chặt lại thành nắm đấm. hắn tự nói phải bình tĩnh kiếp trước mình đã phạm phải sai lầm dẫn đến việc phải nghỉ học làm việc lao động ngoài xã hội nếu đã được sống lại một lần thì ta sẽ không để điều đó xảy ra.
- Chuyện này chưa biết chính xác ra sao cứ đợi xem diễn biến thế nào tao sẽ xử lý nhưng mày yên tâm tao không để bị đuổi đâu.
Lúc này bên ngoài lớp đi vào Mai Uyển Lâm nhìn thấy Thiếu Kiệt đang đứng cùng Lý Bân thì nói.
- Thiếu Kiệt em cùng tôi lên phòng giáo viên có việc. còn các em do hôm nay giáo viên có cuộc họp gấp nên hai tiết học đầu các em tự học.
Thiếu Kiệt đưa cặp sách cho Lý Bân xong nói nhỏ với Lý Bân.
- Tập hợp toàn bộ anh em đến phòng giáo viên.
Sau đó Thiếu Kiệt Theo Mai Uyển Lâm đi về phòng giáo viên, với tư thái ung dung không có chuyện gì xảy ra.
Khi Mai Uyên Lâm cùng Thiếu Kiệt đến phòng giáo viên mọi thầy cô trong trường đã tập hợp hết lại ngồi trong phòng. Thấy Mai Uyển Lâm đi vào cùng Thiếu Kiệt đợi Mai Uyển Lâm ngồi xuống chỗ ngồi của mình thì Từ Phong mới đứng lên nói.
- Thưa các vị ban lãnh đạo trường với các giáo viên hôm nay triệu tập cuộc họp khẩn này vì hiện nay có một học sinh trong trường chúng ta tham gia vào những sự kiện đánh nhau với những bang phái ngoài xã hội điển hình là học sinh này Hoàng Thiếu Kiệt học sinh khối lớp A7.
Lúc này Thiếu Kiệt vẫn bình tĩnh trước bao nhiêu người nhìn vào mình mà nói.
- Thưa các vị thầy cô em là Hoàng Thiếu Kiệt học sinh khối lớp A7 cho em hỏi việc triệu tập em lên đây để tham dự vào buổi họp em xin cảm ơn.
Nói rồi Thiếu Kiệt cúi người chào tất cả giáo viên Trong phòng. rồi tiếp tục
nói tiếp.
- Em xin phép được nói một chút. Cuộc họp này đưa ra mục đích chính là xem
xét có nên cho em học tập tiếp ở trường ta nữa hay không nên em có quyền được
biện luận cho mình phải không ạ.
Lúc này ngồi giữa phòng một người đàn ông đứng tuổi đôi mắt hơi nheo lại không ai khác chính là hiệu trưởng trường Tần Tiến mới lên tiếng nói.
- Được em có điều gì để nói về những gì thầy Từ Phong vừa phát biểu.
Được sự đồng ý của Tần Tiến các giáo viên trong phòng cũng gật đầu đồng ý, dù sao cũng là buổi kỷ luật thôi học nên phải cho người ta một chút biện luận chứ khi không bị kỷ luật thôi học cũng quá kỳ khôi đi à.
Thấy mọi người đều đồng ý Từ Phong cũng không nói gì. nhưng trong bụng lại thầm rủa Thiếu Kiệt. Để xem mày biện luận cỡ nào ngươi chắc chắn là phải nghỉ học rồi.
Biết Tâm tư của Từ Phong trong phòng này không ai rõ hắn hơn Thiếu Kiệt ở kiếp trước hắn đã từng chứng kiến Từ Phong một mực giữ vững lý lẽ bắt buộc đuổi học từ phong để tránh ảnh hưởng đến tất cả học sinh. Trong trường vì làm ra hành vi đánh bạn học cùng khối, kèm theo những chuyện nhỏ nhặt như học sinh thường xuyên ngủ trong giờ học, tác phong có vấn đề, trốn học thường xuyên … bao nhiêu là tội đổ lên người Thiếu Kiệt một lúc. lúc này Thiếu Kiệt bình tĩnh nói.
- Thưa các giáo viên em xin trình bày một chút. Việc em ẩu đả với cái gọi là hắc bang gì đó mà thầy phong nói là đúng nhưng bản thân em có lý do chính đáng. nếu đang đi học trên đường về nhà một học sinh bị ba người lạ mặt chặn đường hăm dọa lúc đó trong các thầy sẽ xử lý như thế nào, im lặng để bị đánh hay là phản kháng để chạy thoát.
Lúc này Thiếu Kiệt im lặng một chút để cho các giáo viên lựa chọn rồi hắn lại nói tiếp.
- Chắc chắn ở đây số đông giáo viên sẽ chọn phương án phản kháng để thoát thân. vậy em hỏi khi phản kháng các thầy giáo ở đây tâm lý lúc đó có phải là mặc kệ đối tượng là hắc bang hay không phải hắc bang chạy được tính sau đúng không ạ! và đúng vậy em cũng lựa chọn phương án phản kháng.
Lúc này Từ Phong lại đứng lên hướng Thiếu Kiệt nói
- Nhưng em đánh nhau với người khác ở ngoài trường như vậy là sai em phải được cho thôi học tôi không thể chấp nhận được việc học sinh mình đánh nhau như thế.
Thấy Từ Phòng muốn ép mình phải bị thôi học Thiếu Kiệt không ngại hướng mũi tên về phía Từ Phong.
- Thưa thầy Phong cho em hỏi thầy là người nhu nhược đến mức người ta đánh thầy thầy không phản kháng, chịu bị đánh mà không đánh trả. vậy em thử nghĩ nếu một người con gái chọn thầy làm người yêu chỉ có nước khóc hận đang đi chơi với thầy mà gặp cướp hay bị người ức hiếp, thầy lại đứng một bên không làm gì thì chết.
Đâu đâu trong phòng giáo viên vang lên tiếng ho nhẹ, để nén lại cảm giác bật cười mà những câu nói của Thiếu Kiệt hướng về Từ Phong.
Thấy Thiếu Kiệt hướng mình nổ súng mà mình không phản kháng được từ Phong lúc này nổi giận quát.
- Em đem tôi ra làm ví dụ. sao em dám!
Biết đã chọc giận được Từ Phong Thiếu Kiệt vẫn từ tốn nói.
- Thầy Phong, thầy cũng nói đây là ví dụ thì nếu việc đó không có thật thì cũng không ảnh hưởng đến thầy cũng như những giáo viên vẫn thường lấy học sinh bọn em làm ví dụ cho những bài giảng trên lớp thì sao. Còn nữa việc thầy nói em ở ngoài trường học đánh nhau. Thế em không đánh nhau trong trường thì bản thân trường học sao lại đưa em ra hội đồng kỷ luật? nếu nói đánh nhau ngoài trường sẽ bị nhà trường đưa ra kỷ luật thôi học thì em nghĩ ở đây hôm nay không nên chỉ mình em ở đây. Vì thế em cũng giúp các thầy cô mời tất cả các bạn học có mặt lúc xảy ra sự việc tới trước phòng giáo viên để họ nói lời công bằng cho chính mình.
Nói rồi Thiếu Kiệt bước tới cửa phòng giáo viên mở ra, hiện tại bên ngoài đang tập trung một nhóm lớn học sinh không ai nói ai cũng biết toàn nam sinh bên phe Thiếu Kiệt, mà Lý Bân tập hợp.
Vừa rồi giờ trong phòng, do Thiếu Kiệt nói lớn vì thế bên ngoài cũng nghe thấy, càng thêm bức xúc tại sao trường mình lại có một giáo viên nhát gan như là Từ Phong. Cả bọn càng thêm ủng hộ Thiếu Kiệt.
Thấy bên ngoài một đám học sinh đang vây chặt lấy phòng giáo Viên Từ Phong cũng xám mặt nói.
- Em dám làm loạn đem học sinh tập trung tại đây. Thầy Tần Tiến tôi đề nghị đuổi ngay học sinh này để tránh sau này chuyện lớn phát sinh.
Lúc này Tần Tiến mặt cũng âm trầm không nói các giáo viên cũng hơi nhốn nháo lên. Lúc này Thiếu Kiệt vẫn ung dung nói tiếp.
- Xin hỏi các thầy giáo cô giáo ở đây là học sinh toàn bộ của trường ta có mặt hôm em đánh nhau với ba người kia và bọn họ cũng có phần để em hỏi một chút các thầy cô sẽ hiểu.
Lúc này các giáo viên cũng giật mình nghĩ thầm nhiều người như vậy đánh nhau sao có khả năng. Nếu đuổi hết thì không ổn mà nếu đuổi một mình Thiếu Kiệt thì không công bằng.
Giọng của Thiếu Kiệt hướng về toàn bộ học sinh có mặt ở đây nói.
- Hôm đó các bạn đánh nhau với ba người hắc bang kia nếu được trở lại thời điểm đó các bạn lựa chọn bỏ đi không quan tâm hay là cũng lại tiếp tục lao vào đánh.
Toàn bộ học sinh đều hô vang cùng một lúc không theo tập dợt nhưng rất đồng đều.
- Đánh …!
Thiếu Kiệt mỉm cười tiếp tục hướng học sinh ở đây hỏi.
- Nếu các bạn biết đánh nhau ngoài trường học sẽ bị đuổi học mà vẫn đánh sao? vì sao thế ?
Im lặng một lúc thì Lý Bân nhảy ra nói.
- Nếu đánh nhau ngoài trường bị đuổi học thế thì thấy bạn học bị người ngoài ức hiếp mà không lao vào giúp thì tốt nhất nên làm kẻ nhu nhược rùa rụt cổ đi.
Nghe Lý Bân nói thế xong Lâm Vũ cũng nói tiếp theo.
- Ủa sao ngoài trường cũng bị đuổi học à. bên ngoài trường thì trường học làm gì có quyền quản lý?
Mọi học sinh nghe Lý Bân và Lâm vũ nói cũng có lý thì liền nói.
- Đúng rồi ngoài trường sao bị đuổi học, cái ý kiến này của thằng điên nào
thế tao đi học về nhà rồi đánh nhau ở nhà cũng bị đuổi học thì nghĩ quách cho
rồi.
Lúc này Từ Phong mới chợt nhận ra sự việc này không nằm trong tầm kiểm soát
của hắn nữa chỉ biết im lặng nếu còn muốn đuổi Thiếu Kiệt sẽ dẫn đến một làn
sóng phẫn nộ của học sinh đối với hắn là chuyện không thể tránh khỏi.
Thiếu Kiệt thấy thế cũng nói tiếp.
- Các bạn học sinh trường Thiên Hoa chúng ta có thật sự là một khối đoàn kết không hay là một nắm cát rời để mặc người ngoài khi dễ.
Tất cả học sinh cùng có mặt ở tại đây đều nói.
- Đoàn Kết !
Thiếu Kiệt mỉm cười lại kích động tiếp
- Chúng biết đoàn kết nhưng các bạn phải biết trong chúng ta đều là người của học sinh trường Thiên Hoa mỗi học sinh là niềm tự hào của Thiên Hoa chúng ta phải phát huy sự đoàn kết này với tất cả mọi người, mọi học sinh của Trường khác cũng như người ngoài xã hội rằng Thiên Hoa là một khối đoàn kết nhất trí một lòng không để cho ai ức hiếp được và cũng cho mọi người thấy được ở Thiên Hoa là một môi trường học tập thật tốt các bạn có làm được không ?
- Được ...!
Toàn bộ học sinh ở trước phòng giáo viên hô thật to và rõ làm huyên náo cả một góc trời và những người giáo viên còn trẻ tuổi đang thực tập làm giáo viên cũng khẽ nắm chặt tay như làm ra một quyết tâm nào đó.
Quay lại tất cả giáo viên Thiếu Kiệt nói
- Thưa các thầy cô đã thấy nếu em đánh nhau ngoài trường lại là tự vệ, vậy em có lỗi gì lại phải buộc thôi học, nếu em có làm ảnh hưởng tới trường mà còn đang tuyên dương cho người ta biết trường chúng ta đoàn kết thế nào, ở trường lớp chúng em đoàn kết giúp đỡ cùng nhau khi gặp khó khăn với người ngoài xã hội sau này tốt nghiệp trường ta học sinh mỗi người đi theo một con đường khác nhau nhưng họ vẫn kết nối với nhau, giúp đỡ nhau trên những con đường sau này đó có lẽ sẽ là một sự thành công gắn kết được tất cả các học sinh. Khi còn ngồi ghế nhà trường cũng là sự dựng tình đoàn kết đối với trường ta trong việc đào tạo ra những hạt giống tương lai sau này. Em hi vọng các thầy cô sẽ suy xét về việc kỷ luật thôi học của em.
Lúc này Tần Tiến sau khi nghe Thiếu Kiệt nói hết cũng im lặng một lúc rồi mới hướng các giáo viên và học sinh đang có mặt ở đây một lần rồi nói.
- Tôi đồng ý cho em tiếp tục ở trường học tập hủy bỏ việc kỷ luật thôi học của em với điều kiện sau này phải học hành chăm chỉ và nên hạn chế những chuyện như thế này tiếp diễn. Bây giờ tất cả học sinh giải tán các giáo viên trở về lớp làm công tác tư tưởng học sinh lớp mình.
Tất cả học sinh tập trung sau khi nghe Tân Tiến nói thế hoan hô rầm trời sau đó lục tục rời đi Thiếu Kiệt cũng xin phép trở về lớp. Sự kiện oanh động cả trường nhân vật chính lại là Thiếu Kiệt khi biện luận làm hủy bỏ hình thức kỷ luật thôi học của mình.