Cái thằng nhóc Hùng Cường này trưa đến lại ăn nói linh tinh, suy đi nghĩ lại vẫn nên không mời nó chơi, cứ để yên cho nó chơi một mình là tốt nhất.
Chơi cá ngựa thêm ba mươi phút, cả đám Việt Minh đều cảm thấy mệt trong người, mỗi người về giường của mình đánh một giấc ngủ cho thật say.
Hùng Cường đang ngồi xếp bằng tu luyện khẽ mở mắt liếc nhìn bọn trẻ này nhếch miệng cười khinh thường một cái, phàm phu tục tử thì mãi là phàm phu tục tử, không biết kiên trì khổ luyện là gì, tư chất kém cỏi sao có thể bước lên đỉnh cao của giới tu đạo, ngắm nhìn mênh mông vũ trụ được.
Không thèm để ý đến sự vô tri của đám trẻ này, Hùng Cường tiếp tục ngồi thiền điều dưỡng khí trong cơ thể cho thật tốt.
Bốn giờ chiều, cuối cùng đám Việt Minh cũng được cô Tuyết Ly dẫn đi bơi cùng những người bạn khác.
Trong khi Việt Minh cùng ba bạn nữ người ngoại quốc diện đồ bơi rất đẹp thì thằng Hùng Cường này lại mặc một bộ quần áo cổ trang màu trắng giống như trong mấy bộ phim kiếm hiệp cậu ta hay xem, đã vậy nó còn đeo một miếng ngọc bội trên thắt lưng trông ngứa mắt muốn chết.
" Này Hùng Cường, cậu không thể nào ăn mặc bình thường như mọi người được sao, chúng ta đi nghỉ mát chứ đâu phải ở đại hội cosplay."
Việt Minh mở miệng khẽ khuyên.
" Phàm phu tục tử như các cậu thì hiểu cái gì !"
Hùng Cường lạnh lùng đáp lại sau đó cất bước rời đi trước.
Ngay sau đó cô Tuyết Ly đã nhắc nhở qua cho Việt Minh biết, đây là nét văn hóa tu đạo của người Trung Quốc, họ ăn mặc thế nào thì mặc kệ họ, người Việt như chúng ta là chủ nhà nên tôn trọng phong tục tập quán của nước họ.
Kiến thức này đã được Việt Minh tiếp thu, cứ mặc cho thằng nhóc ngoại quốc này muốn làm gì thì làm đi, ải mà rảnh đi quan tâm chuyện của nó.
Theo sự chỉ dẫn của các hướng dẫn viên du lịch tất cả bọn trẻ, được dẫn đi tham quan các dòng thác hùng vĩ.
Thác Mơ, Thác Mâm Xôi, Thác Hòa Lan là ba dòng thác nổi tiếng trong khu du lịch Khoang Xanh Suối Tiên. Những thác nước này chảy mạnh mẽ, bọt nước tung trắng xóa nổi bật lên giữa núi rừng đại ngàn. Du khách đến đây rất thích ngắm nhìn những con thác chảy cuồn cuộn và nghịch nước vui đùa dưới chân thác.
Vì số lượng trẻ con quá đông nên nhóm người Tuyết Ly sẽ chỉ thành ba đội mỗi đội sẽ dẫn hơn ba mươi đứa trẻ đi đến một trong ba thác nước để nghịch nước.
Nhóm Việt Minh được mẹ Ngọc Lan dẫn đến khu vực Thác Hòa Lan để tắm suối.
Thác nước chảy siết, dòng nước mát lạnh, Việt Minh cùng các bạn khác cùng nhau vui vẻ đùa nghịch nước trông hết sức đáng yêu.
Phía trên bờ Ngọc Lan có chụp vài bức hình để làm kỷ niệm, chụp được vài tấm thì con bé Kiều Ánh cũng muốn bơi như anh trai của mình, buộc Ngọc Lan phải chiều theo ý nó, cho nó nghịch nước ở gần bờ, nó còn quá nhỏ không thể đi xa như anh của nó được.
" Này Việt Minh, tôi thách cậu khiến cho thằng nhóc người Trung Quốc đó chơi chung với chúng ta đấy !"
Karina bên cạnh mở miệng nói.
" Trước giờ tôi không làm không công, tự nhiên chọc vào mớ phiền phức đó, tôi đâu có bị điên."
Việt Minh lắc đầu từ chối.
" Nếu bạn làm được tôi sẽ tặng bạn một tờ 1000 rúp, là loại tiền giấy của nước tôi."
Nghe thấy điều kiện của cô bé này khiến Việt Minh có chút động tâm, tự nhiên được tặng tiền nếu không nhận thì quá uổng phí.
" Tôi cũng tham gia, nếu cậu làm cho nó chơi với chúng tôi, tôi tặng cho bạn một tờ 10 Euro."
Cadencia bên cạnh tủm tỉm cười nói.
" Bạn Mieko, còn bạn thì sao, bạn có muốn tham gia vụ này không ?"
Việt Minh mở miệng khẽ hỏi.
" Nếu bạn không khiến thằng nhóc đó chơi chung với chúng tôi thì cậu tính sao ?"
Mieko bình tĩnh mở miệng hỏi lại.
" Nếu tôi mà không làm nó chơi chung được, tôi sẽ tặng mỗi bạn một tờ 500 nghìn, tờ có mệnh giá cao nhất ở nước tôi."
Việt Minh vỗ ngực tự tin mạnh miệng nói.
" Cũng thú vị đấy, vậy được rồi, tôi sẽ chơi cùng các cậu, tội sẽ tặng cậu một tờ 1000 yên, nếu cậu có thể làm cho nó chơi chung với chúng tôi."
Nghe được lời này của Mieko, Việt Minh gật đầu đồng ý ngay, vụ cá cược này cậu ta đã nắm chắc trong tay sao có thể thua được.
Hiện giờ thằng nhóc Hùng Cường đang ngồi thiền trên một tảng đá nhỏ cạnh thác nước, cái tư thế nó ngồi không khác gì mấy cao thủ đang luyện công trên các bộ phim kiếm hiệp, khiến người ta nhìn vào mà không thể không nhịn cười được.
Nhảy xuống dòng nước xanh mát, Việt Minh lén lút di chuyển như bộ đội du kích tiếp cận đến gần vị trí của thẳng nhóc người Trung Quốc này.
Hùng Cường đang ở trạng thái vô ngoại bất xâm, để cho tâm thế của mình hòa nhập với trời đất bao la, những thứ phàm tục bên ngoài kia đối với cậu chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tu đạo với cậu mới chính là con đường chân chính phải đi.
Đứng ngay trước mặt thằng nhóc này làm ra mấy cái động tác trêu đùa vậy mà nó lại không nhúc nhích một chút nào không khác gì một cái tượng đá, buộc Việt Minh phải dùng thứ vũ khí lợi hại hơn để đối phó với nó.
Cầm súng nước trên tay, Việt Minh bắn tia nước tươi mát thẳng vào mặt Hùng Cường khiến cho trạng thái tịnh tâm ngộ đạo của nó phải cắt ngang.
Hùng Cường bị làm phiền dẫn đến nổi giận lao tới đinh vung quyền đánh Việt Minh, đáng tiếc cậu ta chui xuống dưới nước rất nhanh khiến cho thằng nhóc này không thể nào đánh chúng được.
" Thằng ranh con, để xem mày chạy khỏi tay tao kiểu gì !"
Hùng Cường thể hiện bản lãnh khinh công của mình, đạp chân trên mặt nước di chuyển đến đầu nguồn thác nước đến trước Việt Minh một bước.
" Có giỏi ra mà bắt tôi này !"
Việt Minh lè lưỡi cười trêu đùa nói.
Ở phía sau Mieko một cước đạp vào mông Hùng Cường khiến cho nó ngã xuống nước khiến cho bộ quần áo cổ trang nó đang mặc bị ướt sũng.
" Con mẹ chúng mày, có biết bộ quần áo tu tiên này của tao đáng giá bao nhiêu tiền không, nếu bọn mày mà làm hỏng có bán nhà cũng không đền nổi đâu."
Hùng Cường phẫn nộ trách mắng.
Đám Việt Minh không thèm quan tâm, té nước vào mặt Hùng Cường, khiến cho thằng nhóc này nổi giận hất nước lại vào mặt chúng, bất giác lúc nào nhập vào cuộc vui của chúng.
Ngọc Lan ở xa thấy Việt Minh hòa đồng với tụi nhỏ ngoại quốc, trong lòng rất vui, liền lấy máy ảnh ra chụp cho chúng một kiểu ảnh làm kỉ niệm.
Tối đến mọi người lại quây quần bên bàn ăn, vừa ăn những món ăn truyền thống của Việt Nam vừa trò chuyện vui vẻ với nhau, tiếp theo chương trình sẽ là đi xem đại hội văn nghệ.
Để chuẩn bị cho buổi chương trình văn nghệ cho thật tốt, tụi nhỏ phải về chuẩn bị quần áo đẹp để đi chơi.
Karina diện một bộ Sarafan rất đẹp, theo những lời cô bé nói, bộ quần áo này là trang phục truyền thống của nước nga bọn họ.
Cadencia lại diện một bộ váy màu đỏ có mặc thêm một chiếc tạp dề màu trắng ở ngoài, trên đầu có đội một chiếc khăn choàng được trang trí bằng tua rua trông rất đẹp, làm cậu ta liên tưởng đến những hầu nữ trong các bộ phim cổ trang thời trung cổ mình đã từng xem.
Mieko diện một bộ Kimono màu hồng được trang trí bằng hoa văn hoa anh đào rất đẹp, khiến cho cô bé đã dễ thương nay lại càng dễ thương hơn.
Hùng Cường mặc trên người một bộ trang phục thiếu lâm la hán màu cam, nếu không phải nó chưa cạo trọc thì Việt Minh đã lầm tưởng nó là tiểu hòa thượng vừa xuống núi.
Cả đám này đều có quần áo truyền thống của nước mình để mặc, chỉ tại chúng không nói sớm nên Việt Minh không có chuẩn bị được gì, thôi thì mặc quần đùi áo ba lỗ, đi dép tông cho nó thoải mái vậy.
Theo sự chỉ dẫn của người lớn, cả nhóm đám trẻ con được dẫn đến một cái sân lớn cách đó không xa có một bục đài nơi tổ chức đại hội văn nghệ.
Vô số tiết mục văn nghệ được tổ chức, tiết mục của trẻ con được ưu tiên hàng đầu, sau khi cả bé ca sĩ nhí hát hò nhảy múa trên sân khấu xong có mời những đứa trẻ khác lên tham gia biểu diễn cho không khí sôi động.
Ba đứa con gái ngoại quốc cũng lên tham gia chương trình văn nghệ mang nét đặc trưng văn hóa nước họ, được những du khách trong nước và nước ngoài hết mực khen thưởng, không ít người lấy điện thoại ra quay video để lưu lại làm kỷ niệm đẹp.
Hùng Cường lên sân khấu biểu diễn một vài đường quyền thiếu lâm cho mọi người xem, khiến không ít những đứa trẻ ở dưới thích thú mà múa theo trông thật hài hước.
Hai anh em Việt Minh thì hát những bài hát thiếu nhi mà cô giáo dạy trên lớp, người ta thường nói hát hay không bằng hay hát, ít ra họ còn có can đảm lên sân khấu còn những người khác thì không, rất đáng để mọi người xung quanh vỗ tay tán thưởng.
Sau khi buổi văn nghệ kết thúc, toàn bộ những đứa trẻ trong đoàn du lịch được người lớn đưa về phòng nghỉ ngơi.
Tại phòng của nhóm Việt Minh, trong khi mọi người đang ngủ say, Hùng Cường tỉnh dậy rón rén ra khỏi phòng rời đi.
Việt Minh tai rất thính thấy thằng nhóc này tỉnh dậy hẳn là đang định làm chuyện gì mờ ám, đi một mình thì mất vui nên cậu ta gọi thêm ba đứa con gái ngoại quốc tỉnh dậy cùng cậu ta đi theo dõi thằng nhóc người Trung Quốc này.
Theo chân của Hùng Cường, cả đám Việt Minh được dẫn đến khu vực thác nước buổi chiều ngày hôm nay.
Ngay sau đó họ thấy được thằng nhóc Hùng Cường này ngồi trên một tảng đá lớn để ngồi thiền, cả ngày hôm nay bị đám Việt Minh quấy rối nên chỉ còn cách chọn thời gian vào ban đêm để tu luyện.
Cảnh tượng nhàm chán này làm cho đám Việt Minh cả thấy nhàm chán, chỉ muốn về đi ngủ.
Đúng lúc họ định quay về thì Việt Minh tinh mắt thấy bọt nước li ti xuất hiện ở gần chỗ Hùng Cường đang ngồi, để ý kỹ thì thấy được một đầu cá sấu khổng lồ đang tiến lại gần như đang có ý định ăn thịt thằng nhóc này.
" Nguy hiểm, có cá sấu biến dị, phải cứu thằng điên đó thôi !"