Chương 19: Thuần hóa ma nữ.

Chương 19: Thuần hóa ma nữ.

Ryuki đang ngủ ngon lành trên giường của cậu ấy, nhưng nét mặt cậu ấy cho thấy cậu ấy đang rất đau đớn như thể đang gặp một cơn ác mộng kinh hoàng.

Cậu ta lăn lộn trên giường và di chuyển cơ thể sang trái và phải trong khi thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng rên rỉ ngắn ngủi.

Đột nhiên, giường của cậu bắt đầu rung chuyển khi cơ thể cậu phát ra một luồng khí đen. Nhưng mọi thứ dừng lại khi cậu mở mắt một giây sau đó.

Cậu thở hổn hển khi nắm lấy không khí.

'Một cơn ác mộng khác sao?' Một giọng nói hỏi trong đầu.

“Vâng.” Ryuki gật đầu với vẻ mặt lo lắng.

Cậu đang nói chuyện với cô gái ma, người hiện đang trú ngụ trong cơ thể của Ryuki.

"Cậu nên cẩn thận hơn trong giấc ngủ của mình.” Cô nói với một giọng bình tĩnh.

“Cô đang nói như thể tôi có thể kiểm soát những cơn ác mộng của mình…” Ryuki thở dài và đứng dậy khỏi giường.

Khi cậu đứng dậy, cậu thấy một vết nứt trên giường của mình.

"Hả?" Ryuki kiểm tra kỹ vết nứt và lẩm bẩm: "Tôi không nghĩ nó đã ở đó trước đây. Hoặc có thể là như vậy? Tôi không nhớ tình trạng giường của mình như thế nào 10 năm trước."

"Đây là những gì tôi đang nói về.” Cô nói.

"Ý cô là gì?" Ryuki hỏi với vẻ mặt bối rối.

'Cơ thể cậu đang phát ra năng lượng khi cậu gặp ác mộng. Nếu cậu không thức dậy, cậu có thể đã phá hủy ngôi nhà cùng với toàn bộ khu phố giống như cậu đã làm với đường hầm.'

"...!" Ryuki ôm đầu và lẩm bẩm với giọng bàng hoàn: "Tôi phải làm gì để ngăn chặn những cơn ác mộng này đây?"

'Những cơn ác mộng thường đến khi cậu buồn, chán nản hoặc lo lắng về điều gì đó. Mặc dù cậu không nhận ra nó, hoặc cậu không nhớ nó. Và trong trường hợp của cậu, cuộc sống của cậu không có gì khác ngoài nỗi buồn và đau khổ. Ngay cả trước khi cậu gặp tai nạn, cuộc sống của cậu vẫn ...ùm, như địa ngục.'

Sau một lúc dừng lại, cô ấy nói: 'Vì vậy, cậu nên tìm kiếm hạnh phúc cho mình.'

"Cô nói chuyện trưởng thành hơn so với tuổi của mình đấy.” Ryuki nhận xét.

'Chà, tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Vì thế tôi đã nhận thức được thực tế khắc nghiệt của thế giới này.' Cô ấy trả lời với một giọng điệu buồn bã.

"Vậy là cô đã lấy lại được ký ức?"

'Không. Tôi vẫn không nhớ nhiều thứ. Tôi thậm chí không nhớ tên của mình.' Cô ấy thì thầm với một tiếng thở dài.

"Cô ... cô có muốn tôi đặt tên cho cô không?" Ryuki hỏi với vẻ mặt tò mò.

‘Cậu có chắc chắn về điều đó không?' Cô ấy hỏi: 'Tôi là một hồn ma câu biết không? Ai biết được điều gì sẽ xảy ra nếu cậu đặt tên cho tôi. '

"Ồ, thôi nào. Cô thậm chí không thể chạm vào bất cứ thứ gì, vậy cô có thể làm gì kia chứ?" Ryuki chế giễu: "Và ngay cả khi cô làm điều gì, nó không giống như cô là một con ma xấu xa hay gì đó."

“Hơn nữa, tôi có siêu năng lực, nên cô không thể thắng được tôi.” Ryuki khẳng định với nụ cười tự tin trên môi.

'Tôi có thể trở nên xấu xa nếu tôi nhớ mình đã chết như thế nào, cậu biết không? Những hôn ma rất thường bị thu hút bởi nguyên nhân cái chết của họ.'

Sau một lúc dừng lại, Ryuki nói: "Tôi biết cô đã chết như thế nào."

'....'

"Cô cảm thấy được chính mình trở thành ác ma sao?" Ryuki nghiêm giọng hỏi.

'Tôi rất tò mò muốn biết nguyên nhân cái chết của mình. Nhưng tôi cảm thấy như một khi tôi biết điều đó, tôi cũng sẽ muốn biết những điều khác.' Cô ấy trả lời.

"Cô có muốn tôi nói cho cô biết không?" Ryuki hỏi với giọng bình tĩnh.

'Không ... tôi hiện đang hạnh phúc ... với cậu. Tôi muốn bỏ lại quá khứ và tập trung vào tương… à, tôi đã chết, vì thế tôi thực sự không có tương lai… ” Cô ấy đáp lại bằng một tiếng cười khúc khích, nhưng giọng cô ấy có vẻ buồn.

"Ta sẽ cho cô tương lai." Sau một khoảng lặng ngắn, Ryuki quyết định: "Cũng giống như của cô, tương lai của tôi từng bị đánh cắp khỏi tôi. Bây giờ, tôi có cơ hội thứ hai, vì vậy tôi cũng sẽ là cơ hội thứ hai của cô."

'...'

"......"

'....'

"Cô có ở đó không?" Ryuki hỏi sau khi nhận thấy sự im lặng của cô gái ma.

'...'

"Đừng nói với tôi rằng cô ấy đã chết sau khi nghe những lời của tôi?!" Ryuki hoảng sợ.

"Tôi vẫn ở đây ..." Cuối cùng cô ấy trả lời.

Cô ấy thoát ra khỏi cơ thể của Ryuki và lộ diện.

Ryuki thở phào nhẹ nhõm và lẩm bẩm: "Tôi cảm thấy như mình vừa bị từ chối."

"Cậu đang nói thật sao?" Cô ấy hỏi với khuôn mặt hơi đỏ bừng

"Hả?"

"Cậu có hứa rằng cậu sẽ là tương lai của tôi không?"

"Uhh ... vâng?" Ryuki miễn cưỡng đáp.

"Vậy được rồi, tôi tin tưởng cậu."

"Cảm ơn?"

"Nhưng nếu cậu thất hứa, tôi sẽ ám cậu cho đến chết.” Cô ấy cảnh báo với nụ cười ác độc trên khuôn mặt.

"Hì hì!" Ryuki cười giễu nói: "Bị ám bởi một cô gái dễ thương như cô nghe không tệ lắm."

"Đừng nói những từ sến súa này nữa và mau đặt tên cho tôi!" Cô ấy yêu cầu, mặc dù cô ấy chỉ đơn giản là cố gắng che giấu sự xấu hổ của mình.

"Cô nói xem, cô muốn loại đặt tên gì?" Ryuki hỏi khi đang cân nhắc tìm một cái tên hay.

"Tôi muốn cậu tự mình chọn một cái tên cho tôi."

THỞ DÀI!

Ryuki suy nghĩ một lúc và nói: "Còn Linda thì sao?"

"Không. Nghe có vẻ trưởng thành quá."

"Vậy thì ... còn Charlotte thì sao?" Ryuki hỏi.

“Nghe có vẻ như tôi là công chúa hay gì đó.” Cô nhận xét.

"Vậy thì ... uhh ... Angelica?" Ryuki thắc mắc.

“Nó tốt, nhưng tôi không nghĩ nó phù hợp với mình…” Cô ấy lẩm bẩm.

"Tại sao không? Tôi nghĩ nó phù hợp với cô vì cô xinh đẹp như một thiên thần." Ryuki nói với suy nghĩ thành thật của mình.

"... Cậu đang cố tình làm việc này sao?!" Cô hét lên với khuôn mặt đỏ bừng.

"Whoa! Tại sao cô lại tức giận?" Ryuki hỏi, hoàn toàn không biết cô ấy đang nói gì.

Ryuki còn có một siêu năng lực nữa, đó là tán gái.

Tin hay không thì tùy, kiếp trước Ryuki đã gặp khá nhiều cô gái, nhưng cậu quá khép kín và bận rộn nên không thể để ý đến những gợi ý mà các cô gái đưa ra.

Tuy nhiên, một cô gái đã vượt qua được bức tường của cậu và trở thành bạn gái của cậu trong tương lai.

Dù thế, mọi thứ giờ đã khác vì bức tường dày của cậu sắp bị phá vỡ.

"Tôi sẽ lấy tên là Angelica vì cậu thích nó rất nhiều ..." Cô lầm bầm trong miệng.

"Thế nhưng tôi chưa bao giờ nói rằng tôi thích nó."

"Im đi! Tôi…"

Đột nhiên, cơ thể của Angelica bắt đầu sáng lên.

"Chuyện gì vậy ?!" Ryuki hỏi với vẻ mặt lo lắng và lo lắng.

"Tôi nghĩ ... tôi đang giải thoát ..."