Chương 12: Rebecca

Ryuki bước đến chiếc taxi bên kia đường và gõ cửa sổ.

Rõ ràng, người lái xe đang buồn ngủ, hoặc giống như vậy đối với Ryuki.

Người lái xe kéo xuống cửa sổ hỏi: "Cậu đi đâu?"

Ryuki cho biết địa chỉ nhà của mình và ngồi ở phía sau xe. Cậu ấy cảm thấy buồn ngủ và kiệt sức đến mức có thể ngủ gật bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, cậu vẫn giữ mình tỉnh táo.

Đó là đường cao tốc và không có nhiều xe cộ xung quanh, vì vậy tài xế tăng tốc độ và lái nhanh.

Họ đến con phố gần nhà Ryuki trong 20 phút.

Ryuki ra khỏi xe và hỏi: "Bao nhiêu?"

Người lái xe nhìn vào cái lọ đựng đầy tiền trên tay Ryuki và trả lời: "500$"

"..." Ryuki nhíu mày hỏi: "Nghiêm túc sao?"

"Giá taxi vào ban đêm sẽ khác, còn phí ban đầu từ đường cao tốc thì nhiều hơn." Tài xế khẳng định.

Ryuki chưa bao giờ đi taxi trước đây trong đời, nhưng cậu ấy đã làm tài xế trong kiếp trước sau khi tốt nghiệp trung học.

Ryuki chắc chắn rằng người lái xe đã quá giới hạn, và hắn ta đang cố gắng lấy thêm tiền từ cậu sau khi nhìn thấy chiếc lọ chứa đầy tiền mặt.

Ryuki cau mày và nhìn chằm chằm vào người lái xe với vẻ mặt giận dữ và khó chịu.

'Hì! Giá vé chỉ có 50$, nhưng trông tên nhóc này thật ngốc nghếch. Tôi sẽ tính phí cậu ta nhiều hơn và về nhà trong vui vẻ trong khi cướp bóc cậu ta!'

Ryuki nghe được suy nghĩ của người lái xe bằng thần giao cách cảm của mình.

Ryuki hoàn toàn không tin.

'Tại sao những người như hắn tồn tại? Họ nhận được gì từ việc làm này?"

Ryuki lấy ra năm tờ 50$ và đưa cho người lái xe.

"Đầu của cậu có gì không ổn sao? Hay là cậu quá buồn ngủ để nghe và hiểu những gì tôi nói?" Người lái xe hỏi: "Tôi đã nói là 500$, không phải 50$."

Ryuki trừng mắt nhìn người thợ lặn với vẻ mặt trống rỗng và thốt lên: "Cút đi trước khi tôi gọi cảnh sát tới và tước bằng lái của ông."

Người tài xế nuốt nước bọt sợ hãi và quay đầu xe. Sau đó, hắn ta liếc Ryuki từ khóe mắt và lái xe đi.

Ryuki thở dài thườn thượt khi nhìn chiếc taxi rời đi.

"Tôi nên đi ngủ thôi."

Ryuki bước đến nhà và tự hỏi: "Không biết mẹ đã về từ ca trực đêm chưa?"

Ryuki bước vào nhà, và như mọi khi, bên trong tối om vì họ không có điện.

Cậu ta vào bếp và đặt cái lọ lên bàn. Cậu lấy chiếc bật lửa rồi thắp một ngọn nến.

"Ryuki ...?" Cậu ta nghe thấy một giọng nói từ phòng khách.

"Mẹ? Mẹ đã về nhà?!" Ryuki cố gắng giấu chiếc lọ, nhưng đã quá muộn.

Mẹ của Ryuki - Rebecca, vào bếp và nhìn Ryuki và cái lọ đằng sau cậu ta.

"Đó là tiền?" Cô ấy hỏi với vẻ mặt khó hiểu, cô quay sang Ryuki hỏi: "Con lấy số tiền này ở đâu?"

"Uhhh ... tổ chức từ thiện."

Ryuki không thể nói với Rebecca rằng cậu ta kiếm được tiền từ việc làm thêm.

Trường học của cậu ấy không cho phép sinh viên làm công việc bán thời gian, và nếu ai đó nhìn thấy cậu ấy hoặc phát hiện ra điều đó, cậu ấy có thể gặp rắc rối lớn.

Trong kiếp trước, Ryuki đã bí mật làm một vài công việc bán thời gian, nhưng một ngày Rebecca phát hiện ra và cô tự trách mình vì đã khiến Ryuki phải làm việc đó.

Cô ấy biết rằng đó là do mình, Ryuki đã cố gắng giúp đỡ gia đình.

Chính điều đó đã khiến Rebecca phải kết hôn lần nữa để có thể nhận được sự chu cấp.

Tuy nhiên, Ryuki không biết lý do đó.

Ryuki không muốn lặp lại sai lầm tương tự một lần nữa. Cậu muốn giúp nhưng phải làm trong bí mật mà không ai phát hiện ra.

"Hử?"

“Có một sự kiện từ thiện trong trường dành cho những người nghèo khó.” Ryuki trả lời: "Và con được giao nhiệm vụ thu tiền cho họ."

"Nhưng con đã nói với mẹ qua điện thoại rằng con đang ở nhà của Eric."

"Ừ. Nhưng bây giờ trời đã sáng, nên con đã đến đó."

"Ồ, được rồi."

Ryuki không có gì lạ khi ở lại nhà Eric.

Eric sống với chị gái sinh đôi và một người mẹ đơn thân. Mẹ cậu ta là chủ sở hữu của nhiều cửa hàng tiện lợi, vì vậy họ rất giàu có.

Eric thường mời Ryuki đến học và chơi game kể từ khi cậu ấy còn nhỏ.

Rebecca biết rằng cô không thể cho Ryuki một tuổi thơ hạnh phúc, vì vậy cô cho phép cậu ta làm bất cứ điều gì cậu muốn.

"Bây giờ là cuối tuần, vì vậy con không có bất kỳ tiết học nào.” Rebeca thốt lên: "Hôm nay con đi tắm và nghỉ ngơi thì sao?"

"Ừ."

Rebecca đưa cho Ryuki 10$ từ trong ví của cô ấy: "Đây. Mẹ sẽ về muộn, con hãy ăn bất cứ thứ gì mình muốn với số tiền này, được không?"

"Chờ đã, mẹ đi đâu vậy? Không phải mẹ vừa đi ca đêm về sao?" Ryuki hỏi với vẻ mặt bối rối và lo lắng.

"Ừm ..." Rebecca vỗ đầu Ryuki nói: "Thực ra, tháng này chúng ta đang thiếu tiền. Chúng ta vẫn cần 200$ trong ba ngày để trả tiền thuê nhà. Vì thế mẹ đang làm thêm một vài công việc."

Ryuki không nói gì và chỉ đứng đó.

Sau khi thấy Ryuki hành động như vậy, Rebecca đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Ryuki: "Đừng lo lắng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Ryuki không thể kìm lòng muốn ôm Rebecca, vì vậy cậu đã ôm cô.

Rebecca rất ngạc nhiên, nhưng cô ấy ôm lại Ryuki và nói: "Mẹ quên mất lần cuối con ôm mẹ là bao lâu rồi."

Ryuki đã không gặp Rebecca trong nhiều năm, và sau khi gặp cô ấy và nói chuyện với cô ấy sau ngần ấy năm, Ryuki trở nên đa cảm.

Rebecca đã 38 tuổi, hoặc gần như cô ấy đã nói với Ryuki, nhưng cô ấy trông như thể cô ấy vẫn còn ở tuổi đôi mươi.

“Uhh…” Rebecca đẩy nhẹ Ryuki và nói: "Mẹ nên đi ngay bây giờ."

“Vâng."

Rebecca đi làm, và Ryuki vào phòng tắm để tắm rửa.

Ngôi nhà họ sống ban đầu thuộc về gia đình Rebecca, nhưng sau cái chết của cha Ryuki, tất cả tài sản của ông được giao cho Rebecca.

Tuy nhiên, luật sư đã làm giả giấy tờ giả và để Rebecca ký tên.

Sau đó, Rebecca mất quyền đối với tài sản và bây giờ họ cần phải trả 1200$ mỗi tháng cho tiền thuê.

Họ phải trả tiền thuê nhà để sống trong ngôi nhà của mình.

Ryuki vẫn chưa biết về sự việc trên vì nó đã xảy ra từ lâu, nhưng cậu từ từ được tiết lộ mọi bí mật của mọi người và mọi thứ xung quanh mình.